Luis Garcia: Món quà tuyệt vời dành cho Lữ Đoàn Đỏ

Tác giả Phương GP - Thứ Ba 04/07/2017 08:56(GMT+7)

Zalo
“Ai cũng nhớ đến tôi bởi bàn thắng ma!”
Luis Garcia: Mon qua tuyet voi danh cho Lu Doan Do1
Luis Garcia: Món quà tuyệt vời dành cho Lữ Đoàn Đỏ
Garcia tâm sự trong một lần phỏng vấn. Dĩ nhiên, giọng pha một chút...cay đắng. Bởi đó là lúc anh đã đến tuổi xế chiều của sự nghiệp, vậy mà mãi có cái chuyện ấy người ta đem ra bàn tán hoài. Mà có phải lỗi do anh không? Không. Bởi vì sau pha dứt điểm ấy, Luis quay lưng...chạy đi ăn mừng luôn. Có “con ma” nào kéo trái bóng qua vạch vôi thì anh không hề hay biết. Chỉ có trọng tài biết và những hậu vệ Chelsea biết mà thôi.
 
Nhưng dù sao thì mong anh cũng đừng buồn, vì những cổ động viên của Liverpool chắc chắn luôn nhớ về anh nhiều hơn bàn thắng ấy. Ai nói “ma” hay may mắn thì những Kopites cũng không hề quan tâm. Bởi vì, họ sẽ luôn ủng hộ Garcia trong tình huống ấy, và nếu có ma thật thì đó là một trong những món quà mà từ ngày Luis Garcia đến Liverpool, những cổ động viên thành phố Cảng đã được nhận.
 
Năm 2004, Benitez đến Liverpool. Và ông mang đến làn sóng Tây Ban Nha với đầy ắp những bản hợp đồng từ bán đảo Iberia. Luis Garcia là một trong số ấy. Cái đầu láu cá, kỹ thuật cá nhân tốt và nhất là khả năng sút hai chân như một, Luis mang đến cho màu áo đỏ một làn sóng mới bằng phong cách thi đấu của mình. Bởi thế mà chỉ cần ba năm ở thành phố Cảng, dấu ấn của anh là khá sâu đậm.
 
Mà nhắc gì đâu xa, chính ngay cái mùa anh cập bến thành phố Cảng, khán giả đã bị mê hoặc bởi những siêu phẩm của anh. Cú vút bóng đẳng cấp ở đấu trường Champions League đánh bại Buffon. Pha đặt lòng chân trái vào lưới Tottenham. Cú đóng mu chân phải vào lưới Charlton. Đôi chân dứt điểm được những pha bóng đó, không gọi “dị” sao được. Garcia đã cho thấy anh hoà nhập nhanh như thế nào với “biệt đội dội bom” của Liverpool.
 
Sang mùa thứ hai, Luis thậm chí còn làm nhiều thứ dị hơn. Anh tiếp tục lập siêu phẩm, nhưng không phải bằng chân mà là chính cái đầu của anh. Điển hình là pha lắc đầu lái bóng trong trận đấu với Anderlecht đã trở thành kinh điển. Mùa bóng đó anh đánh đầu nhiều lắm, Luis không còn phải thi đấu xa vòng cấm mà được chuyển lại chơi gần khung thành hơn. Thể hình nhỏ nhắn và không phải thuộc dạng cầu thủ có thể đấu sức với trung vệ đối phương. Nhưng số 10 có khả năng chọn vị trí và chớp thời cơ khá hay. Những pha cắt mặt dứt điểm không cần nhiều sức nhưng vẫn đủ độ hiểm hóc để thủ thành đối phương bất lực. Những pha đánh đầu ở đúng điểm rơi của đường tạt bóng từ đồng đội. Garcia đã cho thấy kỹ năng của mình có thể làm được nhiều điều.
 
Có lẽ hai chữ “con ma” phải ếm vào đúng những siêu phẩm đó của Garcia mới phải. Anh tạo ra những tình huống không thể nào tin nổi. Cả cầu trường phải ôm đầu với những gì anh làm được. Và đối với những ai không tin vào khả năng của anh, thì đúng là phải có “đấng siêu nhiên” nào đấy vẽ nên những đường cong tuyệt vời như vậy.
 
Nhưng “món quà” mà chàng trai ấy đem đến cho thành phố Cảng không phải là những siêu phẩm. Siêu phẩm đã là món đặc sản ở Liverpool mà những Gerrard, Riise, Hahmann hay Hyypia đã làm rất tốt rồi. Garcia đem đến đoàn quân có phần thô cứng từ thời Houllier một chút nghệ thuật, một chút nhẹ nhàng. Phong thái ung dung, kỹ thuật và một chút xíu ma lanh. Đó là thứ mà những cổ động viên bị thuyết phục bởi số 10.
 
Liverpool là đội bóng gần như không có khái niệm số 10. Mà hình như câu lạc bộ Anh nào cũng như thế thì phải! Số 10 trước Luis Garcia, Michael Owen là một tay săn bàn thực thụ. Cực kỳ xuất sắc nhưng đó không phải là phẩm chất của một số 10 mà người ta thường hình dung. Số 10 sau Luis Garcia, Adriy Voronin thì chỉ là sự thất vọng. Luis Garcia mang đến cho Kopites một cảm giác lạ, cảm giác mà trước đó khó để tìm thấy và sau này chỉ đến khi Coutinho đến mới có thể tận hưởng lại được.
 
Cảm giác có một con người như thế trong sân thật sự là thích lắm. Một cầu thủ mà mỗi khi bóng đến chân, khán giả có thể trông chờ điều gì đó đặc biệt, dị thường, khác lạ. Có thể là đường tỉa bóng thiện nghệ cho tiền đạo cắm ghi bàn. Có thể là pha ra chân đẹp mắt tạo nên đường bóng khó tin. Hoặc là một tình huống cầm bóng đi qua hai ba cầu thủ. Và kể cả khiến khán giả hả hê khi...dùng tiểu xảo để khiến đối phương phải bực mình. Luis Garcia đã đem đến cho Anfield cái cảm xúc ấy, thứ cảm xúc đủ để khiến chỉ trong một thời gian ngắn ngủi nhưng dư vị lại dài lâu. Đó chính là món quà tuyệt vời mà từ khi Garcia đến Liverpool, khán giả đã được nhận.
 
Nhưng dĩ nhiên “nhập gia tuỳ tục”, Luis mà cứ đá chỉ biết chăm bẳm đến cá nhân như nhiều số 10 khác thì...khó sống với những cổ động viên. Ai cũng biết ở Liverpool, thứ cần nhất ở cầu thủ là sự máu lửa, nhiệt huyết. Đá dở như thế nào đi chăng nữa, thì chạy hùng hổ trên sân, tranh chấp nhiệt tình thì vẫn được khán giả vỗ tay mỗi khi anh rời sân. Và nếu Garcia đem đến cho Liverpool sự nhẹ nhàng, thì có vẻ khi khoác áo Liverpool, anh học được tinh thần thi đấu ngoan cường.
 
Đã từng có thời cứ hễ “họng pháo” nào của The Reds dứt điểm từ xa, là hậu vệ đối phương...lo lắng tìm Luis Garcia bởi vì anh có thể từ dưới đất chui lên ở bất kỳ đâu và sút tung mành lưới đối phương. Hỏi các cổ động viên của Arsenal có lẽ là hiểu nhất cảm giác ấy, bởi họ đã hai lần nếm mùi những bàn thắng như thế. Lehmann có thể xuất sắc đỡ được cú nã đạn của Hahmann hay Gerrard, nhưng hoàn toàn bất lực khi số 10 ập vào. Hàng phòng ngự của Arsenal thời điểm đó đâu phải tay vừa, nhưng sự tinh ranh cùng sự nỗ lực tuyệt vời của Garcia đã chiến thắng được họ.
 
Và cũng khó thể trách Sol Campbell cùng đồng đội. Người hàng xóm “màu xanh” của họ có hàng phòng ngự thậm chí còn đánh giá cao hơn, mà cũng đã thua đau chính trong một pha bóng như thế. Petr Cech đã rất xuất sắc và can đảm khi ngăn cản pha ra chân của Milan Barros nhưng anh chỉ biết đứng nhìn pha băng vào của Luis Garcia. “Bàn thắng ma!”-Mourinho mỉa mai. Mà có lẽ trước khi trách cứ ma quỷ thì hàng phòng ngự Chelsea nên tự trách mình, khi Terry và Carvalho đã không đủ tập trung để phải đưa tình huống vào pha bóng 50-50 như thế. Mà cũng có thể họ đã rất tập trung, nhưng sự nỗ lực của tiền vệ người Tây Ban Nha là quá tuyệt vời.
 
Để rồi chính bàn thắng ấy mang Liverpool đến với trận chung kết Champions League. Và Lữ đoàn đỏ đã tạo nên một trận chung kết huyền thoại. Đó là tất cả diễn biến ngay trong mùa giải đầu tiên của số 10 ở thành phố Cảng. Danh hiệu cao quý, siêu phẩm, bàn thắng quyết định trong những trận cầu quan trọng. Và nhất là nét tài hoa của những số 10 mà anh đã đem đến cho cổ động viên Liverpool. Với những thành quả như thế, Luis Garcia xứng đáng được gọi là món quà đã được gửi đến tặng cho Lữ đoàn đỏ.
 
Một bài viết của Phương GP (Trên Đường Pitch) (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Marc Cucurella - Hậu vệ cánh ảo: Bước ngoặt cho mùa giải của Chelsea-Pochettino

Kể từ hiệp 2 trận đấu trên sân Aston Villa hôm 28/4, Chelsea làm một đội bóng hoàn toàn khác. Đoàn quân của Mauricio Pochettino ghi 2 bàn trong 45 phút sau tại Villa Park để kết thúc trận đấu với tỉ số hòa 2-2. Và sau đó là 4 chiến thắng liên tiếp: 2-0 Tottenham, 5-0 West Ham, 3-2 Nottingham và mới nhất 2-1 Brighton.

Artem Dovbyk: Từ miền đất dữ tới thiên đường

Một mùa Hè đầy phần khích sẽ chờ đón Artem Dovbyk tại nước Đức trong kỳ EURO 2024 năm nay, bên cạnh danh hiệu Vua phá lưới La Liga (Pichichi) mà chân sút người Ukraine đang có được phần nào lợi thế trước những Bellingham, Lewandowski hay Alexander Sorloth… Quay trở lại quãng thời gian hơn một năm về trước, sẽ chẳng ai tin rằng ngôi sao thuộc biên chế Ukraine có thể vượt qua những hiểm nguy từ khói lửa chiến tranh để tìm tới đỉnh cao như hiện tại.

Lucas Perez: Người viết truyện cổ tích xứ Galacia

Tự bỏ ra 493.000 euro để phá vỡ hợp đồng với Cadiz, chấp nhận từ bỏ giấc mơ La Liga để quay về chiến đấu cùng đội bóng quê hương Deportivo ở giải hạng ba, tiền đạo người Tây Ban Nha có thể sẽ không bao giờ trở thành một ngôi sao xuất sắc nhất. Nhưng trong những câu chuyện cổ tích của thành phố La Coruna, chắc chắn sẽ luôn tồn tại một cái tên - Lucas Perez.

X
top-arrow