Pavel Nedved: Cho những ngày mái tóc vàng bay trên đất Ý

Tác giả Frank - Chủ Nhật 22/05/2016 18:01(GMT+7)

Ngày 31/5/2009, Juventus đụng độ Lazio trong khuôn khổ vòng đấu cuối cùng của Seria A. Đó là một trận đấu không có quá nhiều ý nghĩa khi cả hai đội bóng đã không còn mục tiêu rõ ràng để theo đuổi. Nhưng lạ lùng thay, không khí trong trận đấu còn “hòa nhã” tới mức CĐV của cả Juve và Lazio cùng cổ vũ cho một cầu thủ. Mỗi khi mái tóc vàng ấy bồng bềnh theo trái bóng là một lần các khán đài rộ lên sự tán dương, và khi anh được thay ra sân ở phút 89, tất cả các CĐV chào anh bằng một màn vỗ tay không ngớt. Chàng trai Pavel Nedved từng bỡ ngỡ khi lần đầu đặt chân tới đất Ý giờ đã trở thành một huyền thoại sống ở nơi đây.
Pavel Nedved đã có một sự nghiệp lừng lẫy trên đất Ý

Nhắc tới cái tên Nedved, chắc hẳn không ít người sẽ nhớ ngay tới một cầu thủ với lối đá quyết liệt và những cú sút sấm sét mang thương hiệu “Khẩu thần công nước Czech”. Những điều đó có lẽ đã ngấm vào máu của Nedved từ thuở thơ ấu khi anh còn thi đấu tại quê nhà. Sinh ra trong thời kỳ Tiệp Khắc còn là một đất nước thân Liên Xô cũ, Nedved đã sớm được rèn giũa trong môi trường quân đội khi anh thi đấu cho Dukla Prague và Sparta Prague. Sau này, chính anh cũng đã hồi tưởng lại quãng thời gian khó khăn đó như một phần tạo nên con người cứng rắn ngày hôm nay: “Tôi đã phải di chuyển tới 60 dặm mỗi ngày để tới trường học bóng đá. Tôi luyện tập 12 tiếng mỗi ngày, tập sút thuần thục bằng cả hai chân tới nỗi tôi còn không biết đâu là chân thuận của mình. Ở Sparta Prague, tôi thường xuyên tới sân tập sau mỗi trận đấu và ở lại cho tới khi sân tắt hết đèn”.
Những ngày tháng khổ luyện đó phần nào đã giúp cho Nedved có một nền tảng thể lực cực tốt cùng với khả năng chơi bóng hai chân như một. Nhưng để sở hữu những pha dứt điểm theo kiểu “vừa chạy vừa sút” trứ danh, Nedved thậm chí còn có một thứ vũ khí lợi hại hơn nhiều. Ít ai biết rằng đầu gối của Nedved có tới 3 xương bánh chè, hay nói cách khác, xương bánh chè của anh được chia thành 3 phần thay vì 1 phần như người bình thường. Bác sĩ Petr Krejci, người đã phát hiện ra điều bất thường này khi điều trị chấn thương cho Nedved vào năm 2004 cũng đã phải thốt lên: “Hầu hết tất cả mọi người đều có một mảnh xương ở vùng đầu gối. Một phần trăm dân số có hai mảnh. Còn ba mảnh ư? Chỉ có Nedved mà thôi!”. Chính quá trình khổ luyện cùng món quà trời ban ấy đã giúp cho Nedved có một lối chơi cực “dị”. Những pha quặt bóng ở tốc độ cao, những cú chạy nước rút làm khiếp đảm tất cả các hàng hậu vệ, và những pha sút bóng mà không cần dừng lấy đà, tất cả được anh thực hiện như cơm bữa.
Nhưng điều làm Nedved trở nên đặc biệt không chỉ dừng lại ở lối chơi hay cặp đầu gối theo kiểu “patella tri-partitia” có một không hai, mà trên hết còn được thể hiện ở tính cách đặc biệt của anh. Chính tính cách khảng khái của Nedved đã giúp anh trở thành một huyền thoại ở cả Lazio và Juventus. Đến với Serie A vào mùa hè năm 1996, khi mà Lazio đang chuyển mình mạnh mẽ trong cuộc cách mạng của chủ tịch Sergio Cragnotti, Nedved đã trở thành một nhân tố cực kỳ quan trọng giúp Biancocelesti trở thành một thế lực ở đất Ý. Không e dè và kiềng nể, anh đã cùng với những Juan Sebastian Veron, Hernan Crespo hay Alessandro Nesta giành được vô số những danh hiệu lớn nhỏ, mà đỉnh cao là Scudetto năm 2000.

Thế rồi người ta nghi ngờ Nedved khi anh trải qua quãng thời gian tệ hại trong mùa đầu tiên khoác áo Juventus. Cái giá chuyển nhượng 41 triệu euro cùng với nhiệm vụ thay thế Zidane đã khiến cho sự kỳ vọng đặt lên Nedved là lớn hơn bao giờ hết, để rồi khi anh chỉ có được 1 bàn thắng sau hơn 3 tháng tịt ngòi, người ta chế giễu anh không thương tiếc: “Toàn là tóc, chẳng có kỹ năng”. Bằng tất cả sự tự ái và sỹ diện của một người con Đông Âu, chàng trai sinh ra tại Cheb ấy đã vùng dậy mạnh mẽ ở mùa giải ngay sau đó. Suốt mùa hè 2002, trong khi người hâm mộ còn đang mải mê với World Cup tại Hàn Quốc và Nhật Bản xa xôi thì Nedved giam mình trong phòng tập gym, tất cả chỉ vì anh không muốn ra đi trong tư thế của một kẻ cúi đầu. Và rồi những sự cố gắng đó được đền đáp xứng đáng khi Nedved thi đấu bùng nổ, giúp Juve giành Scudetto và vào tới chung kết Champions League ở mùa 2002/2003. Như một sự tưởng thưởng, danh hiệu Quả bóng vàng 2003 chính là hiện thân của một Nedved mạnh mẽ và giàu lòng tự tôn nhất.
Lazio là bệ phóng đưa Nedved tới vinh quang

Nedved nhiệt huyết trên sân bóng là thế, nhưng đôi khi tính cách mạnh mẽ đó khiến anh phải nhận những thiệt thòi về mình. Người ta đặt cho Nedved biệt danh “Cơn cuồng nộ nước Séc”, một phần bởi lối chơi xông xáo và quyết liệt của anh, nhưng cũng một phần bởi tính cách cương trực và dễ nổi nóng của anh nữa. Trong sự nghiệp của mình, Pavel đã không ít lần bị đuổi khỏi sân vì những pha vào bóng nhiệt tình trên mức cần thiết. Thời còn trai trẻ, Nedved từng bị truất quyền thi đấu tới 3 lần chỉ trong… 6 trận đầu tiên thi đấu cho Sparta Prague, và thậm chí anh cũng từng phạm lỗi thô bạo với một rapper người Ý trong một trận đấu chỉ mang tính từ thiện.

Nhưng đau đớn nhất vẫn là chiếc thẻ vàng oan nghiệt trong trận bán kết lượt về Champions League 2002/2003, một trận đấu mà Nedved cùng các đồng đội đã thi đấu tuyệt hay trước ĐKVĐ Real Madrid. Đoàn quân của HLV Vicente Del Bosque đã giành chiến thắng 2-1 ở trận lượt đi tại Bernabeu, nhưng Juve với sự cáo già của Marcelo Lippi và phong độ chói sáng của Nedved đã khiến cục diện đảo chiều hoàn toàn ở Delle Alpi. Sự năng nổ của “The Czech Fury” đã làm lu mờ tất cả những ngôi sao sáng giá của Los Blancos, từ Raul, Figo cho tới Zidane, người mà anh đã từng phải núp bóng 2 năm về trước. Chính anh cũng là người đã nâng tỷ số lên 3-0 bằng một pha vừa chạy vừa sút đặc trưng, và Juve gần như đã cầm chắc tấm vé tới trận chung kết.

Thế rồi pha phạm lỗi với Steve McManaman ngay sau đó đã phá hỏng tất cả. Nedved nhận thẻ vàng và vắng mặt trong trận đấu cuối cùng tại Old Trafford, để rồi Juve gục ngã trước đại kình địch AC Milan trong loạt sút luân lưu. Tới giờ, người ta vẫn còn nhớ khuôn mặt của Nedved vào cái khoảnh khắc oan nghiệt ấy. Anh thẫn thờ vì biết rằng mình đã phạm phải một trong những sai lầm lớn nhất trong đời cầu thủ, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại sự lạnh lùng và giúp Bà đầm già thành Turin giành chiến thắng 3-1 trước Real Madrid. Đó có lẽ là lúc mà người ta thấy Nedved đàn ông và bản lĩnh nhất.
Nhưng con người ấy không chỉ biết tới cái tôi cao ngất và những pha tắc bóng quyết liệt. Sau tất cả, Nedved cũng là một con người cực kỳ trượng nghĩa và trọng chữ tình. Khi Lazio lâm vào cuộc khủng hoảng tài chính năm 2001 và buộc phải bán đi các cầu thủ ngôi sao, Nedved là một trong những người khiến báo giới tốn rất nhiều giấy mực nhất trong việc xác định tương lai đi hay ở. Không phải anh tạo sức ép để đòi được ra đi, mà trái lại do anh quá nặng lòng để có thể nói lời chia tay với sân Olimpico. Các Laziale cũng không trách móc cầu thủ con cưng của mình, mà trái lại thể hiện sự phẫn nỗ đối với chính Ban lãnh đạo CLB, và ngay cả Luciano Moggi, GĐĐH Juve lúc đó cũng thừa nhận phải rất khó khăn mới có thể thuyết phục được Nedved tới với thành Turin.

Cho tới năm 2006 khi Bianconeri dính vào bê bối Calciopoli lịch sử, anh cũng chính là một trong những cận vệ trung thành ở lại với CLB dù phải xuống chơi tại Serie B. Nedved cùng với những Mauro Camoranesi, Alex Del Piero, Gianluigi Buffon và David Trezeguet xứng đáng có một vị trí trang trọng trong phòng truyền thống của Bà đầm già thành Turin, những con người đã gây dựng nên đế chế Juve hùng mạnh cũng như sát cánh cùng CLB trong những thời điểm cùng quẫn nhất. Tình yêu của Nedved với đội bóng sọc trắng đen còn lớn tới mức anh đã giải nghệ sớm chỉ vì không muốn đối đầu với chính Juve. Đó là một ngày hè tháng 7/2009 khi Inter Milan đưa ra lời đề nghị về một bản hợp đồng 2 năm với Nedved, và bắt anh phải trả lời trong vòng 48 tiếng. Trong tình thế khó xử, và một phần nào đó là chấn thương đầu gối dai dẳng, Nedved đã dũng cảm dừng lại tất cả như một lời thề son sắt với Juve. “Inter đang theo đuổi và cố làm mọi cách để ký hợp đồng. Đây là một bước chuyển dịch thú vị. Tôi không quan tâm đến công việc ở Ban huấn luyện Juve, nhưng tôi thực sự không muốn trở thành kẻ phản bội dưới mắt các CĐV Juve”.
Tình yêu của Nedved dành cho Juventus là cực kỳ sâu đậm

Đến với Nerazzurri, Nedved sẽ có được những danh hiệu mới, và rất có thể một trong số đó sẽ là chiếc cúp vô địch Champions League mà anh hằng ao ước, nhưng như thế anh sẽ lại phải trải qua cảm giác phản bội lại tình yêu với CLB một lần nữa. Nedved không cam lòng, và anh lựa chọn kết thúc sự nghiệp trong dang dở, dang dở như chính những cuộc hành trình trong đời cầu thủ của anh vậy. Đó là những lần lỗi hẹn với EURO 1996 và 2004, mặc dù ĐT Séc của Nedved đã có những màn trình diễn thuyết phục nhất. Đó là giấc mơ Champions League không bao giờ trở thành hiện thực dù cho Juve của Nedved chưa bao giờ bị đánh giá thấp. Và có lẽ cũng bởi sự dang dở ấy mà người ta càng nhung nhớ chàng trai với mái tóc vàng ngày nào. Lazio mãi đi tìm vinh quang quá khứ khi có “Khẩu thần công nước Czech” trong đội hình; Juve đặt hy vọng vào “Nedved mới” Milos Krasic, để rồi nhận ra rằng anh là không thể thay thế; còn ĐT Czech không biết tới khi nào mới có được một thế hệ vàng với những Pavel Nedved, Karel Poborsky, Jan Koller hay Tomas Galasek nữa.
Trong ký ức của người xem bóng đá, nhắc tới cái tên Pavel Nedved, người ta sẽ nhớ gì về anh? Một chiến binh với những bước chạy không biết mệt mỏi? Một “Khẩu thần công” với những cú nã đại bác xé lưới đối phương? Một người đàn ông mạnh mẽ? Hay một kẻ nặng tình?
Có lẽ tất cả được gói gọn trong hình ảnh mái tóc vàng bồng bềnh theo những bước chạy của anh. Một chất thơ trong chất thép. Một cơn cuồng nộ Đông Âu đang lướt đi nhẹ nhàng trong gió Địa Trung Hải.
FRANK (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Rodri: “Quả bóng Vàng không làm thay đổi con người tôi”

Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.

Philipp Lahm: Từ phút ngắn ngủi tại Olympiastadion đến huyền thoại bóng đá Đức

Là cựu đội trưởng của cả Bayern Munich và đội tuyển Đức, Philipp Lahm có thể nói đã có một sự nghiệp thi đấu vô cùng thành công. Trong bài viết này, chúng ta sẽ được trở về với những kỷ niệm để tôn vinh nhà vô địch Champions League, World Cup và đã tham gia sâu vào kế hoạch tổ chức UEFA Euro 2024 của Đức.

Liệu Liverpool đã sẵn sàng để buông tay với Mohamed Salah?

Trong chưa đầy 2 tháng nữa, Mohamed Salah sẽ có quyền ký vào một thoả thuận trước hợp đồng với một đội bóng nước ngoài. Và giờ là lúc chúng ta đặt ra câu hỏi: Liệu Liverpool đã sẵn sàng để chia tay vị "Vua Ai Cập" của họ hay chưa?

Luis Diaz và một đêm huyền ảo của Liverpool tại thánh địa Anfield

Trận đấu khép lại, Luis Diaz rời sân Anfield với danh hiệu "Cầu thủ xuất sắc nhất trận" và ôm quả bóng Champions League sau khi đã lập một cú hattrick vào lưới Bayer Leverkusen. Và vẫn như thường lệ, trên quả bóng ấy lại có đầy đủ chữ ký của đồng đội để giúp Diaz lưu giữ lại chút kỷ niệm về một đêm huyền ảo của mình tại Anfield.