Nico và Iñaki: Cặp anh em nhà Williams đang giúp Athletic Bilbao thăng hoa

Tác giả Nam Khánh - Thứ Tư 20/12/2023 15:20(GMT+7)

Pha ghi bàn xuất thần của Nico vào lưới Atlético đã khiến Iñaki  quỳ xuống và đặt bàn chân cậu em trai lên gối mình để ăn mừng trong chiến thắng xác nhận rằng đội bóng này chính là phiên bản Athletic tuyệt vời nhất trong thập kỷ qua. 

 

Có thể khung cảnh ấy đã xuất hiện rất nhiều lần vào thuở thơ ấu của anh em họ, nhưng lần này có đến 48.781 người đang có mặt để chia sẻ khoảnh khắc đó với họ. Nico Williams vừa ghi một bàn thắng mà ít ai làm được khi phải dứt điểm bằng chân không thuận, anh đã tự té ngã ngay sau khi thực hiện cú cứa lòng uy lực và đẹp mắt khiến cho pha bay người của Jan Oblak chỉ có tác dụng làm nền cho một siêu phẩm, rồi ăn mừng bằng cách lao đến khu khán đài phía Bắc của San Mamés, nơi đang vang lên những khúc ca tán dương chàng trai này. Atlético Madrid đã bị đánh bại, các đồng đội ôm chầm lấy Nico trong khi mọi cổ động viên đều bắt đầu hô hào tên anh. Sau đó, người anh trai của anh quỳ xuống, mời anh đặt chân lên gối mình như họ thường hay làm và lau giày cho anh. 

Thuở hai anh em còn nhỏ, Iñaki Williams thường gọi Nico Williams dậy vào buổi sáng, làm bữa sáng, chuẩn bị quần áo và đưa cậu em trai đến trường. Vào buổi chiều, ông anh trai sẽ quay lại đón nhóc Nico, mang theo một chiếc bánh sandwich. Iñaki sẽ đưa Nico đi đá bóng – đôi khi anh sẽ làm trọng tài – hoặc tới công viên để chơi, sau đó phủi bụi cho cậu em. Trong một cuộc trò chuyện với cựu HLV trưởng ĐTQG Tây Ban Nha là Vicente del Bosque, Nico kể rằng sau một trận thắng nọ Iñaki đã thay mặt cậu em trai… gáy rất nhiệt tình và làm cho các đồng đội của Nico đổi phe vì bực mình. Thuở ấy, Iñaki 18 tuổi, còn Nico mới lên 10.

 

Nico rất đặc biệt, chắc chắn là vậy. Và cả hai anh em họ đều thế cả. Chỉ trong vòng 1 năm, cả hai đã có mặt ở Athletic, Iñaki gia nhập vào năm 2012, còn Nico là vào năm 2013 ở tuổi 11. Từ tháng 4 năm 2021, họ đã được sát cánh cùng nhau tại đội một; giờ đây, ở tuổi 29 và 21, họ đang đóng vai trò “yếu nhân” của đội bóng này. Chiến thắng 2-0 trước Atlético Madrid vào hôm thứ 7 chính là trận đấu thứ 100 của Nico cho CLB xứ Basque. Còn với Iñaki, thì đây đã là trận đấu thứ 400, trong đó có 251 trận diễn ra liên tiếp nhau, một kỷ lục vô tiền khoáng hậu. Trận thắng này cũng đã giúp Athletic – một CLB có truyền thống và bản sắc rất độc đáo – có thể khép lại sự kiện kỷ niệm 125 năm thành lập CLB và ngày lễ khánh thành bức tượng vinh danh thủ môn huyền thoại José Ángel Iribar bên ngoài sân vận động một cách hoàn hảo. 

Trong hiệp một, Athletic đã có 2 pha dứt điểm trúng cột dọc, 3 lần đưa bóng đi chệch khung thành và sút 1 quả penalty bay thẳng lên khán đài. Sang hiệp hai, đội chủ nhà lại tiếp tục điên cuồng xông lên tấn công Atlético như vũ bão, mặc kệ những hậu quả tai hại có thể xảy đến vì cách đá này. “Không chỉ là những con sư tử, họ là những con rồng” – tờ AS đã mô tả về màn trình diễn của Athletic như vậy đấy. Cuối cùng, đoàn quân của Ernesto Valverde đã tạo ra được 14 cơ hội trong khi Atlético chỉ có 3, và chuyển hóa chúng thành 2 bàn thắng – một tỷ số mà Ander Herrera đã khẳng định là “có hơi thất vọng”. “Họ đã chơi hay hơn chúng tôi rất nhiều,” HLV Diego Simeone của đội khách thừa nhận. Còn vị thuyền trưởng Valverde thì tự hào tuyên bố: “Trước một đối thủ lớn vào một ngày trọng đại của CLB, chúng tôi đã có một màn trình diễn tuyệt vời!”

 

Có thể đây chính là màn trình diễn đẳng cấp nhất của Athletic tính đến thời điểm hiện tại của mùa bóng 2023-24, nhưng vốn dĩ phong độ tráng lệ này của họ đã chẳng còn là một hình ảnh xa lạ nữa, ít nhất là trên sân nhà. Kể từ sau trận thua Real Madrid vào ngày mở màn mùa giải mới, Athletic chỉ phải nhận thêm 2 thất bại nữa – trước Barcelona vào phút cuối cùng và trong trận derby với Real Sociedad – nhưng họ không hề để thua một lần nào tại thánh địa San Mames cả. Đồng thời, không một đội bóng nào ghi được nhiều bàn hơn họ khi đá trên sân nhà, thậm chí thành tích phá lưới của Athletic tại San Mamés cho đến lúc này đã vượt qua cả con số mà họ đạt được trong toàn bộ mùa giải trước. HLV trưởng Michel của Girona từng khẳng định rằng Athletic chính là đối thủ mạnh nhất mà đội bóng của ông từng đối đầu ở mùa này, và chiến thắng mới đây đã giúp họ thu hẹp khoảng cách với Atlético xuống còn 2 điểm, đồng thời chỉ còn kém Barcelona 3 điểm. 

Trong 7 trận đấu gần nhất, Athletic đã thực hiện trung bình15 cú dứt điểm mỗi trận và không phải nhận trận thua nào. Mùa trước, họ đã tạo ra rất nhiều cơ hội, nhưng ghi bàn quá ít: Mùa này, mọi thứ đang đâu vào đó. Gorka Guruzeta – cầu thủ có màn ra mắt từ năm 2019 nhưng sau đó đã chuyển đến Sabadell và Amorebieta trước khi trở lại với CLB chủ sân San Mamés, có một sự nghiệp đã trải qua 2 lần xuống hạng liên tiếp – tới nay đã ghi 8 bàn, bao gồm cả bàn mở tỷ số hôm thứ 7 tuần trước. Con số đó vốn đã nhiều hơn thành tích săn bàn mà Guruzeta đạt được trong toàn bộ mùa giải trước, và đóng góp của anh cho đội bóng này không chỉ có những bàn thắng. Oihan Sancet đã có 3 bàn, 4 kiến tạo và tạo ra 27 cơ hội ghi bàn cho các đồng đội ở mùa giải này. Và tiếp theo là hai anh em nhà Williams. 

Cầu thủ chạy cánh xuất sắc nhất ở Tây Ban Nha mùa này là Williams. Cầu thủ chạy cánh xuất sắc thứ hai ở Tây Ban Nha mùa này cũng là Williams. Nico đã ghi 3 bàn và có 5 pha kiến tạo. Iñaki thì có 8 bàn và 3 kiến tạo. Chỉ có Bryan Zaragoza rê bóng nhiều hơn Nico. Chỉ có Rodrygo dứt điểm nhiều hơn Iñaki. Chỉ có Jude Bellingham, Antoine Griezmann và Borja Mayoral góp dấu giày vào nhiều bàn thắng hơn người anh trai. Không một ai có nhiều pha kiến tạo hơn Nico, còn Iñaki cũng đứng thứ 3 giải đấu về chỉ số này. Anh em họ đã tạo ra tổng cộng 58 cơ hội (Nico 30, Iñaki 28) chia đều trong đội, mỗi người đảm nhận một cánh.

Trong hiệp một trận đấu với Atletico, cả Nico và Iñaki đều đã có cho mình 1 pha dứt điểm trúng cột và trong hiệp hai, chính một tình huống đi bóng tuyệt vời của Iñaki đã dẫn tới bàn thắng của Guruzeta. Còn Nico thì đã tung ra một cú sút đặc biệt đến bất ngờ - “tôi đã hỏi cậu ấy rằng từ khi nào mà cậu ấy thuận cả chân trái vậy?” Valverde kể – và đảm bảo 3 điểm sẽ nằm trong tay Athletic, nhưng ý nghĩa của nó không chỉ có nhiêu đó. Tại San Mamés vào ngày hôm ấy, chắc hẳn người cảm thấy hạnh phúc nhất chính là bà Maria – mẹ của Iñaki và Nico – và khi cậu con lớn của bà quỳ xuống để lau giày cho cậu út, khoảnh khắc đó thật thân thương biết bao: Có sự trân trọng, có sự ấm áp, có một cuộc hành trình kỳ thú, có tình yêu, có sự quan tâm, có niềm tự hào. 

Inaki Williams

Trong một gia đình đã vượt qua sa mạc Sahara, Iñaki sinh ra ở Bilbao – anh gọi đó là định mệnh – trước ngày Nico chào đời 8 năm. Vì Maria phải làm việc quần quật cả ngày, còn người cha Felix thì phải đến tận London để tìm việc và phải rất may mắn cả nhà mới được đoàn tụ mỗi năm một lần, vậy nên Iñaki không chỉ là một người anh, mà còn phải cáng đáng trách nhiệm của một người cha nữa, cựu HLV trưởng của Athletic là Marcelino từng ca ngợi anh là “một người cha thực thụ, có sức ảnh hưởng lớn nhất đến quá trình hình thành Nico của ngày hôm nay”. Chắc hẳn đây cũng là lý do mà hình xăm con sư tử trên người Nico chính là Iñaki, còn con của nó ám chỉ chính bản thân anh. 

Với những hy sinh mà bản thân phải chấp nhận và những khó khăn về chuyện cơm áo gạo tiền mà cậu em út chẳng thể nhận thức được hết, cũng như tham vọng đổi đời luôn nung nấu trong lòng, Iñaki là một “người cha” rất nghiêm khắc, đầy tận tâm với trách nhiệm chăm sóc, dìu dắt và dạy bảo cậu em mình: Có lẽ không chỉ Nico mới được hưởng lợi từ vai trò người cha của ông anh trai, mà chính trọng trách đó cũng đã giúp tạo nên một Iñaki đầy mạnh mẽ và chín chắn của ngày hôm nay. Trong mọi khoảnh khắc, mọi giai đoạn trọng đại của cuộc đời, hai người họ đều kề vai sát cánh bên nhau – và giờ đây là tại một đội bóng được ca ngợi là phiên bản Athletic mạnh nhất thập kỷ.

Khi Nico cởi bỏ chiếc huy chương á quân sau trận chung kết Super Cup năm 2022, Iñaki đã nhẹ nhàng khuyên nhủ anh, bảo anh hãy đeo nó vào lại, đừng bao giờ quên đi cái giá đã phải trả để đến được đây, để được sống trong giấc mơ mà họ đã khao khát. Sau đó, anh đặt tay lên cổ Nico để an ủi trong khi cậu em trai đứng nhìn Real Madrid nâng cúp với tâm trạng đau khổ. Khi Nico bỏ lỡ cơ hội đưa Athletic đến trận chung kết Copa del Rey vào mùa trước, Iñaki đã đi thẳng đến nhà mẹ anh – Nico vẫn còn sống chung với mẹ - để an ủi cậu út. Và khi Nico gia hạn hợp đồng cách đây 2 tuần, xoa dịu nỗi lo của Athletic và người hâm mộ về việc một trong những cầu thủ thú vị nhất mà họ từng “sản xuất” được trong lịch sử CLB sẽ ra đi, Iñaki đã có mặt để đặt lên má anh một nụ hôm thắm thiết.

Họ gắn kết với nhau bền chặt đến mức không thể tách rời – ít nhất là ở bóng đá cấp CLB, vì Iñaki đã thực hiện lời hứa với ông nội và chọn khoác áo ĐTQG Ghana, trong khi Nico quyết định chọn ĐTQG Tây Ban Nha – và ngay ngày hôm sau Nico đã đánh dấu sự kiện này bằng một pha ghi bàn tuyệt vời vào lưới Rayo Vallecano, sau đó chạy đến ôm chầm lấy ông anh trai, người đã làm điều tương tự với anh vào 4 phút trước đó. Lần tiếp theo hai anh em Williams thi đấu tại San Mamés – vào thứ 7 vừa qua – nơi mà họ gọi là “nhà thờ lớn”, Nico lại có thêm một siêu phẩm nữa, tạo nên một kết thúc hoàn hảo cho sự kiện kỷ niệm hoành tráng của Athletic, và như mọi khi, Iñaki đã ngay lập tức có mặt để chia vui cùng anh. 

Theo Sid Lowe, The Athletic

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Liam Delap: Cánh én nhỏ tại Portman Road

Sẽ là thiển cận nếu mô tả Ipswich Town của Kieran McKenna là đội bóng một người. Nhưng với Liam Delap, họ thực sự đang sở hữu một chân sút có thể ghi bàn đều đặn. Delap chắc chắn là 1 trong những lý do chính giúp Ipswich (tạm) thoát ra khỏi nhóm 3 đội cuối BXH Premier League 2024/25.

Đêm huyền ảo ở Munich

Thật không tưởng và kỳ lạ, nhưng giờ tôi có thể nói với bản thân mình, ‘Chúa ơi, thì ra cảm giác vô địch là thế này! Tôi luôn luôn tự hỏi nó sẽ như thế nào, nhưng giờ tôi đã biết rồi!’.

Pep Guardiola gia hạn với Man City: Ai buồn, ai vui?

Lại một lần nữa trong những ngày tháng 11, Pep Guardiola lại quyết định gia hạn hợp đồng với Manchester City sau 2 lần gia hạn trước đó vào năm 2020 và 2022. Bản hợp đồng mới cho phép Pep gắn bó thêm 2 năm với đội chủ sân Etihad và đánh dấu cột mốc tròn 1 thập kỷ chiến lược gia vĩ đại này dẫn dắt nửa xanh thành Manchester.

Rodri: "Có nhiều thứ bạn sẽ không thể học được qua trường lớp mà phải tự chiêm nghiệm theo thời gian"

Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.

Nghịch lý Vinícius Júnior

Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.

Luis Nani: Cuộc đời xoay trong những điệu santo

Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.

Ruben Amorim: "Tôi sẽ làm tất cả để đưa Man Utd trở về vị thế của mình"

Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.

Ayoze Perez: Sau cơn mưa mù là nắng ấm

Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.