Ronaldinho: Điệu Samba ma thuật trên vũ đài cảm xúc

Tác giả Frank - Chủ Nhật 22/05/2016 16:32(GMT+7)

“Tôi xấu trai, nhưng cái tôi có là sự quyến rũ”. Gã trai với hàm răng vẩu cười lớn sau khi trở thành Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2004. Chỉ một khoảnh khắc đó thôi cũng đủ để gợi lên những ký ức đẹp đẽ về một thiên tài bóng đá. Một ảo thuật gia với những đường bóng như mê hoặc người xem. Một cầu thủ Brazil lĩnh trọn những gì tinh túy nhất của Joga Bonito thần thánh. Tên anh là Ronaldo, nhưng không phải là “Người ngoài hành tinh” như bậc đàn anh mà chỉ là một nghệ sĩ lang thang truyền cảm hứng qua trái bóng tròn. Người ta gọi anh là “Tiểu Ronaldo”, hay một cái tên thân thuộc hơn với người hâm mộ: Ronaldinho.

Ronaldinho - Nghệ sĩ Samba trên sân cỏ
Đôi chân có phép và trái tim vị nghệ thuật
 
Vào thời điểm tháng 12/2004 tại Zurich, không ai có thể phủ nhận rằng Ronaldinho là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, nhưng có một người thậm chí đã tiên đoán được điều đó từ 16 năm trước. Sau một trận đấu của Gremio năm 1988, ông Joao de Assis Moreira đã nhận được vô số lời chúc mừng từ các khán giả, cậu con trai cả Roberto của ông đã có một trận đấu xuất sắc. Nhưng đáp lại, ông lại chỉ vào đứa con út mới 8 tuổi của mình và khẳng định rằng: “Sau này nó sẽ chơi cho đội tuyển Brazil và trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới”. Tất cả cười phá lên như thể đó là trò đùa lố bịch nhất trên thế giới này, nhưng ông Joao chưa bao giờ bị lung lay bởi sự chế giễu đó. Không lâu sau đó, Joao Moreira qua đời vì chứng nhồi máu cơ tim, nhưng niềm tin của ông vẫn song hành cùng cậu con trai Ronaldo trong những bước trưởng thành sau này.

Năm 8 tuổi, tài năng của Ronaldo de Assis Moreira chớm nở khi cậu bén duyên với futsal và nhanh chóng thể hiện năng khiếu thiên bẩm với trái bóng tròn. Bạn bè gọi cậu với cái tên Ronaldinho – “Tiểu Ronaldo” với một sự kính nể, giới truyền thông bắt đầu chú ý khi cậu ghi cả 23 bàn thắng trong một trận cầu với đội bóng địa phương. Đôi chân của Ronaldinho cứ thế nhảy múa từ khu ổ chuột cho tới bãi biển, từ sàn gỗ futsal cho tới những sân cỏ cuồng nhiệt trên khắp Brazil. Trong 4 năm chơi bóng cho Gremio, Ronaldinho đã bao lần khiến các khán đài tại Belo Horizonte phải trầm trồ kinh ngạc vì tài năng của mình và tự mình mở toang cánh cửa đến với ĐTQG. Copa America 1999 chứng kiến một chàng trai nhỏ con với hàm răng vẩu nhảy múa trước hàng phòng ngự đối phương, để rồi điệu Samba mê đắm ấy lại tiếp tục khiến một Paris hoa lệ phải ngây ngất.

Các khán giả thủ đô nước Pháp vốn bị coi là kênh kiệu và hiếm khi biểu lộ cảm xúc thái quá, nhưng rồi họ cũng phải ngây ngất trước những đường bóng của chàng trai tới từ bên kia Đại Tây Dương. Những pha tả xung hữu đột trong vòng vây của đối thủ, những tình huống xử lý đúng chất futsal trong phạm vi hẹp, những cú bứt tốc với sức rướn tuyệt vời, và cả tuyệt chiêu flip flap tái hiện lại hình ảnh của huyền thoại Rivelino, tất cả được Ronaldinho thực hiện một cách khoan thai như thể đang dạo chơi với trái bóng.

PSG là bệ phóng đưa Ronaldinho tới những vinh quang
Đôi khi Ronnie mất bóng, nhưng điều đó cũng chẳng thể ngăn anh thổi hồn vào từng bước chạy của mình. “Tôi chơi bóng dựa trên sự ứng biến. Một tiền đạo phải luôn biết cách tạo cảm hứng và khiến đối phương bất ngờ. Điều đó đòi hỏi sự sáng tạo không ngừng và cũng là lý do vì sao tôi luôn cố gắng thử những kiểu rê bóng mới lạ”. Một nghệ sĩ phải không ngừng sáng tạo để cho ra đời những kiệt tác, cái mà người ta vẫn thường nói là hy sinh vì nghệ thuật.

Ronaldinho cũng là một kẻ vị nghệ thuật, anh kết hợp tình yêu bóng đá thừa hưởng từ cha và anh trai cùng với niềm đam mê âm nhạc từ chú và dì để cho ra đời một thứ bóng đá rực lửa như điệu Samba. Ronnie không chỉ sở hữu đôi chân biết nhảy múa mà còn có một trái tim liều lĩnh của kẻ khao khát chinh phục cái mới. Sự liều lĩnh ấy giúp anh tạo nên kiệt tác vào lưới David Seaman tại World Cup 2002, một cú sút phạt kinh điển từ khoảng cách hơn 30m mà người ta có thể đưa vào những cuốn sách giáo khoa về bóng đá, và rồi anh trở thành nhà vô địch thế giới với Selecao khi mới bước sang tuổi 22. Lời tiên đoán của ông Joao Moreira đã linh ứng một nửa, và một lần nữa, sự dấn thân của Ronaldinho đã giúp anh thực hiện một nửa còn lại trong bản ước nguyện của cha mình.

Bước lên vũ đài của thế giới
 
Mùa hè 2003 đánh dấu cột mốc quan trọng trong sự nghiệp của Ronaldinho. Chàng vẩu giờ đây đã là một cầu thủ lớn và được nhiều CLB lớn theo đuổi, trong số đó Manchester United là kẻ nắm thế thượng phong. Quỷ đỏ cần một người để thay thế cho David Beckham chuyển tới Real Madrid và Ronnie là mục tiêu hàng đầu mà Sir Alex Ferguson nhắm tới. Mọi chuyện gần như đã xong xuôi, nhưng cuối cùng Ronaldinho đã đổi ý vào phút chót và tới đầu quân cho Barcelona.

Người ta đồn rằng Peter Kenyon đã quá chậm chạp và để tuột mất viên kim cương quý giá, rằng Phó chủ tịch Sandro Rosell của Barca đã chen ngang và khiến cục diện đảo chiều. Nhưng trên tất cả, có lẽ chính những thử thách tại Catalunya đã thuyết phục được Ronaldinho. Man United đang thống trị Premier League và đầy tham vọng ở đấu trường châu Âu, trong khi đó Barca lại đang đặt những viên gạch đầu tiên trong quá trình tái thiết của chủ tịch Joan Laporta. Với một người ưa mạo hiểm như Ronaldinho, Nou Camp chẳng khác nào một miền đất hứa. Và anh đã không lầm.

Ronnie đoạt danh hiệu Quả bóng vàng năm 2005
Các cule hẳn không thể quên cái ngày 3/9/2003 khi một tượng đài đặt dấu ấn đầu tiên ở Nou Camp. Ronaldinho nhận đường chuyền của thủ môn, vượt qua 2 cầu thủ Sevilla trước khi tung cú sút trái phá ở khoảng cách 30m, bóng đập mép dưới xà ngang và làm tung nóc lưới đội khách. Các khán đài như nổ tung, Ronaldinho ăn mừng như thể đó là bàn thắng quan trọng nhất đời anh, và khoảnh khắc đó đánh dấu sự bắt đầu một trong những giai đoạn huy hoàng nhất trong lịch sử Barcelona. Từ vị trí thứ 6 ở mùa giải 2002/2003, Los Blaugrana giành ngôi Á quân và Vô địch ở 2 mùa sau đó nhờ vào nguồn cảm hứng bất tận mang áo số 10. Như một sự thừa nhận xứng đáng, Ronaldinho được vinh danh với 2 danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới và 1 Quả bóng vàng.

Màn trình diễn của chàng vẩu thuyết phục cả những khán giả khó tính nhất, như cách mà cả sân Stamford Bridge phải chết lặng với cú xoay hông sục bóng thiên tài của anh, hay cái cách mà các Madridstas phải đứng dậy vỗ tay sau cú đúp của Ronnie trong trận Siêu Kinh Điển năm 2005. Frank Rijkaard đã từng nói: “Cậu ấy là người tạo ra sự khác biệt giữa một đội bóng chơi tốt và một đội bóng khiến người ta phải khắc cốt ghi tâm. Cậu ấy có thể tự mình định đoạt trận đấu”. Với những bước nhún nhảy trên sân cỏ , Ronaldinho cùng các đồng đội băng băng về đích trong mùa giải 2005/2006 tại La Liga trước khi chinh phục đỉnh cao cuối cùng: Champions League. Chiến thắng 2-1 trước Arsenal đưa Ronaldinho cùng các đồng đội đứng trên đỉnh thế giới, và đó cũng là lúc ước nguyện của người cha Joao Moreira được anh hoàn tất.

Điệu Samba lạc nhịp
 
Giống như một định mệnh không thể khác với các cầu thủ Brazil, Ronaldinho bắt đầu trượt dốc khi anh đang trên đỉnh cao sự nghiệp. Bắt đầu là kỳ World Cup 2006 đầy thất vọng trên đất Đức, và sau đó là những xung đột không thể hàn gắn với HLV Frank Rijkaard tại Barca. Lối sống phóng túng của Ronnie đã khiến anh trở thành tội đồ trong mắt các CĐV và là một nhân tố cần loại bỏ của Rijkaard. Tại AC Milan, người ta cũng chỉ được chứng kiến một Ronaldinho thất thường, tăng cân và thác loạn tối ngày. Ngay cả khi trở về quê nhà, chàng ảo thuật gia ngày nào cũng chỉ còn là cái bóng của chính mình. Lang bạt từ Brazil cho tới Mexico, chưa một lần nào Ronaldinho ra đi trong êm đẹp.

Chàng vẩu thi đấu sa sút trong màu áo Flamengo
Từ những cuộc ăn chơi trác táng ở Paris cho tới những cuộc vui thâu đêm suốt sáng ở Rio, Ronaldinho tự đánh mất những năm tháng đẹp nhất đời cầu thủ. Người Brazil đã có Kaka và Neymar làm những thần tượng mới, nhưng không ai nhảy Samba đúng điệu như anh; Messi hay Ronaldo đang thay nhau thống trị bóng đá thế giới, nhưng không ai có thể chơi đùa với trái bóng như Ronnie đã từng làm. Người ta chê trách anh, thậm chí mắng chửi anh thậm tệ, nhưng những người yêu mến anh thật sự vẫn không khỏi cảm thấy nuối tiếc cho một trong những tài năng lớn nhất của bóng đá hiện đại. Để rồi vào ngày 21/3 vừa rồi, Ronaldinho lặng lẽ kỷ niệm ngày sinh nhật thứ 36 của mình khi đang thất nghiệp. Người ta đã quên anh rồi chăng? Không anh ạ, không hề.

Vĩ thanh

Giả sử như tất cả thế giới túc cầu giáo đã cho hình bóng Ronaldinho đi vào dĩ vãng, thì ít nhất vẫn còn một người không quên anh, đó là Lionel Messi. Chính Ronnie là người đã chào đón Messi nồng nhiệt nhất khi La Pulga mới gia nhập đội một. Người ta đã kể lại rằng Ronaldinho đã kéo Messi ngồi ngay cạnh mình như thế nào, đã công kênh cậu trên sân bóng ra sao, và mang cả chiếc cúp Champions League đến cho cậu khi cậu gặp chấn thương năm 2006. Ronaldinho đã dẫn dắt người đàn em của mình từ những điều nhỏ nhặt như thế, để rồi một ngày kia kia khi phải ra đi, anh cũng đã để lại chiếc áo số 10 cho người hậu duệ mà mình tin tưởng nhất.

Sự thành công của Messi ở Barca có đóng góp rất lớn của Ronaldinho
Và rồi cả những cầu thủ của Raja Casablanca có lẽ cũng không quên Ronaldinho khi lột hết đồ của anh sau trận bán kết tại FIFA Club World Cup 2013. Khi đó, anh cười mới dễ mến làm sao, nụ cười với hàm răng vẩu đặc trưng, nụ cười đã thắp lên bao hy vọng cho các CĐV trên toàn thế giới, nụ cười khi anh bị trọng tài rút nhầm thẻ đỏ. Sau những màn trình diễn ma thuật của Ronnie trên sân cỏ, có lẽ nụ cười là điều mà người ta nhớ nhất ở anh. Một hàm răng xấu xí nhưng vẫn đẹp lạ thường, và khi anh nở nụ cười trên sân bóng, có biết bao nhiêu nụ cười cũng hé trên môi người hâm mộ. Trong thế giới bóng đá hiện đại, liệu còn có ai mang tới niềm vui bóng đá một cách hồn nhiên hơn thế?

Người hâm mộ không quên anh đâu. Họ nhớ anh còn chẳng hết. Những pha xử lý ấy, những cú lừa bóng theo kiểu elastico ấy, những nụ cười ấy sẽ mãi sống trong tim người hâm mộ như một hoài niệm về thứ bóng đá mê hoặc lòng người. Ai đó có thể chỉ trích anh về lối sống sa đọa, nhưng họ không biết rằng anh là một người yêu gia đình tha thiết, một người từng khóc trên sân bóng sau khi ghi bàn để tưởng niệm người ông quá cố. Ai đó có thể dè bỉu rằng anh nghiện sex, nhưng lại bỏ qua tấm lòng rộng lượng và nụ cười thân ái của anh. Ronaldinho không hoàn hảo, nhưng người hâm mộ vẫn yêu anh bằng một tình yêu mù quáng. Họ yêu anh đến mức sẵn sàng chờ đợi để một lần nữa thấy anh trên sân cỏ và nhảy một điệu Samba ma thuật trên vũ đài của riêng mình.

Khi đó khán giả sẽ khóc, còn anh nở một nụ cười...

Frank  (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Đêm huyền ảo ở Munich

Thật không tưởng và kỳ lạ, nhưng giờ tôi có thể nói với bản thân mình, ‘Chúa ơi, thì ra cảm giác vô địch là thế này! Tôi luôn luôn tự hỏi nó sẽ như thế nào, nhưng giờ tôi đã biết rồi!’.

Pep Guardiola gia hạn với Man City: Ai buồn, ai vui?

Lại một lần nữa trong những ngày tháng 11, Pep Guardiola lại quyết định gia hạn hợp đồng với Manchester City sau 2 lần gia hạn trước đó vào năm 2020 và 2022. Bản hợp đồng mới cho phép Pep gắn bó thêm 2 năm với đội chủ sân Etihad và đánh dấu cột mốc tròn 1 thập kỷ chiến lược gia vĩ đại này dẫn dắt nửa xanh thành Manchester.

Rodri: "Có nhiều thứ bạn sẽ không thể học được qua trường lớp mà phải tự chiêm nghiệm theo thời gian"

Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.

Nghịch lý Vinícius Júnior

Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.

Luis Nani: Cuộc đời xoay trong những điệu santo

Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.

Ruben Amorim: "Tôi sẽ làm tất cả để đưa Man Utd trở về vị thế của mình"

Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.

Ayoze Perez: Sau cơn mưa mù là nắng ấm

Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.