Phil Foden và “vết xe đổ” Alexander-Arnold: Chơi hay ở CLB, nhưng lạc nhịp trên tuyển

Tác giả Tú Nguyễn - Chủ Nhật 14/12/2025 17:00(GMT+7)

Zalo

Thời điểm World Cup 2026 diễn ra là tròn 9 năm kể từ ngày Phil Foden giành Quả bóng Vàng tại U17 World Cup, giải đấu mà tuyển Anh đăng quang. Giải đấu năm đó có thể xem là một cột mốc của bóng đá Anh, là dấu hiệu đầu tiên cho thấy Elite Player Performance Plan (EPPP) và England DNA, những dự án đầu tư nghiêm túc cho bóng đá trẻ đã bắt đầu mang lại trái ngọt.

p1
 

Bóng đá trẻ nổi tiếng là khó đoán. Thành tích của Anh ở U17 World Cup sau đó đã phản ánh điều này khi họ hai lần dừng bước ở vòng 1/8, thậm chí có lần không vượt qua vòng loại. Nhưng kể từ thành công năm 2017, ĐT Anh đã lọt vào hai trận chung kết EURO và một lần vào bán kết World Cup, còn đội U21 thì vô địch châu Âu hai lần.

Lịch sử cũng cho thấy Quả bóng Vàng U17 không phải tấm vé bảo đảm cho vinh quang. Hai người từng đoạt giải này là Cesc Fabregas và Toni Kroos sau đó đều vô địch World Cup ở cấp độ ĐTQG. Một số khác như Landon Donovan, Anderson hay Kelechi Iheanacho cũng có sự nghiệp ổn định. 

Nhưng cũng có những cái tên gần như biến mất. Quả bóng Vàng 2009 Sani Emmanuel (Nigeria) chỉ chơi 16 trận chuyên nghiệp, với 10 trong số đó ở giải hạng Nhì Thụy Sĩ cho Biel-Bienne. Hay Kelechi Nwakali, người giành giải năm 2015 từng đầu quân cho Arsenal, nhưng sau chuỗi ngày lang bạt dưới dạng cho mượn ở Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha, anh đã bị Barnsley chấm dứt hợp đồng mùa hè vừa rồi vì trở lại tập trung muộn.  

Phil Foden và “vết xe đổ” Alexander-Arnold Chơi hay ở CLB, nhưng lạc nhịp trên tuyển 1
Phil Foden khi còn là thành viên của tuyển Anh vô địch World Cup U17 năm 2017

Lý do là bởi con đường từ thần đồng đến đỉnh cao luôn gập ghềnh. Foden là trụ cột tuyển Anh từ năm 2020. Nhưng đầu năm nay, có thời điểm anh tưởng như còn chẳng có suất dự World Cup mùa hè tới. Hồi tháng 6, Foden xin rút khỏi đội tuyển vì vấn đề cá nhân. Đến đợt tập trung tháng 9, anh bị gạch tên đúng lúc tuyển Anh vào phom khi vùi dập Serbia ngay tại Belgrade. Đó là lần đầu tiên tuyển Anh cho thấy diện mạo của một đội bóng đủ sức vô địch World Cup dưới thời Thomas Tuchel. Đến tháng 10, truyền thông chú ý nhiều đến việc Jude Bellingham vắng mặt, nhưng Foden cũng không có tên. Phải đến tháng 11, anh mới trở lại và vào sân từ ghế dự bị trong cả hai trận.

Việc Foden không còn được đảm bảo suất đá chính nói lên nhiều điều về thành công của EPPP. Cách đây vài thập kỷ trước thôi, một nhạc trưởng đẳng cấp thế giới sẽ được tôn sùng như báu vật và không thể thiếu trong bất kỳ hoàn cảnh nào, cho dù phong độ của họ tệ, xương bàn chân họ gãy hay bị treo giò. 

Điều đó cũng phản ánh rõ triết lý của Tuchel, người đặt sự cân bằng của tập thể lên trên cá nhân. Ông thẳng thắn cho rằng Foden, Harry Kane và Jude Bellingham không thể cùng chơi với nhau, ít nhất là trong hệ thống ông ưa thích. “Không phải vì họ không xứng đáng về mặt cá nhân,” Tuchel nói, “mà vì chúng tôi phải làm điều tốt nhất cho sự cân bằng, ngay cả khi phải đưa ra những quyết định khó khăn.”

Quan niệm rằng cầu thủ xứng đáng được triệu tập chỉ vì phong độ CLB đã ám ảnh bóng đá Anh suốt nhiều năm. Nhưng suất lên tuyển không phải là phần thưởng về mặt thành tích. Như HLV huyền thoại Alf Ramsey từng nói khi lần đầu gọi Jack Charlton: “Điều quan trọng không phải là gọi những cầu thủ hay nhất, mà là những cầu thủ phù hợp nhất.”

Tuchel khẳng định ông sẽ chọn các cầu thủ chạy cánh đúng nghĩa, những người có thể khai thác khoảng trống khi Kane lùi sâu, thay vì mang 5 hộ công sang Mỹ. Tại kỳ EURO gần nhất, tuyển Anh từng nếm trải sự bế tắc của cách làm đó, khi Gareth Southgate lần đầu tiên chọn cầu thủ dựa trên danh tiếng và đẳng cấp cá nhân hơn là tính hữu dụng chiến thuật.

Điều này khiến Foden rơi vào một tình thế khá kỳ lạ. Khi khoác áo tuyển Anh, anh thường được xếp đá biên, nhưng hiếm khi phát huy hết khả năng. Ở Manchester City, hệ thống di chuyển và hoán đổi vị trí đủ tinh vi để Foden bó vào trong mà không phá vỡ cấu trúc. Giống Trent Alexander-Arnold, bộ kỹ năng rất dị của Foden, thứ khiến anh trở nên đặc biệt ở CLB (nơi hệ thống có thể được thiết kế để tôn lên điểm mạnh và che đi điểm yếu) lại trở thành bất lợi ở cấp độ đội tuyển. Foden là một cầu thủ hoàn hảo cho Man City, nhưng không phải mẫu cầu thủ “cắm vào là chạy”, điều mà các ĐTQG luôn ưu tiên. 

Phil Foden và “vết xe đổ” Alexander-Arnold Chơi hay ở CLB, nhưng lạc nhịp trên tuyển 2
Phil Foden đá chính trong tất cả các trận đấu của ĐT Anh tại EURO 2024

Foden, người vừa được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất Premier League đã đá chính mọi trận cho tuyển Anh tại EURO 2024, với bốn lần ở cánh trái và ba lần trong vai trò trung tâm, khi Gareth Southgate loay hoay tìm một hệ thống vận hành được. Anh không phải trường hợp cá biệt gặp khó sau khi trở lại CLB, và mùa trước có lẽ là mùa giải tệ nhất của Foden kể từ khi trở thành trụ cột của Man City. 

Sau khi bình phục chấn thương mắt cá, Foden chơi phần lớn mùa này ở cánh phải, nhưng được phép bó vào trung lộ. Có những trận, như hai trận gần nhất gặp Sunderland và Real Madrid, anh được xếp trong bộ ba tiền vệ trung tâm, còn Rayan Cherki là người chơi lệch phải.

Xét riêng mặt trận tấn công, Foden đều chơi rất hay ở cả hai vai trò. Anh ghi 5 bàn trong 3 trận gần nhất tại Premier League. Tuy nhiên, việc Man City thủng lưới 2 bàn trước Leeds và 4 bàn trước Fulham ở hai trong số các trận đó cho thấy vấn đề cân bằng đội hình có lẽ vẫn chưa được giải quyết triệt để. Đáng chú ý, ở trận gặp Real Madrid, Man City trở nên lỏng lẻo thấy rõ sau khi Foden rời sân khi trận đấu còn 20 phút. Sự ăn ý giữa anh và Erling Haaland đang ngày một tốt hơn, và có cảm giác Foden đang gánh dần những trách nhiệm từng thuộc về Kevin De Bruyne.

Cách đây không lâu, chừng đó thôi là đủ để Foden có vị thế trong đội hình tuyển Anh. Nhưng giờ đây, anh thậm chí còn không chắc có suất trong danh sách triệu tập, một bước ngoặt khó tin đối với gương mặt đại diện cho cuộc cải tổ của bóng đá Anh. Foden chắc chắn không phải một Sani Emmanuel thứ hai, nhưng chiều sâu lực lượng của tuyển Anh cùng sự cứng rắn đến lạnh lùng trong cách chọn người của Tuchel có thể khiến anh không bao giờ có cơ hội trở thành một Toni Kroos phiên bản ĐTQG. 

Theo The Guardian

Nhận định Crystal Palace vs Man City (21h00 ngày 14/12): Man xanh dễ mất điểmNhận định Crystal Palace vs Man City (21h00 ngày 14/12): Man xanh dễ mất điểm
Nhận định Crystal Palace vs Man City nghiêng hẳn về phía đội khách, nhưng Đại bàng không dễ bị đánh bại tại tổ ấm của mình.
Ruben Dias: Man City đang ở một vị trí tốt nhưng phải nỗ lực hơn nữaRuben Dias: Man City đang ở một vị trí tốt nhưng phải nỗ lực hơn nữa
Trước thềm chuyến làm khách tới sân của Crystal Palace, trung vệ Ruben Dias đã khẳng định Man City cần phải chơi tốt hơn, dù đã có được một vị trí khá tốt vào lúc này.
Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Raphinha: "Về nhà thấy con trai chạy ra đón, mọi tiêu cực bên ngoài không còn là vấn đề nữa"

Raphinha bước vào cuộc trò chuyện với GQ vào thời điểm thăng hoa nhất trong sự nghiệp của Raphinha đến đúng lúc Barcelona bước vào một giai đoạn đẹp hiếm thấy trong lịch sử gần đây, đồng thời tuyển Brazil cũng đang mơ về chức vô địch World Cup thứ 6 vào mùa hè năm sau. Khi đã chứng minh được mình làm được gì lúc đủ tự tin và vững vàng, tiền đạo người Brazil không còn tự đặt giới hạn cho bản thân.

Đừng tiếc cho Man Utd, hãy mừng cho Rasmus Hojlund!

Sau trận hòa không bàn thắng trước Como và thất bại với tỉ số 0-2 trước Bologna đầu tháng 11, Napoli đã trở lại cực kỳ mạnh mẽ tại Serie A với 3 chiến thắng liên tiếp trước các đại diện nằm trong nhóm tốp đầu, bao gồm: Atalanta (3-1), AS Roma (1-0) và đặc biệt là Juventus (2-1).

X
top-arrow