Roberto Di Matteo: Định mệnh cùng màu xanh

Tác giả CG - Thứ Sáu 29/05/2020 23:30(GMT+7)

Thế hệ của những Terry, Lampard, Cech và Drogba cuối cùng đã có được chiếc cúp bạc Champions League cùng màu áo Chelsea. Còn với Di Matteo, ông đi vào lịch sử The Blues với thành tích đến nay vẫn là vô tiền khoáng hậu của CLB.

Đó chỉ có thể là định mệnh. Định mệnh của Roberto Di Matteo với Chelsea, định mệnh để ông đưa The Blues trở thành nhà vô địch Champions League với chỉ hơn 2 tháng ngắn ngủi làm HLV tạm quyền. Chúng ta không thể sống mãi trong quá khứ, nhưng đôi khi có một khoảnh khắc rực rỡ để nhớ về, đó là một niềm vui không phải ai cũng có.
 

Lịch sử của Chelsea bước sang trang mới kể từ khi tỷ phú Roman Abramovich mua lại CLB từ Ken Bates vào năm 2003. Rất nhiều tiền bạc đã được doanh nhân người Nga đổ vào CLB để biến Chelsea trở thành thế lực ở Anh nói riêng và châu Âu nói chung. Tuy nhiên trước kỷ nguyên của Abramovich, Chelsea đã từng tạo ra những vang động ở trong nước với thế hệ của những cầu thủ như Dennis Wise, Gianfranco Zola hay Tore Andre Flo.
 
Và Roberto Di Matteo cũng thuộc thế hệ đó. Thậm chí nói không ngoa, Di Matteo như được định mệnh lựa chọn để làm nên những cột mốc đáng nhớ của Chelsea. Tháng 5 năm 1997, ông ghi bàn mở tỷ số trong trận chung kết FA Cup trước Middlesbrough. Bàn thắng đến chỉ sau 42 giây - nhanh nhất lịch sử các trận chung kết FA Cup - sau một tình huống dẫn bóng từ vòng tròn giữa sân và dứt điểm ngoài vòng cấm. Ngày hôm đó, The Blues giành chiến thắng 2-0 và chấm dứt 26 năm chờ đợi một danh hiệu lớn.
 
Chưa đầy 1 năm sau, Chelsea tiếp tục chạm trán Boro nhưng lần này là ở chung kết League Cup. Tiền vệ Italy khi đó trở thành người ấn định tỷ số 2-0 cho The Blues từ một cú dứt điểm cận thành. Tháng 5 năm 2000, bàn thắng duy nhất của Di Matteo giúp Chelsea đánh bại Aston Villa và lên ngôi vô địch FA Cup. Tổng cộng trong màu áo Chelsea, Di Matteo giành 1 UEFA Cup Winners’ Cup, 1 UEFA Super Cup, 2 FA Cup, 1 League Cup, 1 Charity Shield (Siêu cúp Anh).
 
Chelsea là đội bóng Di Matteo khoác áo lâu năm và nhiều nhất, đó cũng là nơi cho ông nhiều danh hiệu nhất sự nghiệp. Định mệnh của Di Matteo là màu xanh của thành London. Nhưng sự nghiệt ngã của đời cầu thủ đến với Di Matteo cũng trong màu áo này, vào một buổi tối chạm trán St. Gallen ở UEFA Cup năm 2000. Pha va chạm với hậu vệ Daniel Imhof đã khiến ông bị gãy xương chày và xương mác chân trái. Chelsea bị loại khỏi đấu trường châu lục càng khiến nỗi buồn của Di Matteo thêm xám ngắt. 18 tháng ngồi ngoài để hoàn toàn bình phục đã dập tắt hy vọng chơi bóng trở lại của cựu tuyển thủ Italy. Di Matteo nói lời từ giã sự nghiệp cầu thủ ở tuổi 31.

Roberto Di Matteo (ngoài cùng bên trái, hàng đầu tiên) ăn mừng danh hiệu khi còn khoác áo Chelsea
 
“Mất một khoảng thời gian dài tôi mới có thể chấp nhận mọi thứ và bước tiếp. Chấn thương này là một tai nạn nhưng phải 4 - 5 ngày sau tôi mới nhận ra là nó thực sự nghiêm trọng. Tôi nói chuyện với bác sĩ phẫu thuật và ông ấy bảo tôi: ‘Hãy nghe này, trước khi cậu bắt đầu nghĩ về việc chơi bóng trở lại, chúng tôi phải đảm bảo cậu vẫn có thể sống một cuộc sống bình thường’. Đó là khi tôi hiểu ra tình hình nghiêm trọng thế nào”, Di Matteo sau này trả lời phỏng vấn The Guardian vào năm 2011.
 
Và quả nó để lại một tổn thương sâu sắc. Vẫn là lời của cựu tiền vệ Italy trên The Guardian: “Tôi gặp rất nhiều biến chứng, những vấn đề về thần kinh và tổn thương mô mềm. Mọi thứ đã hoàn toàn đi theo hướng khác và cuối cùng tôi không bao giờ thi đấu lại được nữa. 

Quá trình hồi phục diễn ra từng ngày. Gia đình tôi rất vững vàng, họ ủng hộ tôi, đây là điều rất quan trọng vì những vấn đề tâm lý và tinh thần quả thực rất khó giải quyết. Với hầu hết các cầu thủ, thật khó để chấp nhận bạn đã kết thúc sự nghiệp, phải rời đi và làm công việc khác. Nhưng điều đó đã xảy ra với tôi. Đột nhiên, tôi rơi vào trầm cảm và phải đối phó với nó. Bị trầm cảm là điều chưa từng xảy ra trước đó với tôi trong cuộc đời”.
 
Và rồi mất 11 năm sau ngày nhận chấn thương định mệnh, Di Matteo mới trở lại với Chelsea nhưng trong một vai trò khác: trợ lý HLV trưởng. Khi dự án của Andre Villas-Boas thất bại, chính Di Matteo nhận “ấn kiếm” với nhiệm vụ lèo lái đội bóng trong phần còn lại của mùa giải. Tưởng chừng như thất bại 1-3 trước Napoli ở lượt đi vòng 16 đội Champions League đã là dấu chấm hết cho Chelsea ở đấu trường này thì bầu không khí lạc quan do Di Matteo tạo ra đã góp phần giúp họ thắng lại đối thủ 4-1 ở lượt về.


Nhà cầm quân người Italy đã mang tới một bầu không khí khác so với thời Villas-Boas, đó là sự phấn chấn và tin tưởng. Chia sẻ với nhà báo Guillem Balague, tiền vệ Juan Mata nói: “Roberto Di Matteo là một HLV giàu nhiệt huyết, một người giỏi giao tiếp, rất giỏi kích thích tinh thần cầm thủ và ngay trước trận chung kết [Champions League] chúng tôi có một cuộc họp.

Ông ấy nói về những vấn đề chiến thuật nhưng tập chung nhiều hơn vào động lực. Ông ấy rất giỏi về điều này. Sau đó ông chiếu một video gia đình gửi lời chúc may mắn tới chúng tôi - đó là vợ, bạn gái, mẹ, bà của chúng tôi - và sau đó cách ông ấy nói chuyện vô cùng cảm xúc. Và tất cả chúng tôi cũng đều cảm nhận được điều đó.

Đây là điều quan trọng vì chúng tôi cảm thấy mình đại diện cho Chelsea, chúng tôi ở đây để giành chiến thắng trước Bayern Munich ngay tại Munich. Đây là nhiệm vụ rất rất khó khăn nhưng chúng tôi cảm thấy đó là định mệnh của mình”.
 
Và Chelsea của Di Matteo đã lên ngôi trong sự bất ngờ của cả thế giới. Nhìn lại năm đó, chúng ta vẫn hay nói rằng đây là chức vô địch thuộc về định mệnh. Nhưng ở một góc nhìn khác, ta thấy The Blues đã vượt qua nghịch cảnh giỏi ra sao. Trận bán kết lượt đi ở Stamford Bridge, Chelsea giành lợi thế với chiến thắng 1-0 cùng tỷ lệ kiểm soát bóng chỉ là 28%. Barcelona khi đó đang ở thời kỳ cực thịnh và họ dễ dàng san lấp tỷ số lượt đi bằng cách vươn lên dẫn trước 2-0 ở lượt về trên sân Camp Nou. Đến khi John Terry nhận thẻ đỏ, ai cũng nghĩ thầy trò Pep Guardiola sẽ dễ dàng lọt vào chung kết.
 
Nhưng trong một tích tắc thăng hoa, Ramires hoàn thành nốt đường chọc khe tuyệt hảo của Frank Lampard bằng cú lốp bóng qua đầu Victor Valdes. Một cầu thủ Brazil tưởng như rất ít chất ngẫu hứng trong khoảnh khắc ấy chứng minh cho tất cả thấy mình tới từ quê hương của những người nghệ sĩ sân cỏ vĩ đại.
 
Trận chung kết tại Munich, một lần nữa Chelsea lại phải vượt qua nghịch cảnh. Thi đấu ngay trên sân đối thủ với đội hình thiếu vắng Branislav Ivanovic, Ramires, Raul Meireles và đặc biệt là đội trưởng Terry; Bayern hoàn toàn làm chủ thế trận. Đội bóng xứ Bavaria có 21 cú dứt điểm trong khi phía Chelsea chỉ là 16, có 1 bàn thắng bị từ chối vì việt vị trước khi Thomas Muller đưa đội chủ nhà dẫn trước. 
 
Nhưng bàn gỡ hòa của Didier Drogba như một tín hiệu về sự quật cường. Arjen Robben sau đó thất bại trong tình huống phạt đền ở hiệp phụ càng làm tăng thêm sự kịch tính trước khi cả 2 đội kéo nhau vào loạt luân lưu. Mata sút hỏng ngay lượt đầu tiên trước khi Petr Cech và các đồng đội sửa sai cho anh. Drogba thực hiện cú đá quyết định, Manuel Neuer bị đánh lừa, bóng lăn vào lưới, Bayern Munich sụp đổ ngay tại Allianz Arena.
 

Thế hệ của những Terry, Lampard, Cech và Drogba cuối cùng đã có được chiếc cúp bạc Champions League cùng màu áo Chelsea. Còn với Di Matteo, ông đi vào lịch sử The Blues với thành tích đến nay vẫn là vô tiền khoáng hậu của CLB.
 
Khi còn là cầu thủ, Di Matteo là chủ nhân một vài bàn thắng đem về những danh hiệu cho The Blues. Đến khi là HLV trưởng, ông đưa đội bóng giành được danh hiệu mà ông chủ Abramovich vẫn luôn thèm muốn nhưng các đời HLV danh tiếng trước đó đều phải bó tay. Một Chelsea tưởng chừng như trải qua giai đoạn rệu rã nhất dưới sự dẫn dắt của một HLV chưa có quá nhiều dấu ấn trong sự nghiệp ngoài việc giúp West Brom lên hạng đã cùng nhau thành nhà vô địch châu Âu. Đó chẳng phải định mệnh hay sao? Định mệnh của Roberto Di Matteo với Chelsea, định mệnh để ông đưa The Blues giành cúp bạc Champions League với chỉ hơn 2 tháng ngắn ngủi làm HLV tạm quyền. 
 
Chúng ta không thể sống mãi trong quá khứ, nhưng đôi khi có một khoảnh khắc rực rỡ để nhớ về, đó là một niềm vui không phải ai cũng có.
 
CG

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.