Ronaldinho - Nghệ sĩ Samba trên sân cỏ |
Năm 8 tuổi, tài năng của Ronaldo de Assis Moreira chớm nở khi cậu bén duyên với futsal và nhanh chóng thể hiện năng khiếu thiên bẩm với trái bóng tròn. Bạn bè gọi cậu với cái tên Ronaldinho – “Tiểu Ronaldo” với một sự kính nể, giới truyền thông bắt đầu chú ý khi cậu ghi cả 23 bàn thắng trong một trận cầu với đội bóng địa phương. Đôi chân của Ronaldinho cứ thế nhảy múa từ khu ổ chuột cho tới bãi biển, từ sàn gỗ futsal cho tới những sân cỏ cuồng nhiệt trên khắp Brazil. Trong 4 năm chơi bóng cho Gremio, Ronaldinho đã bao lần khiến các khán đài tại Belo Horizonte phải trầm trồ kinh ngạc vì tài năng của mình và tự mình mở toang cánh cửa đến với ĐTQG. Copa America 1999 chứng kiến một chàng trai nhỏ con với hàm răng vẩu nhảy múa trước hàng phòng ngự đối phương, để rồi điệu Samba mê đắm ấy lại tiếp tục khiến một Paris hoa lệ phải ngây ngất.
Các khán giả thủ đô nước Pháp vốn bị coi là kênh kiệu và hiếm khi biểu lộ cảm xúc thái quá, nhưng rồi họ cũng phải ngây ngất trước những đường bóng của chàng trai tới từ bên kia Đại Tây Dương. Những pha tả xung hữu đột trong vòng vây của đối thủ, những tình huống xử lý đúng chất futsal trong phạm vi hẹp, những cú bứt tốc với sức rướn tuyệt vời, và cả tuyệt chiêu flip flap tái hiện lại hình ảnh của huyền thoại Rivelino, tất cả được Ronaldinho thực hiện một cách khoan thai như thể đang dạo chơi với trái bóng.
PSG là bệ phóng đưa Ronaldinho tới những vinh quang |
Ronaldinho cũng là một kẻ vị nghệ thuật, anh kết hợp tình yêu bóng đá thừa hưởng từ cha và anh trai cùng với niềm đam mê âm nhạc từ chú và dì để cho ra đời một thứ bóng đá rực lửa như điệu Samba. Ronnie không chỉ sở hữu đôi chân biết nhảy múa mà còn có một trái tim liều lĩnh của kẻ khao khát chinh phục cái mới. Sự liều lĩnh ấy giúp anh tạo nên kiệt tác vào lưới David Seaman tại World Cup 2002, một cú sút phạt kinh điển từ khoảng cách hơn 30m mà người ta có thể đưa vào những cuốn sách giáo khoa về bóng đá, và rồi anh trở thành nhà vô địch thế giới với Selecao khi mới bước sang tuổi 22. Lời tiên đoán của ông Joao Moreira đã linh ứng một nửa, và một lần nữa, sự dấn thân của Ronaldinho đã giúp anh thực hiện một nửa còn lại trong bản ước nguyện của cha mình.
Bước lên vũ đài của thế giới
Người ta đồn rằng Peter Kenyon đã quá chậm chạp và để tuột mất viên kim cương quý giá, rằng Phó chủ tịch Sandro Rosell của Barca đã chen ngang và khiến cục diện đảo chiều. Nhưng trên tất cả, có lẽ chính những thử thách tại Catalunya đã thuyết phục được Ronaldinho. Man United đang thống trị Premier League và đầy tham vọng ở đấu trường châu Âu, trong khi đó Barca lại đang đặt những viên gạch đầu tiên trong quá trình tái thiết của chủ tịch Joan Laporta. Với một người ưa mạo hiểm như Ronaldinho, Nou Camp chẳng khác nào một miền đất hứa. Và anh đã không lầm.
Ronnie đoạt danh hiệu Quả bóng vàng năm 2005 |
Màn trình diễn của chàng vẩu thuyết phục cả những khán giả khó tính nhất, như cách mà cả sân Stamford Bridge phải chết lặng với cú xoay hông sục bóng thiên tài của anh, hay cái cách mà các Madridstas phải đứng dậy vỗ tay sau cú đúp của Ronnie trong trận Siêu Kinh Điển năm 2005. Frank Rijkaard đã từng nói: “Cậu ấy là người tạo ra sự khác biệt giữa một đội bóng chơi tốt và một đội bóng khiến người ta phải khắc cốt ghi tâm. Cậu ấy có thể tự mình định đoạt trận đấu”. Với những bước nhún nhảy trên sân cỏ , Ronaldinho cùng các đồng đội băng băng về đích trong mùa giải 2005/2006 tại La Liga trước khi chinh phục đỉnh cao cuối cùng: Champions League. Chiến thắng 2-1 trước Arsenal đưa Ronaldinho cùng các đồng đội đứng trên đỉnh thế giới, và đó cũng là lúc ước nguyện của người cha Joao Moreira được anh hoàn tất.
Điệu Samba lạc nhịp
Chàng vẩu thi đấu sa sút trong màu áo Flamengo |
Vĩ thanh
Giả sử như tất cả thế giới túc cầu giáo đã cho hình bóng Ronaldinho đi vào dĩ vãng, thì ít nhất vẫn còn một người không quên anh, đó là Lionel Messi. Chính Ronnie là người đã chào đón Messi nồng nhiệt nhất khi La Pulga mới gia nhập đội một. Người ta đã kể lại rằng Ronaldinho đã kéo Messi ngồi ngay cạnh mình như thế nào, đã công kênh cậu trên sân bóng ra sao, và mang cả chiếc cúp Champions League đến cho cậu khi cậu gặp chấn thương năm 2006. Ronaldinho đã dẫn dắt người đàn em của mình từ những điều nhỏ nhặt như thế, để rồi một ngày kia kia khi phải ra đi, anh cũng đã để lại chiếc áo số 10 cho người hậu duệ mà mình tin tưởng nhất.
Sự thành công của Messi ở Barca có đóng góp rất lớn của Ronaldinho |
Người hâm mộ không quên anh đâu. Họ nhớ anh còn chẳng hết. Những pha xử lý ấy, những cú lừa bóng theo kiểu elastico ấy, những nụ cười ấy sẽ mãi sống trong tim người hâm mộ như một hoài niệm về thứ bóng đá mê hoặc lòng người. Ai đó có thể chỉ trích anh về lối sống sa đọa, nhưng họ không biết rằng anh là một người yêu gia đình tha thiết, một người từng khóc trên sân bóng sau khi ghi bàn để tưởng niệm người ông quá cố. Ai đó có thể dè bỉu rằng anh nghiện sex, nhưng lại bỏ qua tấm lòng rộng lượng và nụ cười thân ái của anh. Ronaldinho không hoàn hảo, nhưng người hâm mộ vẫn yêu anh bằng một tình yêu mù quáng. Họ yêu anh đến mức sẵn sàng chờ đợi để một lần nữa thấy anh trên sân cỏ và nhảy một điệu Samba ma thuật trên vũ đài của riêng mình.
Khi đó khán giả sẽ khóc, còn anh nở một nụ cười...