Leo Messi: Lùng bắt Bọ chét nguyên tử (P2)

Tác giả Phương GP - Chủ Nhật 01/10/2017 21:03(GMT+7)

Việc Messi chuyển từ lục địa này qua lục địa khác cũng mang đến nhiều vấn đề đau đầu về di cư và tài chính. Bởi vì theo luật của FIFA, gia đình cậu cần phải theo cậu. Cha cậu sẽ phải kiếm việc làm. Mọi chi phí đều được chi trả bởi chính ngân sách học viện, nó tiêu tốn khoảng 13 triệu Euro (14,1 triệu đô-la) vào năm 2000, theo nghiên cứu của Balague.
Leo Messi: Lùng bắt Bọ chét nguyên tử
Cha của Messi không muốn con trai phải ở lại La Masia, khu nhà nội trú nổi tiếng của Barca cho các học viên, đó xưa là một khu trang trại cũ đã được xây lại và toạ lạc không xa Camp Nou là bao.
 
“Cậu ấy nói rằng cậu ấy cần phải ở với gia đình của mình,” Joan Gaspart, chủ tịch Barca vào giai đoạn trên tiết lộ. “Một cậu nhóc mười ba tuổi đến từ Argentina hẳn nhiên không giống như một cậu bé Tây Ban Nha có nhà ở chỉ cách 100 cây số đến Barcelona. Và cậu ta muốn ở chung với gia đình của mình.

“Barcelona buộc trả chi phí cho chỗ ở. Điều đó chẳng bình thường chút nào. Chúng tôi có La Masia [nơi mà các cậu bé có thể ở lại]. Thế nên chúng tôi trả lời rằng, “Không được đâu.” Nhưng Carles Rexach, người có con mắt nhìn người tinh tường đã nói với tôi, ‘Ngài chủ tịch à, chúng ta không được để mất tài năng này. Chúng ta cần phải tạo ra một ngoại lệ. Tôi đã nhìn thấy những gì cậu ấy làm được, những thứ mà tôi chưa từng được chứng kiến trước đây.”

****
Tuần qua tuần lại cứ trôi trên mảnh đất Rosario. Thoáng chốc đã gần đến tháng 12 năm 2000, vẫn chưa có quyết định gì đến từ Barca, và gia đình Messi muốn nói lên tiếng nói của mình. Ruben Horacio Gaggioli, một thương gia từ Rosario nhưng đã sống ở Barcelona từ năm 1970, đã đại diện cho gia đình. 
 
“Những người thân chủ của tôi ở Argentina nói rằng, ‘Horacio, hãy cho Barcelona biết, chúng tôi không thể đợi chờ lâu hơn nữa, nếu họ không muốn ký hợp đồng thì cứ nói để chúng tôi tìm kiếm một phương án khác,’”
Gaggioli thuật lại với Bleacher Report.
 
Trong khoảng thời gian ấy, AC Milan đã bắt đầu tiếp cận với cậu bé. Cả Real Madrid và Atletico de Madrid cũng đã có những động thái muốn hợp tác.
 
Vào một sớm chiều ngày 14 tháng 12 năm 2000, Gaggioli gặp mặt Rexach và Minguella ở câu lạc bộ quần vợt Pompeya toạ lạc ở chân đồi khu Montjuic, một ngọn núi có thể nhìn toàn cảnh Barcelona, để cùng nhau thống nhất kết quả cho tình trạng hiện tại.
 
Họ tiến hành thoả thuận đúng điệu quý ông. Theo như kịch bản, Rexach kêu gọi chàng phục vụ để nhờ lấy một cây bút và một tờ giấy. Ông lấy cây bút xong, nhưng lại muốn tạo cái gì đó ngẫu hứng. Ngài giám đốc chộp ngay tờ giấy ăn trong hộp đựng bằng kim loại và bắt đầu viết lên đó.
Gaggioli liền đem nó đi chứng thực vào ngày hôm sau để đảm bảo. Ngày nay, ông vẫn còn giữ nó bên trong một chiếc hộp ký gửi an toàn ở ngân hàng. Gia đình Messi chưa bao giờ thấy nó. Bản viết ấy lỗi chính tả nghiêm trọng, chấm câu loạn xạ và sai cả tên tuổi, thế nhưng nó đã đủ để cuốn phăng đi những âu lo.
 
“BARCELONA NGÀY 14 THÁNG 12 NĂM 2000, VỚI SỰ HIỆN DIỆN CỦA MINGUELLA VÀ HORACIO, CARLES REXACH, GIÁM ĐỐC KỸ THUẬT CỦA FCB, CAM KẾT SẼ KÝ HỢP ĐỒNG MÀ KHÔNG CẦN QUAN TÂM ĐẾN NHỮNG YÊU CẦU KHÁC CỦA LIONEL MESSI, MIỄN SAO NHỮNG THOẢ THUẬN BAN ĐẦU VẪN ĐƯỢC TÔN TRỌNG.”
 
“Càng ngày, ông Jorge càng trở nên lo lắng hơn,” Gaggioli nói. “Ông cần cái gì đó được viết ra, một lời hứa rằng họ sẽ đồng ý với Leo. Và tờ giấy ăn đã giúp ông bình tĩnh hơn. Nó giúp tất cả mọi người yên lòng. Nếu như nó không được ký kết, Leo đã không thể là thành viên của Barcelona và chúng tôi chỉ còn cách tìm một đội bóng khác.”
 
Rexach thông báo ngắn gọn tình hình cho Joan Lacueva, giám đốc chịu nhiệm vụ quản lý học viện bóng đá trẻ của Barca. Vào ngày 8 tháng 1 năm 2001, Lacueva có bữa ăn tối với Rife để tiến hành hoàn thành những chi tiết của bản hợp đồng.
 
Chàng cầu thủ sẽ nhận được 100 triệu pê-sô mỗi năm (tương đương 654,000 đô-la) nếu cậu được vào đội một, và cậu sẽ nhận được tiền phí cho bản quyền hình ảnh của mình. Đó là một bước tiến lớn đối với một cầu thủ còn nhỏ tuổi. Điều khoản này đã được thúc đẩy từ cuộc thương thảo khi Barcelona tiếp cận Andres Iniesta, theo lời của Luis Martin trên tờ El Pais.
 
Barcelona sẽ lo hoàn toàn chi phí điều trị bệnh cho Messi, trả tiền thuê nhà cho gia đình cậu bé và cung cấp cho Jorge Messi một khoản lương trị giá 7 triệu pê-sô (tương đương 45,000 đô-la) cho công việc ở Barna Porters, một tổ chức bảo vệ trực thuộc Barca.
 
Tất cả mọi chuyện đều êm xuôi với phàn nàn duy nhất là “bản hợp đồng giấy ăn” – cái đó là do ngài Giám đốc đội bóng. Đó cũng là lúc mọi thứ tồi tệ nhất sắp xảy ra.
 
****
Barcelona rơi tự do vào mùa đông năm 2000. Đội bóng đang lâm vào thế lung lay ở La Liga, và cuộc mua bán không tưởng: ngôi sao của họ là Figo chuyển đến Real Madrid vào mùa hè, đã tạo nên những cơn chấn động không nhỏ lan đến thượng tầng câu lạc bộ. Nguy cơ sau bốn năm, họ không có được chiếc cúp nào.
 
Bên ngoài những cánh cổng của thành phố, Joan Laporta đang tạo ra nhiều rắc rối cùng chiến dịch L’Elephant Blau, thứ sẽ nắm giữ bộ máy quyền lực vào năm 2003.
 
“Đội bóng này sắp nổ tung đến nơi rồi.” Anton Parera, người lúc ấy đảm nhiệm vai trò Giám đốc điều hành dưới nhiệm kỳ của Gaspart (2000-2003), nói. “Joan Gaspart [Chủ tịch Barca giai đoạn 2000-2003] không thể tìm ra được tiếng nói chung cùng bộ sậu của mình. Thể chế của ông quá yếu kém. Ông tạo ra quá nhiều rắc rối, và nó ảnh hưởng đến đội bóng.
 
“Ví dụ, những tố cáo về hành vi tham nhũng thông qua mua bán cầu thủ, đó là trường hợp của Marc Overmars và Emmanuel Petit. Không hề có dấu hiệu nào cho sự yên bình. Tất cả chỉ là nỗi lo sợ bởi vì đội nhà đã không thể chiến thắng. Áp lực là không hề dễ chịu.”
 
Barca được sở hữu bởi những thành viên thuộc cổ đông – những người được bình bầu rất dân chủ - và những Giám đốc trên từng bộ phận cũng được bầu chọn như thế. Thế nên, để đảm bảo quyền lực, họ chỉ quan tâm đến những mục tiêu ngắn hạn.

“Mối bận tâm của những người đứng đầu – mỗi người trong bọn họ - là đấu đá lẫn nhau. Để rồi giờ đây,” theo lời của Minguella với Bleacher Report. “Đó không phải như ‘chúng tôi sẽ chuẩn bị mọi thứ để giúp đội bóng đạt nhiều thành công trong năm năm tới.’ Nếu đội bóng không vô địch trong một hai năm tới, họ sẽ bị ra rìa. Tương lai vững bền không nằm trong mối bận tâm của họ.”
 
Xuyên suốt thời gian ấy, Messi không khác gì một mối xao lãng hay của nợ làm bực mình những nhà lãnh đạo. Gaspart và những người thân cận muốn tìm những cầu thủ có thể cướp chiếc cúp bạc Champions League khỏi tay của Real Madrid. Chứ không phải là mối bận tâm về một cậu bé tí xíu, mới 13 tuổi và đến từ một chân trời khác trên địa cầu.
 
Tình thế của Messi buộc phải nhanh chóng được giải quyết. Cậu lại đến Barcelona vào ngày 15 tháng 2 năm 2001, lần này là cùng với gia đình, tất cả đều háo hức với bức thư đảm bảo của Rexach và Lacueva, dù cho cậu vẫn chưa chính thức ký hợp đồng.
 
Nhưng những cơn mây đen kéo đến đầy u ám. Thậm chí vị chủ tịch tương lai Laporta và cánh tay phải của ông là Evarist Murta, những người đã cùng nhau xây dựng đế chế Barca những năm về sau nhờ vào tài năng của Messi, lúc ấy cũng phản đối việc ký kết, họ nói đó là “nỗi xấu hổ” khi câu lạc bộ chỉ lo tuyển dụng một cầu thủ quá trẻ.
 
Parera, người xuất hiện với bộ râu xám và cặp mắt đại bàng, một nhân vật đã có ảnh hưởng đến Barcelona những một phần tư thế kỷ, kể từ hồi ông bắt đầu làm việc với cương vị giám đốc tổng vào năm 1976. Ông cho triệu tập một cuộc gặp mặt với mọi giai tầng ở Camp Nou, nơi mà có cả những nhân vật trong văn phòng chủ tịch cũng có mặt. Họ phải đưa ra quyết định xem có ký hợp đồng với cậu bé hay không. Tình thế hết sức căng thẳng.
 
Có một sự phản đối rất lớn khi cho rằng ký hợp đồng với cậu bé là một điều điên rồ. Việc đó tốn quá nhiều tiền. Cậu quá nhỏ tuổi. Cậu bị chế nhạo chỉ là “một cầu thủ futsal.” Có quá nhiều rủi ro. Điều gì sẽ xảy ra nếu việc điều trị bằng hóc-môn không có hiệu quả? Và mối quan hệ với Newell’s Old Boys? Họ sẽ đòi hỏi gì ở cậu? Họ sẽ thương thảo để có được 2 triệu pê-sô (tương đương 12,000 Euro), điều này được đề cập trong quyển sách Huyền Bí Messi của Juillard.

HẾT PHẦN 2

Nguồn: Richard Fitzpatrick. Capturing the Atomic Flea (Inside the Deal That Took Lionel Messi to Barcelona). Bleacher Report.

PHƯƠNG GP (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Juan Roman Riquelme, Barcelona và cái chết "số 10 cuối cùng"

Một thương vụ được so sánh với một đám cưới trong mơ giữa số 10 cổ điển hay nhất thế giới và đội bóng vĩ đại hàng đầu châu Âu, nhưng sau cùng lại kết thúc bằng sự cay đắng và nghiệt ngã dành cho chàng tiền vệ hào hoa đến từ Nam Mỹ.

Alphonso Davies: Từ cậu bé ở trại tị nạn đến ngôi sao bóng đá thế giới

Sinh ra trong một trại tị nạn rồi sau đó vươn tới những đỉnh cao với các danh hiệu Bundesliga, Champions League cùng Bayern Munich và cuối cùng là tham dự World Cup 2022 cùng ĐTQG Canada. Đó quả là một chặng hành trình dài và nếu nó có được Alphonso Davies ghi vào một cuốn nhật ký thì hẳn đó sẽ là một cuốn nhật ký rất đáng đọc. Nhưng chàng trai tới từ Canada năm nay mới chỉ 24 tuổi và chặng hành trình tiếp theo của anh vẫn còn rất dài.

Danny Welbeck và "mùa xuân" mới cùng Brighton

Danny Welbeck, 33 tuổi, đang tận hưởng một trong những mùa giải đẹp nhất trong sự nghiệp cầu thủ. Bạn có thể thích tiền đạo Brighton hoặc không, nhưng bạn không thể phủ nhận những bước tiến khó tin của chàng trai “tuổi băm” này.

Estevao Willian và ước mơ một ngày đứng trong hàng ngũ những người giỏi nhất

Như một lời giời thiệu tổng quát về bản thân mình đến người hâm mộ bóng đá Anh, trong một cuộc phỏng vấn với ký giả Thiago Rabelo của tờ The Guardian (Anh), Estevao Willian, tài năng bóng đá 17 tuổi được đánh giá là triển vọng nhất của Brazil kể từ sau Neymar – người sẽ chính thức gia nhập Chelsea vào mùa hè năm sau – đã có những chia sẻ về nhiều khía cạnh trong cuộc đời lẫn sự nghiệp vẫn còn chưa đơm hoa của mình.

Dẫn dắt Manchester United sẽ là một rủi ro lớn với Ruben Amorim?

Đã xuất hiện những tin đồn về việc HLV của Sporting CP, Ruben Amorim sẽ gia nhập City vào mùa hè tới nếu Pep Guardiola quyết định ra đi, nhất là sau khi GĐTT của CLB, Hugo Viana được chỉ định là người kế nhiệm Txiki Begiristain tại sân Etihad. Tuy nhiên, Amorim đang nổi lên như ứng cử viên hàng đầu thay thế Erik ten Hag, sau khi nhà cầm quân người Hà Lan bị sa thải.

Nicolas Jackson: Tiến bước trong chỉ trích

Bất chấp việc bị chỉ trích rất nhiều kể từ khi đến Anh, Nicolas Jackson đã đạt được 20 bàn thắng tại Premier League cho Chelsea nhanh hơn các danh thủ của CLB như Gianluca Vialli, Eidur Gudjohnsen hay Didier Drogba.