Ruben De La Red: Giấc mơ dở dang

Tác giả Fussballgott - Chủ Nhật 06/09/2020 10:21(GMT+7)

Zalo

Mọi việc bắt đầu từ khi De la Red gia nhập học viện của Real Madrid năm lên chín. “Tôi yêu màu áo này từ nhỏ”, anh tiết lộ hai thần tượng lớn của đời mình – một là ‘con thiên nga’ Fernando Redondo; người còn lại, ngạc nhiên thay, lại là Jose Luis Caminero, người hùng trong chiến tích giành cú đúp quốc nội năm 1996 của Atletico Madrid.

“Tôi cảm thấy mình thật may mắn”, Ruben de la Red nói với phóng viên Michael Yokhin trong ấn phẩm thứ tư của The Squall. Nghe có vẻ kỳ lạ khi lời này thốt ra từ tiền vệ buộc giải nghệ sớm ở tuổi 25 cách đây tròn mười năm. Hai năm trước đó, vào cuối 2008, De la Red ngã xuống trong một trận đấu thuộc Copa del Rey. Đó là lần cuối cùng anh đứng trên mặt cỏ một sân bóng chuyên  nghiệp. Vấn đề tim mạch đã ngăn cản sự vươn lên của De la Red còn bóng đá mất đi một tài năng đặc biệt.
 
Năm nay, De la Red mới 35 tuổi, nghĩa là nếu không gặp vấn đề với quả tim, anh có thể vẫn còn thi đấu, như Sergio Ramos, Borja Valero, David Silva, Raul Albiol và Roberto Soldado – tất cả đều từng sát cánh bên cạnh De la Red trong đội hình U19 Tây Ban Nha vô địch châu Âu năm 2004. Anh cũng có khả năng đã trở thành một huyền thoại ở sân Santiago Bernabeu. Khi nhìn lại, De la Red đón nhận số mệnh của mình dưới góc độ tích cực. “Tôi đạt được nhiều thứ chỉ trong thời gian ngắn”, anh nói.
 
Ruben De La Red Giấc mơ dở dang hình ảnh
Khi nhìn lại sự nghiệp dở dang, De la Red thấy mình đã may mắn
 
Mọi việc bắt đầu từ khi De la Red gia nhập học viện của Real Madrid năm lên chín. “Tôi yêu màu áo này từ nhỏ”, anh tiết lộ hai thần tượng lớn của đời mình – một là ‘con thiên nga’ Fernando Redondo; người còn lại, ngạc nhiên thay, lại là Jose Luis Caminero, người hùng trong chiến tích giành cú đúp quốc nội năm 1996 của Atletico Madrid.
 
“Redondo chọn vị trí phòng ngự, dự đoán tình huống và phân phối bóng siêu việt còn Caminero xuất sắc trong việc chọn thời điểm để xâm nhập vòng cấm. Đóng góp của anh ấy trong những tình huống tấn công luôn rất nổi bật”. Và đó chính là bí quyết thành công của De la Red. Anh có đủ những phẩm chất tuyệt vời của hai huyền thoại. Redondo có phong cách khoan thai, những pha chạm bóng của anh đầy lả lướt và chuyền bóng vô cùng táo bạo. Caminero có sức mạnh, nguồn năng lượng vô tận và dũng mãnh, luôn tìm kiếm không gian giữa những hậu vệ đối phương để khai thác. De la Red kết hợp tất cả.
 
Anh đảm nhiệm mọi vị trí ở trung tâm hàng tiền vệ, từ tiền vệ phòng ngự cổ điển, box-to-box cho đến playmaker. Con đường sự nghiệp của De la Red không suôn sẻ toàn bộ nhưng sau cùng đạt được công nhận xứng đáng. Mùa giải 2004-2005, anh đóng vai trò chủ chốt trong đội hình Real Madrid B (Castilla) giành vé dự giải hạng hai lần đầu tiên sau tám năm vắng mặt. Trận play-off quyết định diễn ra vào cuối tháng sáu, khi đội một đã nghỉ hè, nhưng 60 nghìn khán giả đã có mặt cổ vũ De la Red và đồng đội. “Trải nghiệm đó không thể nào quên, với ngần ấy con người ở trên khán đài. Castilla hôm đó là một trong những sân khấu đẹp nhất của đời tôi”, anh nói.
 
Ruben De La Red Giấc mơ dở dang hình ảnh
 
Chủ tịch Florentino Perez cũng có mặt trên khán đài. Ông chịu trách nhiệm chính phát triển dự án ‘Zidanes y Pavones’, xây dựng đội hình dựa trên những siêu sao hàng đầu và tài năng từ học viện. Ông có niềm tin to lớn vào Diego Lopez, Javi Garcia, Alvaro Arbeloa và đặc biệt là De la Red. “Học viện của chúng ta đang phát triển mạnh mẽ”, Perez nói trong ngày dự khán. Đối với De la Red, đó là một lời ngầm hứa hẹn có trọng lượng. “Francisco Pavon là hình mẫu chúng tôi muốn đi theo. Anh ấy phấn đấu để giành lấy suất ra sân từ đầu bên cạnh Fernando Hierro,  và nghĩa là cánh cửa từ Castilla lên đội một đã mở ra. Tôi được tập luyện cùng đội một trong suốt 3 năm và cải thiện trình độ rất nhiều”.
 
Tiền vệ trẻ vẫn duy trì sự lạc quan cho đến hết mùa giải 2006-2007. Fabio Capello tin tưởng anh hơn những người tiền nhiệm nhưng số lần ra sân của De la Red vẫn vô cùng ít ỏi. Trận đấu cuối cùng của anh là trận El Classico. Leo Messi ghi cả 3 bàn trong trận hòa 3-3. Việc một tài năng trẻ hơn De la Red 2 tuổi tỏa sáng rực rỡ cho thấy đầu ra của Castilla thực sự có vấn đề.
 
 “Lẽ ra tôi đã đến Real Zaragoza vào tháng một năm 2007 nhưng sau cùng quyết định ở lại – cuối mùa chúng tôi giành được chức vô địch. Đó là một năm khó khăn  nhưng đầy cảm xúc, tôi học hỏi được rất nhiều điều”. De la Red nhận được những đề nghị từ Arsenal, Aston Villa, Newcastle, Valencia và Villareal nhưng anh quyết định gia hạn với Real Madrid để tiếp tục chiến đấu cho suất đá chính – nhưng bất ngờ, anh bị đẩy sang Getafe chỉ 3 tháng sau khi đặt bút ký vào hợp đồng mới.
 
“Tôi chưa từng nghĩ đến việc rời đi. Tôi chỉ biết mình phải đi vào mười một giờ ruỡi tối ngày 31 tháng tám”. Cảm giác ban đầu thật khó chịu nhưng vụ chuyển nhượng rốt cục lại là một điềm lành với sự nghiệp của De la Red. Dù bỏ lỡ phần chuẩn bị mùa giải nhưng HLV Michael Laudrup vẫn trao cho anh chiếc áo số 10 cùng rất nhiều sự tin tưởng. Anh không chỉ tự do thể hiện khả năng sáng tạo mà còn đóng góp nhiều vào nhiệm vụ phòng ngự. Đội hình của Getafe năm đó kết hợp những con người giàu nhiệt huyết và làm việc chăm chỉ.
 
Ruben De La Red Giấc mơ dở dang hình ảnh
Chuyến phiêu lưu ở Getafe trở thành điềm lành cho sự nghiệp của De la Red

“Getafe nằm ở vùng ngoại ô của Madrid cho nên không cần chuyển chỗ, tôi vẫn được ở cùng gia đình và những người thân. Có nhiều cầu thủ trẻ đến với khát khao rất lớn. Họ được hỗ trợ bởi những cựu binh giàu kinh nghiệm trong đội. Bầu không khí lúc nào cũng phấn chấn. Chúng tôi luôn cố gắng để cống hiến cho khán giả còn CLB có mùa giải tốt nhất lịch sử, vào đến chung kết Copa del Rey và tứ kết UEFA Cup – đó là phần tưởng thưởng xứng đáng cho nỗ lực của chúng tôi”.
 
De la Red đóng vai trò cực kỳ quan trọng và được xem như một trong những tiền vệ xuất sắc nhất giải đấu. “Laudrup giúp đỡ tôi rất nhiều. Ông ấy là một HLV dũng cảm, luôn muốn kiểm soát bóng. Ông ấy cũng đủ gan lỳ để đánh cược vào chúng tôi và về cá nhân, cho tôi rất nhiều lời khuyên hữu ích”.
 
Một trong những trận đấu lớn nhất trong mùa giải đáng nhớ là chiến thắng 2-1 trước Tottenham Hotspur ngay tại White Hart Lane. Từ đó, họ không cần quay đầu lại. Getafe dễ dành đánh bại AEK Athens rồi Benfica ở vòng knock-out trước khi gặp Bayern Munich ở tứ kết. De la Red thể hiện vai trò ông chủ trong trận hòa 1-1 trên đất Đức. Đến lượt về, Laudrup bất ngờ giao cho anh vị trí không ai ngờ tới. Với việc trung vệ Mario bị treo giò, De la Red được điều động xuống trung tâm hàng phòng ngự.
 
“Chúng tôi tiến lên từng bước từng bước nhưng sau chiến thắng trước những đội bóng hàng đầu, có niềm tin rằng chúng tôi đang tạo ra lịch sử. Điều đó sẽ thành hiện thực nếu như tiếp tục đánh bại Bayern”. Nhưng với cá nhân anh, trận đấu lượt về là một thảm họa. Anh bị đuổi khỏi sân từ một tình huống tranh cãi sau pha phạm lỗi với Miroslav Klose phút thứ sáu. “Thẻ đỏ rất đáng tranh cãi. Trong tài cho rằng đó là lỗi cố tình ngăn cản bàn thắng nhưng tôi thậm chí còn không phải là hậu vệ đứng cuối cùng”. Mười người Getafe suýt chút nữa đã làm nên chiến thắng nhưng Franck Ribery buộc trận đấu phải bước vào hiệp phụ bằng bàn gỡ muộn màng. “Cảm giác theo dõi trận đấu kịch tính từ khán đài thật hồi hộp”, De la Red nhớ lại. thầy trò Laudrup tiếp tục vượt lên dẫn tiếp 3-1 trong hiệp phụ nhưng Luca Toni lập cú đúp trong những phút cuối gỡ hòa 3-3 giúp Bayern giành vé ngoạn mục nhờ hơn bàn thắng sân khách.
 
Điều gì sẽ xảy ra nếu như De la Red không bị đuổi? Không ai biết được. Với De la Red, anh chỉ cần nhớ những ký ức tươi đẹp: “Đó là một mùa giải thành công lớn với chúng tôi”. Nhưng đó vẫn chưa phải là hết. Hè 2008, De la Red bất ngờ được HLV Luis Aragones gọi lên tuyển tham dự Euro 2008.
 
Ruben De La Red Giấc mơ dở dang hình ảnh
De la Red bất ngờ góp mặt trong đội hình Tây Ban Nha dự Euro 2008

“Sự thật là tôi không hề nghĩ sẽ được gọi lên tuyển. Có những lời đồn rằng Luis muốn tôi bất ngờ nhưng tôi đã không thi đấu ở vòng loại. Nhưng sau cùng ông ấy đã chọn những người có phong độ tốt nhất. Khi tôi thấy tên mình trong danh sách đội tuyển, tôi đã mất một lúc mới hiểu hết mọi chuyện, nhưng khi lên tuyển tôi rất dễ dàng hòa nhập vì ở đó có những đồng đội cũ hồi ở đội U19 và U21 Tây Ban Nha”.
 
Tây Ban Nha vẫn bị xem là ông lớn yếu bóng vía ở đấu trường quốc tế nhưng ở giải đấu năm đó, lời chế nhạo đã đền hôì kết thúc. Aragones xây dựng tinh thần chiến đấu mạnh mẽ giúp Tây Ban Nha phá dớp buồn lên ngôi vô địch. De la Red chỉ góp mặt trong trận đấu cuối cùng ở vòng bảng, khi Tây Ban Nha đã giành vé vào vòng knock-out, nhưng anh vẫn kịp ghi một bàn thắng ngoạn mục cũng là bàn thắng duy nhất của anh cho đội tuyển. 
 
“Sau khi đánh bại Italy ở tứ kết, chúng tôi có cảm giác đủ sức giành cúp. Trở thành nhà vô địch châu Âu là điều gì đó rất đặc biệt. Bạn được chọn và may mắn làm sao, bạn viết tên mình vào lịch mãi mãi. Tôi quay lại Real Madrid trong tư cách nhà vô địch”.
 
Ruben De La Red Giấc mơ dở dang hình ảnh
 
Mọi việc đã diễn ra đúng như anh nói. Real Madrid sửa chữa sai lầm bằng việc kích hoạt điều khoản mua lại De la Red từ Getafe. May mắn hơn, anh được làm việc với một tiền vệ công có tiếng trong lịch sử và Bernd Schuster cũng đánh giá cao tài năng của De la Red. Chặng đường mới bắt đầu từ sút xa tung lưới Valencia ở SuperCopa. Anh ghi thêm một bàn thắng nữa vào lưới Racing Santander và tiếp tục tỏa sáng với 2 bàn thắng trong chiến thắng hủy diệt Sporting Gijon. Anh củng cố vị trí trong đội hình xuất phát, giấc mơ bắt đầu thành hình nhưng đó là lúc thảm họa đổ xuống.
 
Real Union de Irun chỉ là một CLB tí hon hiếm khi được nhắc đến, nhưng vào ngày 30 tháng mười năm 2008, Stadium Gal của họ được nhắc đến là nơi De la Red đã ngã xuống. Anh được đưa tới bệnh viên ngay lập tức. Trong khi vẫn chưa có kết quả xét nghiệm, người ta đã quyết định rằng anh phải nghỉ thi đấu tới hết mùa giải. Sau cùng, anh vẫn không có ngày quay lại và phải nói lời chia tay sự nghiệp trong nước mắt vào năm 2010. Sau sự ra đi của Antonio Puerta năm 2007 và thủ quân Espanyol, Dani Jarque, năm 2009, người Tây Ban Nha không muốn mạo hiểm với mạng sống của De la Red.
 
Ruben De La Red Giấc mơ dở dang hình ảnh
De la Red ngã xuống trong chuyến làm khách trước Real Union

“Tôi bị ngất xỉu nhưng điều này thật lạ lùng, vì tôi chưa từng có triệu chứng đặc biệt nào. Tôi mất 2 năm để xét nghiệm đủ thứ nhưng không có ra một kết quả nào. Họ không nói được chính xác điều gì đã xảy đến với tôi. Tôi tin tưởng mình có thể quay lại sân bóng nhưng mọi việc hoàn toàn khác xa. Sau vụ việc xảy ra với Puerta và Jarque, cũng như bản thân tôi, các cầu thủ cần được kiểm tra sức khỏe kỹ lưỡng. May mắn là tôi vẫn còn ở đây để trả lời phỏng vấn. Tôi ước gì tất cả đồng nghiệp cũng kiểm tra sức khỏe như tôi từng làm”.
 
Chẩn đoán cuối cùng đến vào năm 2013. Một loại virus hiếm gặp đã ảnh hưởng đến cơ tim và khiến De la Red bị rối loạn nhịp tim. Quyết định giải nghệ là đúng đắn dù tàn nhẫn. Sự nghiệp của De la Red gập ghềnh ở phần đầu và kết thúc bằng nỗi buồn. Nhiều người tự hỏi nếu De la Red khỏe mạnh sẽ kết hợp cùng Xabi Alonso như thế nào ở hàng tiền vệ Real Madrid. Tiền vệ xứ Basque gia nhập Los Blancos năm 2009 từ Liverpool.
 
Nhưng, De la Red luôn thấy mình may mắn. “Tôi giành chức vô địch chức vô địch châu Âu với cả đội U19 lẫn đội tuyển quốc gia. Tôi đã thi đấu ở Champions League, Europa League và chung kết Copa del Rey. Tôi giành được SuperCopa. Tôi đứng chung sân với Raul và Zinedine Zidane. Tôi ghi bàn cho Real Madrid. Tôi được sống trong giấc mơ của mình”.  
  
Theo Michael Yokhin | The Squall
 

Lịch để bàn bóng đá 2025 - Đậm chất thể thao, đong đầy cảm xúc!

Nhanh tay đặt mua ngay hôm nay: https://forms.gle/ed5b32S9hPR9vWvK7. Số lượng có hạn

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Rodri: "Có nhiều thứ bạn sẽ không thể học được qua trường lớp mà phải tự chiêm nghiệm theo thời gian"

Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.

Nghịch lý Vinícius Júnior

Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.

Luis Nani: Cuộc đời xoay trong những điệu santo

Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.

Ruben Amorim: "Tôi sẽ làm tất cả để đưa Man Utd trở về vị thế của mình"

Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.

Ayoze Perez: Sau cơn mưa mù là nắng ấm

Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.

X
top-arrow