Pedri, El Clasico và một tài năng được mài giũa trên đảo Tenerife

Tác giả Tú Nguyễn - Thứ Sáu 24/03/2023 20:34(GMT+7)

Đó là giờ ăn trưa thứ Bảy tại nhà hàng Tasca Fernando ở Tegueste, thuộc đảo Tenerife. Chỉ còn duy nhất một bàn trống... “Bạn muốn thử Las Croquetas de Pedri chứ?,” Jose Luis Gonzalez, bác của Pedri vừa nói, vừa dẫn chúng tôi đến chỗ ngồi. “Chúng được làm bằng cá ngừ - món ăn ưa thích của thằng bé.”

 

Lúc đầu, bác của Pedri có vẻ hơi dè dặt. Nhưng rồi ông ấy trở nên thân thiện hơn hẳn, khi kể về cách cha ông là Fernando và mẹ là Candelaria mở quán ăn này vào năm 1972.

Với những bức tường ốp gỗ tối màu, quầy bar lát gạch đỏ và hệ thống đèn bằng sắt, nhà hàng vẫn giữ được cảm giác truyền thống. Trên bức tường cạnh cửa treo những bức ảnh gia đình trong suốt 5 thập kỷ. Một số ảnh cho thấy Fernando toát lên vẻ uy nghiêm với nụ cười rạng rỡ, thân hình cường tráng và bộ ria mép tua tủa. Jose Luis nói rằng cha ông được biết đến trong làng với cái tên 'El Catalan', vì ông hâm mộ Barcelona một cách cuồng nhiệt.

Năm 1994, Fernando thành lập Pena Barcelonista de Tenerife-Tegueste, hội CĐV chính thức đầu tiên của Barcelona ở Tenerife, hòn đảo lớn nhất thuộc Quần đảo Canary, nằm ở bờ biển phía Tây Bắc châu Phi và cách Tây Ban Nha hơn hai giờ bay. Tegueste là một thị trấn hâm mộ Real Madrid; thậm chí trước đó đã có một hội CĐV chính thức dành cho đại kình địch của Barcelona. Giải thích lý do tại sao gia đình anh lại đi theo con đường khác, Jose Luis nhún vai: “Đó là nhờ cha tôi.”

Hội CĐV của gia đình đã thu hút ngày càng nhiều người đến bên họ. Một trong những bức ảnh trên tường chụp Fernando và hai người con trai của ông (Jose Luiz và Fernando Jr) với hậu vệ Barcelona lúc bấy giờ là Ronald Koeman vào cuối những năm 1990. Một bức khác cho thấy Candelaria gặp Joan Laporta, người có chuyến thăm chính thức đến Tegueste trong nhiệm kỳ đầu tiên của ông đầu những năm 2000.

Cha của Pedri, Fernando Jr là một cầu thủ triển vọng khi còn trẻ - một thủ môn từng suýt gia nhập đội bóng ở thị trấn lân cận, Tejina để chơi ở giải hạng ba Tây Ban Nha. Tuy nhiên, sau khi cha ông (Fernando cha) qua đời năm 2005, ông quyết định tiếp quản quán bar, còn vợ (Maria) điều hành nhà bếp. Năm 2006, Fernando Jr đến Paris và chứng kiến Barcelona đánh bại Arsenal 2-1 để giành chức vô địch Champions League, giống như cha anh đã đến Wembley năm 1992 khi họ đánh bại Sampdoria - với Koeman ghi bàn duy nhất, còn Pep Guardiola đá chính - để nâng cao chiếc cúp châu Âu đầu tiên của CLB.

Sự nghiệp của Pedri trên bức tường tại Tasca Fernando

Những bức ảnh được treo trên tường gần đây phản ánh sự nghiệp của Pedri. Từ khi cậu bé chơi cho đội bóng làng CDAFB Tegueste, CLB địa phương Juventud Laguna, đến khi ra mắt Las Palmas tại Segunda Division ở tuổi 16, ký hợp đồng với Barcelona một năm sau và ra mắt ĐT Tây Ban Nha vài tháng sau đó. 

Đồ ăn tại Tasca Fernando rất ngon và đầy đặn, mặc dù món bánh croquetas chiên giòn yêu thích của Pedri sẽ khiến hầu hết các chuyên gia dinh dưỡng thể thao hiện đại phát khóc. Mặc dù vậy, Jose Luis nói rằng bọn trẻ không thích Fanta hay Coca-Cola hồi còn nhỏ, mà chỉ uống nước thôi. Bù lại, Pedri và anh trai hơn mình hai tuổi, Fernan ăn tất cả các món ăn tại nhà hàng.

Dù lúc nào cũng kè kè quả bóng bên cạnh, Pedri và anh trai vẫn phải giúp bố và bác mang đồ ăn đến cho khách. Ngôi sao bóng đá tương lai có bao giờ tự mình phục vụ khách không? “Không, nó chỉ chơi bóng thôi,” Jose Luis nói với ánh mắt lấp lánh.

Bây giờ Pedri và Fernan sống ở Catalonia. Cha mẹ của họ ngày càng dành nhiều thời gian hơn ở đó và xem trực tiếp tất cả các trận đấu của Barcelona, sân nhà cũng như sân khách. Nhà hàng được giao cho Jose Luis điều hành.

Danh tiếng của Pedri giúp cho nhà hàng thường xuyên có khách từ khắp nơi. “Có những người đến từ Argentina và Australia xa xôi,” Jose Luis nói. Nhưng phần lớn hoạt động kinh doanh của họ vẫn đến từ các gia đình địa phương đã ăn ở đây trong nhiều thập kỷ.

Chỗ ở của chúng tôi cũng ở gần đó. Tất nhiên, bà chủ nhà Lola biết rất rõ về gia đình Pedri. Mọi người trong thị trấn đều vậy. Cha của bà và ông của Pedri, Fernando là bạn thân. Lola kể cho chúng tôi nghe câu chuyện (chắc chắn không phải lần đầu tiên) về việc Fernando bay đến xem một trận đấu ở Camp Nou. Ông đã đổi chặng tại sân bay Barajas ở Madrid để đến Barcelona. Nhưng vì không muốn đặt chân xuống đất Madrid, nên ông dùng… xe lăn để di chuyển tại sân bay trung chuyển.

Câu chuyện khiến chúng tôi đặt ra câu hỏi: Fernando sẽ nghĩ gì lúc ông ở bên Pedri, khi cậu bé thử việc tại Real Madrid vào tháng 2/2018? Bất chấp lòng trung thành của gia đình với Barcelona, cậu bé 15 tuổi hoàn toàn có thể gia nhập đối thủ lớn nhất của họ nếu được đề nghị. Tuy nhiên, số phận đã lên tiếng. Khi đó, thủ đô Tây Ban Nha chìm trong tuyết trắng. Trên mặt sân đầy tuyết, Pedri không gây được ấn tượng với ban huấn luyện Real Madrid.

Pedri trong màu áo của  Las Palmas

Chúng tôi được gợi ý mua một vé với giá 4 euro để xem trận đấu tại giải Primera Regional giữa CDAFB Tegueste, đội bóng Pedri từng chơi cùng Fernan khi mới 8 tuổi và Atletico Restinga. Dù đội khách bị dẫn trước 1-0 trong hiệp 1, họ đã lội ngược dòng để giành chiến thắng 2-1. Thật khó để Tegueste có thể thăng hạng mùa này.

Pedri và gia đình có vẻ quan tâm đến Barcelona hơn. Perez cười: “Vâng, họ thích Barca hơn, chắc chắn rồi.”

Perez thì quan tâm nhiều hơn đến đội bóng làng mình. “Có lẽ chúng tôi sẽ xem trận El Clasico ở nhà,” anh nói khi được hỏi về trận El Clasico ở Camp Nou.

Một tin nhắn với icon buồn từ Perez được gửi tới chúng tôi vào thứ Sáu, khi Barcelona xác nhận rằng Pedri sẽ bỏ lỡ trận El Clasico vào Chủ nhật vì vấn đề gân khoeo.

Một giờ trước khi trận đấu bắt đầu, Oscar Ledezma, người bạn của gia đình chào đón chúng tôi đến với một quán bar mang tên Pena Barcelonista de Tenerife-Tegueste. Đây là một quán bar rất nhỏ, điển hình cho nhiều quán bar kiểu Tây Ban Nha. Nó hầu như chỉ mở khi các trận đấu của Barca và Tây Ban Nha diễn ra. Đáng chú ý, người hâm mộ các đội khác không thực sự được chào đón. Ledezma cho biết những người ủng hộ Real Madrid của Tegueste thường tụ tập ở một quán bar gần nhà thờ, hoặc không thì xem một mình ở nhà.

Nơi đây giống như một bảo tàng thu nhỏ của Barcelona. Hàng chục bức ảnh, áo thi đấu, áp phích, mặt dây chuyền, sách và huy hiệu ghi lại lịch sử đội bóng trong vài thập kỷ qua. “Đây từng là đền thờ của Lionel Messi, nhưng Pedri đang tiếp quản nó,” Ledezma nói. Có một bức ảnh rất dễ thương chụp cậu bé Pedri 7 tuổi và cậu bé Fernan 9 tuổi, với những chiếc cúp La Liga, Copa del Rey và Champions League; tất cả đều được mang đến Tegueste vào mùa hè, sau khi Barca dưới sự dẫn dắt của Guardiola giành cú ăn ba năm 2009.

Bố của Pedri trong một lần chụp hình cùng chủ tịch Laporta (bên trái)

Gần 40 người đã tập trung ngay từ đầu và nhiều người khác tiếp tục đến sau đó. Những người hâm mộ lớn tuổi có chỗ ngồi riêng, cạnh một chiếc TV gần cửa ra vào, trong khi hầu hết chúng tôi ngồi trước một màn hình máy chiếu lớn. Quán bar nhanh chóng trở nên ồn ào, khi Robert Lewandowski, Raphinha và Sergi Roberto đều suýt ghi bàn. “Chúng tôi không có pha dứt điểm nào trong trận Copa del Rey ở Bernabeu. Bây giờ đã có ba cú sút rồi,” đó là những gì chúng tôi được nghe.

Cả quán trở nên im lặng, khi quả tạt của Vinicius Jr chạm đầu Ronald Araujo và đi vào lưới. Có một tiếng chửi thế được thốt lên. Có những lời phàn nàn sau pha chạm bóng tệ hại của Raphinha, khi cầu thủ người Brazil đã ở trước khung thành. “Chúng tôi đã ít nhiều kiểm soát được trận đấu, nhưng bàn thua đã đánh gục chúng tôi,” mọi người nói. Có một tiếng động lớn như có ai đó sút vào thành quầy bar, khi cú đánh đầu của Andreas Christensen đi chệch cột dọc.

Bầu không khí ngày càng trở nên lo lắng, nhất là khi Vinicius Jr có bóng. “Ôi mẹ ơi,” ai đó hét lên khi Barcelona thường xuyên chuyền về cho thủ môn Marc-Andre ter Stegen. Ledezma nói: “Họ thiếu Pedri ở hàng tiền vệ. Cậu ấy gắn kết cả đội lại với nhau.

Thế rồi tất cả đều nhảy cẫng lên khi Sergi Roberto gỡ hòa ngay trước khi hiệp 1 kết thúc, với những tràng pháo tay và những cái ôm nồng nhiệt. 50 người trong một không gian nhỏ có thể tạo ra một lượng tiếng ồn đáng kinh ngạc. “Chúng tôi lẽ ra phải thắng, chúng tôi có nhiều cơ hội hơn,” người phục vụ nói với chúng tôi.

Đèn lại tắt khi hiệp 2 bắt đầu. Ledezma nói: “Một trận hòa cũng được, nhưng đánh bại Madrid luôn là điều tốt. Tâm trạng mọi người liên tục lên xuống. “Ôi, Busquets!,” ai đó hét lên khi sai lầm của đội trưởng Barcelona suýt tạo điều kiện cho Rodrygo ghi bàn. “Mẹ ơi,” một người khác thở dài khi Lewandowski dứt điểm về phía khán giả.

Nỗi buồn bao trùm khi Marco Asensio ghi bàn sau một pha phản công của Madrid. Nhưng rồi mọi người bắt đầu nhận ra rằng Asensio có thể đã việt vị. Trong một cuộc kiểm tra VAR dài đằng đẵng, khuôn mặt của Pedri hiện lên trên màn hình, chia sẻ sự lo lắng tương tự. Khi bàn thắng cuối cùng không được công nhận, ai đó hét lên, “Ay, Negreira”, ám chỉ việc Barcelona đã trả hàng triệu USD cho cựu phó chủ tịch Ủy ban trọng tài bóng đá Tây Ban Nha Jose Maria Enriquez Negreira. Tiếng hét mang tới những nụ cười toe toét và cả những cái nhăn mặt.  

Khung cảnh các CĐV của Barca ăn mừng bàn thắng của Franck Kessie ở những phút bù giờ

Sự căng thẳng trở lại khi trận đấu bước vào thời gian bù giờ, với rất nhiều sự thất vọng về việc Barcelona không thể giữ bóng. Nhưng đột nhiên, các cầu thủ có pha phối hợp xuất sắc, tạo cơ hội cho cầu thủ vào sân thay người Franck Kessie ghi bàn ấn định chiến thắng giúp họ bỏ xa Real Madrid 12 điểm trên bảng xếp hạng. Mọi người lại nhảy cẫng lên. Các ông bố chạy đến ôm con. “Thế mà chúng ta cứ chỉ trích Kessie!” ai đó nói một cách gượng gạo.

Tiếng còi mãn cuộc thậm chí mang đến nhiều niềm hân hoan hơn. Một người hâm mộ tên là Andres đã trúng số độc đắc khi dự đoán chính xác tỷ số chung cuộc. Anh ta lấy một chai bia khác để ăn mừng và gửi hết số tiền thắng cược vào một kèo khác.

“Thế là xong La Liga, giờ là loại họ khỏi Copa nữa,” Ledezma nói khi chào tạm biệt chúng tôi trước cửa, hướng tới trận bán kết lượt về Copa del Rey trên sân Camp Nou sau hai tuần nữa.

“Tất nhiên là chúng tôi sẽ làm được điều đó. Bởi lúc đó Pedri sẽ trở lại,” anh nói.

Lược dịch bài viết “Pedri, El Clasico and a world-class talent honed on the island of Tenerife” của Dermot Corrigan (The Athletic)

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.