Gabriel Martinelli và hành trình trở thành ngôi sao bóng đá

Tác giả Đức Thịnh - Thứ Hai 30/10/2023 19:00(GMT+7)

Làm thế nào để một cậu nhóc đến từ Brazil nuôi ước mơ được trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, được chơi bóng cho một CLB hàng đầu Châu Âu? Đó rõ ràng là một chuyến hành trình chứa đựng rất nhiều quyết tâm, mồ hôi và cả nước mắt.

 

Chàng trai ấy sinh ra và lớn lên ở con phố nghèo trong một thị trấn nhỏ tại Brazil. Hồi còn bé, nơi thu hút cậu nhất chính là tòa án. Đừng hiểu lầm khi ai đó nghĩ rằng cậu nhóc ấy ước mơ trở thành luật sư hay một ngành nghề có liên quan nào khác. Bởi đơn giản thứ cậu kiếm tìm tại nơi đây chính là cái sân bóng nhỏ bên trong tòa án. Đó là một sân bóng công cộng cũ kỹ, cơ sở vật chất xập xệ về mọi mặt. Những cột sắt và hệ thống hàng rào rỉ sét, lưới ở hai đầu cột gôn thậm chí đã bị rách từ nhiều năm trước. Điều đó đồng nghĩa với việc khi ai đó ghi bàn, một người khác buộc phải chạy ra sau để nhặt bóng. Bảng bóng rổ còn tệ hơn thế bởi chúng không có cả vòng tròn để ném.

Tuy nhiên, một nơi như vậy lại là cái nôi để sản sinh ra một tài năng bóng đá mới của Brazil, cũng như là một ngôi sao đang thi đấu rất nổi bật trong màu áo Arsenal. Và người chúng tôi muốn nói đến ở đây chính là Gabriel Martinelli.  

Gabriel Martinelli đã đi một chặng đường rất dài để trở thành một ngôi sao bóng đá.

 

Đã 4 năm kể từ cuộc hành trình xuất ngoại đến nước Anh, ở tuổi 22 giờ đây Martinelli đang dần trở thành một trong số những chân chạy cánh xuất sắc nhất tại Premier League. Mới đây, ngay khi trở lại sau chấn thương, chàng trai mang áo số 11 đã lập tức tỏa sáng bằng một bàn thắng quyết định để qua đó giúp Arsenal lần đầu tiên đánh bại đại kình địch Manchester City tại Premier League sau hơn 8 năm. Trước truyền thông, sao mai người Brazil thổ lộ rằng anh muốn tỏa sáng tại Arsenal để qua đó có được chỗ đứng vững chắc trong màu áo ĐTQG. Trong quá khứ, Martinelli đã 7 lần được vinh dự khoác lên mình chiếc áo của Selecao.

Bóng đá - Ước nguyện của cha, mơ ước của con.

Chúng ta sẽ không hiểu hết câu chuyện về Martinelli nếu không biết đến sự tồn tại của khu vực tòa án gần nơi cậu sinh sống hồi nhỏ. Ở độ tuổi từ 3-6, Martinelli đã dành cả nhiều giờ đồng hồ để có mặt tại đây. Cậu nhóc khi ấy đến cùng lũ bạn cùng trang lứa, nhưng chủ yếu vẫn là đi cùng với cha của cậu, ông Joao Carlos. Bố chính là người thầy đầu tiên của Martinelli. Họ cùng nhau tập sút, tập chuyền, rê bóng, đánh đầu và nhiều thứ khác nữa. Thông thường, hai bố con phải luyện tập vào đêm khuya. Một nhóm người nhập cư Bolivia gần như chiếm trọn sân bóng vào các buổi chiều cho đến tối muộn, vì vậy nếu muốn thoải mái luyện tập theo ý thích, cậu nhóc Martinelli phải chờ đến lúc 11 giờ đêm. Đôi khi thậm chí còn muộn hơn. Khi tập luyện như vậy, ông Carlos mong muốn rằng không có bất cứ khoảnh khắc nào bị bỏ phí. 

Đây là nơi hai cha con Martinelli viết lên giấc mơ trở thành cầu thủ chuyên nghiệp.

 

Sau khi nắm vững những kiến thức cơ bản, Martinelli sẽ tập trung cải thiện cái chân không thuận của mình nhiều hơn. Bang! Bang! Bang! Cậu nhóc tập dứt điểm nhiều lần trong mỗi buổi tập. Martinelli hiếm khi than phiền với bố về cường độ luyện tập bởi cậu biết rằng chỉ có luyện tập thường xuyên mới giúp cậu hiện thực hóa ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp. Thế nhưng xét cho cùng, Martinelli khi ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ. Có nhiều lần cậu đã khóc vì một vài vết thương ngoài da sau khi buổi tập kết thúc. Đây dù sao mới chỉ là bước đầu tiên trong “dự án” của hai bố con đặt ra, với ước mơ biến cậu nhóc sinh năm 2001 trở thành một ngôi sao tiếp theo của bóng đá Brazil. Đối với ông Carlos, một người phải thức dậy từ 5 giờ sáng để làm công việc của một thợ cơ khí, việc dành thời gian để huấn luyện Martinelli đến tận đêm khuya không phải điều dễ dàng. Đó không phải đơn giản là một giấc mơ. Chính xác hơn, đó là một khoản đầu tư. Bạn biết đấy, một trong những cách thoát nghèo tốt nhất ở Brazil chính là trở thành ngôi sao bóng đá.

Nghe đến đây có thể nhiều người sẽ cho rằng ông Carlos là một người thực dụng. Tuy vậy, sự thật là người đàn ông ngoài 50 tuổi này bị ám ảnh bởi bóng đá. Trong một cuộc trò chuyện với The Athletic, ông đã chia sẻ: “Tôi yêu bóng đá. Nó luôn nằm trong huyết quản của tôi. Trong cuộc sống hàng ngày, nếu tôi nhìn thấy một nhóm trẻ con đá bóng, tôi chắc chắn sẽ dừng lại để theo dõi”. Hồi còn trẻ, ông Carlos là một tay chơi bóng rất cừ so với nhóm bạn cùng trang lứa. Tuy nhiên hoàn cảnh gia đình khó khăn khiến ông phải từ bỏ tình yêu với trái bóng. 

Ông phải đi làm từ năm 10 tuổi, bán kẹo trên đường phố để bố mẹ có thể mua thêm chút gạo và đậu cho bữa tối. Tiền bạc và thời gian đều eo hẹp như nhau. Ông giải thích: “Bố tôi thường nói với tôi rằng bóng đá là trò chơi dành cho những kẻ vô công rồi nghề. Với hoàn cảnh khó khăn của gia đình, tôi không thể nào theo đuổi được đam mê. Tôi thậm chí chưa bao giờ có cơ hội chơi bóng chuyên nghiệp chứ chưa nói đến chuyện gây ấn tượng với những tuyển trạch viên. Cảm giác thất vọng đó tồn tại suốt nhiều năm, cho đến khi Martinelli xuất hiện vào năm 2001. Khi ấy, tôi đã hi vọng khi lớn lên nó thực hiện ước mơ còn dang dở. Tạ ơn Chúa! Ngay từ nhỏ thằng bé đã rất thích bóng đá”.

Chặng đường trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp chưa bao giờ là dễ dàng với bất kỳ ai. Martinelli may mắn vì có được một người bố giúp anh cải thiện được nhiều điều. Cụ thể, ông Carlos đã nói: “Tôi luôn bảo với nó rằng một cầu thủ chuyên nghiệp thì phải biết sút bóng bằng cả hai chân, đặc biệt là khi thi đấu trên hàng công. Nó không thể hoàn hảo nếu chỉ biết dứt điểm bằng chân phải hoặc chân trái. Thế nên Martinelli đã tập luyện rất nhiều để cải thiện cái chân trái của mình. 

Ông nói tiếp: “Tài năng thiên phú chưa bao giờ là đủ. Muốn đạt đến đẳng cấp của những ngôi sao hàng đầu, bạn cần tập luyện chăm chỉ. Con trai tôi không phải đứa trẻ giỏi nhất trong đám bạn của nó hồi nhỏ. Nhưng nó là đứa kỷ luật và biết lắng nghe. Đó là một đứa trẻ kiên định. Nó chưa bao giờ rên rỉ vì khó khăn gặp phải. Ngày hôm nay, bạn có thể thấy được nỗ lực của nó đã được đền đáp xứng đáng”.

Những ngày tháng ở Corinthians.

Năm 6 tuổi, Martinelli gia nhập đội bóng nhí Futsal của Corinthians và bắt đầu được đào tạo bài bản dưới bàn tay của Parque Pereira – một HLV có thâm niên trong việc huấn luyện Futsal. Năm nay Pereira đã 65 tuổi, trải qua hơn 30 năm gắn bó làm công việc đào tạo Futsal, vẫn nhớ như in cái ngày ông gặp Martinelli: “Giống như Chúa gửi thằng nhóc xuống cho tôi vậy. Khi ấy tôi đang xây dựng một đội bóng mới và cần 1 đứa trẻ có thể làm tốt khâu ghi bàn. Ngay trong vài buổi tập đầu tiên, thằng nhóc khiến tôi bất ngờ khi ghi tới 4,5 bàn mỗi trận. Martinelli khi ấy nhỏ con lắm, nhưng khéo léo và nhanh nhẹn. Tôi vẫn còn giữ bức ảnh nó cầm cúp vô địch bang Sao Paolo. Chiếc huy chương quàng cổ khi ấy còn dài đến tận thắt lưng của thằng nhóc”.

Cậu nhóc Martinelli nâng cúp chiến thắng trong màu áo Corinthians khi mới 6 tuổi.

 

Theo ông Pereira, Martinelli ghi tới 35 bàn thắng trong nửa sau của mùa giải đầu tiên. Năm tiếp theo, ở đội U7, cậu ghi 66 bàn trong 25 trận. Con số này tăng lên 80 trong năm 2009. Còn nhớ ở giải đấu cúp đầu tiên của mình vào năm 2007, dù phải đối mặt với những bậc phụ huynh mất kiểm soát bên ngoài khán đài, la hét với cả con cái của người khác, Martinelli đã vững vàng ra sân và ghi bàn liên tục để đem về chức vô địch. Thời gian trôi qua, khi số bàn thắng của Martinelli chạm mốc con số 200, tên tuổi của cậu bắt đầu thu hút một vài sự chú ý của tuyển các tuyển trạch viên. Nhưng bố cậu luôn khuyên răn con trai mình phải giữ đôi chân ở trên mặt đất. Ông lấy ví dụ về Lulinha – một tài năng xuất sắc bậc nhất tại Corinthians hồi niên thiếu, nhưng nhanh chóng tài lụi vì không nỗ lực cố gắng.

Đến năm 11 tuổi, Martinelli được trao học bổng tại Colegio Nahim Ahmad, một trường tư thục nổi tiếng trong vùng về năng lực thể thao. Đây cũng là cái nôi đào tạo ra giám đốc thể thao Edu Gaspar của Arsenal. Trong 3 năm tiếp theo, Martinelli trở thành ngôi sao sáng nhất trong đội bóng Futsal của trường trung học. Eduardo Vela, huấn luyện viên của Martinelli vào thời điểm đó đã nói: “Martinelli nhỏ tuổi hơn những người khác nhưng luôn là người xuất sắc nhất. Trong một vài trận đấu, ý tưởng đặt ra là thủ môn sẽ chuyền bóng cho Martinelli để thằng nhóc rê bóng qua 1,2 cầu thủ đối phương và ngay lập tức tạo ra lợi thế.”. Martinelli giỏi đến mức Vela đã sáng tạo ra một vài động tác cho riêng cậu. 

Martinelli nhỏ con nhưng sở hữu tố chất chơi bóng đặc biệt.

 

Joao Victor Parizoto, một trong những đồng đội khi đó, thậm chí còn nhấn mạnh hơn. “Cậu ấy thực sự đặc biệt. Đó là một tài năng đáng kinh ngạc luôn biết cách tạo ra những khoảnh khắc kinh điển trên sân. Còn bên ngoài sân cỏ, Martinelli là đầu sỏ của mọi trò đùa. Cậu ấy thích trêu chọc mọi người. Nhưng chính sự tinh nghịch ấy khiến cậu ấy luôn nổi bật trong mắt chúng tôi”.

Điểm mạnh nhất trong lối chơi của Martinelli chính là tốc độ. Chúng ta từng được chứng kiến rất nhiều khoảnh khắc chàng trai Brazil tăng tốc, vượt qua đối thủ, trước khi hạ gục thủ môn đối phương. Điều này có thể là thiên phú của Martinelli. Hồi còn trên ghế nhà trường, đã có lần Martinelli được triệu tập lên đội trẻ điền kinh, thay cho một người vắng mặt vì bị ốm. Cũng chính ngày hôm đó, Martinelli dù chưa trải qua bất kỳ biểu tập nào, đã cùng với đội điền kinh của trường giành chiếc huy chương đồng.

Thế nhưng cũng giống như rất nhiều cậu nhóc yêu thích việc chơi bóng khác, đã có lần ông thầy Vela đưa ra lời khuyên với Martinelli, rằng cậu nên quan tâm thêm một vài lĩnh vực khác, ví dụ như y học, kỹ thuật hay luật…phòng trường hợp ước cho chơi bóng ở cấp độ chuyên nghiệp không thành hiện thực. Những lúc ấy, Martinelli đều đưa ra một câu trả lời kiên định, rằng cậu chỉ muốn trở thành một ngôi sao bóng đá. “Điều đó khiến tôi lo lắng. Bởi với thằng nhóc, đó là con đường duy nhất. Tôi không biết cuộc sống của nó sẽ ra sao nếu không có bóng đá”, Vela tiếp tục chia sẻ.

Bước ngoặt cuộc đời.

Năm Martinelli 14 tuổi, bố của cậu cũng nghỉ hưu. Ông muốn cả gia đình mình rời khỏi Guarulhos để chuyển đến một nơi yên bình hơn. Và thế là vợ chồng ông quyết định chuyển tới Itu. Đó là một quyết định khó khăn với sự nghiệp của Martinelli – người đang có một tươi lai tươi sáng tại đội trẻ của Corinthians. Nhưng ông Carlos cho rằng việc rời đi này sẽ không ảnh hưởng đến cơ hội chơi bóng của con trai ông. Ông nói: “Tôi không lo lắng về việc con trai tôi rời khỏi một CLB lớn. Mọi người nói với tôi rằng thằng bé sẽ bị lãng quên, sẽ không được chọn vào đội tuyển trẻ Brazil. Nhưng điều đó không quá quan trọng. Khi bạn thể hiện được tài năng của mình, bạn sẽ tỏa sáng ở bất cứ đâu. Tôi tin tưởng con trai tôi sẽ làm được điều đó ngay cả khi rời Corinthians”.

Martinelli gia nhập đội trẻ của Ituano ngay trong năm đó. Nói về Ituano, họ chỉ là một đội bóng nhỏ, ít tên tuổi tại Brazil. Dù sở hữu SVĐ Estadio Novelli Junior có sức chứa tới 18.000 người (1/10 dân số thành phố), tuy nhiên rất hiếm khi các khán đài được phủ kín. Tại thời điểm Martinelli gia nhập, Ituano đang chơi bóng tại giải hạng hai Brazil. Cho đến năm 2018, Ituano rơi xuống tận hạng 4, gần như biến mất hoàn toàn trong bản đồ bóng đá Brazil.

Nếu bạn hỏi điều này có ảnh hưởng đến tương lai của Martinelli không thì câu trả lời là có. Bất chấp vẫn tỏa sáng đều đặn trong những năm tiếp theo (từ U14 đến U17), chàng trai sinh năm 2001 không có một bản CV đẹp để gây ấn tượng với các đội bóng lớn. Martinelli rất muốn chuyển tới Châu Âu, ra nhập một đội bóng hàng đầu, ngay cả khi chưa chính thức bước chân lên đội 1 của Ituano. Tuy vậy, ước mơ đó từng đứng trước bờ vực sụp đổ.

Martinelli đến thử việc tại Manchester United 4 lần, thậm chí tham gia một trận giao hữu cùng đội U18 của Quỷ đỏ, tuy nhiên lại không hề nhận được một lời đề nghị sau cùng nào hết. Câu chuyện tương tự cũng xảy ra tại Barcelona, nơi cậu gắn bó trong khoảng thời gian 2 tuần. Moraes – HLV của Martinelli tại Ituano chia sẻ về cậu học trò cũ thời điểm khó khăn ấy: “Cậu ấy rất buồn khi việc chuyển đến Man United bất thành, nhưng tâm trạng ấy cũng không kéo dài được lâu. Martinelli biết rằng cậu ấy phải tập luyện chăm chỉ hơn nữa. Đó là một tấm gương tuyệt vời cho tất cả các cầu thủ trẻ Brazil. Bỏ cuộc chưa bao giờ nằm trong suy nghĩ của cậu ấy”.

Nỗ lực của Martinelli được đền đáp bằng bản hợp đồng với Arsenal vào năm 2019.

 

Rồi sự nỗ lực ấy cũng được đền đáp xứng đáng. Arsenal đến và mở ra cánh cửa tương lai cho Martinelli. Edu Gaspar và BLĐ Arsenal tin tưởng cậu ấy, và giờ họ đang hưởng trái ngọt từ lựa chọn cách đây 4 năm. 

“Từ cái ngày đầu tiên Martinelli đến đây, cho đến bây giờ là tung hoành trên sân cỏ tại Premier League, tôi vẫn cảm nhận được khát khao trong từng bước chạy của cậu ấy. Arsenal là một môi trường cực kỳ phù hợp để phát tiết tài năng của Martinelli. Chàng trai này sẽ còn tiến xa trong tương lai. Lần tới khi cậu ấy trở lại Itu, chúng tôi sẽ có nhiều điều để nói chuyện với nhau. Tôi biết được câu chuyện về sự nỗ lực của cậu ấy cho bóng đá từ khi mới 3 tuổi. Chỉ nghe đến thôi tôi đã nổi da gà. Đó là một chàng trai tuyệt vời”, ông Moraes kết thúc câu chuyện với The Athletic. 

Theo Jack Lang, The Athletic

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.