Lucas Leiva: Chiến binh mẫu mực của một thuở Liverpool khốn khó

Tác giả CG - Thứ Năm 09/01/2020 17:12(GMT+7)

Liverpool đang là đội bóng mạnh nhất thế giới, mạnh nhất châu Âu và mạnh nhất nước Anh. Thế nhưng các cổ động viên “Lữ đoàn đỏ” sẽ chẳng thể nào quên một thuở khốn khó mới cách đây vài năm thôi, họ phải chứng kiến đội bóng của mình xuống dốc một cách thảm hại. Và trong cơn bão tố, người ta vẫn thấy đâu đó những con người thật đáng mến, chiến đấu bằng hết sức mình dẫu sự khắc nghiệt của cuộc sống va đập và khiến anh trầy vi tróc vảy. Lucas Leiva là một trong những người như thế.

Liverpool đang là đội bóng mạnh nhất thế giới, mạnh nhất châu Âu và mạnh nhất nước Anh. Thế nhưng các cổ động viên “Lữ đoàn đỏ” sẽ chẳng thể nào quên một thuở khốn khó mới cách đây vài năm thôi, họ phải chứng kiến đội bóng của mình xuống dốc một cách thảm hại. Và trong cơn bão tố, người ta vẫn thấy đâu đó những con người thật đáng mến, chiến đấu bằng hết sức mình dẫu sự khắc nghiệt của cuộc sống va đập và khiến anh trầy vi tróc vảy. Lucas Leiva là một trong những người như thế.
 
 
Trong bài viết vài ngày trước nhân sự kiện Daniele De Rossi giải nghệ, cây bút Phương GP của Trên đường Pitch chia sẻ: “Đối với người viết, hơn 10 năm trước, có ba cái tên để lại cảm giác như thế (sự băn khoăn). Đó là Lucas Leiva của Liverpool, John Obi Mikel của Chelsea và Daniele De Rossi của AS Roma. Có thể về đẳng cấp và thành tích, họ không giống nhau, nhưng sự nghiệp của họ có nhiều điểm tương đồng đáng chú ý.
 
Họ đều từng là những tài năng tấn công đầy hứa hẹn, có thể chơi ở vị trí thăng hoa nhất trên sân bóng. Nhưng cuối cùng, họ quyết định lùi lại, hy sinh vì đội bóng, hay nói chính xác hơn là hy sinh cho những con người vĩ đại của đội bóng. Những gì hoa mỹ được gạt bỏ để thay vào đó sự thô ráp và cứng cáp. Họ trở thành chiến binh của đội. Là cái bóng của con người vĩ đại, cái bóng của tập thể, và cái bóng của chính bản thân mình”.
 
Sẽ là hơi quá khi nói Lucas là một cầu thủ xuất chúng. Tiền vệ người Brazil chưa đến mức xuất sắc như vậy, nhưng sự thầm lặng mà hiệu quả của anh thì chẳng ai có thể phủ nhận. Lucas đến Liverpool vào kỳ chuyển nhượng mùa hè 2007, những khoảng thời gian đầu tiên mà đội bóng thành phố cảng sa vào vũng bùn dưới triều đại của bộ đôi chủ tịch Tom Hicks và George Gillet. 
 
Tuổi trẻ của Leiva đã gắn liền với Liverpool. Anh đến Anfield khi mới chỉ là một chàng trai 20 tuổi và rời đi khi chạm ngưỡng 30, những mốc thời gian thật thích hợp với mỗi con người để nhìn xem chúng ta đã trưởng thành ra sao, già đi thế nào và thay đổi những gì. Từ một cầu thủ tới từ Gremio nhận nhiều hoài nghi và những tiếng la ó, chúng biến thành những tiếng hát vang trên các khán đài Anfield dành cho chàng tiền vệ có khuôn mặt hiền lành, dễ mến. Ai cũng biết đó không phải là một hành trình dễ dàng. 
 
 
Trong cuộc phỏng vấn năm 2011 với The Guardian, từng nói “Thi đấu cho Liverpool mang lại áp lực tương tự như khi khoác áo đội tuyển quốc gia”, ngoài ra những chấn thương nặng từng lấy mất đi rất nhiều trận đấu của anh. Và chẳng có cách nào khác để những nỗ lực được ghi nhận ngoài sự tận hiến. Năm 2011, Lucas nhận danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất năm của Liverpool do chính người hâm mộ bình chọn, đây như một lời khẳng định chắc chắn nhất cho những giọt mồ hôi mà anh đổ xuống. 
 
Không sinh ra ở Liverpool nhưng trong lòng người hâm mộ “Lữ đoàn đỏ”, Lucas là một người con đích thực của đội bóng. Những người như Lucas (hay Dirk Kuyt) khiến các cổ động viên yêu CLB này hơn, rằng trong những thời điểm khốn khó, ê chề nhất, anh chứng minh bằng hành động với những bước chạy không biết mệt mỏi, những pha tranh chấp không lùi bước, những cú tắc bóng không khoan nhượng. Sự chuyên nghiệp của anh là hình mẫu cho tất cả các cầu thủ noi theo, đặc biệt là các cầu thủ trẻ của Liverpool.
 
Đội trưởng Jordan Henderson từng chia sẻ về người đàn anh thế này: “Bất cứ ai gia nhập Liverpool mà tìm kiếm một hình mẫu để noi theo, theo tôi hãy cứ nhìn Lucas Leiva. Nói đơn giản, anh ấy đặt ra tiêu chuẩn về sự chuyên nghiệp và thái độ phải có của một cầu thủ Liverpool. Trong phòng thay đồ, chẳng ai được ngưỡng mộ và tôn trọng hơn anh ấy”. Còn Jurgen Klopp tiết lộ cả ông lẫn Lucas đều đã rơi nước mắt trong ngày tiền vệ người Brazil đề đạt ý định ra đi. Lucas yêu Liverpool nhưng anh muốn được thi đấu nhiều hơn, còn Klopp muốn anh ở lại bởi ông biết tầm ảnh hưởng và sự mẫu mực của anh rất quan trọng cho đội. Nhưng hơn cả, giọt nước mắt ấy có lẽ đó là sự đồng điệu của 2 con người.
 
Và Lucas chuyển tới Lazio vào mùa hè 2017. Quả thực quyết định đó của anh là chính xác. Dù rất yêu “Lữ đoàn đỏ” nhưng anh xứng đáng được thi đấu nhiều hơn mà danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải 2 lần liên tiếp (2017/2018 và 2018/2019) là minh chứng cho điều đó. Cả Lucas và Liverpool đều đã có những con đường riêng, tiền vệ người Brazil đang cùng Le Aquile bay cao ở Serie A còn Liverpool đang là đội bóng mạnh nhất thế giới, mạnh nhất châu Âu và mạnh nhất nước Anh. 

 
 
Thế nhưng, các cổ động viên “Lữ đoàn đỏ” sẽ chẳng thể nào quên một thuở khốn khó mới cách đây vài năm thôi, họ phải chứng kiến đội bóng của mình xuống dốc một cách thảm hại. Và trong cơn bão tố, người ta vẫn thấy đâu đó những con người thật đáng mến như Lucas, chiến đấu bằng hết sức mình dẫu sự khắc nghiệt của cuộc sống va đập và khiến anh trầy vi tróc vảy. 
 
Kết thúc mùa giải 2016/2017 (cũng là mùa giải cuối cùng ở Liverpool), Lucas tổ chức một buổi lễ đánh dấu 10 năm anh khoác áo đội bóng thành phố cảng và nhận chiếc kỷ niệm chương từ huyền thoại Kenny Dalglish. Tiền vệ người Brazil phát biểu đầy cảm xúc: “Thật là 10 năm tuyệt vời. Chúng ta đều biết nó giống như một chiếc tàu lượn, có lên và có xuống, có thăng và có trầm, nhưng tôi vô cùng tự hào khi được khoác chiếc áo này mỗi ngày. CLB giúp tôi trở thành con người tốt hơn, một cầu thủ tốt hơn. 2 con tôi chào đời ở Liverpool, chắc chắn chúng sẽ luôn tự hào về nơi đã lớn lên, được đến Anfield theo dõi các trận đấu và biết cha chúng đã chơi cho Liverpool”.
 
Còn với các cổ động viên trung thành ở sân Anfield, họ cũng sẽ luôn trân trọng vì từng được chứng kiến anh khoác trên mình chiếc áo đỏ của những năm tháng trước khi vinh quang trở lại.
 
CG

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Gabriel Martinelli: Thay đổi để thích nghi hoặc ngồi dự bị!

Cầu thủ chạy cánh người Brazil chắc chắn sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến khốc liệt để đòi lại vị trí chính thức trong đội hình xuất phát của HLV Mikel Arteta tại Arsenal, nhất là khi “người đóng thế” Leandro Trossard đang làm rất tốt mỗi khi được trao cơ hội.

Marco Reus: Yêu, sống và cảm nhận...

Lòng trung thành là giá trị xa xỉ trong bóng đá hiện đại. Chúng ta sẽ chẳng thể trách cầu thủ mong muốn ra đi tìm thử thách mới, nhưng một người gắn bó với một đội bóng suốt hơn một thập kỷ thì đó là giá trị đáng trân trọng.

Neymar: Từ thiên tài tới bi hài

Chấn thương, tiệc tùng, những vụ bê bối khiến sự nghiệp của Neymar lao dốc rất nhanh. Ở tuổi 32, liệu anh có thể trở lại đỉnh cao hay không?

Francesco Acerbi: Đóa hoa nở muộn

36 tuổi mới có lần đầu tiên vô địch Serie A dù đã chơi bóng ở Ý từ năm 2006, nếu ví Francesco Acerbi là một đóa hoa nở muộn thì người nuôi trồng đóa hoa ấy là Simone Inzaghi.

Julian Brandt: Gọi giấc mơ về từ quá khứ

Dù chưa bao giờ phát tiết trọn vẹn những phẩm chất cũng như tiềm năng thiên bẩm của mình nhưng tiền vệ người Đức đang cùng Dortmund mơ về một mùa giải đẹp nhất kể từ ngày bắt đầu sự nghiệp.

Gabriel Heinze và con đường của một gã... Judas

Một hậu vệ mạnh mẽ, phóng khoáng, luôn nhận được sự yêu quý tại bất kỳ nơi nào anh từng thi đấu nhưng rồi những mối nhân duyên quá đỗi phức tạp đã vô tình biến Gabriel Heinze trở thành kẻ phản bội trong mắt người hâm mộ từng giành trọn vẹn tình cảm cho ngôi sao người Argentina.