Marcos Rojo: Gã đồ tể hay là con chiên ngoan đạo?

Tác giả Ole - Thứ Năm 29/12/2016 16:46(GMT+7)

Trong mắt người hâm mộ và cầu thủ đối phương, Marcos Rojo có thể bị xem là một kẻ bạo lực, một hung thần trên sân cỏ, một tên đồ tể theo đúng nghĩa.
Marcos Rojo: Gã đồ tể hay là con chiên ngoan đạo?
Thế nhưng, vào thời điểm hiện tại, chính thứ tinh thần chiến đấu không khoan nhượng ấy của trung vệ người Argentina lại đang mang đến một niềm tin vững chãi nhất cho hàng phòng ngự Quỷ đỏ. Ngoài ra, cũng ít ai biết rằng, nếu như không sở hữu những phẩm chất sinh tồn mạnh mẽ để vượt qua cuộc sống khắc nghiệt trong quá khứ, chắc hẳn Rojo đã chẳng thể có được ngày hôm nay.

TỪ KẺ BỊ RUỒNG BỎ ĐẾN “MÁY CHÉM” TẠI NHÀ HÁT
 
Hai mùa giải nhạt nhòa dưới thời HLV Louis van Gaal từng khiến Rojo trở thành một trong những mục tiêu thanh lý hàng đầu tại sân Old Trafford ở kỳ chuyển nhượng mùa Hè vừa rồi. Giai đoạn đầu mùa, khi mà bộ đôi Chris Smalling – Eric Bailly thường xuyên được HLV Jose Mourinho tin tưởng một cách gần như tuyệt đối, chưa kể Daley Blind cũng chơi tốt trong vai trò trung vệ khi cần thiết, nhiều người cho rằng mối lương duyên giữa Rojo và Manchester United sẽ sớm đến hồi chấm dứt. Nhưng rồi, mọi thứ đã đảo chiều một cách nhanh chóng. Lần lượt những ca chấn thương của Smalling và Bailly trong tháng Mười đã khiến Mourinho buộc phải quay sang tin dùng ngôi sao người Argentina, bên cạnh một Phil Jones vừa mới chập chững quay trở lại từ giường bệnh.
 
Điều bất ngờ là chỉ trong vòng một thời gian ngắn, cặp trung vệ tưởng chừng như “bỏ đi” ấy đã trở thành nền tảng hết sức quan trọng, góp phần đáng kể giúp M.U cải thiện thành tích trên bảng xếp hạng Premier League. Đối với riêng cá nhân Rojo, kể từ sau khi vào sân từ băng ghế dự bị trong trận thua thảm hại 0-4 trước Chelsea vào ngày 23/10, cựu cầu thủ Sporting Lisbon đã được HLV Mourinho xếp đá chính trọn vẹn cả 9 trận ở giải Ngoại Hạng. Kết quả, Quỷ đỏ hoàn toàn bất bại (thắng 5 và hòa 4), chỉ để lọt lưới vỏn vẹn 6 lần (trung bình 0,67 bàn/trận). Tính đến thời điểm này, đội bóng thành Manchester cũng đang sở hữu hàng phòng ngự vững chắc thứ ba tại Premier League với tổng cộng 18 bàn thua (sau Chelsea, 11 bàn thua và Tottenham, 13 bàn thua). Thực tế cho thấy, phần lớn những bàn thua mà M.U phải nhận chủ yếu xuất phát từ giai đoạn đầu mùa, khi mà Mourinho chưa thể tìm được cặp “chốt chặn” ưng ý giống như Rojo và Phil Jones vào lúc này.
Hai mùa giải nhạt nhòa dưới thời HLV Louis van Gaal
Không thể phủ nhận rằng, Rojo là mẫu hậu vệ cực kỳ nhiệt tình và mạnh mẽ. Tuy nhiên, yếu tố mà Mourinho thích nhất ở trung vệ người Argentina chính là tinh thần quyết tâm chiến đấu lăn xả trong từng pha bóng. Thậm chí, điều ấy còn đang khiến cho Rojo dần trở thành một “gã đồ tể xấu tính” trong mắt những người hâm mộ nước Anh. Ở trận hòa 1-1 trước Everton hồi đầu tháng Mười Hai, cầu thủ 26 tuổi đã liên tiếp thực hiện những tình huống vào bóng bằng cả hai chân cực kỳ nguy hiểm đối với Gueye và Lukaku. Rất may mắn là trọng tài đã không rút thẻ đỏ dành cho Rojo sau những pha bóng đầy ác ý như vậy. Chỉ sau đó không lâu, đến lượt Wilfried Zaha (Crystal Palace) trở thành “nạn nhân” của hậu vệ mang áo số 5 bên phía M.U. Cũng giống như lần trước, Rojo chỉ phải nhận một thẻ vàng nhờ thái độ nương tay của trọng tài.
 
Chắc hẳn, các CĐV Quỷ đỏ vẫn chưa thể nào quên được màn đối đầu cực kỳ “chợ búa” giữa Rojo và tiền đạo Salomon Rondon bên phía West Brom trong trận đấu trên sân The Hawthorns vào ngày 17/12 vừa rồi. Xuất phát từ một tình huống tranh chấp không vừa ý, chân sút người Venezuela đã có những động tác va chạm mà cụ thể hơn là “tát nhẹ” vào má Rojo. Đương nhiên, trung vệ của M.U cũng chẳng phải tay vừa khi trước đó đã cố tình chủ động khiêu khích đối phương bằng những lời lẽ mà chắc chắn không phải ai cũng muốn nghe… Chỉ chừng ấy thôi dường như là quá đủ để nói lên Rojo là một hình mẫu cầu thủ như thế nào. Không chỉ mạnh mẽ và nhiệt tình trong khâu phòng ngự, lối chơi rắn đến mức “thô bạo” của ngôi sao người Argentina đang thực sự khiến cho rất nhiều cầu thủ tấn công tại Premier League hiện giờ cảm thấy ái ngại. Bên cạnh đó, những “ngón nghề” tiểu xảo đầy thực dụng của Rojo cũng góp phần biến anh trở thành một hậu vệ đặc biệt phù hợp với những triết lý dưới thời HLV Mourinho.
Marcos Rojo vs Rondon
Thời điểm hiện tại, ngay cả khi Eric Bailly, bản hợp đồng đắt giá của đội bóng sân Old Trafford ở kỳ chuyển nhượng mùa Hè vừa rồi, đã chính thức quay trở lại tập luyện, cộng thêm việc Smalling sắp bình phục chấn thương thì “Người đặc biệt” vẫn không hề có ý định thay đổi bộ đôi trung vệ trong đội hình xuất phát bên phía M.U. Bản thân Rojo, từ một kẻ từng bị ruồng bỏ và suýt chút nữa đã phải chấp nhận “khăn gói” khỏi Nhà hát của những giấc mơ, bây giờ lại đang tái hiện những hình ảnh đầy cảm hứng về Nemanja Vidic hay Jaap Stam trong quá khứ, một “hòn đá tảng” đích thực bên cạnh người đồng đội Phil Jones cũng thi đấu chắc chắn không kém.
 
CON CHIÊN NGOAN ĐẠO VÀ GIẤC MƠ CỦA NHỮNG HÌNH XĂM
 
Xuất thân trong một gia đình nghèo sống ở khu ngoại ô La Plata, Argentina, cậu bé Rojo chẳng có hành trang gì để bước vào đời ngoài niềm đam mê với trái bóng. Ngay từ khi còn nhỏ, người cha từng là một cầu thủ nghiệp dư tại CLB El Cruce đã thường xuyên động viên Rojo cố gắng theo đuổi sự nghiệp chơi bóng chuyên nghiệp để sớm hướng đến một cuộc sống tốt đẹp hơn. Không hề phụ lòng trông mong của gia đình, Rojo sẵn sàng lao vào những trận đấu nảy lửa trước những đối thủ lớn hơn mình rất nhiều (khoảng 17, 18 tuổi), thời điểm mà anh mới chỉ là một cậu nhóc 10 tuổi. Là một chàng trai dũng cảm, Rojo cũng chẳng bao giờ sợ hãi trước những vết bầm tím hay máu me chảy ròng ròng trên đôi chân sau những cuộc chiến đường phố. Mỗi lần cảm thấy khó khăn nhất, Rojo vẫn thường hay nghĩ về người thân, về người cha đang phải cặm cụi làm việc bên bờ biển để nuôi nấng giấc mơ cho mình, khi ấy anh lại có thừa động lực để bước tiếp.
 
Năm 2000, khi Rojo nhận được thông báo trúng tuyển vào học viện trẻ của Estudiantes, cả nhà đã không biết phải làm thế nào để giúp anh đến sân tập mỗi ngày. Phải sinh sống trong một ngôi nhà bằng gỗ xập xệ ở vùng ngoại ô, gia đình Rojo nghèo đến mức không có xe hơi hay xe máy. Phương tiện di chuyển duy nhất của bố Rojo chỉ là một chiếc xe đạp cũ rích, được một người bà con nhượng lại khi không cần dùng đến nữa. Vậy mà cứ vào mỗi buổi sáng, hai cha con anh lại cùng nhau rong ruổi trên chiếc xe cà tàng ấy để tiếp tục theo đuổi thứ đam mê chơi bóng nhưng chẳng hề biết đến ngày mai của mình. Trong khoảng thời gian Rojo tập luyện ở học viện Estudiantes, cha anh cũng tranh thủ mang hàng hóa vào bán tại các khu phố. Quãng đường dài hơn 20 km từ nhà đến sân tập rõ ràng là không đủ để thách thức ý chí nghị lực cũng như quyết tâm của cậu bé nghèo Rojo, một kẻ dường như đã sở hữu tinh thần chiến đấu mạnh mẽ ngay từ lúc sinh ra.

“Chúng tôi sống ở một ngôi làng nghèo thuộc vùng ngoại ô thành phố. Khi ấy sân tập cách xa nhà và cha tôi không hề có ô tô, gia đình tôi cũng đang thiếu thốn mọi thứ nên chúng tôi đã quyết định sử dụng xe đạp. Những ngày tháng đó, cha con tôi phải cùng nhau đạp xe một quãng đường dài, thế nhưng tôi luôn cảm thấy hạnh phúc và ấm áp,” Marcos Rojo giải bày tâm sự khi đã trở thành một cầu thủ nổi tiếng.
Marcos Rojo ăn mừng chức vô địch khi còn trẻ cùng Veron
Chính nhờ những nguồn động lực được hun đúc từ thuở thơ bé như vậy mà Rojo đã thăng tiến nhanh chóng trong sự nghiệp. Từng bước trưởng thành trong màu áo Estudiantes, Spartak Moscow hay Sporting Lisbon đã mở ra tấm vé thông hành giúp ngôi sao người Argentina được góp mặt tại VCK World Cup 2014, giải đấu mà đội bóng xứ sở Tango lọt vào đến trận chung kết và chỉ chịu thua sát nút trước người Đức ở hiệp phụ. Để rồi giờ đây, sau khi trải qua những tháng ngày khó khăn nhất tại sân Old Trafford, bản thân Rojo đã chứng tỏ rằng mình sẽ không bao giờ chấp nhận đầu hàng số phận, bất chấp nghịch cảnh có khó khăn và trớ trêu đến mức nào đi chăng nữa.
 
Được biết, Rojo từng xăm cả hình chiếc cúp Copa Libertadores lên người vào năm 2009 khi Estudiantes giành chức vô địch giải đấu này. Là một kẻ “nghiện ngập” xăm trổ đến mức cuồng tín, cầu thủ 26 tuổi thường xuyên tìm đến niềm vui từ những đường kim mỗi khi có dịp. Mặc dù vậy, đằng sau vẻ ngoài tưởng chừng như hổ báo ấy của Rojo, lại chính là hình ảnh về một con chiên cực kỳ ngoan đạo. Vào mỗi dịp cuối tuần, anh vẫn thường hay lui tới các nhà thờ Công giáo để hành lễ. Hậu vệ của Man United tin rằng những may mắn mà mình đang có được ở thời điểm hiện tại, đều là nhờ phước lành mà Chúa đã ban tặng. Không khó để nhận thấy những hình xăm nổi bật trên người Marcos Rojo, tiêu biểu như dòng chữ “For My Family” (Vì gia đình của tôi) nằm ở giữa ngực chẳng hạn. Đằng sau mỗi hình ảnh nghệ thuật ấy, chính là những ước mơ mà Rojo muốn gửi gắm vào cuộc đời của mình, để chàng trai sinh năm 1990 này có thêm nguồn động lực vượt qua những giờ phút gian nan nhất. 
 
Từng là một đứa trẻ phải sống trong cảnh nghèo đói khốn cùng, chẳng có thứ phép màu nào ngoài ý chí nghị lực mạnh mẽ đã giúp Rojo tồn tại và vững bước trên con đường sự nghiệp cho đến tận bây giờ. Để rồi giờ đây, mặc kệ tất cả những ai đang phán xét Rojo như một kẻ bạo lực, một tên đồ tể máu lạnh trên sân cỏ thì anh vẫn tiếp tục là nhân tố không thể thay thế trong đội hình M.U, một “cỗ máy chém” không cảm xúc luôn sẵn sàng khiến cho bất kỳ chân sút nào cũng phải chùn bước. 
 
Là một con chiên ngoan đạo, Rojo luôn tin vào Chúa trời. Còn HLV Mourinho và các CĐV sân Old Trafford, tất cả đều tin tưởng anh. Chỉ cần như thế thôi, có lẽ là quá đủ rồi!
 
OLE (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.