Julian Draxler: Từ hero đến zero

Tác giả Fussballgott - Thứ Sáu 05/01/2024 12:21(GMT+7)

Khoảnh khắc Julian Draxler lững thững rời sân khi trận đấu giữa Al Ahli với Qatar SC còn chưa kết thúc khiến cộng đồng mạng dậy sóng. Thần đồng bóng đá Đức một thời chỉ vừa bước qua tuổi 30 hồi tháng chín. Trong khi nhiều đồng nghiệp vẫn ở đỉnh cao sự nghiệp, Draxler đã chuyển đến Qatar. Nhiều người đã kỳ vọng hơn thế từ sau cú đánh gót kiến tạo bàn thắng cuối cùng của Raul trong màu áo Schalke.

 

Sự nghiệp của Draxler khởi đầu mỹ mãn không thua kém bất kỳ ngôi sao đẳng cấp thế giới nào. Anh có màn ra mắt bóng đá chuyên nghiệp khi mới 17 tuổi, mười ngày sau anh ghi bàn quyết định phút 119 giúp đội nhà lọt vào bán kết DFB Pokal. Danh hiệu đầu tiên đến ở đấu trường này chỉ sau đó vài tháng. 18 tuổi, Draxler khoác áo Die Mannschaft. 20 tuổi cộng 9 tháng, anh trở thành nhà vô địch thế giới. Nếu không có Mario Gotze, Draxler mới là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất nước Đức giai đoạn này. Chưa tới 10 năm sau, anh chuyển đến Qatar và đang chìm dần vào quên lãng.

Sự nghiệp của Draxler kết thúc có thể mô tả chính xác bằng hai từ ‘thất vọng’ và ‘thất bại’. Tuy nhiên phần lớn đến từ quyết định của cầu thủ này. Sau 14 năm khoác áo cho Schalke, anh chuyển đến VfL Wolfsburg năm 2015. Quyết định này không được những cổ động viên Màu Xanh Hoàng Gia đón nhận. Bối cảnh trước đó là Draxler vừa gia hạn hợp đồng thêm hai năm với những lời có cánh “niềm tự hào và đam mê” khi phục vụ Schalke. Trong cuộc phỏng vấn cho Spox và Dazn, anh tiết lộ đã phải gọi xin lời khuyên từ Manuel Neuer, người cũng chuyển đến Bayern Munich không hề êm ả. Dù vậy, Draxler không gắn bó với Wolfsburg quá lâu. Chỉ vỏn vẹn 1 năm rưỡi, mà phần rưỡi đó lại được anh mô tả “nửa năm tồi tệ nhất sự nghiệp”. Rời nước Đức, anh chuyển đến PSG.

Đó là thời điểm những cuộc chuyển nhượng của Draxler vẫn cho thấy mục tiêu sự nghiệp rõ ràng. Wolfsburg mang đến cho anh cơ hội thi đấu ở Champions League, qua đó tiếp tục góp mặt trong thành tuyển Đức tham dự Euro 2016. Đến PSG, anh gia nhập một trong những CLB hàng đầu và có tham vọng vô địch châu Âu trong tương lai gần.

 

Khi xem xét lại quãng thời gian từ khi Draxler rời sân Gelsenkirchen, những mùa giải đầu tiên không hề tệ. Anh có những đóng góp đáng kể cho Wolfsburg. Ở Paris, anh là cầu thủ được đá chính thường xuyên trước khi họ mang về cả Neymar và Kylian Mbappe. Điều đáng nói là cả hai đều ưa thích xuất phát ở biên. Nhưng Draxler chưa hoàn toàn bỏ cuộc, anh tái tạo bản thân bằng việc thích ứng với một vị trí ở khu trung tâm, ít tham gia tấn công hơn. Trong hai mùa giải 2017/18 và 2018/19, mùa nào anh cũng ra sân từ 45 trận trở lên cho PSG, một nửa trong số đó là xuất phát từ đầu. Tuy nhiên sau đó, ác mộng mới bắt đầu. 3 mùa giải đóng vai trò mờ nhạt ở Stade des Princes khiến không một ai còn nhớ về thời gian trước đó.

Có thể đem lý do chấn thương ra giải thích cho trường hợp đi xuống của Draxler, nhưng một nguyên nhân khác rõ ràng hơn: anh chưa bao giờ cạnh tranh nổi với các cầu thủ đẳng cấp thế giới cùng vị trí. Trong suốt sự nghiệp của mình, đẳng cấp của Draxler luôn ở lưng chừng. Đôi khi anh gây ấn tượng mạnh nhưng cũng có không ít thời gian thi đấu dưới kỳ vọng. Anh là một nhân vật phụ đáng tin cậy nhưng chưa bao giờ là người gánh vác đội bóng trên vai. Với PSG, điều đó là không đủ, bất chấp anh đã được cho ra sân trong trận chung kết Champions League lịch sử của đội bóng Pháp. Trong 20 phút, anh không mang lại bất kỳ khoảnh khắc đột biến nào.

 

Khi nhìn vào sự nghiệp của Draxler, sẽ rất khó để người ta phân định anh là kiểu cầu thủ vì tiền bỏ sự nghiệp đỉnh cao, hay là tài năng thất bại trong sự kỳ vọng của giới mộ điệu. Sự thật có lẽ nằm đâu đó ở giữa. Draxler không ngần ngại thừa nhận đã chuyển đến Qatar vì tiền. Tuy nhiên trước đó anh cũng tìm kiếm cơ hội vãn hồi sự nghiệp trong thời gian dài. Khi thất sủng ở Paris, anh được cho mượn đến Lisbon. Bằng vụ chuyển nhượng này, Draxler muốn đi lại con đường của Gotze, người cũng hồi sinh dưới sự chỉ đạo của Roger Schmidt. Nhưng mọi thứ không hề diễn ra như dự tính. Anh không thể đưa sự nghiệp trở lại guồng quay, và tự loại mình bằng những chấn thương đáng tiếc. Draxler chỉ ra sân 18 lần trong suốt một năm ở Bồ Đào Nha, chỉ một lần đá trọn vẹn 90 phút.

Nỗ lực chứng minh bản thân đã thất bại. Và đó cũng là lần cuối cùng anh làm vậy. Julian Draxler đã đầu hàng. Người về đích thứ ba ở cuộc bầu chọn Golden Boy 2013 đã không trở thành cậu bé vàng, kể cả cậu bé đồng cũng không nốt. Có lẽ Draxler sẽ được nhìn nhận khác đi nếu vô địch Champions League cùng PSG. Có lẽ anh sẽ khá hơn ở nước Pháp nếu không dính thường xuyên đến vậy. Và có lẽ anh nếu kiên trì và cố gắng thêm lần nữa, anh sẽ tạo ra bước ngoặt như Gotze.

Nhưng ở khía cạnh tài chính và thể thao, phải nói Draxler đã tối đa hóa mọi cơ hội của mình. Anh có thể không phải tài năng kiệt xuất đặc biệt, nhưng ở sinh nhật tuổi 30 của mình, anh đã có danh hiệu vô địch ở Đức, Pháp và Bồ Đào Nha. Ngoài ra anh còn là đội trưởng đội tuyển quốc gia vô địch Confederations Cup cũng như chức vô địch World Cup kể trên. Có bao nhiêu cầu thủ có thể tự hào rằng mình giành nhiều danh hiệu hơn anh?

 

Cách đây vài năm Draxler vẫn giữ ý định quay lại Đức. Khi được Spox và Dazn hỏi năm 2019, anh bỏ ngỏ: “Chắc chắn rồi, tôi mới 26 tuổi. Tôi còn chưa bước vào hai ba năm cuối sự nghiệp đâu”. Đã 4 năm trôi qua, anh vẫn cách xa nước Đức. Draxler quyết định quay lưng lại với bóng đá đỉnh cao và sẵn sàng cho sự kết thúc bằng việc chuyển đến Qatar. Phong độ của anh không đạt yêu cầu của HLV trong vài mùa giải. Chuyện anh tỏa sáng cũng đã rất lâu rồi. Nhưng khi nhìn lại sự nghiệp của Draxler, luôn có cảm giác cầu thủ này có thể làm được nhiều hơn những gì đã đó. Trùng hợp thay khi năm 2023 chuẩn bị khép lại, anh lại khiến người hâm mộ thổn thức bằng cú giật gót tung lưới Al Markhiya, điệu nghệ không kém pha kiến tạo cho Raul ngày nào.

Theo Paul Hoid | 11Freunde

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Ruben Amorim: "Tôi sẽ làm tất cả để đưa Man Utd trở về vị thế của mình"

Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.

Ayoze Perez: Sau cơn mưa mù là nắng ấm

Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.

Rodri: “Quả bóng Vàng không làm thay đổi con người tôi”

Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.

Philipp Lahm: Từ phút ngắn ngủi tại Olympiastadion đến huyền thoại bóng đá Đức

Là cựu đội trưởng của cả Bayern Munich và đội tuyển Đức, Philipp Lahm có thể nói đã có một sự nghiệp thi đấu vô cùng thành công. Trong bài viết này, chúng ta sẽ được trở về với những kỷ niệm để tôn vinh nhà vô địch Champions League, World Cup và đã tham gia sâu vào kế hoạch tổ chức UEFA Euro 2024 của Đức.

Liệu Liverpool đã sẵn sàng để buông tay với Mohamed Salah?

Trong chưa đầy 2 tháng nữa, Mohamed Salah sẽ có quyền ký vào một thoả thuận trước hợp đồng với một đội bóng nước ngoài. Và giờ là lúc chúng ta đặt ra câu hỏi: Liệu Liverpool đã sẵn sàng để chia tay vị "Vua Ai Cập" của họ hay chưa?