Sự trở lại của Lingard không chỉ đơn thuần là cảm hứng, đó còn là sự trưởng thành của một con người đã có quá nhiều trắc trở trong sự nghiệp. Trải qua những lời ngọt-đắng suốt 10 năm qua, Lingard cuối cùng cũng đã tôi luyện để có được hai từ “bản lĩnh”.
Jesse Lingard có lẽ đang sống trong những ngày khó quên nhất trong suốt sự nghiệp khoác áo Manchester United. Chỉ trong vỏn vẹn một tuần, anh biến giấc mơ của mình thành sự thật khi ghi bàn trước mắt thần tượng Ronaldo, trở thành tội đồ trong trận đấu với Young Boys rồi lại sắm vai người hùng trước “người cũ” West Ham.
Như một trò đùa của số phận, Lingard hạ gục chính đội bóng đã giúp anh hồi sinh từ đống tro tàn. 9 bàn thắng và 4 đường kiến tạo trong 16 lần ra sân là quá đủ để nói về màn trình diễn của Lingard trong màu áo của The Hammers mùa giải năm ngoái. Trong 10 năm chơi cho đội một của Man United, chưa bao giờ Lingard ghi được nhiều bàn trong một mùa giải đến thế. Với West Ham, anh chỉ cần đúng nửa mùa để vượt qua cái bóng của chính mình.
Người ta nói nhiều về sự khác biệt trong lối chơi của West Ham so với Man United, nhưng có lẽ điểm mấu chốt để châm ngòi cho một Lingard bùng nổ chính là sự tự tin vốn từ lâu đã bị đánh mất.
Old Trafford có thể là Nhà hát của những giấc mơ, nhưng nó có thể cũng là nơi nghiền nát giấc mơ của rất nhiều cầu thủ trẻ. Lingard suýt chút nữa đã bị sức ép đó bóp nghẹt. Đã có lúc anh thừa nhận bản thân trốn tránh việc ra sân và đã nghĩ tới việc từ bỏ bóng đá. Nhưng rồi những ngày tháng tại West Ham đã cứu rỗi tất cả và đem niềm cảm hứng trở lại với đôi chân của Lingard.
Ngay sau sai lầm ở giữa tuần, Lingard đã lại tỏa sáng cho Manchester United. Ảnh: Getty Images
Các cổ động viên của Man United đã hy vọng Lingard đem niềm cảm hứng đó trở về Old Trafford khi anh ấn định trận thắng giòn giã 4-1 trước Newcastle. Những tưởng sức ép sau sai lầm trên đất Thụy Sỹ một lần nữa sẽ đánh gục Lingard, nhưng cuối cùng anh lại trở thành người cứu nguy cho Man United trong ngày trở lại London Stadium.
Ba khoảng khắc. Ba thái cực. Hân hoan, thất vọng và vỡ òa. Tất cả những hỉ nộ ái ố đó đều diễn ra vào những phút cuối cùng. Điều đó có lẽ phần nào nói lên sự nghiệp của Lingard trong màu áo Quỷ đỏ. Có thăng, có trầm, nhưng không được phép từ bỏ cho tới những phút cuối cùng.
Jesse Lingard từng được coi là một tài năng triển vọng của United, nhưng điều ngăn cản anh trở thành một cầu thủ lớn là việc thi đấu dựa quá nhiều vào cảm hứng. Sự thất thường đã song hành cùng Lingard trong một thập kỷ chơi bóng chuyên nghiệp và khiến anh mãi không thể lớn. Nhưng có lẽ giờ đây người ta sẽ được chứng kiến một Lingard hoàn toàn khác.
Sau cú vung chân đầy quyết đoán vào lưới Fabianski, số 14 không hề ăn mừng. Có thể vì anh muốn dành sự tôn trọng cho West Ham, nơi đã giúp anh tìm lại chính mình. Có thể anh muốn chuộc lại lỗi lầm trong trận đấu ở Champions League hồi giữa tuần. Hoặc cũng có thể Lingard biết con đường phía trước vẫn còn rất nhiều chông gai.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, người ta vẫn thấy ở Lingard một sự chững chạc ở tuổi 28. Không còn là những pha ăn mừng độc đáo, cũng không còn nụ cười thường trực trên môi. Jesse Lingard giờ đây là một người đàn ông thực thụ, sẵn sàng đối mặt với thất bại và đứng lên ở nơi mình ngã xuống.
“Chúng ta sẽ tự mình đứng dậy và tôi đang rất nóng lòng chờ đến ngày Chủ Nhật”. Lingard đã tuyên bố như thế sau khi trở thành tội đồ trước Young Boys, và cuối cùng anh đã có màn chuộc lỗi hoàn hảo đêm qua. Nhưng có lẽ Lingard sẽ không để những lời tán dương làm lu mờ lý trí, cũng như không để những lời chỉ trích đánh gục mình.
Sự trở lại của Lingard không chỉ đơn thuần là cảm hứng, đó còn là sự trưởng thành của một con người đã có quá nhiều trắc trở trong sự nghiệp. Trải qua những lời ngọt-đắng suốt 10 năm qua, Lingard cuối cùng cũng đã tôi luyện để có được hai từ “bản lĩnh”.
Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.
Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.
Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.
Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.
Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.