Trước lễ khánh thành 1 bức tượng của cha mình bên ngoài sân Camp Nou, Jordi Cruyff, con trai của thánh Johan, chia sẻ về cách người cha nổi tiếng định hình cuộc đời mình cũng như lý do vì sao anh không thành công ở Man United.
Trước lễ khánh thành 1 bức tượng của cha mình bên ngoài sân Camp Nou, Jordi Cruyff, con trai của thánh Johan, chia sẻ về cách người cha nổi tiếng định hình cuộc đời mình cũng như lý do vì sao anh không thành công ở Man United.
Jordi Cruyff kể câu chuyện giống với cách bố anh và mẹ anh đã từng. Một ngày nọ, Johan Cruyff họp gia đình rồi nói: "Nghe này, bố phải đá bóng lại thôi: chúng ta sẽ tới Mỹ." Anh ngừng lại một lát rồi tiếp tục: "Chúng tôi bay trong 5 tiếng."
Anh mới 4 tuổi nhưng nghe câu đó thường xuyên. Và cũng như những người khác, đó là một bài học. Anh chia sẻ rất nhiều trong ngày Barcelona ra mắt bức tượng của cha già sân Camp Nou, người cha ruột của anh. Có những khoảnh khắc định hình ành cũng như mỗi con người. "Di sản của ông chạm đến rất nhiều người." Jordi nói. Không phải ai cũng tạo ảnh hưởng lên bóng đá như ông.
Jordi chưa chuẩn bị bài nói. Anh mới chỉ biết rằng hôm nay anh sẽ phát biểu chứ không phải ở buổi ra mắt sân tập Johan Cruyff ở khu huấn luyện Sant Joan Despi của Barcelona. Thật sự có lý do khi Barcelona quyết định lấy tên của một người tin vào phát triển, định hình bản sắc của một CLB cho sân tập của mình. Bài diễn văn sẽ khá ngắn, Jordi chia sẻ. Tuy vậy, anh cũng nói thêm rằng thích phát biểu không cần giấy hơn.
"Đây là bố tôi, không phải tôi," anh nói.
"Người phải phát biểu lại không ở đây."Cruyff ra đi vào tháng 3 năm 2016 nhưng ông vẫn luôn ở đây. Có 3 danh hiệu Quả Bóng Vàng được xếp ngay ngắn trên bục, chiếc chìa khóa vàng của thành phố Barcelona trên giá, áo ĐT Hà Lan, áo Barcelona và áo Ajax treo ngay ngắn cùng một bức ảnh lớn chụp lại bàn thắng kinh điển của ông cho Barcelona. Rõ ràng, Jordi nghiêm túc khi nói "đấy là cha tôi, không phải tôi", nhưng Johan ở ngay trong con người Jordi, người được cha trao cho tất cả, bao gồm cả họ và tên, cái tên của thánh bảo trợ vùng Catalonia, thánh George, một câu chuyện Johan thường kể với một nụ cười.
"Bố tôi sẽ nói: "Tôi đây," Jordi chia sẻ.
Dưới chân bức tượng là câu nói nổi tiếng nhất của Johan Cruyff trước trận chung kết Euro 1992: "Ra sân và tận hưởng đi." Bức tượng thể hiện rõ di sản, tư tưởng và những lời dạy của ông. "Làm sao để bức tượng trông đúng thật khó hơn tưởng tượng," Jordi nói. "Tôi có cách nhìn riêng về bố, người khác cũng có cách riêng." Nhưng có một câu chuyện bi hài mà Jordi Cruyff vẫn nhớ rõ. Câu chuyện dẫn đến việc bố anh phải sang Mỹ thi đấu.
Cruyff đầu tư vào một trang trại lợn, nhưng rồi bị phá sản. Ông không còn đường nào khác ngoài phải chơi bóng trở lại. Khi ông đến NASL, ông chỉ mất 125 giây để ghi bàn thắng đầu tiên. Sau đó là 6 năm liên tiếp chơi bóng ở cấp độ cao nhất. Johan Cruyff sau đó chia sẻ rằng ông cảm thấy sai lầm khi nghỉ hưu quá sớm.
"Tôi học được cách nói về sai lầm của bố tôi. Ông mất tất cả, tất cả đấy," Jordi nói. "Khi bạn vấp ngã, bạn không được vấp ngã lần nữa. Bạn cũng phải chắc chắn rằng mọi người không đi vào vết xe đổ. Ông luôn nói về kế hoạch phụ. Ông chưa bao giờ hoàn thành việc học, vì vậy luôn muốn chúng tôi làm điều đó. Ông nhìn vào kinh nghiệm bản thân, nhìn vào những điều ngày xưa ông chưa từng có, học được bài học rồi trao cho chúng tôi."
"Ví dụ, nếu muốn xin tiền bố, tôi phải dốc sức ra. Nếu tôi bị điểm kém, bố bắt tôi ngưng chơi bóng. Ông dễ gần nhưng nghiêm khắc."
Jordi học về kinh tế khi ở Barcelona. Khi thi đấu ở Manchester United, anh tiếp tục học thêm bằng marketing với Roberto Martinez. Cuộc đời bóng đá của Jordi Cruyff đã trải qua mọi nơi: từ Malta, Cyprus rồi tới Israel, Ukraine và Trung Quốc. "Tôi thích những thử thách lạ," anh nói.
Không phải lúc nào cũng dễ dàng khi là con của Johan Cruyff. Jordi nhớ lại những lời bàn tán "gây đau lòng" ở trường cũng như những lời đàm tiếu về việc anh là "con ông cháu cha", hay anh là một cầu thủ thất bại.
"Điều này xảy ra rồi: cứ nhìn con trai của Michel hay Zidane," anh nói. "Nhưng nếu nhìn vào gia thế của tôi thì có thể thấy việc tôi lên đội 1 là hợp lý. Ở Barcelona, tôi chỉ có được hợp đồng với đội B. "Họ sẽ không bao giờ nói rằng con làm ra tiền là nhờ bố." Khi tôi đến Man United vào năm 96, lương của tôi từ cấp độ trẻ lên thẳng Premier League.
Jordi đủ trưởng thành để không phung phí cơ hội. Anh mua một căn hộ anh vẫn sở hữu. Tuy vậy, anh không đủ trưởng thành để thành công, thêm vào đó là những chấn thương dai dẳng. "Mọi thứ rất khó khăn cho tôi và lỗi là ở tôi," anh chia sẻ. "Tôi luôn thích đời sống phố thị, được ở gần tiện nghi. Nhưng khu dân cư lại ở phía nam, rõ ràng nơi này thiếu nhiều thứ. Rất khó để hòa nhập: đồ ăn, thời gian, thiếu ánh mặt trời. Sau một thời gian, tôi lại rời đi. Tôi mới chỉ có 21 tuổi thôi, thật khó để vươn tới tầm của CLB này."
Nhưng anh đến từ Barcelona. "Đúng vậy...nhưng bóng đá ở đó rất khác, NHM ở Tây Ban Nha thường bật dậy vì 1 pha qua người đẹp mắt, còn ở Anh, người ta bật dậy vì một pha tắc bóng."
"Mọi thứ, tuy vậy, đang dần thay đổi. Pep Guardiola đã chứng minh, bạn có thể chạm bóng và vẫn kiểm soát được nó." Jordi bàn luận về lối tiếp cận trận đấu của Pep Guardiola, một học trò của Johan Cruyff. "Thật tiếc là Guardiola không đến Man United. Man City là một CLB lớn có truyền thống, họ có 30,000 khán giả đến sân dù có xuống hạng 2. Họ có được bộ 3 Barcelona, Txiki Begiristian, Ferran Soriano và Pep Guardiola. Nhưng vẫn thật tiếc khi anh ấy không tới Man United, một biểu tượng của chiến thắng."
Từ Man United, Jordi đến Alaves, anh sau đó đóng góp một bàn thắng trong trận chung kết UEFA Cup để đời của đội bóng xứ Basque trước Liverpool. Sau đó là Espanyol, Ukraina rồi đến Malta. Giờ đây, Jordi Cruyff đang làm HLV cho CLB Trùng Khánh của giải Chinese Super League. Anh từng kinh qua nhiều nghề khác nhau. Nhưng năm tháng đáng nhớ nhất vẫn là ở Maccabi Tel Aviv, thống trị giải đấu Israel và mở lối cho một thế hệ HLV mới như Oscar Garcia, Slavisa Jokanovic, Pako Ayesteran và Paulo Sousa. Anh từng bổ nhiệm bản thân, rồi sau đó tự sa thải. Khi được hỏi làm thế nào mà anh thuyết phục được các cầu thủ gia nhập nơi mình làm việc, anh nghĩ đến công việc của mình ở Trùng Khánh hiện tại rồi cười. "Ở Trung Quốc, mọi thứ dễ hơn nhiều.
Anh bàn về việc làm thế nào mà phương pháp của cha anh, kiểm soát bóng và áp đặt lối chơi, phát triển và đi vào tâm trí của các cầu thủ. Anh nói về ngôn ngữ, cá tính và lối sống. Trở về quê nhà để trao đổi về công việc ở Quỹ Johan Cruyff và những vấn đề tồn đọng ở lò đào tạo trẻ La Masia, về cách các CLB Đức và Anh liên tục lấy đi những cầu thủ tốt nhất của họ ở tuổi 15, 16. Anh nói về sự phân chia xã hội ở đây. Một bức tượng của Cruyff có thể gắn kết CLB, một biểu tượng quan trọng về sự gắn kết, hữu hảo, một trong những ước nguyện cuối cùng của bố anh. Jordi nói về tương lai của bản thân, hoặc ở đây hoặc ở nơi khác. Anh không thể biết. Về những bài học đã qua từ cha mình và từ con đường của ông, điều đó có ý nghĩa gì.
Ở Maccabi, nơi anh phải thi đấu các trận sân nhà trên sân đội khách. "Chúng tôi có các cầu thủ người Hồi giáo và Do Thái chơi cạnh nhau. Tôi luôn theo dõi họ và tự hỏi "liệu họ có tranh cãi không ?" Anh chia sẻ. "Nhưng bóng đá có một sức mạnh mà chính trị không thể làm gì được, một sức mạnh giúp gắn kết mọi người mà không điều gì làm được. Nơi nào quả bóng lăn, nơi đó nó đem lại sự đoàn kết."
Lược dịch từ bài viết: "Jordi Cruyff on Johan: the dad who became Barcelona’s spiritual father" của tác giả Sid Lowe đăng trên The Guardian.