Món vũ khí mới của Andy Robertson

Tác giả Nam Khánh - Thứ Bảy 07/05/2022 15:20(GMT+7)

“P/S: Cần luyện thêm vụ đá phạt góc.” Đó là đoạn tái bút được ghi ở dòng cuối cùng của một bài đăng trên Instagram được chia sẻ bởi Andy Robertson vào ngày 16 tháng 12 năm 2018.

 
Liverpool vừa đánh bại Manchester United 3-1 tại Anfield trong một trận đấu sẽ báo hiệu cho sự kết thúc của triều đại José Mourinho – và giúp The Reds giữ ngôi đầu bảng của Premier League.
 
“Chỉ xem Robertson thi đấu cũng đủ khiến tôi mệt rồi. Cứ mỗi phút cậu ấy lại thực hiện 100 mét nước rút,” Mourinho trầm trồ sau trận đấu cuối cùng của ông trong tư cách HLV trưởng của Man United.
 
Không một ai từng nghi ngờ về tinh thần tận hiến hoặc sự bền bỉ của cầu thủ mang băng đội trưởng ở ĐTQG Scotland. Thường thì họ chỉ có thể thán phục nó.
 
Nhưng còn về những quả phạt góc mà anh thực hiện, chính hậu vệ trái tuyệt vời này đã tự phê bình bản thân mình.
 
Trong trận đấu đó, một trong các quả phạt góc do anh đảm nhận là chuyền ngắn, 3 pha còn lại đã không vượt qua được cầu thủ phỏng ngự đầu tiên của Man United. Kể từ đó, Robertson đã không thực hiện một tình huống phạt góc nào nữa trong mùa giải 2018-19.
 
Kể từ đó, anh đã trang bị thêm cho mình sự kiên nhẫn, bản lĩnh và độ chính xác để trở thành một trong những cầu thủ thực hiện phạt góc tốt nhất giải đấu, chứ không chỉ riêng ở Liverpool. Mùa giải này, anh đã góp công vào thành tích đáng nể ghi 24 bàn từ các tình huống cố định ở Premier League và Champions League cộng lại của đội chủ sân Anfield. 
 
Robertson đã được ghi nhận 15 pha kiến tạo cho đến thời điểm hiện tại của mùa giải 2021-22. Năm trong số đó đến trực tiếp từ những tình huống phạt góc và anh đã tạo dựng nên cho mình danh tiếng một trong những bậc thầy đá phạt góc ở Premier League – đang đứng thứ 8 giải đấu về số lần thực hiện phạt góc.
 
 
Vậy, những thay đổi nào đã diễn ra để biến Robertson trở thành chuyên gia trong một lĩnh vực mà anh từng rất tệ?
 
Vào năm 2020, Robertson từng chia sẻ với The Athletic về sự chật vật của anh trong việc đá một quả bóng đang đứng yên bay đi với độ cao cần thiết. Đó là lý do tại sao các đồng đội thường đẩy quả bóng lăn về phía ngôi sao người Scotland và để anh thực hiện cú đá của mình trong khi nó đang di chuyển. 
 
“Nói một cách đơn giản, tôi chẳng thể đưa chúng ‘cất cánh’ khỏi mặt đất,” anh thừa nhận. “Tôi không biết tại sao nữa. Đó là một khả năng mà tôi muốn bổ sung vào lối chơi của bản thân. Tôi luôn ám ảnh với chuyện chứng minh rằng mọi người đã sai về mình.”
 
“Tôi đã tập luyện rất nhiều trong suốt mùa giải trước (2018-19), cố gắng cải thiện khía cạnh này. Tôi muốn giúp đội có thêm một phương án kèo trái chất lượng cao trong các tình huống phạt góc, bởi vì trước đây luôn là Trent Alexander-Arnold hoặc James Milner thực hiện chúng với chân phải. Tôi đã cố trở thành phương án kèo trái đó và tin rằng mình có thể làm được.”
 
Robertson đã thực sự làm được điều đó. Trên thực tế, anh đã tiến hóa từ 5 lần đảm nhận đá phạt góc trong 36 lần ra sân ở mùa giải 2018-19 lên thành 75 lần làm việc này ở mùa giải 2021-22 cho đến nay, và mủa giải vẫn chưa kết thúc. Quan trọng hơn, độ nguy hiểm trong những pha phạt góc do anh thực hiện đã được cải thiện đáng kể.
 
Trong 75 pha phạt góc đó, khả năng “giao hàng” đáng tự hào của anh đã giúp chúng được ghi nhận giá trị “bàn thắng kỳ vọng” (xG) trung bình là 0,04 cho mỗi tình huống – tăng gấp đôi so với 2 mùa giải trước.
Điều này có nghĩa là – với việc đá phạt góc nhiều hơn và có độ đe dọa cao hơn – tổng xG của các tình huống phạt góc mà Robertson đảm nhận đã tăng từ 0,8 lên 2,7 trong 2 mùa giải.
 
 
Nếu đặt chúng bên cạnh những con số của Alexander-Arnold, Robertson sẽ không thua kém quá nhiều so với người đồng đội ở cánh đối diện.
 
Tuyển thủ quốc gia Anh đã đảm nhận phạt góc nhiều hơn ở mùa giải này, qua đó được ghi nhận tổng xG cao hơn, nhưng xG trung bình trên mỗi quả phạt góc mà anh thực hiện chỉ tương đương với Robertson.
 
 
Đối với Robertson, đây là một sự thay đổi ngoạn mục. Anh đã dành rất nhiều tiếng đồng hồ trên sân tập để hoàn thiện khía cạnh này của mình. Và người đồng đội cũ của anh ở Hull City, David Meyler, đã cho rằng sự kiên nhẫn chính là chìa khóa.
 
“Tôi vẫn cảm thấy chẳng thể tin nổi chuyện cậu ấy đang được tin tưởng giao cho nhiệm vụ đá phạt góc. Đó là điều đáng lẽ sẽ không bao giờ xảy ra,” Meyler bình luận với The Athletic. “Trước đây, mấy pha phạt góc mà cậu ấy thực hiện toàn là ‘tạch’. Khi thì bị cầu thủ phòng ngự đầu tiên hóa giải dễ dàng, khi thì đá quá mạnh. Nhưng cậu ấy đã miệt mài luyện tập và những pha phạt góc của cậu ấy giờ đây thật đáng kinh ngạc.
 
“Tôi sẽ không nói rằng cậu ấy đã thay đổi cách đá quả bóng, mà chính xác là cậu ấy đã cải thiện mức độ tập trung của mình. Đối với một người như Trent, điều đó diễn ra một cách tự nhiên hơn. Robbo chắc sẽ giận tôi vì đã nói như thế này, nhưng điều đó đã không đến với cậu ấy một cách tự nhiên. Nếu bạn quan sát David Beckham, anh ấy là một trong những người giỏi nhất – anh ấy không bao giờ chạy đà nhanh để thực hiện một pha phạt góc, anh ấy sẽ tập trung vào những gì đang diễn ra trên sân đấu.
 
“Với Andy, chìa khóa dẫn tới sự tiến bộ nằm ở việc hoàn thiện sự tập trung khi đặt quả bóng xuống, quan sát sân đấu và nghĩ về nơi mà bản thân muốn đưa nó đến.”
 
Sự hỗ trợ của các nhà khoa học thần kinh, 2 tiến sĩ Niklas Hausler và Patrick Hantschke, bắt đầu từ giai đoạn chuẩn bị tiền mùa giải, cũng đã giúp Robertson và các đồng đội cải thiện hơn nữa sự tập trung của họ trong các tình huống bóng chết.
 
Khả năng ghi bàn từ các tình huống cố định của Virgil van Dijk, Ibrahima Konate, Joel Matip và Fabinho chắc chắn đã góp công lớn trong việc tạo nên sự nguy hiểm của The Reds trong những tình huống này. Nhưng không thể bỏ qua công lao của  Alexander-Arnold và Robertson, những người được giao nhiệm vụ đưa bóng tới cho họ - hay nói đúng hơn là nơi mà họ đang lao vào.
 
Như Alexander-Arnold đã chia sẻ với The Athletic vào tháng 1, tư duy đá phạt góc của anh là nhắm vào các khoảng không gian và đưa bóng tới những khu vực hợp lý thay vì chỉ đơn thuần là nhắm đến các cầu thủ cao to. Nếu nhìn vào những pha phạt góc của Robertson đảm nhận, chúng ta có thể thấy rằng anh chủ yếu nhắm vào khu vực nằm giữa vòng 5m50 và chấm penalty. 
 
 
Những pha đá phạt góc không thành công của ngôi sao người Scotland cũng giúp chứng minh rằng đây là khu vực mục tiêu của anh.
 
Đôi khi, Robertson sẽ đá quả bóng hơi mạnh, nhưng chiến thuật mà Liverpool vạch ra cho các tình huống phạt góc đã đảm bảo sẽ có tối đa 3 cầu thủ chiếm lĩnh những vị trí ở rìa vòng cấm để khôi phục thế công hoặc triệt tiêu một cơ hội phản công của đối thủ.
 
Dưới đây, chúng ta có thể thấy bản đồ các pha đá phạt góc thành công của Alexander-Arnold ở mùa giải này.
Cả hai hậu vệ cánh đều hiếm khi đưa các quả phạt góc của mình bay ra ngoài vòng cấm. Alexander-Arnold chưa một lần làm điều đó ở mùa giải này, ngoại trừ những lúc anh chuyền ngắn.
 
 
Một trong những pha đá phạt góc của Robertson đã được thực hiện một cách hoàn hảo để Van Dijk đánh đầu trong chiến thắng 3-1 của Liverpool trước Crystal Palace vào tháng 1. 
 
Hãy nhìn vào khu vực được khoanh đỏ trong ảnh dưới: Đây chính là khu vực mà Robertson và Alexander-Arnold thường nhắm đến nhất.
 
 
Robertson là một chuyên gia trong việc thực hiện các quả phạt góc đưa bóng bay cuộn ngược hướng khung thành từ cánh trái. Anh đã làm điều đó trong tình huống này, khi Van Dijk tự giải phóng bản thân và lao tới đúng chỗ trước khi đánh đầu đưa bóng vào góc cao khung thành.
 
 
Trước Leeds United vào tháng 2, mục tiêu mà Robertson nhắm đến cũng là vùng không gian đó. Khu vực nằm ngoài tầm với của thủ môn, giữa chấm penalty và vòng 5m50.
 
 
Kết quả thu được cũng tương tự - Van Dijk di chuyển y hệt, lao tới trước mặt hàng phòng ngự đối thủ để đánh đầu. Trong khi đó, vị trí mà Mohamed Salah chiếm lĩnh mang mục đích dùng cho trường hợp bóng được chuyền ngắn, còn vị trí của Matip thì dành cho trường hợp một đường chuyền mạnh hơn, đưa bóng đi dài hơn được thực hiện.
 
Khi các đồng đội thực hiện động thái tấn công khu vực cột trước như vậy, Robertson đã cho thấy anh có đủ sự điềm tĩnh để đưa quả bóng đến đúng nơi đúng thời điểm.
 
Anh cũng đã làm được điều đó với một pha đá phạt góc đưa bóng bay cuộn về phía khung thành từ cánh phải cho Roberto Firmino trong trận đấu với Inter Milan ở trận lượt đi thuộc vòng 16 đội của Champions League.
 
 
 
 
Konate đã trở thành một trong những cầu thủ được hưởng lợi từ khả năng đá phạt góc của Robertson trong những tuần gần đây.
 
Trung vệ này chính là người đã ghi bàn mở tỷ số trước Benfica trong trận lượt đi của vòng tứ kết Champions League.
 
 
Robertson và Konate cũng đã kết hợp với nhau trước Manchester City trong trận bán kết FA Cup tại Wembley để tạo nên bàn thắng mở tỷ số trong chiến thắng 3-1 của Liverpool.
 
 
Cặp đôi này đã gần như có thể mang đến một bàn thắng mở tỷ số khác trong lượt trận đầu tiên trước đối thủ Villareal ở bán kết Champions League, khi Konate kết nối với pha phạt góc của Robertson, nhưng Konate đã không thể thuận lợi thực hiện một cú đánh đầu và, sau một tình huống tranh chấp, Villarreal đã vượt qua được sóng gió.
 
 
Robertson đã cần phải nỗ lực rất nhiều để cải thiện khả năng thực hiện bóng chết của mình kể từ khi gia nhập Liverpool. Nhưng như vậy không đồng nghĩa rằng trước đây anh chẳng hề đảm nhận nhiệm vụ này hoặc luyện tập nó. 
 
Một trong những HLV đầu tiên của anh tại Celtic, Martin Miller, xác nhận rằng Robertson đã bắt đầu tập luyện khả năng thực hiện bóng chết từ thuở còn nhỏ, nhưng đối với ông, mục tiêu chính cần chú trọng dành cho cậu bé 10 tuổi Robertson là cải thiện kỹ thuật tổng thể. 
 
“Cậu ấy đã dành thời gian đáng kể cho những tình huống đá phạt và phạt góc,” Miller, người điều hành học viện đào tạo cầu thủ trẻ của Celtic, cho biết. “Nhưng vào giai đoạn đó, nhiệm vụ trọng tâm phải là nâng cao khả năng kỹ thuật, vậy nên chúng tôi thường chia sẻ trách nhiệm này cho toàn đội. Chúng tôi không chỉ định một ai cụ thể cho nhiệm vụ đảm nhận bóng chết cả, vì chúng tôi muốn tất cả mọi người đều có cơ hội phát triển.”
 
“Andy là một chàng trai ngoan cường, bền bỉ. Một cầu thủ đầy tham vọng, ý chí chiến đấu và sở hữu kỹ thuật tốt. Cậu ấy có thể ăn khớp với bất kỳ người đồng đội nào. Khát khao nâng cao lối chơi và phát triển các kỹ năng của cậu ấy luôn tỏa sáng. Và tôi chắc chắn cậu ấy là kiểu cầu thủ đã thường xuyên ở lại sân tập sau buổi tập chính để ‘học thêm’, nhằm cải thiện khả năng thực hiện bóng chết.”
 
Anh chắc chắn đã làm vậy – và Liverpool đang được hưởng lợi từ điều đó. 
 
Theo Caoimhe O'Neill và Mark Carey, The Athletic
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.