Phil Jones: Không thể gục ngã

Tác giả CG - Chủ Nhật 19/09/2021 15:53(GMT+7)

Những lời chỉ trích không thể đánh gục được Phil Jones. Nhưng đã có những lúc anh cảm thấy chênh vênh, nhất là khi đối mặt với gia đình.

Ảnh: Jon Super

Năm nay là tròn một thập kỷ Phil Jones khoác áo Manchester United. Tháng 2/2019, khi ký gia hạn hợp đồng thêm 4 năm với đội bóng chủ sân Old Trafford, Jones có quyền đề nghị điều khoản về một trận đấu kỷ niệm cột mốc, giống như nhiều đàn anh của anh đã làm. Song, trung vệ người Anh nói không. Jones thường đùa mỗi khi có người hỏi liệu sẽ có một trận đấu kỷ niệm hay không rằng: “Ngoài cha mẹ tôi, còn ai sẽ đến tham dự đây?”. Một câu bông đùa hài hước nhưng thật buồn khi một cầu thủ ở bất cứ đội bóng nào lại có cảm xúc như thế.
 
Lần gần nhất Phil Jones ra sân cho đội một Manchester United là ngày 26/1 năm ngoái khi Manchester United có chuyến làm khách đến sân của Tranmere Rovers ở vòng 4 FA Cup. Còn lần gần nhất chúng ta thấy hình ảnh anh thi đấu ở Premier League là trước đó 4 ngày trong cuộc tiếp đón Burnley. 
 
Kể từ đấy, Jones biến mất. Mạng xã hội, thứ mà các cầu thủ bóng đá ngày này thường xuyên sử dụng không chỉ là để đăng tải những khoảnh khắc đời thường mà còn là một nền tảng kiếm tiền thông qua các bài đăng quảng cáo, cũng hoàn toàn rời xa cuộc sống của Phil Jones. 
 
Hoạt động gần nhất của anh trên trang Facebook fanpage là cập nhật dòng giới thiệu vào tháng 8 năm ngoái. Instagram của anh không đăng gì thêm kể từ tháng 6/2017. Còn trên Twitter, bạn không thể tìm ra được tài khoản Phil Jones có dấu tick xanh. Anh đã từ bỏ nó, xóa hết những ứng dụng này trên điện thoại. Không gian mạng ngày càng trở nên “độc hại” với những “anh hùng bàn phím”, và với một cầu thủ thường xuyên là chủ đề bàn tán bởi những sai lầm trên sân cỏ như anh, đó lại càng là nguồn cơn cho những lời bình luận quá đáng. 
 
Những lời chỉ trích, thậm chí là xúc phạm là điều đã quá quen với Jones. Song, có những thứ đi quá giới hạn và chẳng thể nào coi là “bình thường mới”. Ví dụ như khi những lời lăng mạ được nhắm tới vợ anh. Ví dụ như khi Rio Ferdinand, người đàn anh, đồng đội năm xưa, chỉ trích anh ăn bám, chiếm mất suất của cầu thủ trẻ. Jones rất thất vọng về những gì Ferdinand đã nói. Hay như lúc vợ chồng Jones đi dạo cùng các con ở ngoài, một kẻ lạ mặt không quen biết bỗng tới nói với anh: “Này Phil… Mày là thằng giẻ rách, rác rưởi”.
 
Vẫn có những lời động viên suốt những tháng ngày khó khăn ấy. Ví dụ lời an ủi của một người không quen khác khi anh phải nhận sự nhục mạ của kẻ lạ mặt kia: “Phil à, bỏ đi. Anh giỏi mà”. Hay một câu mà Sir Alex Ferguson đã nói với Jones trong buổi ra mắt bộ phim tài liệu về chiến lược gia người Scotland vào năm ngoái: “Con đã thi đấu rất tuyệt vời trong chuyến làm khách đến sân của Real Madrid [năm 2013]. Con đã kèm Ronaldo rất chặt đấy”.
 
Nhưng không phải ai cũng rõ đằng sau là những gì diễn ra. Jones phải chiến đấu với loại chấn thương từng khiến Ole Gunnar Solskjaer phải nghỉ thi đấu 3 năm. Sụn chêm đầu gối phải của anh bị tổn thương nghiêm trọng và những vấn đề đã bắt nguồn từ khi anh còn là một cầu thủ ở Blackburn Rovers. Mọi thứ vẫn trong vòng kiểm soát cho đến năm 2016.

 
“Chân tôi bị sưng sau một buổi tập. Bất cứ động tác nào với đầu gối đều rất đau”, Phil Jones chia sẻ với The Times. “Suốt nhiều năm, tôi đã bước vào trận đấu với suy nghĩ: ‘Mình không nên thi đấu’, nhưng rồi các cầu thủ khác nhìn tôi, thấy vết sưng và nghĩ: ‘Anh ta đang thi đấu ở đây sao?’ Nhưng tôi muốn chơi bóng và tôi sẽ làm bất cứ điều gì cho United. Nếu tôi phải thi đấu với 60% thể trạng nhưng biết là có thể làm được thì sao tôi lại không làm chứ?”
 
Tuy nhiên, tinh thần xả thân đó chỉ càng khiến vấn đề trở nên trầm trọng hơn. Trong quãng thời gian các giải đấu phải ngừng lại vì Covid-19 vào năm 2020, Jones đã có cơ hội để phục hồi thể trạng. Đến khi cả đội tập luyện trở lại, tưởng như Jones đã có phong độ cao nhất. Nhưng bước sang ngày thứ hai, khi cả đội thực hiện bài chạy tăng tốc, trung vệ người Anh không thể nhấc nổi chân lên mà chạy. Anh chia sẻ về ngày hôm đó: “Tôi nghĩ: ‘Được rồi, mình không thể để những điều này làm bận tâm thêm nữa’. Tôi đến thẳng chỗ bác sĩ và nói: ‘Đủ rồi. Tôi đã tiêm quá nhiều thuốc chống viêm. Tôi cần giải quyết dứt điểm”.
 
Jones tới Barcelona để gặp ông Ramon Cugat, bác sĩ chuyên khoa hàng đầu thế giới. Ban đầu Cugat đưa ra liệu pháp tiêm, nếu không thành công thì phương pháp cuối cùng là phẫu thuật. Những mũi tiêm không có tác dụng, và cuối tháng 8, Jones lên bàn mổ. Sau đó, anh phải hồi phục chức năng 1 tuần ở Tây Ban Nha, chống nạng và sử dụng máy tập ở nhà 2 tháng. Đáng lẽ mọi thứ đã có thể thuận lợi hơn nếu không có Covid-19. Đại dịch đã hạn chế việc đi lại, và khi Vương quốc Anh phong tỏa xã hội, Jones không thể nào bay tới Barcelona để gặp bác sĩ Cugat.
 
Còn một điều nữa cần phải nói: khả năng phẫu thuật thành công vào thời điểm đó là khá thấp. Và đây là lúc những mặc cảm xuất hiện trong tư tưởng. Lúc đó, hai con của anh còn rất nhỏ, cả gia đình vừa mới dọn đến nhà mới và một tay Kaya, vợ anh, phải cáng đáng hết mọi thứ “trong lúc tôi chỉ có thể đi tập tễnh và thậm chí chẳng thể đưa các con ra công viên”.
 
Trung vệ 29 tuổi tâm sự: “Đó là giai đoạn buồn nhất cuộc đời tôi. Tôi đã từng trở lại sân tập và rất vui vẻ. Nhưng khi đó, trong đầu tôi chỉ toàn là mớ hỗn độn. Tôi đã rơi nước mắt. Tôi bảo Kaya rằng: ‘Anh không biết phải làm gì nữa’. Và cả hai vợ chồng cùng khóc.
 
Cô ấy đã cùng tôi trải qua những khó khăn. Tôi thấy có lỗi vì cô ấy không đáng phải thấy tôi hàng ngày trong tình cảnh này rồi lại phải trông nom bọn trẻ nữa. Rất nhiều lần tôi cảm thấy mình là người cha tồi. Tôi muốn truyền tải năng lượng tích cực cho các con nhưng không thể”.
 
Sự mặc cảm về giá trị bản thân còn xuất hiện khi anh đối diện các đồng đội. Anh đã yêu cầu các chuyên gia vật lý trị liệu của CLB sắp xếp các buổi tập để anh không phải chạm mặt những người ở chung phòng thay đồ với mình.

 
Nhưng giờ đây, Phil Jones đang trở lại. Tháng 7 vừa qua, anh tham gia vào giai đoạn chuẩn bị trước mùa giải của đội một. Đầu tháng 8, anh hoàn thành buổi tập trọn vẹn đầu tiên sau 14 tháng và nhận được những tràng pháo tay của đồng đội. Ngày 18/8, anh tái xuất trong trận giao hữu kín giữa Man United và Burnley. 1 tuần qua, anh vừa đá trọn vẹn 90 phút cho đội U23 trong cả 2 cuộc đối đầu U23 Arsenal và U23 Brighton. Jones đã hồi phục, cái đầu gối không dở chứng. 
 
Niềm vui lại xuất hiện trong tâm tưởng của anh. “Tôi cảm thấy mình còn trẻ, không phải 29 mà như mới 25, 26 vậy. Vì quá nhớ bóng đá nên tôi cảm thấy mình tràn đầy động lực”, trung vệ người Anh bày tỏ với The Times. Cần phải thẳng thắn rằng khá khó để Phil Jones có thể cạnh tranh lại một vị trí trong đội hình xuất phát của “Quỷ đỏ” vào lúc này, song với một người đã trải qua những quãng thời gian khó khăn như anh, một người cảm thấy khủng hoảng giá trị ở quãng thời gian ngấp nghé tuổi 30 bởi những cơn đau giày vò, sự trở lại này đã là một chiến thắng lớn.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Pep Guardiola gia hạn với Man City: Ai buồn, ai vui?

Lại một lần nữa trong những ngày tháng 11, Pep Guardiola lại quyết định gia hạn hợp đồng với Manchester City sau 2 lần gia hạn trước đó vào năm 2020 và 2022. Bản hợp đồng mới cho phép Pep gắn bó thêm 2 năm với đội chủ sân Etihad và đánh dấu cột mốc tròn 1 thập kỷ chiến lược gia vĩ đại này dẫn dắt nửa xanh thành Manchester.

Rodri: "Có nhiều thứ bạn sẽ không thể học được qua trường lớp mà phải tự chiêm nghiệm theo thời gian"

Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.

Nghịch lý Vinícius Júnior

Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.

Luis Nani: Cuộc đời xoay trong những điệu santo

Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.

Ruben Amorim: "Tôi sẽ làm tất cả để đưa Man Utd trở về vị thế của mình"

Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.

Ayoze Perez: Sau cơn mưa mù là nắng ấm

Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.

Rodri: “Quả bóng Vàng không làm thay đổi con người tôi”

Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.