Đây là câu chuyện về hành trình vinh quang của Julian Alvarez, người hùng mới nhất của cả Manchester City lẫn ĐTQG Argentina. Anh có biệt danh “người nhện” bẩm sinh, tức sở hữu những kỹ năng dị thường mà… không cần bị nhện cắn.
1. “Cậu ấy hầu như là không thể thay thế”, đây là nguyên văn nhận xét của Pep Guardiola về cậu học trò. Một đánh giá cao hiếm hoi dành riêng cho một cá nhân thuộc đội hình toàn sao vừa giành cú ăn ba lịch sử.
Nhận xét của chiến lược gia người Tây Ban Nha được đưa ra sau trận thắng West Ham United ở Premier League hồi tháng 9. Hôm ấy, Alvarez kiến tạo 2/3 bàn của Man Xanh.
“Dù vẫn đang trao dồi hơn nữa khả năng di chuyển trong vòng cấm, Alvarez đã là mối đe dọa với khung thành đối phương. Sự tận tụy với tập thể của cậu ấy cũng là điểm nhấn lớn”, Pep khẳng định.
Ở mùa giải này, màn rời đi của Ilkay Gundogan và chấn thương của Kevin de Bruyne đã khiến Pep phải bố trí cầu thủ 23 tuổi ở vị trí hộ công, ngay sau Erling Haaland.
“Cậu ấy được trao cơ hội và đang tận dụng nó”, Pep nói tiếp. Tận dụng ở đây là bốn bàn thắng và bốn đường kiến tạo sau 10 trận đầu tại Premier League. Đồng thời là 3 bàn và 1 kiến tạo sau lượt đi vòng bảng Champions League mùa giải này. Quá ấn tượng.
Hiệu suất đó hứa hẹn giúp Alvarez tỏa sáng hơn mùa đầu khoác áo Man City, nơi anh ghi 17 và có 5 đường chuyền thành bàn sau 49 trận.
2. Những màn trình diễn đầu mùa này của Alvarez đánh dấu chương mới nhất trong hành trình phát triển của một trong những ngôi sao trẻ sáng giá nhất bóng đá đương đại. Không nhiều người để ý rằng ở tuổi 23, Alvarez đã có đến 13 danh hiệu chuyên nghiệp mang tên mình - nhiều hơn đàn anh huyền thoại Messi 1 danh hiệu ở cùng độ tuổi. Alvarez thậm chí đã vô địch gần như mọi danh hiệu lớn nhất có thể - từ Premier League, Champions League, Copa America cho đến World Cup. Mảnh ghép còn thiếu trong bộ sưu tập danh hiệu tập thể ấy chỉ còn là FIFA Club World Cup - thứ anh rất có thể giành được vào tháng 12.
Alvarez trưởng thành từ lò đào tạo danh giá của River Plate. Đó cũng là nơi sản sinh ra những Enzo Fernandez, Guido Rodriguez, German Pezzella, Exequiel Palacios hay cầu thủ đá thành công quả luân lưu quyết định chức vô địch thế giới - Gonzalo Montiel. Cả 6 đồng môn này có tên trên hành trình lịch sử trên đất Qatar gần một năm trước.
Tuy nhiên không phải trận chung kết, chiếc áo đấu mà Alvarez mặc trong trận gặp Hà Lan ở Tứ kết World Cup mới là vật phẩm được trưng bày ở bảo tàng của Dòng sông Bạc tại thủ đô Buenos Aires. Alvarez đã tặng chiếc áo cho CLB cũ vì nó có ý nghĩa đặc biệt với các CĐV: Chiến thắng trước Hà Lan ấy nhằm đúng ngày 9/12, kỷ niệm chiến quả của River Plate trước đối thủ truyền kiếp Boca Junior trong trận chung kết Copa Libertadores năm 2018.
Đó là trận đấu dù diễn ra cũng rất gần đây thôi, có ý nghĩa to lớn trong lịch sử của River, lịch sử của Superclasico (Siêu Kinh điển hàng xịn) và cũng là một phần trong câu chuyện của Julian Alvarez.
Vào thời điểm dọn lên Buenos Aires để gia nhập đội trẻ River Plate vào năm 2016, Alvarez đã có biệt danh “Arana” - người nhện. “Thậm chí hầu như không ai gọi tôi bằng tên thật”, anh kể. “Tôi đã bị/được gọi là người nhện từ tận lúc 4 tuổi, khi đang chơi đùa với các anh em ruột của mình”. Nguồn cơn của biệt danh ấy, là anh em nhà Alverez đùa rằng Julian luôn sử dụng nhiều hơn hai chân để kiểm soát bóng. Thực vậy, ngay từ khi còn rất nhỏ, anh đã thu hút sự chú ý của các tuyển trạch viên với màn trình diễn tại đội trẻ CLB Atletico Calchin ở tỉnh Cordoba.
Alvarez từng đến thử việc ở Boca Juniors, Argentinos Juniors và thậm chí, nhận được sự quan tâm từ Real Madrid. Nhưng rốt cuộc, gã khổng lồ Tây Ban Nha không thể ký hợp đồng với cầu thủ trẻ này và chính River Plate đề nghị cho anh một suất ở khu nhà của CLB. “Ngay lập tức chúng tôi nhận ra sự xuất sắc của cậu ấy”, HLV đội trẻ Juan Jose Borello kể với tờ Ole về quyết định chiêu mộ chú nhện non khi đó 15 tuổi.
Alvarez nhanh chóng thăng tiến ở cấp độ trẻ, được đưa từ U17 lên thẳng đội dự bị của River Plate - tức nhảy cóc qua các đội U18 và U20.
“Cũng ngay lập tức, chúng tôi nhận thấy cậu ấy có kỹ thuật đáng kinh ngạc”, HLV đội dự bị lúc đó là Luigi Villalba nói với World Soccer. “Cậu ấy di chuyển tốt, chuyền bóng tốt, mạnh mẽ trong các tình huống một chọi một và tìm thấy khoảng trống để tạo cơ hội làm bàn”.
River Plate vốn là đội luôn mong phát triển các cầu thủ đội trẻ với bản sắc riêng. “Tại River Plate, bạn không thể đơn thuần chỉ chiến thắng. Đội còn phải chơi đẹp, ghi nhiều bàn thắng và phải có sự góp mặt của các cầu thủ học viện trong đội hình”.
Họ thậm chí còn đúc kết thành một triết lý nổi tiếng Gs - “ganar, gustar, và golear” (chiến thắng, tình yêu và bàn thắng) - định hình đặc tính của River trong lịch sử. Đây là mái trường từng chứng kiến những tiền đạo chất lượng như Pablo Aimar, Hernan Crespo, Ariel Ortega, Gonzalo Higuain và Radamel Falcao nổi lên trong 30 năm qua.
3. Alvarez gia nhập học viện trẻ của River trong một kỷ nguyên vàng của CLB. Dưới thời HLV Marcelo Gallardo, River Palte là một trong những CLB mạnh nhất Nam Mỹ.
Trước đó, Dòng sông Bạc từng lần đầu xuống hạng vào năm 2011, nhưng cũng thăng hạng trở lại ngay lập tức. Đến năm 2014, Gallardo tiếp quản vị trí HLV và mở ra kỷ nguyên thành công chưa từng có: Các tín đồ trung thành của River Plate đã được ăn mừng Sopa Sudamericana 2014 (tương đương Europa League ở châu Âu) và ngay năm sau thì chạm tay vào ngai vàng danh giá Copa Libertadores.
Trong 8 năm, River Plate gặt hái đến 14 danh hiệu. Đội bóng của Gallardo chơi kiên quyết với thương hiệu bóng đá tấn công, nhưng song song, cũng thể hiện sự tin tưởng sâu sắc vào hệ thống đào tạo trẻ của CLB. Dưới thời Gallardo, 42 cái tên có cơ hội ra mắt đấu trường chuyên nghiệp, trong đó có 5 cầu thủ trong nhóm vô địch World Cup 2022 (cầu thủ thứ 6 là Pezzella đã ra mắt từ trước đó, vào năm 2011).
Gallardo theo dõi rất chặt chẽ sự tiến bộ của Alvarez ở đội dự bị. Chính ông gọi cậu lên đội một vào thời điểm quan trọng trong lịch sử CLB.
Hai tuần sau khi ra mắt giải VĐQG, Alvarez ngồi dự bị ở chảo lửa Bombonera. River Plate đối đầu Boca Juniors ở lượt đi trận chung kết Copa Libertadores 2018. Tất nhiên, đó không phải một trận chung kết bình thường: Không chỉ là lần cuối cùng được tổ chức ở thể thức lượt đi - lượt về truyền thống, đây còn là “chung kết của tất cả các trận chung kết”, là lần đầu tiên hai gã khổng lồ của Buenos Aires giáp mặt ở sàn đấu cao nhất có thể. “Ai thua trận này phải mất đến 20 năm để phục hồi”, đó là lời cựu tổng thống Argentina, Mauricio Marci vào thời điểm đó.
Alvarez chỉ ngồi dự bị và không được sử dụng trong trận lượt đi hòa 2-2 trên sân khách, nhưng cơ hội đến ở lượt về theo cách đặc biệt nhất: Xe buýt của đội khách Boca đã bị tấn công khi tiến gần thánh địa Monumental của River và CONMEBOL đã quyết định hoãn lượt về ngay lập tức. Sau đó họ đưa ra quyết định chưa từng có: Di chuyển địa điểm thi đấu ra khỏi Nan Mỹ, đến với… sân nhà của Real Madrid ở châu Âu, Santiago Bernabeu.
Không cần phải nói, trận chiến cuối cùng diễn ra cực kỳ căng thẳng và kéo đến hiệp phụ với tỷ số 1-1. Để rồi khi Wilmar Barrios của Boca nhận thẻ đỏ rời sân, HLV Gallardo đặt niềm tin vào Alvarez. Ông tin sức trẻ sẽ giúp River tận dụng tối đa lợi thế quân số.
Alvarez hồi đáp niềm tin ngay lập tức bằng cú sút xa nguy hiểm vọt xà ngang, trước khi thực hiện pha phối hợp ở rìa vòng cấm để Juan Fernando Quintero xuất sắc ghi bàn thứ hai cho Dòng sông Bạc. Với một bàn thắng muộn sau đó nữa, River giành chiến thắng 3-1 để lên ngôi vô địch Nam Mỹ theo cách vinh quang nhất. Đó chắc chắn là danh hiệu quan trọng nhất trong lịch sử CLB, và cũng là danh hiệu đầu tiên trong sự nghiệp của Julian.
Sau đỉnh cao thường là bão tố, mọi chuyện có khó khăn một chút. Cậu thiếu niên Alvarez vẫn nằm trong dàn tiền đạo, nhưng phải xếp sau những Lucas Pratto, Ignacio Scocco, Matias Suarez hay Rafael Santos Borre trong danh sách ưu tiên. Tuy nhiên, Alvarez vẫn nằm trong thành phần đội một. Anh có hai lần đá chính ở Copa Libertadores mùa sau, khi River một lần nữa lọt vào chung kết. Song đáng tiếc là họ lại đánh mất ngai vàng trong cuộc đối đầu kịch tính với Flamengo.
Sẽ chẳng có lời an ủi nào đủ an ủi kẻ thất bại ở chung kết Nam Mỹ, nhưng một tháng sau, River nhẹ lòng hơn khi thắng Central Cordoba ở chung kết Copa Argentina. Dù ngồi dự bị hôm ấy, Alvarez vẫn ghi bàn khi được thay vào sân để giành lấy danh hiệu tiếp theo.
4. Đầu năm 2020, HLV Gallardo tiếp tục dành lời khen cho tiền đạo trẻ: “Julian là cầu thủ được các HLV yêu thích. Cậu ấy có phẩm chất, hào phóng và cả sự tinh nghịch”.
Khi bóng đá Nam Mỹ trở lại trong những tháng đầu hậu đại dịch, Alvarez có bước tiến lớn trong kế hoạch của River. Ông Gallardo tìm thấy khoảng trống cho “Người nhện” ở hành lang phải trong sơ đồ 3 tiền đạo, nơi anh sát cánh cùng Suarez và Santos Borre. Alvarez ghi liền 5 bàn ở vòng bảng Copa Libertadores 2020, nhưng dần ít cơ hội thi đấu hơn ở vòng loại trực tiếp, nơi River dừng bước ở vòng bán kết trước Palmeiras.
Đến 2021 mới thực sự là năm nhảy vọt của Julian. Sau khi củng cố vị trí với tư cách lựa chọn số một ở hành lang phải, anh trở thành chân sút hàng đầu và là ngôi sao mới của CLB.
Dẫu River Plate trượt dốc ở Copa Libertadores, bị loại sớm từ Tứ kết và lại là trước một đối thủ Brazil, nhưng ở đấu trường quốc nội, Alvarez thực sự gây náo loạn với 18 bàn thắng chỉ sau 21 trận để giúp Dòng sông Bạc lên ngôi vô địch. Đó chính là màn trình diễn giúp anh được trao giải Cầu thủ Xuất sắc nhất Nam Mỹ trong năm.
Nhưng đó không phải phần thưởng to nhất: Vào cuối tháng 1/2022, Manchester City thông báo chiêu mộ Alvarez với hợp đồng dài đến 5 năm, bằng mức phí chuyển nhượng chỉ khoảng 15 triệu Bảng. Txiki Begiristain, Giám đốc Thể thao của Man City vào thời điểm ấy tuyên bố: “Cậu ấy là một trong những tiền đạo trẻ tài năng nhất Nam Mỹ. Bản thân vụ chuyển nhượng ngoại lệ này khẳng định tài năng đó. Vì kể từ khi Inter Milan ký hợp đồng với Lautaro Martinez vào năm 2018, chưa CLB lớn nào ở châu Âu trực tiếp chiêu mộ một cầu thủ ở giải VĐQG Argentina”.
Theo các điều khoản thỏa thuận, Alvarez ở lại River thêm nửa năm theo dạng cho mượn. Đó là giai đoạn chứng kiến anh ghi đến 6 bàn chỉ trong 1 trận đấu ở Copa Libertadoes với Alianza Lima, trở thành cầu thủ thứ hai trong lịch sử giải đấu hơn 60 tuổi này lập được một “hat-trick kép”.
Thời điểm Alvarez chia tay sân Momumental để cập bến Etihad, anh đã ghi tên vào lịch sử CLB. Alvarez chỉ còn kém Rafael Santos Borre một bàn trong cuộc đua “vua phá lưới” kỷ nguyên vàng - dưới thời Gallardo với 54 bàn thắng. Đổi lại, anh là người đóng góp nhiều pha kiến tạo nhất cùng kỳ, với 31 lần dọn cỗ trong tổng 122 trận. Alvarez khẳng định mình là ngôi sao của những trận đấu lớn khi ghi bàn vào lưới tất cả các đội khác trong “Big Five” Argentina là Boca Juniors, Independiente, Racing Club và San Lorenzo.
“HLV Gallardo có thể giúp bạn trở thành một cầu thủ giỏi hơn và một con người tốt hơn”, Alvarez nói về người thầy như thế. Chiều ngược lại, nhà cầm quân vĩ đại nhất lịch sử River Plate thừa nhận không ai có thể thay thế Alvarez. Giải pháp thay thế của River sẽ phải mang tính tập thế chứ không phải cá nhân.
5. Alvarez ra mắt Man City cùng thời điểm với Erling Haaland. Họ là những tiền đạo thực thụ đầu tiên mà The Citizens chiêu mộ từ khi Sergio Aguero rời đi. Áp lực rõ ràng rất lớn.
Riêng Alvarez, cột mốc thành công ở rất cao và xa nhất là nếu so sánh với Haaland. Trong trận tranh Siêu Cúp nước Anh với Liverpool, chính tiền đạo người Argentina ghi bàn danh dự trong thất bại 1-3. Đó là bước đà thuận lợi, nhưng không là gì nếu so với con số 36 bàn quá khủng ở Premier League, và tổng 52 bàn trên mọi đấu trường mùa trước của Haaland. Cộng thêm với chiều sâu đội hình ở Man City, Alvarez chỉ đóng vai trò thứ yếu ở mùa đầu tiên khoác áo The Citizens.
Nhưng trong màu áo ĐTQG, đó lại là một câu chuyện khác.
Vào thời điểm gia nhập Man City, Alvarez đã là một phần trong kế hoạch của Lionel Scaloni. Năm 2018, anh từng là một trong những cầu thủ trẻ lập đội đấu đối kháng, làm quân xanh cho Lionel Messi và các đồng đội trước thềm World Cup trên đất Nga.
“Được chơi cạnh Messi, dù là đồng đội hay đối thủ vẫn là một giấc mơ. Anh ấy luôn là người hùng của tôi”, Alvarez hồ hởi nhắc về kỷ niệm đó. Có lẽ “Người nhện” cũng không thể tin chỉ bốn năm sau, anh có thể nâng cúp vô địch thế giới cùng chính người hùng của mình.
Mãi đến năm 2021 Alvarez mới có cơ hội ra mắt ĐTQG. “Cậu ấy là một trong những lựa chọn tốt mà tôi có”, HLV Scaloni nói vào thời điểm ấy. Sớm thôi, “một trong những lựa chọn” sẽ trở thành lựa chọn hàng đầu.
Alvarez là thành viên của tuyển Argentina vô địch Copa America tại Brazil năm 2021, chấm dứt cơn hạn hán danh hiệu dài đến 3 thập kỷ của Argentina. Chiến thắng ấy tạo nền tảng cho thành công của La Albiceleste tại Qatar. Và tới tư cách nhà vô địch Nam Mỹ, Argentina còn đối đầu và hạ gục Italia 3-0 trong trận chung kết liên lục địa vào năm 2022. Alvarez vào sân thay người trong những phút cuối cuộc thư hùng ấy.
Niềm tin vào Argentina vì thế dâng cao trước thềm World Cup 2022.
Khi La Albiceleste đến Qatar, Alverez ngồi dự bị cho Martinez - người đá chính hai trận đầu tiên cạnh Messi. Tuy nhiên, trong trận thua sốc trước Saudi Arabia ngày mở màn và trận thứ hai trước Mexico, rõ ràng Martinez đã vật lộn với chấn thương mắt cá kéo dài.
Scaloni vì vậy phải tinh chỉnh đội ngủ trước trận cuối vòng bảng cực kỳ quan trọng gặp Ba Lan: Các cầu thủ trẻ Enzo Fernandez và Alexis Mac Allister được bố trí ở hàng tiền vệ trong khi Alvarez sát cánh cùng Messi trên hàng công.
Anh nhanh chóng lập công và củng cố vị trí ở đội hình xuất phát. Sau đó là một bàn thắng khác vào lưới Australia ở vòng 1/8, rồi thêm hai bàn nữa vào lưới Croatia ở trận bán kết. Trong đó, có pha solo xuất sắc từ giữa sân gợi nhớ bàn thắng kinh điển của huyền thoại Mario Kempes ở World Cup 1978. Đến chung kết, đường chọc khe của Alvarez cho Mac Allister lại châm ngòi cho pha phản công dẫn đến bàn thắng thứ hai của Argentina.
Kết lại, ở tuổi 23, Alvarez đã giành được gần như mọi danh hiệu tập thể lớn. Đáng chú ý là anh chỉ mới ở những bước đầu tiên trên hành trình chinh phục tiềm năng của chính mình. Câu chuyện của những đàn anh như Messi đã dần hồi kết nhưng Alvarez thì mới bắt đầu.
Mong đỉnh cao của Alvarez vẫn còn ở phía trước, dù bát vàng thìa bạc đã đầy trong rương.
Trần Thuận (dịch từ World Soccer)