Nếu cuộc sống đá cho bạn một cú, hãy để nó đá bạn về phía trước

Tác giả Gem - Thứ Hai 16/05/2016 11:13(GMT+7)

 "Mourinho đã từng thất bại bao giờ chưa?" Đây quả thật là câu hỏi khó nhưng không phải là không có câu trả lời. Ông thất bại nhiều lắm chứ, thất bại trong sự nghiệp cầu thủ, chỉ được thi đấu chính thức khi cha mình là HLV; thất bại khi chưa kịp chứng tỏ tài năng, chủ tịch Benfica ông Vilarinho mới lên nhậm chức đã ngay lập tức tìm 1 HLV uy tín hơn để thay thế Mourinho dù Benfica dưới thời Mou thi đấu không hề tệ.

Nếu cuộc sống đá cho bạn một cú, hãy để nó đá bạn về phía trước...
Thất bại nhiều là thế nhưng sao chẳng mấy khi Mourinho bị bới móc, bị người ta ngoảnh đầu lại và ôm khư khư những "sự kiện" thất bại rồi chỉ trích ông? Mà phải cho đến tận bây giờ, khi Chelsea vững chắc xếp ở vị trí thứ 5 từ dưới lên, giới truyền thông mới đổ xô mổ xẻ Jose Mourinho nhiều đến như vậy?
Đơn giản vì, Jose Mourinho luôn biết cách đương đầu với những thất bại đó.

Đá bóng không hay, sức mạnh không đủ, kĩ thuật với trái bóng cũng chả để lại gì ấn tượng gì. Ông nhìn ra vấn đề. Rồi nhanh chóng giải nghệ ở tuổi 24.
Ở tuổi 24, người ta hoàn toàn có thể vẽ lại tương lai cho bản thân mình. Học kinh tế cũng không phải sự lựa chọn tồi. Mẹ ông nhanh chóng nắm bắt thời cơ và đăng kí ngay lớp học cho Mou. Bạn thích đá bóng không có nghĩa là bạn đam mê những con số đến từ môn toán học. Ông nhìn ra vấn đề. Rồi nhanh chóng bỏ lớp kinh tế ngay sau buổi học đầu tiên, đồng thời đăng kí vào học viện nghiên cứu khoa học thể thao, trường đại học Lisbon.
Những kiến thức rút ra từ môi trường đại học đã giúp ông trở thành một giáo viên thể dục có tiếng. Nhưng dạy giáo dục thể chất hết trường này đến trường khác, đó có phải cái đích ông hướng tới? Ông nhìn ra vấn đề. Rồi nhanh chóng đăng kí vào các khoá đào tạo huấn luyện được tổ chức bởi Liên đoàn bóng đá Anh và Scotland.
Những ngày đầu dẫn dắt Benfica quả thực rất đẹp. Ông và đội quân của mình có chiến thắng 3-0 trước đối thủ cạnh tranh trực tiếp Sporting Lisbon. Ấy vậy mà vị chủ tịch mới Vilarinho chỉ chầu trực tìm ai đó tên tuổi để thay thế ông. Ông nhìn ra vấn đề. Rồi nhanh chóng chuyển sang Uñiao de Leiria, sau đó dẫn dắt Porto vô địch Primeira Liga với cách biệt 11 điểm so với đội xếp thứ hai Benfica, đội bóng thân thương ngày nào.

Vậy vấn đề lớn nhất của Mourinho hiện tại chỉ là. Ông có nhìn ra vấn đề hay không? Vì nếu nhìn ra, ắt hẳn ông sẽ có giải pháp kịp thời và thích hợp.

"Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ."

Mourinho chưa tìm ra được lời giải cho riêng mình.

Vỏn vẹn 11 điểm sau 10 vòng đấu. Nhà đương kim vô địch giờ chỉ là cái bóng của chính mình. Cảnh buồn lắm rồi, con người trong đó, lại càng khiến người hâm mộ The Blues buồn hơn. Jose Mourinho, ông cũng buồn. Buồn đến mức ông muốn đẩy nỗi buồn ấy cho người khác. Đẩy cho cô bác sỹ chỉ biết lanh chanh chạy vào sân chữa bệnh, đẩy cho vị trọng tài chỉ biết giơ thẻ đỏ cho cầu thủ phạm lỗi...

Nỗi buồn chỉ qua đi khi niềm vui ập tới. Khó khăn chỉ biến mất khi tìm được lời giải. HLV Alex Feguson sau 3 năm đầu tiên dắt dắt Manchester United, kết quả trắng tay liên tiếp khiến CĐV không ngần ngại đăng biểu ngữ: "Fergie - 3 năm toàn là phân". Nếu ngày ấy, Sir Alex gục ngã và tổn thương trước câu nói oan nghiệt đó, M.U liệu có những thành công của ngày hôm nay? 
HLV đương nhiệm Juventus, Massimiliano Allegri từng bị CĐV Juve không tôn trọng và coi như kẻ không mời mà đến sau triều đại thành công của Antonio Conte. Những hãy nhìn xem hơn 1 năm qua ông đã làm được gì cho Bà đầm già thành Turin? Vô địch SeriA, vô địch cúp Quốc gia Italia, vào đến chung kết Champions League và chỉ chịu thua Barcelona. Thử hỏi ngày ấy nếu Allegri gục ngã trước những khó khăn, liệu bao giờ Juventus mới tìm lại ánh hào quang của mình ở đấu trường châu Âu?

Nếu Mourinho chưa tìm ra được lời giải cho riêng mình, thì chí ít, ông cũng nên nhìn sang những người đồng nghiệp. Những người đã đứng lên thế nào khi họ vấp ngã, đương đầu thế nào khi họ gặp khó khăn. Mà thậm chí Mourinho nên lạc quan hơn nữa, vì chí ít lúc này, ông chỉ mới vấp chứ chưa hề ngã. 
Jose Mourinho đang phải đối mặt với rất nhiều áp lực ở Stamford Bridge.
Trong buổi họp báo mới đây, ông đã thừa nhận rằng Chelsea khó có cơ hội vào Top4. Nhưng hỡi quý ngài đặc biệt, Top4 giờ chẳng quan trọng bằng bản sắc Chelsea. Chelsea thua liên tiếp đầu mùa không có nghĩa họ sẽ ngừng chiến thắng vào cuối mùa. Mourinho cần một lần nữa xem lại những cái tên trong đội hình, thẳng tay loại đi những cầu thủ "không phù hợp" dù kinh nghiệm họ nhiều đến đâu. Khi những buổi đấu khẩu trước trận tàn cuộc, là lúc chiến thuật và sức mạnh của lối chơi lên tiếng. Vậy nên hãy cứ kì vọng vào Mourinho, kì vọng vào những khó khăn ông đã vượt qua. 
Cuộc sống này còn rất nhiều khó khăn chờ đợi ta, nhưng biến khó khăn đó thành ưu thế, thì không phải ai cũng làm được.

Người đặc biệt hãy biến trận đối đầu với Spurs sắp tới thành ưu thế của mình, để mà biết đâu, 24 vòng đấu tiếp theo là những chuỗi ngày chiến thắng không ngừng của màu Xanh bất diệt thành London.

Gem (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.