Mùa giải 2006/2007: Khi một Ronaldo săn bàn không biết mệt mỏi xuất hiện

Tác giả CG - Thứ Tư 27/01/2021 11:05(GMT+7)

Cristiano Ronaldo đến Manchester United từ năm 2003. Tuy nhiên, phải đến năm 2006 mới được xem là thời điểm CR7 bắt đầu manh nha trở thành cỗ máy săn bàn khi anh dần từ bỏ lối chơi "vẽ vời" để tập trung vào điều quan trọng nhất: bàn thắng.

“Hãy nhìn xem, cậu ta vừa nháy mắt phải không?!”. Đó là ngày 1 tháng 7 năm 2006 và Ian Wright đang rất tức giận trong trường quay BBC World Cup.
“Làm ơn hãy nói với tôi là không”, Alan Hansen thở dài.
Cristiano Ronaldo đã làm gì? Anh nháy mắt hướng về phía cabin Bồ Đào Nha ngay sau tấm thẻ đỏ mà Wayne Rooney phải nhận vì giẫm lên Ricardo Carvalho ở phút 62 trận tứ kết World Cup 2006.
“Tôi nghĩ rằng có khả năng Wayne Rooney sẽ quay trở lại sân tập của Manchester United và đá Ronaldo một cái”, Alan Shearer nổi nóng. Đúng, cầu thủ chạy cánh của Man United lúc đó đã ra sức kêu gọi trọng tài Horacio Elizondo phạt người đồng đội của mình ở CLB. Ronaldo đã làm điều vượt ngoài những suy nghĩ ngây thơ của hầu hết các cầu thủ Anh.
Sau đó, Ronaldo ghi bàn thắng quyết định trên loạt luân lưu. Và mọi thứ diễn ra sau đó đúng như nhiều người dự đoán.
Tờ The Sun dẫn lời một nguồn tin giấu tên cho biết Rooney sẽ “xé anh ta làm đôi” trong lần gặp kế tiếp giữa hai người. Tờ báo này còn làm hẳn một bia phi tiêu hình Ronaldo để người hâm mộ Anh có thể “trả thù kẻ nháy mắt xảo quyệt nhất thế giới bóng đá” mà hồng tâm chính là con mắt phải của CR7.
Một tuần rưỡi sau, Ronaldo cảm thấy đã quá đủ. Anh khẳng định trên một tờ báo của Bồ Đào Nha: “Tôi sẽ không ở lại Manchester United. Sau những gì xảy ra với Rooney, tôi không thể ở lại đó. Trong vài ngày tới, tôi sẽ sắp xếp lại tương lai của mình. Tôi không muốn ở Anh nữa”.
12 tháng sau, Cristiano Ronaldo vô địch Premier League, giành Cầu thủ Xuất sắc nhất năm, Cầu thủ trẻ Xuất sắc nhất năm của Hiệp hội Cầu thủ Chuyên nghiệp Anh; Cầu thủ Xuất sắc nhất năm của Hiệp hội Nhà báo Bóng đá; Cầu thủ Xuất sắc nhất năm do người hâm mộ bình chọn. Manchester United đã có một ngôi sao toàn cầu.

TỪ CHÀNG TRAI TỚI NGƯỜI ĐÀN ÔNG

Mùa hè năm 2006, truyền thông xôn xao không chỉ vì Ronaldo mà còn cả HLV Sir Alex Ferguson. Nhà báo Rob Smyth viết trên tờ The Guardian: “Gần đây Ferguson nói rằng ông ấy không nói chuyện với Ronaldo kể từ sau World Cup, một sự bỏ rơi hoàn toàn trái ngược với cách ông bảo vệ David Beckham theo kiểu chống lại thế giới vào năm 1998”.
Tuy nhiên Ferguson không cần làm vậy vì chính Rooney đã làm điều đó - dù có thể theo lệnh của HLV người Scotland. Sau khi trò chuyện với Ronaldo trong đường hầm sân vận động ở Gelsenkirchen, Rooney đã gọi điện cho các đồng đội tại CLB trong suốt cả mùa hè để khẳng định rằng sẽ không có cảm giác khó chịu trong giai đoạn trước mùa giải. Đội trưởng tương lai của Manchester United và “Tam sư” thậm chí còn đề nghị thực hiện một cuộc phỏng vấn chung.
Điều gây ngạc nhiên nhất trong ngày tập đầu tiên không phải là việc Ronaldo sẽ thể hiện ra sao - sau tất cả, anh đã đổi áo với Gary Neville ở World Cup - mà chính là thể hình của anh ở Carrington.
Neville sau này nhớ lại: “Về thể chất, cậu ấy đã phát triển từ một chàng trai thành người đàn ông. Lúc đi cậu ấy thuộc hạng nhẹ và khi trở lại cậu ấy đã thuộc hạng nặng. Cậu ấy đã có mức độ sức mạnh trước đây không có”.
Ronaldo đồng ý với điều này, anh cho rằng Ronaldo trở lại giống như “anh ấy tập tạ suốt cả mùa hè”. Sự khác biệt giữa cách Rooney duy trì bản thân trong giai đoạn mùa giải kết thúc không thể rõ ràng hơn - sự thừa cân và đánh mất phong độ của Rooney luôn khiến Ferguson thất vọng.
Những tin đồn Ronaldo rời đi vẫn còn - chủ tịch Juan Soler của Valencia tuyên bố “chừng nào họ chưa nói không với chúng tôi vài lần, chúng tôi sẽ không bỏ cuộc”. Trong khi đó, các cổ động viên đội bóng đối thủ chắc chắn không mất đi ác cảm với cầu thủ Bồ Đào Nha. Thế nhưng mùa giải đã khởi đầu tốt đẹp với “Quỷ đỏ” bằng chiến thắng 5-1 trước Fulham của Chris Coleman.
Từ vị trí chạy cánh phải, Ronaldo ghi bàn bằng một cú vô lê đẹp mắt và là mối đe dọa thường trực với hậu vệ Franck Queudrue của Fulham.
Fergie chia sẻ sau khi hết trận: “Cậu ấy và Wayne là những người bạn tốt nhất. Mọi người luôn tìm kiếm vật tế thần nhưng ở đây chúng tôi có một tinh thần tuyệt vời và chúng tôi sẽ không để điều đó bị ảnh hưởng bởi những lời đàm tiếu bên ngoài. Người hâm mộ Fulham cũng la ó Cristiano lúc ban đầu nhưng cuối cùng, họ phải thừa nhận cậu bé ấy là cầu thủ xuất sắc”.
Ferguson đảm bảo cho Ronaldo biết là CLB muốn giữ anh ở lại. Tháng tiếp theo, những tiếng la ó rõ ràng hơn, đặc biệt là ở các trận sân khách của Manchester United. Ronaldo dường như cũng bị ảnh hưởng một chút bởi những lời chế nhạo nhưng điều đó đã thay đổi sau trận hòa 1-1 với Reading.
Kevin Doyle mở tỉ số ở phút 48 trên chấm 11m. Nhưng phút 70, Ronaldo đã lên tiếng với tình huống bó vào giữa từ cánh từ cánh trái, vượt qua hậu vệ phải Graeme Murty trước khi tung cú dứt điểm mạnh mẽ hạ gục thủ môn Marcus Hahnemann.
“Bạn không có cơ hội ngăn cản vì cậu ấy có thể đi theo cả hai hướng, tâng bóng qua đầu bạn, xâu kim bạn và bắt đầu cười. Bạn không thể áp sát quá gần vì cậu ấy quá nhanh. Tất cả những gì tôi có thể cảm thấy là luồng gió khi cậu ấy lao qua. Cậu ấy cũng rất ‘tàn bạo’. Cậu ấy to và mạnh mẽ, tắc bóng trong chân cậu ấy giống như chạy đâm đầu vào tường vậy”, đội trưởng Graeme Murty khẳng định.
Đã không còn là cậu thanh niên tài năng nhưng mỏng cơm trong trận đấu ra mắt trước Bolton vào tháng 8 năm 2003 nữa. Dần dần, Ronaldo phát hiện ra rằng chính những bàn thắng chứ không phải những cú đảo chân mới mang về chiến thắng.
Ngay cả Ferguson cũng đồng tình khi nhớ lại những mùa giải đầu tiên là “cậu trai nhỏ thích thể hiện, có khát khao thuyết phục mọi người rằng cậu ấy giỏi thế nào”.
C
Đến tháng 11, cuối cùng mọi người cũng đã nhận ra. Bắt đầu bằng cú đá phạt ghi bàn trước Portsmouth, Ronaldo đã thắp sáng cả giải đấu, những tiếng la ó cũng trở thành chuyện quá khứ. Tiếp theo là những màn trình diễn xuất sắc trước Chelsea, Everton và danh hiệu Cầu thủ Xuất sắc nhất tháng của Premiership.
“Khi mới tới Manchester United, cậu ấy là chú ngựa non háu đá. Cậu ấy muốn phô diễn kỹ thuật, muốn cho mọi người thấy khả năng và cầm bóng qua người, biến hậu vệ biên thành trò cười”, Rio Ferdinand chia sẻ.
“Sau đó cậu ấy nhận ra sản phẩm cuối cùng mới là điều quan trọng và trở thành cầu thủ xuất sắc nhất thế giới, tất cả chỉ đơn thuần là ghi bàn hoặc kiến tạo và tác động lên trận đấu. Cậu ấy buộc bản thân mình trở thành người như vậy”.

BÙNG NỔ

Nếu tháng 11 là lời thông báo về một tiềm năng được phát hiện thì tháng 12 là sự bùng nổ. Bắt đầu bằng 1 bàn thắng và 1 kiến tạo trong trận derby thành Manchester, Ronaldo lập 3 cú đúp vào lưới Aston Villa, Wigan và Reading trong suốt giai đoạn Giáng sinh để Man United lên đầu bảng xếp hạng. Cầu thủ người Bồ Đào Nha nhận danh hiệu Cầu thủ Xuất sắc nhất tháng, trở thành cầu thủ thứ ba (sau Dennis Bergkamp và Robbie Fowler) khi giành danh hiệu này trong 2 tháng liên tiếp.
Mọi thứ không dừng lại ở đây. Kể từ khi đến Man United vào tháng 8 năm 2003 với giá 12,7 triệu bảng, Ronaldo và Ferguson đã đặt cược 100 bảng với nhau xem cầu thủ người Bồ Đào Nha sẽ ghi bao nhiêu bàn mỗi mùa. Mùa giải đầu tiên là 10 bàn thắng, Ronaldo thua. Mùa giải 2004/2005 con số tăng lên 15, anh lại thua. Mùa giải 2005/2006 kết quả cũng như vậy, nhưng năm nào Ferguson cũng từ chối nhận tiền chiến thắng.
Đến mùa giải 2006/2007, Ronaldo nâng mức đặt cược lên 400 bảng và thắng vào tháng 2. Bàn thắng thứ 15 của anh trong mùa giải đến ở phút 78 trong cuộc lội ngược trước Fulham. Đây là bản sao bàn thắng anh ghi bàn vào lưới Reading: cắt từ cánh trái vào giữa và ghi bàn khiến thủ môn bó tay. Lần này, đến lược Ronaldo từ chối nhận tiền của Ferguson.

Đến tháng 4, anh lập cú đúp vào lưới Champions League AS Roma ở vòng tứ kết trong chiến thắng 7-1 mang tính hủy diệt. Trận đấu đó là lần đầu tiên anh ghi bàn trong 27 lần ra sân tại đấu trường này.
Bước sang tháng 5, Ronaldo ghi bàn thứ 50 cho Man United - quả phạt đền trước Manchester City. Ngày hôm sau, Chelsea không thể đánh bại Arsenal và chức vô địch nước Anh đầu tiên của CR7 đã được đảm bảo.
Dù Man United thua The Blues của Jose Mourinho ở chung kết FA Cup nhưng màn trình diễn chói sáng của Ronaldo - 23 bàn thắng trên mọi đấu trường - giúp anh giành tới 4 danh hiệu cá nhân.

KHỞI ĐẦU CHO SỰ LỚN LAO

Tuy giành những danh hiệu cả tập thể lẫn cá nhân nhưng Ronaldo không hài lòng. Mùa giải 2006/2007 chỉ là điểm khởi đầu. Đầu năm 2007, Rene Meulensteen trở lại Old Trafford sau 6 tháng dẫn dắt Brondby không thành công. Rất ít HLV có thể chỉ ra điều cốt lõi cho Ronaldo như HLV kỹ thuật người Hà Lan.
Meulensteen nói khi mùa giải khép lại: “Cristiano này, tôi đã xem các bàn thắng của cậu mùa trước và cậu chỉ ghi 23 bàn vì lúc nào cậu cũng muốn ghi bàn thắng thật hoàn hảo. ‘Hãy nhìn tôi! Góc trên!’. Những cá nhân quan trọng nhất là những người nâng tầm đội bóng chứ không phải chính họ. Có thể cậu nghĩ ngược lại nhưng không, không. Nâng tầm đội bóng và đội bóng sẽ nâng tầm cậu”.
Bộ đôi này làm việc liên tục với nhau, phân tích các video của Alan Shearer và Thierry Henry để cải thiện kỹ năng dứt điểm. Họ phân tích và tập luyện ở 3 khu vực: Trước khung thành; 2 cánh; Ngoài vòng cấm. Và Ronaldo ngày càng trở nên đáng sợ. Ai nói các tay săn bàn là thiên bẩm chứ không thể đào tạo nào?
Meulensteen đã hỏi Ronaldo có thể ghi bao nhiêu bàn ở mùa giải 2007/2008? Khoảng 30 đến 35, đó là câu trả lời. “Tôi nghĩ cậu có thể ghi 40 bàn”, Meulensteen quả quyết.

Đến tháng 6 năm 2008, Ronaldo giành thêm chức vô địch quốc gia nữa, cộng thêm cúp bạc Champions League và ghi 42 bàn. Trong 9 mùa giải từ đó cho cả Man United và Real Madrid, thì có đến 7 mùa anh ghi hơn 40 bàn thắng.
Gary Neville khẳng định vào năm 2017: “Khi cậu ấy ở United, giai đoạn 2006 đến 2008, tôi vẫn cho rằng đó là 2 năm chơi bóng hay nhất của cậu ấy xét về những đóng góp cho toàn đội. Kể từ khi chuyển tới Real Madrid, cậu ấy vẫn đóng góp rất nhiều cho đội bóng nhưng chủ yếu cậu ấy tỏa sáng ở những khoảnh khắc hơn là đóng góp suốt cả 90 phút”.
Nhưng dù thế nào, mùa giải 2006/2007 cũng chính là bản lề cho một ngôi sao toàn cầu ra đời. 

Lược dịch từ bài viết của tác giả Andrew Murray trên FourFourTwo.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Rodri: “Quả bóng Vàng không làm thay đổi con người tôi”

Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.

Philipp Lahm: Từ phút ngắn ngủi tại Olympiastadion đến huyền thoại bóng đá Đức

Là cựu đội trưởng của cả Bayern Munich và đội tuyển Đức, Philipp Lahm có thể nói đã có một sự nghiệp thi đấu vô cùng thành công. Trong bài viết này, chúng ta sẽ được trở về với những kỷ niệm để tôn vinh nhà vô địch Champions League, World Cup và đã tham gia sâu vào kế hoạch tổ chức UEFA Euro 2024 của Đức.

Liệu Liverpool đã sẵn sàng để buông tay với Mohamed Salah?

Trong chưa đầy 2 tháng nữa, Mohamed Salah sẽ có quyền ký vào một thoả thuận trước hợp đồng với một đội bóng nước ngoài. Và giờ là lúc chúng ta đặt ra câu hỏi: Liệu Liverpool đã sẵn sàng để chia tay vị "Vua Ai Cập" của họ hay chưa?