Lúcio: Chiến binh vô song

Tác giả CG - Thứ Hai 31/07/2017 16:01(GMT+7)

Sự kiên trì là chìa khóa thành công của nhiều cầu thủ bóng đá hàng đầu, và điều này cũng đúng với một cầu thủ người Brazil sở hữu sự tận tụy và khiêm tốn mà chính những thứ đó đã dẫn lối anh đến với vinh quang.
Lúcio: Chiến binh vô song
Khi còn trẻ, cầu thủ này chưa từng bỏ qua các buổi tập sau những buổi học ở trường với những cái vòng giấy của mình. Được đưa lên thị trấn nhỏ Planaltina, Lucimar Ferreira da Silva luôn đặt đồng hồ báo thức lúc 5 giờ sáng để bắt đầu chu trình tập luyện 16 tiếng/ngày của mình.
 
Sau 30 năm và 750 trận đấu chuyên nghiệp, việc tập luyện nghiêm túc và quy củ của anh đã được đền đáp xứng đáng, một trong những cầu thủ tài năng nhất trong kỷ nguyên bóng đá hiện đại. Lúcio là hiện thân cho sự tự tin và tài năng -  vốn là điều quá đặc trưng của những người Brazil, cùng với đó là tính kỷ luật, sự tập trung và tinh thần làm việc không biết mệt mỏi.
 
Đây là mẫu cầu thủ luôn làm theo mọi chỉ dẫn chiến thuật một cách tỉ mỉ nhưng cũng là người dẫn dắt các đồng đội, tổ chức hàng thủ và có khả năng đọc trận đấu như thể anh đang xem một đoạn băng phát lại vậy - hiếm khi bỏ vị trí và thường bọc lót cũng như xử lý những điểm nóng nhất.
Nổi tiếng nhờ khả năng cầm bóng từ tuyến dưới và băng lên phía trước, Lúcio có lẽ là một libero đích thực cuối cùng của bóng đá hiện đại. Phong cách thi đấu ấy từng làm nên tên tuổi của Franz Beckenbauer trước kia, và chính sự tinh tế, thanh nhã khi cầm bóng lên hàng tiền vệ cùng khả năng tổ chức tấn công khiến anh được ngưỡng mộ rất nhiều. Chắc hẳn ở đó phải là một sự tự tin và nhuần nhuyễn vô cùng lớn. Các đồng đội gọi anh là O Cavalo (Chú ngựa) để ngợi ca tốc độ và thiên hướng thường xuyên băng lên phía trước.
 
Điều này thường khiến hậu vệ có vẻ ngoài xù xì chậm chạp này phải nhận những lời chỉ trích từ các chuyên gia và bình luận viên ở ngay tại quê hương Brazil của mình. Họ nghi ngờ khả năng phán đoán tình huống của anh và tin rằng công tác phòng ngự không thể nào kết hợp cùng với lối dâng cao đầy mạo hiểm được. Và điều đó cũng chấm dứt quãng thời gian ở Bayern Munich của anh vào năm 2009 khi Louis van Gaal quyết định gạt người học trò của mình ra khỏi kế hoạch của ông đơn giản vì lối chơi của anh mang lại quá nhiều rủi ro.
 
12 tháng sau, bến đỗ mới của Lúcio là Inter Milan - đội bóng mà anh gia nhập với một bản hợp đồng vỏn vẹn 5 triệu bảng - hoàn tất cú ăn ba lịch sử khi đánh bại chính Bayern của Van Gaal trong trận chung kết Champions League. Trước khi các cầu thủ của đội bóng nước Đức bắt tay để tiến lên nhận huy chương bạc cho ngôi vị á quân, họ đã đến để chúc mừng người đồng đội cũ của mình vì một màn trình diễn tuyệt vời. Huấn luyện viên người Hà Lan cũng vậy. Sau này, hậu vệ Brazil thừa nhận “ông ấy đã nói những điều thực sự tốt đẹp.”
 
Thế nhưng, dù cho anh có đạt thành tích gì đi chăng nữa thì những lời chỉ trích chưa bao giờ biến mất, thậm chí, nó còn tồn tại ngay tại chính quê nhà của anh. Nhiều người vẫn còn nhắc đến sự thiếu tập trung của thủ quân đội tuyển Brazil tại World Cup 2010 khi để Michael Owen ghi bàn giúp đội tuyển Anh vượt lên dẫn trước ở vòng knockout tám năm trước đó (World Cup 2002).
 
Có thể nói, anh là một chiến binh vô song ở trung tâm hàng phòng ngự: nguồn thể lực ấn tượng, khả năng không chiến tuyệt vời, kèm người tốt, luôn chọn đúng vị trí và đảm bảo những người khác cũng như vậy. Cú ăn ba của Nerazzurri năm 2010 được xem như mùa giải đỉnh cao của anh - đặc biệt thành công tại Champions League là minh chứng cho việc anh đã khóa chặt Didier Drogba của Chelsea và Zlatan Ibrahimović của Barcelona như thế nào.
 
Hai mùa giải đầu tiên của Lúcio tại thành Milan giúp anh giành được sáu danh hiệu dưới ba đời huấn luyện viên khác nhau trong khi mùa giải cuối cùng, khi đó đã 34 tuổi, là năm mà anh trở thành cầu thủ có nhiều tình huống cắt bóng nhất tại Serie A. Dù năm tháng cứ dần trôi đi nhưng dường như thể lực của trung vệ này vẫn luôn sung mãn: anh có tới 99 trận đấu cho câu lạc bộ trong suốt hai mùa giải.
 
Khởi đầu sự nghiệp là một target-man striker [Mẫu tiền đạo thường cao to và có xu hướng làm tường cho đồng đội - ND], các huấn luyện viên đã nhanh chóng nhận ra rằng những phẩm chất của anh sẽ phù hợp hơn trong vai trò của một hậu vệ. Cuộc chuyển nhượng đầu tiên của anh là một trường hợp kỳ lạ. Năm ấy Lúcio 19 tuổi và được Internacional chiêu mộ khi trước đó anh chính là một thành viên trong hàng phòng ngự của đội bóng Guará phải nhận thất bại thảm hại 0-7 ở Copa do Brasil.
 
Lúcio ngày càng tiến bộ trong ba mùa giải cùng đội bóng thành phố Porto Alegre. Anh có lần đầu tiên được triệu tập lên đội tuyển quốc gia vào năm 22 tuổi tại Thế vận hội Olympic. Nhờ những màn trình diễn ấn tượng, anh đã có tên trong đội hình Bola de Prata năm 2000 - tập hợp của những cầu thủ xuất sắc nhất ở Campeonato Brasileiro - bên cạnh những Ronaldinho, Romário, Juan Pablo Sorín, Juninho Pernambucano và các ngôi sao khác.
 
Với một ngôi sao được đánh giá cao vào thời điểm đó, việc chuyển đến môi trường bóng đá châu Âu là một lẽ tất yếu và anh lựa chọn Bayer Leverkusen, đội bóng đang xây dựng một tập thể mà họ kỳ vọng sẽ đem về danh hiệu Bundesliga lần đầu tiên. Mùa giải trọn vẹn đầu tiên của anh hứa hẹn giành được cú ăn ba đáng nhớ với Die Werkself - 5 điểm cách biệt so với Borussia Dortmund ở cuộc đua vô địch khi mà mùa giải còn ba vòng đấu, cùng với đó là hai trận chung kết cúp Quốc gia Đức và cúp châu Âu rất đáng mong đợi.
 
Nhưng rồi thật tàn nhẫn, cả mùa giải của họ đã sụp đổ và chẳng giành được một danh hiệu nào khi để thua bốn trong năm trận đấu quyết định ấy: mất chức vô địch quốc gia chỉ với một điểm và trở thành kẻ thua cuộc trong trận chung kết Champions League ở Glasgow trước Real Madrid với tỉ số 1-2. Trận đấu trên sân Hampden Park sẽ mãi được nhớ tới với cú vô lê kinh điển của Zinedine Zidane, tuy nhiên màn trình diễn cá nhân đầy ấn tượng và pha đánh đầu gỡ hòa của Lúcio khiến đẳng cấp ngôi sao của anh tiếp tục tỏa sáng.
 
Những trận đấu ở đội tuyển quốc gia nhanh chóng xoa dịu nỗi đau khi anh thi đấu trọn vẹn tất cả các phút trong toàn bộ hành hình đến ngôi vương World Cup của Brazil ở Nhật Bản và Hàn Quốc. Sai lầm trong cuộc đối đầu với tuyển Anh không phải trả một cái giá đắt và huấn luyện viên Luiz Felipe Scolari đã chứng tỏ khả năng quản trị con người của mình bằng cách ca ngợi Lúcio một cách công khai và khẳng định sự xuất hiện của anh là vô cùng quan trọng.
 
Trở về cấp độ câu lạc bộ, đội hình vĩ đại nhất từ trước tới nay của Bayer dần tan rã và hai năm sau đó, Lúcio theo bước những người đồng đội Michael Ballack và Zé Roberto để gia nhập Bayern Munich. Chính tại Bavaria, anh đã có chức vô địch quốc gia đầu tiên. Anh còn giành thêm chức vô địch này hai lần nữa cùng câu lạc bộ và tổng cộng có cả thảy tám danh hiệu sau năm mùa giải.
 
Sau tám năm thi đấu chuyên nghiệp mà không giành nổi một danh hiệu tập thể nào, cuối cùng anh đã nhận được phần thưởng xứng đáng. Là chốt chặn phòng ngự của đội bóng số một nước Đức và sau đó là phong độ đỉnh cao tại Italia, Lúcio cũng trở thành người thủ lĩnh đưa đội tuyển Brazil bước vào một giai đoạn thành công.
 
Vinh quang ở World Cup 2002 được tiếp nối bằng Confederations Cup 2005 và vòng chung kết World Cup ở Đức, một năm sau khi hậu vệ này nhận kỉ lục FIFA khi thi đấu 386 phút liên tiếp mà không phạm một lỗi nào. Việc bị Pháp loại ở tứ kết là một nỗi đau khó nuốt trôi, tuy nhiên huấn luyện viên Dunga đã rất nhanh chóng lựa chọn anh trở thành thủ quân của đội tuyển ở giai đoạn sau đó.
 
Nói theo nhiều cách thì người đội trưởng đội tuyển Brazil thời điểm đó chính là tấm gương phản chiếu từ vị huấn luyện viên của anh. Đều từng thi đấu cho Internacional, làm nên tên tuổi ở Đức, đều được biết tới nhờ tầm ảnh hưởng trên sân và cả hai đã đưa đất nước mình đi đến thành công.
Bộ đôi này giúp Brazil giành Copa América 2007 và Confederations Cup hai năm sau, trong đó Lúcio góp công bằng cú đánh đầu đánh bại Mỹ trong trận chung kết. Việc loại bỏ những ngôi sao tấn công tài năng khiến Seleção không thể giành lại đỉnh vinh quang ở World Cup 2010 và khiến Dunga phải ra đi đồng thời tầm ảnh hưởng của Lúcio cũng bắt đầu bị lung lay.
 
Trận đấu thứ 100 và cũng là trận đấu cuối cùng của Lúcio cho Brazil là vào tháng 9/2011 - 98 lần ra sân chính thức trước đó được bổ sung thêm hai trận đấu với các câu lạc bộ Lausanne và Sevilla. Tổng cộng, anh giành được bốn danh hiệu sau 11 năm cống hiến cho màu áo quốc gia.
Lúcio: Chiến binh vô song1
Năm 2012, Juventus kí hợp đồng với lão tướng 33 tuổi từ đại kình địch Inter Milan. Thế nhưng, “cuộc hôn nhân” này đã không bao giờ trọn vẹn, hậu vệ này trở về Brazil chỉ sau sáu tháng với vỏn vẹn bốn trận đấu. Anh thi đấu ở São Paulo và Palmeiras trong hai mùa trước khi gia nhập FC Goa để kết thúc sự nghiệp thi đấu của mình ở giải Super League Ấn Độ.
 
Liên tục khẳng định đức tin vào Kitô giáo là nguồn động lực trong suốt sự nghiệp thi đấu của mình, người hâm mộ Brazil, Bayer Leverkusen, Bayern Munich và Inter có lẽ đã từng mong rằng họ có thể vặn ngược kim đồng hồ thời gian và sống lại những năm tháng đầy tươi đẹp cùng với Lúcio - libero cuối cùng trong kỉ nguyên bóng đá hiện đại - ở trung tâm hàng phòng ngự.
 
Lược dịch từ bài viết The marauding brilliance of the free-spirited Lúcio của tác giả Colin Millar trên These Football Times.

CG
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.