Roberto Soldado và những hoài niệm về một cậu bé hư

Tác giả Ole - Chủ Nhật 24/01/2021 14:55(GMT+7)

Zalo

Cựu tiền đạo Tottenham đã chia sẻ về việc mình từng là một đứa trẻ hư hỏng ở Real Madrid, sau đó phát triển mạnh mẽ tại Granada và cả sự ngưỡng mộ mà con trai anh luôn dành cho Harry Kane…

Roberto Soldado và những hoài niệm về một cậu bé hư hình ảnh
 
Không phải Zinedine Zidane hay Roberto Carlos, không phải Raul, Luis Figo hay David Beckham, cũng chẳng phải Iker Casillas, Sergio Ramos, Xavi hay Andres Iniesta… Tạm thời bỏ quên đi rất nhiều “galacticos” cùng hàng trăm danh thủ từng sát cánh bên cạnh trong suốt 14 năm sự nghiệp, Roberto Soldado đã chọn Harry Kane để gây ấn tượng với con trai mình.
 
Nở một nụ đầy sảng khoái, đôi mắt ánh lên vẻ tự hào, chân sút từng khoác áo Tottenham kể về câu chuyện với cậu con trai Enzo 9 tuổi. “Nó thực sự đam mê bóng đá. Mỗi khi cùng nhau ngồi xem Premier League và chứng kiến Harry Kane ghi bàn, tôi sẽ nói với Enzo rằng: “Bố từng chơi bóng với cậu ta đấy”. Enzo sẽ vô cùng thích thú. Tôi luôn cảm thấy mừng vì thành công của Harry, thậm chí là hạnh phúc khi nhìn thấy cậu ấy chơi tốt hơn qua mỗi ngày”.
 
“Tôi vẫn thường bảo rằng nếu có một khoảng thời gian nào đó tôi không mấy vui vẻ trong sự nghiệp, thì đó chính là giai đoạn ở Spurs. Chẳng ai có lỗi cả. Những phân tích về việc tôi thi đấu không hiệu quả chẳng giúp ích gì nhiều cho tôi. Vấn đề là bạn đang phải đối mặt với một chàng trai 20 tuổi sau này sẽ trở thành thần tượng của cả gia đình bạn. Tất nhiên tôi cũng có sự bùng nổ của Harry để cạnh tranh”, Soldado cười lớn. 
 
Đây chỉ là một trong những câu chuyện thú vị mà chân sút người Tây Ban Nha kể lại. Thời gian trôi qua thật nhanh. Mới ngày nào Soldado vẫn còn là một tiền đạo tiềm năng bậc nhất La Liga được kỳ vọng sẽ tiếp nối thế hệ của những David Villa hay Fernando Torres. Vậy mà giờ đây, anh đã bước sang tuổi 35, đang mải miết chiến đấu cùng Granada cho cuộc đua dự Cúp châu Âu mùa giải 2020/21. Không ai dám đòi hỏi quá nhiều từ một lão tướng nhưng Soldado thì vẫn vậy, vẫn cần mẫn chạy khắp các mặt sân giống như lúc còn là một thiếu niên.
 
Lẽ ra, cựu cầu thủ Valencia có thể nghỉ hưu sớm ở một nơi nào đó như Trung Đông, Hoa Kỳ hay Trung Quốc sau hai năm khoác áo Fenerbahce. Thế nhưng, thay vì lựa chọn con đường vật chất, Soldado quyết định trở về quê hương và tiếp tục sống với bóng đá đỉnh cao. Sự thật là anh đang đạt được trạng thái tốt nhất và tinh thần quyết tâm cũng cao nhất. “Tôi nhẹ hơn 7 kg so với thời còn chơi cho Madrid (khi 21 tuổi). Tôi nhìn vào những tấm hình cũ của mình và cảm thấy thật đáng xấu hổ”. Mùa giải 2019/20, từng có thời điểm Granada vươn lên dẫn đầu bảng xếp hạng La Liga, lần đầu tiên sau… 61 năm. Bản thân Soldado chính là một phần của tập thể đầy sức sống này, cả về chuyên môn lẫn tinh thần.
 
“Giải nghệ là một việc làm khó khăn. Nếu như được sinh ra thêm một lần nữa, tôi vẫn sẽ chọn làm cầu thủ bóng đá. Đến sân tập mỗi ngày và tận hưởng trọn vẹn mọi khoảnh khắc, đó chính là điều giúp tôi tiếp tục tồn tại trong cuộc sống. Với tôi, nó là một công việc hoàn hảo và tôi không bao giờ muốn giấc mơ này kết thúc. Tôi không nghĩ quá nhiều đến việc mình sắp hết thời gian để chơi bóng. Trong thâm tâm, tôi không muốn điều này xảy ra nhưng tôi biết rằng một ngày nào đó, rồi nó sẽ đến thôi”.
 
Đã 16 năm trôi qua kể từ ngày Soldado có màn debut trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên tại Cúp Nhà vua, khi được tung vào sân để thay thế cho Zinedine Zidane, một siêu sao mà anh hoàn toàn có thể tự hào khi kể lại với con trai mình. “Ừ! Nhưng mà nó chưa bao giờ thấy Zidane chơi bóng. Tôi nhớ khi tôi đưa Enzo đến gặp Zidane, lúc này anh ấy đã trở thành huấn luyện viên. Nó hỏi tôi là Zidane đá hay không? Không biết phải trả lời thế nào cả nên tôi đã vào Youtube rồi gõ Zidane và đưa cho con tôi xem”.
 
Soldado tin rằng thời điểm nhiều năm về trước Zidane vẫn còn là một người trầm tính và khó lòng có thể trở thành huấn luyện viên. Bên cạnh đó, cựu ngôi sao Valencia cũng không khỏi nuối tiếc về quãng thời gian có phần lạc lối trong màu áo Real Madrid. “Tôi từng là một niñato”. Trong ngôn ngữ Tây Ban Nha, niñato được hiểu như một thằng nhóc, một cậu bé hư hỏng và nghịch ngợm. Soldado trước kia từng cho rằng văn hóa Galaticos chẳng thể nào giúp anh tiến bộ hay thành công hơn được. “Có nhiều cầu thủ cố gắng học theo Raul, Zidane, Figo, những người siêu chuyên nghiệp. Nhưng tôi lại quan sát những người khác… tôi đã lựa chọn những gì mà mình không nên làm theo”, tiền đạo người Tây Ban Nha nhớ lại.
 
“Ở một nơi như Bernabeu, bạn phải tự có trách nhiệm với bản thân mình, biết điều gì là phù hợp cũng như giới hạn của mình ra sao. Tôi lựa chọn rời đi là bởi vì tôi từng nghĩ rằng mình còn hay hơn cả Beckham, thật đấy. Tôi đã không chuẩn bị cho mình nền tảng tâm lý tốt. Sự thật là tôi chưa hề sẵn sàng và tất cả đều trở nên vô cùng khó khăn. Tôi chưa làm được gì nhưng lại muốn có cơ hội ra sân 100%  tại Madrid. Mỗi khi nghĩ lại chuyện này, tôi lại ước có ai đó vào thời điểm ấy lẽ ra nên dành cho tôi một cái tát để tôi có thể tỉnh ngộ ra sớm hơn”, Soldado chia sẻ.
 
“Tôi không biết chăm sóc bản thân, tôi ăn uống vô tội vạ. Khi nhìn lại các bức ảnh cũ, tôi thầm nghĩ làm sao mình có thể chơi bóng trong đội hình Galaticos này với bộ dạng như vậy chứ. Nếu tôi trưởng thành và nghiêm túc hơn vào ngày ấy, có lẽ tôi đã có cơ hội. Ngày ấy, nếu có ai đưa cho tôi một ly rượu, tôi sẽ uống ngay lập tức. Nếu tôi vẫn đang nói chuyện thì thêm một ly nữa cũng không thành vấn đề. Ở độ tuổi 17, 18, tôi luôn nghĩ rằng tại sao mình không thể uống một chút nhỉ, sao đâu. Vào 1 giờ sáng, tôi là người đầu tiên sẵn sàng ra ngoài đường. Madrid từng phản ánh về sự thiếu kỷ luật của tôi với cha mẹ. Cha tôi đã phải xin nghỉ phép để đến thủ đô trông coi tôi luyện tập. Sau này, tôi chuyển tới Granada và ở cùng một người bạn. Tôi dần tận tâm hơn với cuộc sống bóng đá. Rồi tôi gặp vợ tôi và cô ấy là người đã giải quyết mọi vấn đề”.   
 
Soldado tin rằng mình đã nhiều lần vượt quá giới hạn để rồi bây giờ phải tự hoài niệm lại những nỗi nuối tiếc cho sự nghiệp. “Tôi đã đi quá xa. Tôi quen nhiều bạn bè ở Madrid. Họ có thể sống như vậy vì họ đâu phải cầu thủ chuyên nghiệp, họ đâu phải đá cho Real. Cuối cùng thì tôi cũng hiểu ra điều đó. Tôi biết mình phải làm việc khác thay vì sa đà vào những cuộc vui. Rất may là bố mẹ và vợ tôi đã luôn bên cạnh để giúp tôi tìm được con đường đúng đắn”.
 
Để rồi, tất cả đã trở thành điểm khởi đầu mới cho một sự nghiệp dài lâu kéo dài đến tận bây giờ của Soldado. “Tôi từng là một thằng đầu b*** chẳng biết mình đang ở đâu”, cầu thủ đang khoác áo Granada thẳng thắn thừa nhận. Vậy mà giờ đây, khi đã ở độ tuổi không còn trẻ, Soldado vẫn được ban lãnh đạo đội bóng xứ Andalucia đánh giá là một bản hợp đồng mẫu mực, một con người nhiệt huyết và kỷ luật. Lẽ ra, Soldado có thể lựa chọn cho mình một nơi nào đó kiếm được nhiều tiền hơn mức lương bèo bọt ở Granada nhưng thay vì như vậy, anh vẫn muốn cống hiến hết trọn vẹn cho bóng đá đỉnh cao. Không hề lười biếng, không hề mệt mỏi mà thậm chí hoàn toàn ngược lại, một sự tận hiến và chuyên nghiệp hết mực.

Roberto Soldado và những hoài niệm về một cậu bé hư hình ảnh
 
Sau khi quyết định chia tay Madrid, Soldado được trải nghiệm bầu không khí chơi bóng ở Osasuna, Getafe, Valencia, Tottenham, Villarreal và Fenerbahce trước khi khoác áo Granada vào thời điểm hiện tại. “Tất cả đều là những ký ức thật đẹp, những điểm đến hoàn hảo trong hành trình của cuộc đời tôi”. Mặc dù có đôi chút buồn khi nhớ lại quãng thời gian thi đấu cho Spurs nhưng chân sút người Tây Ban Nha cũng không nuối tiếc nhiều về quyết định của mình: “Tôi không hối hận chút nào. Tôi từng nghĩ mình sẽ làm tốt ở Tottenham. Với phong độ của tôi khi ấy, cái cách mà tôi chơi bóng, tôi cảm thấy hoàn toàn tự tin. Nhưng rồi mọi thứ đã không hề như ý muốn. Nếu có một khoảnh thời gian nào đó tôi cảm thấy không mấy vui vẻ thì chắc chắn đó là lúc chơi bóng tại Anh”.
 
Trên thực tế, Soldado cũng từng giải thích về những nguyên nhân khiến cho anh khó lòng thích nghi được với môi trường bóng đá ở Premier League, như là lối chơi nặng về thể chất hay yếu tố tinh thần. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Harry Kane mới là lý do được cựu tiền đạo Valencia nhắc đến nhiều hơn cả.

“Tôi không cay cú gì hết. Tôi hoàn toàn hiểu vấn đề ngay từ đầu. Bạn phải nhìn cậu ấy luyện tập và sẽ thực sự thấy kinh ngạc. Chẳng có giới hạn nào dành cho Harry. Khi chúng tôi tập sút, cậu ấy có thể dứt điểm mạnh mẽ bằng cả hai chân. So với trước đây, cậu ấy bây giờ đã trở nên toàn diện hơn nhiều, có thể ghi bàn, kiến tạo, hỗ trợ đồng đội một cách thông minh. Cậu ấy suy nghĩ rất nhanh và chuẩn xác. Tôi nghĩ là trong tương lai Harry vẫn còn có thể tiến bộ thêm nữa”.  
 
Bên cạnh đó, chân sút của Granada cũng tỏ ra cực kỳ háo hức về viễn cảnh một ngày không xa sẽ sớm được chứng kiến Harry Kane khoác áo đội bóng cũ Real Madrid. “Tôi thực sự mong chờ điều này và Enzo cũng vậy”.

Roberto Soldado và những hoài niệm về một cậu bé hư hình ảnh
 
Ở góc độ khác, phải thừa nhận rằng Soldado mặc dù không hề thiếu tài năng nhưng đã không thể nào phát tiết được trọn vẹn những phẩm chất của mình cũng một phần bởi hoàn cảnh. Giai đoạn mà chân sút người Valencia bắt đầu gây ấn tượng thì ĐT Tây Ban Nha lại đang sở hữu cặp Villa-Torres chơi quá xuất sắc. Ngoài ra, triết lý “số 9 ảo” dưới thời HLV Vicente Del Bosque (2010-2014) cũng vô tình tước đi cơ hội của rất nhiều trung phong cắm xuất sắc ở La Liga vào thời điểm bấy giờ, không chỉ Soldado mà còn cả những Aduriz, Llorente, Negredo…
 
Tất nhiên, cuộc đời không được như kỳ vọng đã chẳng thể nào làm nản lòng một người giàu nghị lực như Soldado. Trong tiếng Tây Ban Nha, tên anh có nghĩa là “người lính” và có lẽ chính cái tên này cũng hun đúc nên một cầu thủ cứng cỏi, mạnh mẽ nhất. Không nhất thiết cứ phải chạm tới những danh hiệu hay vinh quang khi mà giờ đây, ngay trên vùng đất Andalucia thơ mộng này, Roberto Soldado vẫn có thể lặng lẽ tận hưởng trọn vẹn giấc mơ chơi bóng của đời mình một cách bình dị và êm đềm hơn bao giờ hết. Chắc chắn, Soldado của hiện tại đã không là một niñato, một cậu bé hư từng chẳng biết mình là ai tại thành phố Madrid năm nào. 
 
-Ole-          

Có sử dụng tư liệu từ: Roberto Soldado: ‘Someone should have slapped me and said: what are you doing" - The Guardian

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Rodri: Hơn cả một tiền vệ phòng ngự

Rodri gia nhập Manchester City với tư cách một tiền vệ số 6 giống như Sergio Busquets, nhưng giờ đây anh đã tiến hoá thành một box-to-box, một “kẻ huỷ diệt” đẳng cấp thế giới ở cả hai đầu sân đấu. Trong bài phân tích này, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về sự phát triển đáng sợ của ngôi sao người Tây Ban Nha trong khâu tấn công.

Premier League và sự trở lại của các... trung vệ cánh

Chiến thuật đã luôn phát triển kể từ khi bóng đá tồn tại, thế nhưng đôi lúc nó cũng tự “tiến hóa ngược” một cách đầy thú vị. Và hôm nay, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về sự trở lại của các trung vệ cánh

X
top-arrow