John Terry: "Mourinho giúp chúng tôi cảm thấy mình xuất sắc nhất thế giới"

Tác giả Phương GP - Thứ Ba 01/12/2020 17:51(GMT+7)

Bài viết của John Terry trên The Coaches Voice về người thầy Jose Mourinho

Lần đầu tiên gặp ông ấy. Bằng một cách nào đó. Tôi đã cảm nhận được sự đặc biệt. Lúc ấy, tôi không biết phải giải thích với bạn như thế nào. Mặc dù bây giờ nhớ lại, tôi đã biết lý do tại sao.

Ngày Jose Mourinho mới đến Chelsea, tôi còn rất trẻ, mới chỉ 23 tuổi. Nhưng chỉ sau một vài buổi tập, tôi đã tự sắm cho mình cuốn sổ nhỏ, và bắt đầu ghi chép những điều đáng lưu ý. Những điều mà ông ấy nói trong các buổi họp đội; những điều mà ông nói trước các trận đấu, hay trong buổi họp báo. Đôi khi, sau một vài buổi tập, tôi viết lại tất cả những gì mà chúng tôi đã thực hiện.

Các đồng đội đã nhìn tôi và nói: "Cậu đang làm gì thế? Ở đây, không thấy ai làm vậy cả." Nhưng tôi bị hấp dẫn với những gì chúng tôi đang thực hiện. Bạn bước vào phòng thay đồ và mọi người đều bàn tán rằng buổi tập đã diễn ra tuyệt như thế nào. "Buổi tập tuyệt vời nhất mà chúng ta từng thực hiện."

Chúng tôi cảm thấy sung sức; đầy khát khao; hoàn hảo. Tôi muốn viết lại cảm nhận của mọi người. "Đó là một buổi tập rất tốt; ai cũng thích nó cả." Hoặc là đôi khi, cũng có một vài lần các cầu thủ không thích nó nhiều lắm. "Cũng được, hãy cứ viết nó lại vậy."

Jose là lý do mà tôi quyết định muốn ghi chú lại những điều đó, và tôi vẫn giữ chúng đến tận hôm nay. Tôi biết, ngay từ những ngày đầu, chúng sẽ giúp ích cho tôi vào tương lai. Ngay từ khoảnh khắc mà Jose đến, tôi biết mình muốn trở thành HLV. Trước đó, là một cầu thủ, tôi chỉ muốn ra sân và thi đấu. Tôi không nghĩ về những buổi tập, công tác huấn luyện; diện tích sân bãi mà chúng tôi tập luyện. Mọi thứ. Sau đó, tôi nhìn ra được điều đặc biệt, đó là sự chuẩn bị chu toàn.

Ông đến sân tập vào lúc 8h sáng, đặt từng miếng mắc cơ; đảm bảo có đủ áo tập; có đủ bóng. Ông cho những cậu bé nhặt bóng vào sân tập để đảm bảo chúng tôi có lại bóng nhanh nhất cho thể. Không chỉ riêng tôi, mà tất cả đều cảm nhận được ông giỏi như thế nào ngay từ khi bắt đầu.

Và không chỉ trên sân tập, cả bên ngoài cũng thế. Ở công tác tâm lý. Có những lúc tôi gặp chấn thương – không thể ra sân trong một vài trận đấu. Jose đã đến; ông không nói một lời nào với tôi trong phòng điều trị. Ông đi xung quanh, dặn dò mọi người, rồi bước ra khỏi phòng, và để tôi lại.

Là một đội trưởng của đội bóng, tôi đã từng nghĩ rằng: "Tại sao ông lại không nói chuyện với tôi?" Tôi đã nói với bác sĩ điều trị: "Tôi phải luyện tập ngay vào ngày mai. Tôi không thể để HLV của mình không nói lời nào với mình được."

Ông biết chính xác những gì ông đang làm. Ông biết cách để thúc đẩy tôi, và kể cả an ủi và động viên tôi; khi nói với tôi rằng tôi là xuất sắc nhất; khi nói với các phóng viên rằng tôi, Frank, Didier, Petr, Ashley là những cầu thủ giỏi nhất. Tôi thề với bạn – là một cầu thủ, bạn sẽ luôn có suy nghĩ mình là người giỏi nhất. Những điều đó mang lại ảnh hưởng đến màn trình diễn của chúng tôi, và tất cả là nhờ Jose. Chúng tôi có xuất sắc nhất không? Có thể là không. Nhưng ông ấy giúp bạn tự tin vào bản thân.

Ông phấn đấu để giỏi hơn mỗi ngày. Ông ghét thua cuộc.

Tôi đặc biệt còn nhớ, trong một trận đấu ở buổi tập – chỉ là một cuộc năm đấu năm bình thường. Chúng tôi thua 3-0, và ông đã nổi đóa lên. "Hậu vệ mà để thủng lưới ba bàn, và các cậu đi bộ như đó là điều bình thường? Các cậu không được phép chấp nhận như thế."

Phần còn lại của mùa giải, các trận đấu trên sân tập chỉ có kết quả 1-0; hoặc 2-1. Đó là nhờ có ông. Luôn luôn thúc đẩy, tạo áp lực để chúng tôi tiến bộ hơn.

Ở bất kỳ đội bóng nào, khi thuận lợi, mọi thứ đều tuyệt. Nhưng cũng có những lúc khó khăn – đó là khi bạn để thua vài trận đấu liên tiếp và mọi thứ không theo như ý. Bạn nhìn vào những người đồng đội xung quanh. Bạn cần những cái tên xuất sắc; những cá tính mạnh mẽ ở trong phòng thay đồ.

Nhìn lại đội hình Chelsea đầu tiên của Jose. Tôi là đội trưởng thời gian ấy, và nếu không có Frank làm đội phó, chúng tôi đã không thể vươn tới những gì đã đạt được.

Và nhìn vào xung quanh – Petr; Ashley; Didier; Joe Cole; Duffer; Robben – bạn có thể kể thêm nữa. Những cái tên ấy đều quan trọng. Nhưng điều quan trọng nhất là chúng tôi biết ai mới là người dẫn dắt chúng tôi, và ông cũng thể hiện điều này rõ ràng.

Đó là Jose. Ông là HLV xuất sắc nhất mà tôi từng làm việc cùng, và là lý do mà tôi muốn trở thành HLV.

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Nếu Salah yêu Liverpool, tại sao anh lại "quăng bom" vào đội bóng giữa mùa như thế?

Những lời Salah nói ra, như chĩa cả một khẩu súng phun lửa vào gần như mọi người ở CLB, từ HLV trưởng Arne Slot cho đến các đồng đội không nêu tên mà anh cho rằng không xứng đáng được chọn đá trước mình, cùng nhiều đối tượng khác đã tạo nên một trong những cuộc phỏng vấn bùng nổ nhất trong thời gian gần đây.

Thật đáng tiếc, Salah đã tự biến mình thành phản diện!

Mohamed Salah là huyền thoại của Liverpool, đó là điều không cần bàn cãi. Nhưng sau này khi nhìn lại, có thể người hâm mộ Lữ đoàn đỏ sẽ tiếc nuối khi di sản đó bị hoen ố một chút với những gì anh phát biểu sau trận hòa 3-3 đáng thất vọng trước Leeds United.

Hành trình lột xác của Reece James

Hiếm có cầu thủ nào được trao băng đội trưởng khi thi đấu theo dạng cho mượn, và càng hiếm hơn khi cầu thủ đó mới chỉ 19 tuổi. Nhưng với những người yêu mến Chelsea, họ chẳng cần ai nhắc cũng biết rằng Reece James đặc biệt đến thế nào.

Alexander Sorloth: Gã khắc tinh "đậm chất Jack Reacher" của Barcelona

Có một sự lo lắng hoàn toàn dễ hiểu từ những người theo phe Barcelona, hoặc chỉ đơn giản là những ai yêu mến và tôn trọng Hansi Flick, khi họ chứng kiến trạng thái của nhà cầm quân người Đức vào tối thứ Bảy tuần trước. Nhà đương kim vô địch của bóng đá Tây Ban Nha Barcelona vừa giành chiến thắng 3-1 trước Alavés trên sân nhà để chiếm lấy ngôi đầu bảng LaLiga, bất chấp việc đội khách đã kiếm được bàn vươn lên dẫn trước chỉ sau 44 giây của trận đấu.