Rory Delap: Tay ném biên "thần thánh" của Stoke

Tác giả Phương GP - Chủ Nhật 02/04/2017 20:36(GMT+7)

Trong năm 2008, Marvel tung ra bom tấn “chính chủ” đầu tiên dựa theo loạt truyện siêu anh hùng của mình. Iron Man thổi tung các rạp chiếu bóng với hình tượng về gã ăn chơi Robert Downey Jr. Mặc kệ việc bạn có thích hay tẩy chay nó. 13 bộ phim tiếp theo nối đuôi nhau gây sóng gió màn ảnh rộng. Cùng năm ấy, một người hùng với hình mẫu khác biệt cũng ra mắt, và theo cái cách mà xưa giờ chưa từng thấy.

Rory Delap: Tay ném biên thần thánh của Stoke 
Stoke City thăng lên hạng đấu cao nhất xứ sở Sương Mù năm 2008. Đội hình của Tony Pulis được xây dựng dựa trên hàng phòng ngự với dàn tứ vệ chắc chắn, cùng với đó là gã khổng lồ Mama Sidibe sát cánh với đôi chân ma thuật của Ricardo Fuller ở phía trên. Nhưng, bí mật thành công của Potters lại nằm ở khu trung tuyến.
 
Trước thời của những Marko Arnautovic, Xherdan Shaqiri hay Bojan Krkic. Trước cả khi xuất hiện khái niệm về Stokealona. Thậm chí là lúc mà Stoke chưa phải một đội bóng đá đúng nghĩa, họ đã có Rory Delap. Chàng thanh niên được ngưỡng mộ bởi những người hâm mộ sọc trắng đỏ, nỗi khiếp sợ của rất nhiều hàng phòng ngự đối phương.
 
Cầu thủ người Ireland đã có 134 lần khoác màu áo của Stoke City trong kỷ nguyên Premier League và đến thời diểm hiện tại có thể nói rằng, anh chính là hình tượng đáng nhớ nhất về những tháng ngày The Potter xuất hiện ở giải đấu cao nhất Anh Quốc.
 
Di sản của Delap đã trở thành giai thoại. Tôi thách bạn có thể thấy được một quả ném biên như đường tạt bóng bằng chân trong trận đấu Ngoại hạng Anh nào đấy ở cuối tuần. Thứ đã biến Rory, ít ra, trở thành một nhân vật nổi bật so với 21 con người còn lại trên sân đấu.
 
Rory có vẻ như là chàng tiền vệ duy nhất ở Premier League có thể trở nên nổi tiếng nhờ đôi tay của mình thay vì chân cẳng. Chàng thanh niên ấy từng một thời nằm trong đội tuyển ném lao của Cộng Hòa Ireland, nhưng sau đó anh lại không đủ khả năng để theo đuổi nó. Nhưng may mắn là anh có đôi chân ẩn chứa tài năng. Cùng với đó là sự nỗ lực và đầu óc bóng đá đầy thông minh. Tuy vậy, người hâm mộ vẫn sẽ nhớ về anh về khả năng ném quả bóng từ đường biên dọc.
Rory Delap và chiếc lao của anh
Thật ra, câu chuyện về thời gian của Rory ở Stoke City không hề đơn giản. Thời gian đầu là thời kỳ đầy khó khăn đối với anh. Delap ban đầu là bản hợp đồng cho mượn đến Stoke từ một đội bóng sọc trắng-đỏ khác là Sunderland. 
 
Điều lạ lùng là, một tuần sau khi ký vào bản hợp đồng ấy, Delap đối đầu với chính câu lạc bộ chủ quản trong một trận đấu ở Championship vào tháng 10 năm 2006. Rory Delap đảm nhiệm ở hành lang cánh phải, nhưng tối hôm ấy, anh chỉ có mặt trên sân được 10 phút.
 
Xin chào Robbie Elliot, tạm biệt xương chày và xương mác. Trong cơn bàng hoàng của cả Stoke và Sunderland, chân của Rory Delap gãy gập đến ghê sợ.
Rory Delap và chấn thương ghê rợn ấy
Và có một sự trùng hợp kỳ lạ là trong 14,482 cổ động viên có mặt ngày hôm ấy trên sân vận động, xuất hiện một vị bác sĩ hàng đầu thế giới về ngành giải phẫu. Đội chủ nhà đã mới giáo sư Nicola Maffulli đến Britannia vì ông là người góp phần xây dựng nên trường đại học Y Khoa Bắc Staffordshire. Thế nên, chỉ tíc tắc sau pha va chạm, Nicola liền trở thành người hùng khi ông nhanh chóng xuống dưới sân và cứu rỗi ngày hôm ấy. Thật là đúng nơi, đúng lúc.
 
The Potters đã dành chiến thắng 2-1, thế nhưng, mọi suy nghĩ lúc ấy đều dành cho chấn thương của Rory, có người đã nghĩ rằng anh sẽ không còn cơ hội nào để có thể ra sân. Thậm chí bản thân Rory cũng đã tin vào điều ấy.

Thế nhưng vẫn còn nhiều niềm tin vào hy vọng.
 
Giáo sư Maffulli đã thuyết phục rằng nếu cầu thủ người Ireland cố gắng luyện tập- lúc ấy anh đã 31 tuổi- thì anh hoàn toàn có thể tiếp tục để chơi một trận đấu trọn vẹn. Và điều kỳ diệu đến với lão tướng Delap, Stoke đã đồng ý với vị Giáo sư. Pulis và chủ tịch Peter Coates tiến hành bản hợp đồng dài hạn với Delap. Thật là lạ kỳ với sức mạnh của niềm hy vọng.
Rory Delap với bức hình thật đẹp
Và giờ đây, chúng ta biết rằng Rory không chỉ có thể chơi bóng lại, anh còn khiến thế giới phải chú ý đến bản thân mình. Bằng cách riêng thật độc đáo.
 
Delap là một cầu thủ cần cù dành riêng cho đội bóng siêng năng của người huấn luyện viên tôn trọng sự nỗ lực. Quả ném biên có thể khiến cả cổ động viên và cầu thủ Arsenal run sợ, khiến nhiều tờ báo của các đội bóng trong giải đấu phải chú ý đến và trở thành chủ đề phân tích toán học trong chương trình Match of the Day, mặc dù kết quả chẳng mấy ý nghĩa.   
 
Người hâm mộ của Stoke hẳn còn nhớ trận đấu thuộc loạt trận thứ hai mùa 2008/2009, nơi mà đội bóng sọc trắng đỏ bị Bollton Wanderers của Gary Megson cho phơi áo với tỷ số 3-0 đầy chóng vánh. Lúc ấy, sự tủi nhục dần hình thành khi ý thức về sự chênh lệch đẳng cấp ở giải đấu cao nhất ngày càng rõ ràng. Stoke khi ấy cần một người hùng. Đúng ra, họ cần một đội bóng của những người anh hùng và may mắn thay họ có chất xúc tác để biến thứ ấy thành hiện thực theo cách đầy đặc biệt.
 
Trở lại với những trận đấu, nơi mà giống như một con phượng hoàng đỏ trắng bùng nổ trên mặt sân Britannia, Rory Delap gây sửng sốt ở Premier League. Aston Villa lúc ấy là đối thủ của họ. Và Aston Villa ngày ấy thật sự đáng gờm, họ đứng thứ 6 bảng xếp hạng. Nhưng đó chẳng là gì đối với Stoke. Họ săn tìm chiến thắng đầu tiên tại Premier League và họ đã cảm thấy mùi vị hấp dẫn ấy.
 
Ricardo Fuller có lẽ là tâm điểm của trận đấu với nỗ lực cá nhân của mình, bàn thắng mà nhiều cổ động viên của Stoke sẽ sẵn sàng bình chọn cho danh hiệu bàn thắng đẹp nhất mùa. Nhưng, Rory mới là đối tượng mà chúng ta cần hướng tới. Và hôm ấy là ngày mà quả tên lửa mà anh phóng ra khiến những ai theo dõi không thể không ngỡ ngàng.
 
Tỷ số khi đó đang là 2-2. Những quả đại bác của Rory Delap từ ngoài đường biên khiến Brad Friedel phải toát hết mồ hôi hột. Buổi chiều hôm ấy, Villa đã phải nhận bàn thua từ siêu phẩm của Fuller và cú đá bồi từ quả penalty của Liam Lawrence. Nhưng hai bàn đó chưa phải là đặc sản của gã Iron Man bảo trợ The Potters.
 
 Rory Delap chạy khi trên tay là quả bóng. Anh ném đi và quả bóng bay như quả tên lửa định vị tới mục tiêu mà anh đã khoanh vùng. Trái bóng xé gió bay ngang mặt cỏ Britannia. Và trên đường bay ấy, nó tìm đến chiếc đầu của Mama Sidebe khổng lồ, để rồi bóng bay vào lưới.
 
Hãy thử phân tích một chút về quả ném biên ấy. Tôi thật sự không biết còn lý do nào để có thể gọi nó là “ném biên” nữa hay không. Khoảng cách từ đường biên trên dưới 38 mét, tốc độ đạt được là 37 dặm một giờ. Nhưng những cú ném của Delap không chỉ lợi hại ở khoảng cách. Mà quỹ đạo bay của chúng mới là cơn ác mộng của những hậu vệ trong vòng cấm. Quả bóng như bay thẳng tắp vậy, đơn giản nhưng vô cùng đáng sợ.
 
Có lẽ không có bàn thắng nào “phản bóng đá” tuyệt vời hơn là tình huống dưới đây. Đó là bàn thắng mà Stoke City đã dành tặng cho Arsenal. Không còn từ ngữ nào có thể để bảo vệ công bằng cho nó. Tất cả những gì bạn cần biết là từ quả ném biên của Delap, Ryan Shawcross đội nó đi và Seyi Olofinjana…không biết đã làm gì với trái bóng để nó có thể lăn vào lưới, trong một không gian hỗn loạn.
Khi Rory chuẩn bị ném bóng...
 Và cứ thế, cái tên Delap dần trở nên nóng dần ở nước Anh. Stoke bị gắn mác là đội bóng Rugby và Rory là gã đứng đầu tiền tuyến với ngọn lửa chiến đấu cháy trong huyết quản. Cái tên anh dần trở thành giai thoại sau trận thua của Stoke trước Everton với tỷ số 3-2.
 
Rory ngày ấy có riêng cho mình hai kiến tạo, một là quả volley của Olofinjana và một từ tình huống phản lưới nhà của Jagielka. Và The Guardian liền biến anh thành tâm điểm trên mặt báo. Họ in ra một tấm poster phân tích kỹ năng của anh, chuỗi những bức họa hài hước về Rory. “Làm sao để ngăn cản Stoke ghi bàn từ quả ném biên của Rory Delap?” trở thành câu “chế” nổi bật ở mục The Question.
 
Rory Delap không chỉ là thành viên giúp Stoke City tham dự giải đấu cao nhất mà anh còn là một báu vật. Anh là người cầm cờ mà cổ động viên Stoke có thể vững tâm kề bên và tự hào. Stoke ngày càng tiến bộ và cải thiện vị trí ở Premier League. Họ đã đến Wembley hai lần và Rory đều có mặt trong đội hình. Họ tham dự cúp châu Âu và Rory cũng sát cánh trong màu áo sọc đỏ trắng. Kỷ niệm đơn giản là không thể đếm được.
 
Sáu năm ở tại Stoke, từ một bản hợp đồng tưởng chừng không có giá trị. Nhưng nhờ vào niềm tin và hy vọng, Delap đã trở thành biểu tượng của The Potters. Thứ sức mạnh vô hình ấy không thể nào diễn đạt cho hết được, nhưng nó nhắc nhở cho những ai có dịp chứng kiến phải luôn giữ vững những giá trị nhân bản và cốt lõi của con người.
 
Có thể chúng ta so sánh rằng Delap ném bóng với sức mạnh của Thor và khả năng chiến đấu nhiệt huyết của Captain America. Hay mặt khác, chúng ta có thể nói Delap chả giống chút nào với tính cách ngông cuồng và kiêu ngạo của Iron Man. Nhưng tất cả cũng không mấy ý nghĩa.
 
Bởi Delap không chỉ là người hùng của Stoke. Anh là một anh hùng thật sự. Từ một cầu thủ tưởng chừng như chấm dứt sự nghiệp vì chiếc chân bị gãy gập, cuối cùng Delap đã dùng đôi tay của mình để viết nên giai thoại. Giai thoại về những quả ném biên “thần thánh”.
 
Nguồn: Ben Cartwright. Rory Delap: Stoke’s unlikely hero. Inbedwithmaradona 

PHƯƠNG GP (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Julian Brandt: Gọi giấc mơ về từ quá khứ

Dù chưa bao giờ phát tiết trọn vẹn những phẩm chất cũng như tiềm năng thiên bẩm của mình nhưng tiền vệ người Đức đang cùng Dortmund mơ về một mùa giải đẹp nhất kể từ ngày bắt đầu sự nghiệp.

Gabriel Heinze và con đường của một gã... Judas

Một hậu vệ mạnh mẽ, phóng khoáng, luôn nhận được sự yêu quý tại bất kỳ nơi nào anh từng thi đấu nhưng rồi những mối nhân duyên quá đỗi phức tạp đã vô tình biến Gabriel Heinze trở thành kẻ phản bội trong mắt người hâm mộ từng giành trọn vẹn tình cảm cho ngôi sao người Argentina. 

Xavi ở lại Barcelona: Giá trị của tình yêu

Tình yêu là thứ quyết định việc Xavi chọn ở lại Barca và cũng là thứ khiến CLB xứ Catalan luôn muốn giữ chân nhà cầm quân 44 tuổi, dù trước đó, ông từng tuyên bố sẽ ra đi sau khi mùa giải 2023/24 hạ màn. 

Jamal Musiala và giấc mơ từ những vũ điệu Latin

Cuộc phỏng vấn độc quyền trên tờ MARCA sẽ phần nào giúp những người hâm mộ hiểu rõ hơn về cuộc sống của Jamal Musiala cũng như lời hẹn ước chuyển tới La Liga chơi bóng trong tương lai không xa.

Nghịch lý Nicolas Jackson

“Hôm nay, Jackson vừa cầu thủ xuất sắc nhất vừa là cầu thủ tệ nhất trên sân - điều mà tôi chưa từng thấy trong bất kỳ trận đấu nào trước đây”, cựu danh thủ hiện đang làm việc tại Talksport - Stuart Pearce đã bình luận như thế về màn trình diễn của Nicolas Jackson trong thất bại 0-1 của Chelsea trước Man City ở bán kết FA Cup.