Javier Saviola: "Có một trận đấu tôi ghi tới 3 bàn và Marcelo Bielsa bảo tôi là thảm họa"

Tác giả CG - Thứ Năm 26/09/2019 16:55(GMT+7)

Zalo

Trong cuộc phỏng vấn với The Coaches’ Voice, Javier Saviola đã chia sẻ về những gì mình đã học hỏi được từ những nhà cầm quân mà ông từng có cơ hội làm việc.

Trong sự nghiệp cầu thủ, Javier Savioa từng có khoảng thời gian khoác áo các đội bóng tên tuổi của Argentina và châu Âu như River Plate, Barcelona, Real Madrid, Sevilla hay Benfica. Sau khi chia tay sự nghiệp quần đùi áo số, ông quyết định dấn thân vào nghiệp huấn luyện và hiện đang là trợ lý HLV trưởng tại CLB Ordino - một đội bóng của Andorra. Trong cuộc phỏng vấn với The Coaches’ Voice, cựu danh thủ Argentina đã chia sẻ về những gì mình đã học hỏi được từ những nhà cầm quân mà ông từng có cơ hội làm việc.

Javier Saviola Marcelo Bielsa đã từng bảo tôi là thảm họa hình ảnh
 
1. Phòng thay đồ có thể khiến một HLV bị sa thải, đó là điều chắc chắn. Đặc biệt nếu phòng thay đồ đó có nhiều cầu thủ lớn như đội trưởng và những người đã có thâm niên lâu năm trong đội.
 
Họ cố gắng chỉ huy và buộc mọi người phải tuân lệnh. Tôi đã từng trải qua điều này một vài lần trong sự nghiệp cầu thủ và đó chính là điều tôi sợ nhất khi làm HLV - quản lý một đội bóng. Bạn sẽ không thể nào khiến toàn bộ 30 cầu thủ đều hài lòng được. Chỉ 11 người có thể thi đấu và phần còn lại sẽ không cùng suy nghĩ với bạn.
 
Nhưng điều tôi đã học được khi còn làm cầu thủ chính là phải làm thế nào để khiến những cầu thủ không được thi đấu đó cũng cảm thấy mình là thành phần quan trọng trong tập thể. Giờ đây, tôi phải thực hiện nhiệm vụ đó.
 
Tôi may mắn khi được Marcelo Bielsa huấn luyện ở Olympics 2004 tại Athens khi Argentina giành huy chương vàng. Tôi có cả ngàn câu chuyện để kể về ông ấy. Sự điên của ông với bóng đá cũng giống như một sự cuồng tín quá mức vậy.
 
Image result for javier saviola bielsa

Được sát cánh cùng ông khi còn làm cầu thủ giúp bạn nhận ra độ điên của ông ấy với môn thể thao này lớn như thế nào. Ông sống vì bóng đá và đó là tất cả những thứ ông nghĩ tới - giúp các cầu thủ giỏi hơn.
 
Tôi luôn nói rằng nếu Bielsa có một cầu thủ chỉ ở mức 6 điểm, ông sẽ biến anh ta thành cầu thủ điểm 8 hoặc 9. Thật tuyệt vời. Một điều nữa là sự chân thành của ông khi trò chuyện với bạn. Đó là lý do các cầu thủ rất yêu quý ông ấy - ông rất thẳng thắn khi nói chuyện với bạn dù là về điều tốt hay xấu.
 
Tôi nhớ khi mình ghi 3 bàn trong 1 trận đấu, tôi đã rất hạnh phúc. Tuy nhiên khi bước vào phòng thay đồ, ông lại bày tỏ suy nghĩ khác. “Ngày hôm nay, cậu là một thảm họa”.
 
Tại sao chứ? Tôi hoàn toàn không hiểu.
 
Giai ma Marcelo Bielsa: Ga dien khong gioi han, nguoi truyen cam hung cho Pep Guardiola, Diego Simeone…(P1)
 
Theo ông ấy thì vấn đề nằm ở những gì tôi đã làm trong giai đoạn phòng ngự hay nói đúng hơn là những điều tôi đã không làm - ví dụ như hỗ trợ các đồng đội.
 
Bielsa là người có tư duy mở và hiểu biết tới mức điều cuối cùng ông nghĩ đến là 3 bàn thắng mà tôi ghi đó. Ông tiếp cận các vấn đề từ góc độ khác. Đó là khi bạn nhận ra ông ấy sống ở một chiều không gian khác, một thế giới khác; ông không suy nghĩ như mọi người.
 
2. Tôi bắt đầu chơi bóng khi lên 5 tuổi ở Parque Chas - một đội bóng rất nhỏ tại Buenos Aires. Tôi học được nhiều thứ từ HLV đầu tiên của mình - ông Gabriel Rodriguez - về cách một HLV nên ứng đối thế nào với một đứa trẻ. Tôi yêu thích phương pháp dạy dỗ của ông ấy.
 
Sau đó, HLV đã trao tôi cơ hội đá trận đầu tiên cho River Plate là Ramón Díaz - một người có khả năng truyền động lực bẩm sinh. Tôi đã có khoảng thời gian tuyệt vời cùng ông ấy. Khi ấy, tôi mới 16 tuổi và vẫn còn chặng đường dài để lên đội một. Tuy nhiên khi mùa giải chỉ còn vài vòng đấu và 3 tiền đạo ở đội một chấn thương khiến đội hình chỉ còn 2 người.
 
Díaz muốn đưa một tiền đạo khác vào trong cuộc đối đầu với Gimnasia de Jujuy. Tôi đang đá ở hạng 3 và thỉnh thoảng có tập luyện cùng họ nhưng chưa từng nghĩ những gì sau đó sẽ diễn ra. Khi buổi tập cuối cùng trước thềm trận đấu vừa kết thúc, tôi bước vào phòng thay đồ và thấy tên mình trên bảng. Khi bạn đi qua và thấy tên của mình, cảm xúc của bạn là không tin nổi. Bạn nghĩ chắc chắn phải có một lý do nào khác. Tuy nhiên, tôi là một trong số những cầu thủ được chọn.
 
Và sau đó, tôi ngồi dự bị. Một tiền đạo dính chấn thương trong hiệp một, chỉ còn lại duy nhất một tiền đạo trên sân và HLV quyết định tung tôi vào trong hiệp 2.
 
Tôi nhớ mình đã vô cùng lo lắng nhưng rồi sự căng thẳng tan biến bởi những điều Díaz nói với tôi: “Cứ bình tĩnh, cậu không phải chịu trách nhiệm đâu mà đó là các cầu thủ lớn tuổi hơn”.
 
Những lời đó đến thật đúng thời điểm. Tôi sẽ luôn luôn khắc ghi chúng. Ông đã cởi bỏ mọi trách nhiệm mà tôi có thể cảm thấy khi ở trên sân. Và sau đó tôi đã ghi bàn.
  

Khi thi đấu tại châu Âu, tôi có khoảng thời gian tuyệt vời cùng HLV Jorge Jesús ở Benfica. Ông là một HLV đã thực sự đào tạo và phát triển một thế hệ cầu thủ tài năng - Fabio Coentrao, Pablo Aimar, Ángel Di María, các cầu thủ xuất sắc được ông đặc biệt chỉ bảo. Ông muốn họ thi đấu tốt và ông đã làm việc chăm chỉ để đạt được điều đó.
 
Nửa giờ tập đầu tiên cùng Jorge, tất cả chỉ xoay quay chạm bóng và chơi với bóng. Bằng cách đó, chúng tôi có được sự cơ động mà ông muốn. Ông để các cầu thủ tự do nhưng đồng thời cũng đòi hòi nhiều điều từ họ. Ông thấy vị trí tiền đạo hộ công của tôi khi chơi lùi sâu vài mét sẽ cho đội rất nhiều phương án. Tôi thực sự thích thi đấu cho ông ấy trong một đội bóng xuất sắc, đó là điều bất cứ cầu thủ nào cũng thích nhất.
  

Nhưng nếu tôi được hỏi muốn là ai trong số các HLV đã từng làm việc cùng trong suốt sự nghiệp, tôi ước sẽ là José Pékerman. Ông là một HLV luôn làm việc một cách điềm tĩnh. Ông truyền nó cho các cầu thủ để nhận được những màn trình diễn tốt nhất trong những tình huống phức tạp. Tôi đã làm việc cùng ông ở World Cup U20 năm 2001 và sau đó tại World Cup 2006 cùng đội tuyển Argentina.
 
Ông là người rất chắc chắn và tin tưởng vào chính mình. Ông luôn trò chuyện với bạn và giải thích mọi thứ. Rất ít khi ông to tiếng. Trong các buổi tập, ông là một HLV lý tưởng, làm các biện pháp tâm lý để các cầu thủ cảm thấy thoải mái.
 
Ví dụ tại các khu tập luyện, tất cả chúng tôi sẽ ăn cùng nhau - ông ấy khuyến khích chúng tôi gắn bó, gần gũi với nhau. Khoảng thời gian tôi làm việc với ông ấy trùng với thời điểm cha tôi qua đời. Tôi sẽ luôn biết ơn sự giúp đỡ của ông cũng như Carles Rexach và tất cả mọi người ở Barcelona trong suốt giai đoạn đó; họ đã giúp tôi vượt qua một vấn đề cá nhân thực sự khó khăn.
  

3.
Một vấn đề cá nhân nữa mà tất cả các cầu thủ phải đối diện chính là việc giải nghệ. Mọi người luôn nói rằng bạn phải sẵn sàng đưa ra quyết định đó và điều này đúng. Các cầu thủ bóng đá đã trải qua chuyện này khuyên tôi nên suy nghĩ kỹ về việc treo giày. Nếu bạn cảm thấy vẫn có thể tiếp tục thi đấu, nó có thể khiến mọi thứ trở nên lộn xộn.
 
“Một cảm giác lo lắng có thể sẽ kìm kẹp anh và anh sẽ không biết nên làm thế nào đâu”, họ bảo với tôi như thế.
 
Trong sự nghiệp thi đấu, tôi may mắn được chơi rất nhiều trận đấu cho những đội bóng lớn trong đó bao gồm Barcelona và Real Madrid. Mỗi tuần; tập luyện, di chuyển. Nhưng khi bạn dừng lại, bạn đột nhiên thấy mình ở nhà và chẳng làm gì cả.
 
Dù vậy, tôi luôn có suy nghĩ rõ ràng rằng mình phải đưa ra quyết định chính xác ở đúng thời điểm. Khi đó, tôi sẽ không nhớ tới sự cạnh tranh. Tất nhiên, tôi nhớ việc được thi đấu vì tôi yêu môn thể thao này - nhưng không phải sự cạnh tranh.
 
Lúc đó tôi có thể hình, thể trạng hoàn hảo. Quyết định dừng lại liên quan nhiều hơn đến những vấn đề về tâm lý mà tôi trải qua trong thời gian đó. Nhưng lời khuyên từ các đồng nghiệp đã giúp tôi rất nhiều trong quá trình chuyển đổi ấy. Ngoài ra, gia đình cũng rất ủng hộ tôi. Nếu tại thời điểm đó trong cuộc đời mà bạn chỉ có một mình thì quả thật vô cùng khó khăn.
 
   

Thành thật mà nói, sau đó tôi không nghĩ tới việc lấy bằng huấn luyện nhưng rồi cơ hội đã tới để tôi được tiếp tục thu nạp kiến thức. Tôi đã nghe rất nhiều điều hay về bằng Pro của UEFA và nó rất chỉn chu - có đầy đủ thông tin và lý thuyết.
 
Trải nghiệm đó cho bạn cơ hội tiếp xúc với một khía cạnh khác của bóng đá, để hiểu các cầu thủ. Vậy, tôi sẽ như thế nào với tư cách một HLV?
  

Tôi không rõ con đường mình sẽ đi - bóng đá trẻ em hay bóng đá chuyên nghiệp. Quyết định sẽ được đưa ra đúng thời điểm nhưng tôi chắc chắn về việc muốn đối mặt với nỗi sợ lớn nhất trong phòng thay đồ. Với tôi, đó là yếu tố quan trọng để thành công trong nghiệp huấn luyện. Tuy nhiên, điều đó cũng phải được đền đáp.
Trên hết, tôi sẽ yêu cầu các cầu thủ phải chuyên nghiệp và tôn trọng các đồng đội cũng như môn thể thao mà họ chơi. Sau cùng, điều đó cũng chính là họ đã tôn trọng chính mình. Sẽ thật khó vì không phải mọi cầu thủ đều chia sẻ giá trị đó. Nhưng thay vì mặc kệ những người không đáp ứng tiêu chuẩn ấy, tôi sẽ thuyết phục họ. 
 
Tất cả chúng tôi sẽ đồng lòng và cùng nhìn về một hướng.
 
Dịch từ bài viết “Watching and learning” trên The Coaches’ Voice

CG (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Nụ cười chân thành của Xuân Son

Với tài năng xuất chúng, Nguyễn Xuân Son có thể không phải một ví dụ điển hình, nhưng vẫn là trường hợp đáng tham khảo cho bất kỳ ai trong chúng ta. Bất kỳ ai đang bước đi mà mang theo sự biết ơn, chân thành và niềm nở bên mình. Đó là 3 lớp kính chồng tạo nên phép màu “vạn hoa” của trung phong số một Việt Nam hiện tại.

X
top-arrow