Ít ai có thể nghĩ đến điều đó ngoại trừ chính Jonathan David. Con đường đến Châu Âu của cậu hoàn toàn khác thường, thậm chí cậu chỉ đến Pháp bằng niềm tin vào bản thân.
Phần 2:
"Là người Canada, chúng tôi phải noi gương lũ trẻ Brazil," El-Magraby nói. "Lũ trẻ Brazil, đúng, chúng muốn thi đấu cho CLB địa phương, nhưng hy vọng của chúng thường là thi đấu cho Madrid hoặc thi đấu cho Juventus. Vì vậy tôi nghĩ, tại sao chúng ta không noi gương chúng ? Là người Canada, chúng tôi không phải lúc nào cũng nghĩ như vậy. Vì vậy tôi nghĩ rằng mình có trách nhiệm vào thúc đẩy thằng bé và xem xét mọi thứ sẽ ra sao. Jonathan nên coi trọng điều đó." Đến mức nào ?
Cậu nhớ lại vài lời khuyên từ ông thầy của mình: "Trò không thể là một thằng nhóc bình thường được."
El-Magraby muốn cậu ăn uống và ngủ nghỉ đúng cách, ước lượng thời gian thi đấu với bạn bè và thi đấu một mình. "24 giờ một ngày," ông nói, "trò phải làm gì đó để tự giúp bản thân."
Một vài lời khuyên kể trên của El-Magraby "như nước đổ lá môn" với lũ học trò 16 tuổi khác. Tuy nhiên, David lại khác với chúng. Khá lạ với một tiền đạo, cậu chưa bao giờ gây chú ý. Cậu học được điều này từ bố mình, một kế toán viên ở ngân hàng Haiti: bình tĩnh và luôn giữ vững cảm xúc của mình.
"Thằng bé luôn là một người đàn ông của gia đình," El-Magraby chia sẻ. "Vì vậy điều đó đã giúp được nhiều cho thằng bé." Những dấu hiệu đầu tiên của một cầu thủ tài năng đã nảy mầm trong cậu, một cầu thủ được gọi là "người băng" bởi HLV trưởng John Herdman. Khi được hỏi về điều mà người ta vẫn chưa biết về cậu, David dừng lại 10 phút, xoa cằm rồi nhún vai: "Em chỉ muốn nhẹ nhàng thôi," David nói, sau đó nở một nụ cười.
"Thằng nhỏ sẽ không trả lời quá phạm vi câu hỏi," El-Magraby chia sẻ. "Bạn sẽ nhận được câu trả lời ngắn gọn nhất của câu hỏi."
Chỉ có các đồng đội và HLV từng làm việc với cậu hiểu rõ cậu nhất. "Một môi trường gần giống với một gia đình thứ hai", Theo Da Costa, những điều trên đều nhằm giúp cậu tiếp tục thi đấu. Da Costa nhớ lại chuyện cha mẹ đồng đội của cậu ấy đóng góp về mặt tài chính cho CLB, thậm chí đóng góp phí di chuyển trong mọi mùa giải. Nhờ đó, cậu bắt đầu xây dựng lòng trung thành.
"Cậu ấy có được sự cải thiện cậu ấy cần," Da Costa nói, "từ đó, cậu ấy hy vọng rằng mọi thứ sẽ đi đúng hướng."
Khi cậu bước vào tuổi 17, cậu đã thi đấu cho đội U17 Canada ở giải U17 CONCACAF 2017, ghi được 2 bàn. Người đại diện của cậu ấy sau đó sắp xếp cho cậu một vài buổi thử việc ở Châu Âu. Đầu tiên là ở VFB Stuttgart và sau đó là ở Red Bull Salzburg, đội bóng đang muốn có cậu.
Chính ở thời điểm này, Toronto FC đề nghị cậu một bản hợp đồng chuyên nghiệp. Tuy nhiên, cậu vẫn quyết định đánh cược vào bản thân. Về mặt ngắn hạn, kế hoạch này của cậu có vẻ mạo hiểu. Đúng là những cầu thủ Canada khác như Liam Millar của Liverpool được tuyển thẳng từ đội trẻ. Tuy nhiên, cơ sở vật chất, trình độ HLV và độ chuyên nghiệp của các học viện kể trên rất khó có thể bị từ chối.
Trong khi đó, David vẫn trung thành và tin rằng khả năng của cậu sẽ giúp cậu được chú ý. "Đương nhiên, khi cơ hội đến, thực sự rất khó có thể khước từ," cậu nói. "Tâm trí tôi luốn hướng đến Châu Âu. Tôi phải tập trung vào điều đó và giữ vững ý định đó."
Không có ai khác đóng vai trò quan trọng trong quá trình phá triển của cậu hơn El-Magraby, người cậu vẫn thường nhắc đến. El-Magreby nhớ lại chuyện chở David đến một trận đấu cho đội U16 Hornets khi mới 15 tuổi. Trước khi đến sân, El-Magraby đỗ lại rồi nói với cậu rằng dù cậu có khả năng ghi bàn tốt, ông cần cậu làm được nhiều hơn thế, một phần vì các cầu thủ cậu đối mặt to cao hơn và có thể lực tốt hơn. Đây thực sự là một thử thách.
"Tiềm lực cũng chẳng là gì nếu không được thúc đẩy," El-Magraby nói với cậu. David ngay lập tức có câu trả lời.
"Từ phút đầu tiên, thằng bé đã cho thấy sự xuất sắc," El-Magraby chia sẻ. "Theo đuổi các hậu vệ, so kè với họ, thậm chí đánh bật họ. Thằng bé tự xoay sở và ghi bàn. Điều đó cho thấy nó là dạng cầu thủ nào và cá tính của nó ra sao. Những điều bạn nói với thằng bé 30 phút trước ngay lập tức tạo nên ảnh hưởng cho nó."
David tiếp tục thể hiện sự mạnh mẽ đó trong buổi thử việc với CLB Gent của Bỉ, cơ hội cuối cùng của cậu ở Châu Âu. "Thằng bé nhận ra rằng nó có rất nhiều để cống hiến," El-Magraby nói.
Khi 17 tuổi và vẫn chưa có được hợp đồng chính thức, David quyết định đi đi, về về giữa Ottawa và Bỉ trong những lần thử việc. Sự quyết tâm trong việc lựa chọn con đường của cậu đã được chứng minh khi cậu có được hợp đồng với đội trẻ của Gent hồi tháng 1 năm 2018.
"Em đã ở Ottawa suốt cả đời rồi," cậu nói. "Điều em tự hào nhất đó là em có đủ kiên nhẫn để đợi chờ và sẵn sàng đi theo mong ước của mình, đó là thi đấu ở Châu Âu."
Sau một quãng thời gian thi đấu với đội dự bị Gent, David lập tức thể hiện tiềm năng của mình: cậu ghi được 5 bàn trong số 4 trận đấu tiền của cậu, đều xuất phát từ ghế dự bị. Vài ngày sau khi cậu ghi được bàn thắng thứ 5, Gent quyết định gia hạn hợp đồng với cậu tới năm 2022.
Ở mùa giải đầu tiên của cậu khi vẫn còn tuổi teen, cậu ghi được 14 bàn ở mọi giải đấu. Dù hợp đồng của cậu một lần nữa được gia hạn, lần này tới năm 2023, có cảm giác mùa giải 2019-2020 sẽ là mùa giải cuối cùng của cậu ở Bỉ.
Nếu rời khỏi đây, cậu sẽ rời đi trong vinh quang. Tổng cộng, cậu ghi được 23 bàn ở mọi cấp độ, và 18 bàn ở giải VĐQG. Những lời đề nghị bắt đầu đến ở khắp mọi nơi của Châu Âu. Từ Arsenal đến Manchester United, sau đó là Leeds, Brighton & Hove và Crystal Palace. Borussia Mochengladbach cũng nhắm tới cậu, nhất là khi xét đến mỗi quan hệ giữa David và HLV của cậu, Marco Rose, người khi đó đang là HLV của Red Bull Salzburg.
Nhưng điều thực sự hấp dẫn cậu đó là việc được thi đấu thường xuyên ở đấu trường Châu Âu mùa giải 2021-2022 mới thực sự hấp dẫn cậu. Lille cũng là một CLB có truyền thống bán cầu thủ cho các CLB lớn hơn. Chỉ tính riêng năm ngoái, Lille đã bán được khá nhiều tiền đạo trẻ cho AC Milan, Napoli và Arsenal.
"Em nghĩ Lille là CLB trao cho các cầu thủ trẻ rất nhiều cơ hội," cậu nói. "Em muốn đến một nơi nào đó em biết rằng mình có thể thi đấu tốt hơn và thi đấu thường xuyên hơn.
Khi mùa giải Ligue 1 bắt đầu, cậu muốn làm điều mà cậu đã làm trên các sân bóng ở Bearbrook Road, Ottawa. "Em muốn ghi bàn mỗi khi có cơ hội," David chia sẻ. Chắc chắn ở Pháp, cậu sẽ gặp rất nhiều sức ép.
Ở thời điểm hiện tại, cậu là lời nhắc nhở cho việc tài năng luôn xuất hiện ở khắp nơi trên thế giới, thậm chí ẩn chứa ở những nơi không ai nghĩ đến. David đã đánh cược vào bản thân, và giờ đây đang trên đường đến với một trong năm giải đấu hàng đầu Châu Âu. Theo cậu, sẽ có nhiều cầu thủ đi theo con đường của cậu.
"Canada có nhiều tài năng lắm," cậu nói. "Có lẽ chúng em chưa thể hiện hết tài năng. Nếu có một cầu thủ thi đấu trên đường phố, chắc chắn cậu ấy tài năng hơn chúng em rất nhiều. Chỉ là chúng ta chưa biết mà thôi. Chúng ta thực sự cần phải trao cơ hội cho các cầu thủ này để họ có thể thể hiện bản thân."
Dịch từ bài viết: "Inside the rise of Jonathan David, the Canadian who cost more than Alphonso Davies" của tác giả Joshua Kloke đăng trên The Athletic.