Nacho Monreal: Thủ lĩnh thầm lặng của Pháo thủ

Tác giả Elflaco - Thứ Ba 27/02/2018 16:34(GMT+7)

Sân Wembley. Phút 26, trận chung kết Carabao Cup giữa Arsenal và Man City. Tỉ số đang là 1-0 cho đội bóng của Pep Guardiola sau pha ghi bàn ở đẳng cấp rất cao của Sergio Aguero và phía Arsenal buộc phải đưa ra 1 sự thay đổi về nhân sự bất khả kháng. Người rời sân bên phía “Pháo thủ” là hậu vệ Nacho Monreal. Trước đó vài phút Monreal có một pha va chạm với trung vệ Vincent Kompany. Anh cố gắng trở lại sân sau khi trải qua vài bước trị liệu nhanh của đội ngũ y tế Arsenal nhưng hậu vệ này rốt cuộc vẫn không thể tiếp tục thi đấu.
 
Hàng thủ Arsenal thay nhau mắc sai lầm
Monreal chính là người ghi bàn thắng gỡ hòa 1-1 mở ra cuộc lội ngược dòng thành công của Arsenal trước Man City ở bán kết Cúp FA năm ngoái, cũng là thắng lợi duy nhất của “Pháo thủ” trước nửa xanh thành Manchester kể từ khi Pep Guardioal cập bến Etihad. Hơn 1 giờ thi đấu không có Monreal, cầu thủ không bao giờ khiến các CĐV Arsenal thất vọng về tinh thần chiến đấu và sự tận hiến, “Pháo thủ” bị Man City chọc thủng lưới thêm 2 bàn trong một thế trận bị lấn át toàn diện, để thêm một lần nữa lỗi hẹn với đỉnh cao League Cup.
 
Monreal đã cùng Arsenal dự 3 trận chung kết cúp FA các năm 2014, 2015 và 2017, không một lần anh với các đồng đội chiến bại. Nhưng thất bại trước Man City đêm Chủ Nhật mới là trận chung kết League Cup đầu tiên của Monreal kể từ khi anh gia nhập Emirates mùa Xuân 2013. Lần đầu tiên này quả thật đáng buồn khi Monreal phải rời sân từ giữa hiệp đầu và chứng kiến đội nhà thua tâm phục khẩu phục trước một đội thủ dường như ở đẳng cấp khác xa so với “Pháo thủ”. Còn buồn hơn khi đấy lại là trận đấu cuối cùng của Monreal ở-tuổi-31. Hôm qua, 26/2, một ngày sau trận chung kết thua Man City, là sinh nhật tuổi 32 của hậu vệ sinh tại Pamplona này.
 
Monreal là một trong 2 cầu thủ trong đội hình “Pháo thủ” hiện tại cập bến Emirates từ Malaga. Anh tới Arsenal gần 1 năm sau người đồng đội – đồng hương Santi Cazorla. Hơn 1 năm rưỡi qua, trong khi anh bạn Cazorla phải vật lộn với chấn thương mắt cá chân quái ác thì Monreal vẫn ra sân, chiến đấu hầu như mỗi tuần và luôn là chỗ dựa an tâm nhất của “Pháo thủ”. Không chỉ là một mắt xích quan trọng và thể hiện phong độ ổn định trong mọi hệ thống phòng ngự của Arsenal, Monreal còn là biểu tượng hiếm hoi của một “Pháo thủ” luôn xả thân vì lợi ích tập thể. Nhưng đêm Chủ Nhật tuần trước chắc chắn là một trong những đêm buồn nhất của 2 chàng trai đến từ Malaga này. Như khi Monreal rời sân với sự trợ giúp của đội ngũ y tế với gương mặt không giấu nổi sự thiểu não. Như khi Cazorla sải những bước chân chậm buồn và cô độc trên thảm cỏ xanh Wembley, vài chục phút sau khi trọng tài nổi hồi còi kết trận chung kết.
 
Đây chắc chắn sẽ là mùa giải đáng buồn nhất của Arsenal trong triều đại Arsene Wenger, khi mà họ đã bị loại khỏi FA Cup, vừa lỡ hẹn với đỉnh cao League Cup, đang tụt lại rất sâu trong cuộc đua Top 4 Premier League và chỉ còn duy nhất Europa League – giải đấu mà “Pháo thủ” sẽ gặp Milan ngay ở vòng 1/8 – để hi vọng. Nhưng với cá nhân Monreal, cho tới trước khi dính chấn thương ở trận chung kết thua Man City, đây lại là mùa giải hay nhất của hậu vệ này kể từ khi gia nhập Arsenal. Thậm chí không muốn nói là hay nhất trong toàn bộ sự nghiệp hơn 12 năm chơi bóng đỉnh cao.
 
Monreal chơi ấn tượng trước Chelsea
Sau trận thắng Chelsea ở bán kết League Cup mùa này, Wenger đã nói về Monreal như là một “thủ lĩnh thầm lặng” của Arsenal. Nhưng mùa này chắc chắn là mùa giải mà Monreal… ít thầm lặng nhất. Tính đến thời điểm hiện tại, Monreal đã ghi 5 bàn thắng cho Arsenal, 4 tại Premier League và 1 ở Europa League, con số mà anh chưa bao giờ đạt tới trong 1 mùa giải trong toàn bộ sự nghiệp cầu thủ. Với 4 pha lập công và 2 đường chuyền thành bàn, Monreal thậm chí còn là 1 trong 5 hậu vệ có đóng góp trực tiếp vào bàn thắng nhiều nhất Premier League.
 
ESPN tháng trước từng có một bài phân tích về chất lượng thi đấu cùng những đóng góp lớn lao của Monreal cho Arsenal trong nhiều năm qua, để chứng minh tại sao một cầu thủ giỏi và ổn định như Monreal lại hiếm khi nhận được sự coi trọng đúng mực. Với rất nhiều những fan hâm mộ bóng đá, không chỉ gói gọn trong nhóm CĐV Arsenal, Monreal là 1 trong những cầu thủ “underrated” – bị đánh giá thấp bậc nhất Premier League. Khi lượt đi Premier League 2017/18 khép lại, thông số của Opta chỉ ra rằng Monreal, chứ không phải bất kì cái tên hoành tráng nào, mới là cầu thủ có số pha thắng tranh chấp tay đôi cao nhất giải, với tổng cộng 50 lần. Nhưng cho dù như thế, cái tên Monreal rất hiếm khi xuất hiện trên những dòng tít chính.
 
Cho đến thời điểm hiện tại, Monreal vẫn đứng trong Top 4 những cầu thủ thắng tay đôi nhiều nhất Premier League, thuộc Top 8 những hậu vệ có số đường chuyền bình quân trận cao nhất, là 1 trong 7 cầu thủ (chơi từ 10 trận trở lên) có tỉ lệ chuyền chính xác nhất. Và nếu bỏ qua trường hợp đặc biệt của “wing-back” Marcos Alonso thì Nacho chính là hậu vệ thuần có số bàn thắng tại Premier League cao nhất mùa này, tổng cộng 4 pha lập công, bằng với Nicolas Otamendi của Man City. Hãy nhớ lại xem truyền thông và giới chuyên môn tại Anh dành cho Otamendi những lời khen có cánh đến như thế nào kể từ đầu mùa trong những chiến tích của Man City và đối chiếu với trường hợp của Monreal – người sánh ngang và thậm chí vượt trội đồng nghiệp Argentina ở rất nhiều chỉ số chuyên môn quan trọng.
Nacho Monreal: Thủ lĩnh thầm lặng của Pháo thủ
Nhưng Monreal chưa bao giờ là kiểu cầu thủ cần những lời tung hô của đám đông. Với Monreal, ra sân, thi đấu với toàn bộ trí-lực cho Arsenal, thậm chí chiến đấu thay phần anh bạn Cazorla, vốn dĩ đã là một niềm hạnh phúc lớn rồi. Monreal từng nói việc anh gia nhập Arsenal, sau cú điện thoại của Cazorla trong những ngày đầu năm 2013, hệt như một sự sắp đặt của định mệnh. Định mệnh ấy có thể không giúp Monreal tiêp cận với những đỉnh vinh quang chói lọi trong 7 mùa giải với Arsenal, không giúp anh có được sự thừa nhận rộng khắp trong dòng chảy của bóng đá dương đại nhưng đủ để anh trở thành một phần lịch sử của “Pháo thủ” và đủ để anh chiếm giữ một góc không hề nhỏ trong tim của những người yêu mến Arsenal.

ELFLACO (TTVN)
 
 
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.