Cả cuộc đời tôi đã thay đổi từ sau cuộc chuyển nhượng diễn ra. Tôi từ Bilbao chuyển đến Munich, khoác áo một trong những CLB vĩ đại nhất hành tinh, phải nói tôi đã rất may mắn được khoác áo FC Bayern. Và may mắn hơn nữa là giành cú ăn ba ngay mùa giải đầu tiên.
“Ngày hôm nay tôi chỉ muốn ăn mừng chiếc cúp cùng các đồng đội. Vẫn còn trận đấu hôm chủ nhật (gặp TSG Hoffenheim). Nếu tôi ở đó hôm chủ nhật, tôi cống hiến hết mình. Ngày nào có khoác chiếc áo này, tôi sẽ luôn bảo vệ nó”, Javi Martinez phát biểu sau trận Super Cup 2020.
|
Danh hiệu cuối cùng trong màu áo Bayern? |
Khi Javi Martinez gia nhập Bayern Munich cách đây 8 năm, anh chính là bản hợp đồng đắt nhất của Bundesliga. Gần đây, nhà đương kim vô địch Đức đã phát đi thông điệp sẵn sàng nói lời chia tay cầu thủ người Tây Ban Nha. Tạp chí 11Freunde đã phỏng vấn Martinez hồi đầu năm và anh chia sẻ về ký ức dưới thời Pep Guardiola, thời thơ ấu ở quê nhà và dự định sau khi giải nghệ.
[?] Martinez, anh có thích quay lại với vị trí số mười không?
J.Martinez: Ui, cũng rất lâu rồi tôi không đá ở đó. Tôi bắt đầu ở vị trí trung phong, sau đó chơi như số mười, nhưng với cấp độ trẻ thì chỉ những cầu thủ giỏi nhất mới được đá phía trước. Tôi rất hạnh phúc với vị trí số sáu và trung tâm hàng phòng ngự. Phòng ngự là thế mạnh của tôi.
[?] Phải có HLV nào đó đặt anh vào vị trí số sáu chứ?
J.Martinez: Không, điều đó đến rất tự nhiên. Càng trưởng thành tôi càng chơi lùi về phía sau. Trong năm đầu tiên ra mắt Athletic Bilbao, tôi đá tiền vệ con thoi kiểu cổ điển, khi đó rất tự do và tham gia tấn công nhiều hơn bây giờ - dĩ nhiên tôi cũng ghi được vài bàn trong giai đoạn đó. Nhưng có một HLV đã trao tôi nhiệm vụ phòng ngự từ rất sớm, đó là Marcelo Bielsa.
[?] Các buổi tập dưới thời ông ấy như thế nào nhỉ?
J.Martinez: Cách ông giao bài tập, những buổi nói chuyện…là độc nhất vô nhị. Ông ấy là kiểu HLV sẽ thúc đẩy bạn đạt đến giới hạn sau cùng của thể chất. Ông ấy đơn giản là biết cách giải phóng mọi thứ bên trong bạn ra, đưa bạn đến trình độ cao nhất. Nhưng không chỉ có vậy, ngoài thể thao tôi còn học hỏi ông ấy để trở thành một người đàn ông trưởng thành. Tôi nhớ có nhiều khi ông ấy nói cả giờ đồng hồ với chúng tôi nhưng không đả động gì đến bóng đá, tất cả đều về nhân sinh quan.
[?] Về sau anh lại tập luyện trong những buổi tập của Pep Guardiola. Anh có nhận ra Pep xem Bielsa là một hình mẫu để noi theo?
J.Martinez: Trong những buổi tập với Pep, ông ấy hay đến hỏi tôi về thời gian làm việc cùng Bielsa. Ông ấy muốn biết Bielsa tập luyện cho cầu thủ thế nào, đối mặt với cầu thủ ra sao. Cả hai đều dành sự tôn trọng dành cho nhau. Pep khâm phục Bielsa. Bielsa nể trọng Pep. Tôi còn nhớ có lần Bilbao đối đầu cùng Barcelona vào một đêm tối trời mưa ở San Manes. Chiến thuật của trận đấu thực sự điên rồ. Đó là trận đấu đẹp nhất tôi từng xem trong cuộc đời.
|
Pep luôn muốn hiểu thêm về Bielsa |
[?] Anh đã xem lại à?
J.Martinez: Đúng rồi, trên tivi.
[?] Có phải trận đấu đã rất dễ chịu với anh?
J.Martinez: Không hề. Nhưng khi tôi thi đấu, tôi không nghĩ ngợi điều gì khác. Tôi chỉ tập trung vào chơi bóng. Mọi người đến hỏi tôi những câu như: ‘Hey, hôm nay tôi chơi tốt đấy chứ?’ Hoặc ‘Thể hiện của cậu ấy như thế nào?!’. Tôi không bao giờ nói ra được những điều đó. Tôi tập trung hết cỡ và bỏ qua tất cả những thứ còn lại.
[?] Nhưng ở vị trí của mình anh phải chú ý đến mọi thứ xảy ra trên sân chứ.
J.Martinez: Hoàn toàn đúng, nhưng tôi không nhìn vào cách mọi người chơi bóng. Công việc của tôi là tổ chức (lối chơi) cho toàn đội. Điều quan trọng nhất với một số sáu là giữ sự tập trung không ngơi nghỉ dù chỉ một giây, không bao giờ được phép lơ là. Ngay cả khi quả bóng vẫn còn cách rất xa, tôi vẫn không cho phép mình thôi suy nghĩ: cầu thủ đang giữ bóng của đối phương có thể gây nguy hiểm bằng cách nào.
[?] Vị trí số sáu đã thay đổi như thế nào trong những năm gần đây?
J.Martinez: Bây giờ khó mà nhìn thấy có đội bóng nào còn chơi với hai số sáu. Một số sáu cặp với hai cầu thủ có khuynh hướng tấn công trở thành tiêu chuẩn của thời đại này. Nhưng bóng đá thay đổi qua từng giai đoạn. Có lẽ sơ đồ hai số sáu sẽ quay lại vào một lúc nào đó.
|
Đá cạnh Schweinsteiger là điều dễ dàng nhất |
[?] Cùng với Bastian Schweinsteiger, các anh là một cặp số sáu ở Bayern. Đá cặp cùng anh ấy thì như thế nào?
J.Martinez: Rất tuyệt vời. Basti là một trong những tiền vệ xuất sắc nhất thế giới trong nhiều năm. Anh ấy xuất hiện ở mọi nơi trên sân bóng, nguy hiểm trong tấn công và cả phòng ngự. Anh ấy là một tiền vệ toàn diện, một cỗ máy. Khi bạn cần anh ấy, anh ấy sẽ đến ngay lập tức và ném cho bạn phao cứu sinh.
[?] Việc bắt cặp cùng anh ấy đã suôn sẻ ngay từ lúc đầu?
J.Martinez: Chơi bóng với Basti bao giờ cũng dễ dàng. Chúng tôi cần một ít thời gian để làm quen với nhau, nhưng chỉ cần vài tháng là chúng tôi biết đích xác người kia muốn làm gì và sẽ làm gì trong từng tình huống cụ thể. Ngoài sân bóng thì chúng tôi có nhiều điểm khá tương đồng, cả hai đều hướng ngoại và luôn giữ tâm trạng vui vẻ. Trên sân bóng, chúng tôi đều là những người hoạt động rộng. Chúng tôi ‘nuốt chửng’ từng kí lô mét.
[?] Anh và đồng đội có khi nào nhớ Bastian Schweinsteiger?
J.Martinez: Tôi tự hào về tất cả những đồng đội đã từng sát cánh cùng nhau, nhưng nếu họ ra đi, sẽ có người khác thay thế. Basti và Philipp (Lahm) từng đóng vai trò quan trọng với đội bóng. Còn giờ là thời kỳ của Manu (Neuer), Thomas Mueller và Lewy. Nhưng nếu họ rời đi, sẽ có người khác thay thế họ. Đó là một vòng tròn. Thậm chí ngay khi không còn Basti, FC Bayern vẫn cực mạnh ở hàng tiền vệ.
[?] Anh đã nếm trải mùa giải đầu tiên ở Bayern như thế nào?
J.Martinez: Cả cuộc đời tôi đã thay đổi từ sau cuộc chuyển nhượng diễn ra. Tôi từ Bilbao chuyển đến Munich, khoác áo một trong những CLB vĩ đại nhất hành tinh, phải nói tôi đã rất may mắn được khoác áo FC Bayern. Và may mắn hơn nữa là giành cú ăn ba ngay mùa giải đầu tiên. Chúng tôi là một tập thể rất mạnh. Khu vực kỹ thuật sau trận chung kết Champions League giống như một buổi đại tiệc. Các cầu thủ trước đó đã có những năm rất tệ cho nên chiến thắng không khác gì giành được độc lập.
Cả đời tôi chiến đấu vì gia đình
[?] Còn anh, anh đã ăn mừng danh hiệu như thế nào?
J.Martinez: Tôi ăn mừng danh hiệu cùng với gia đình của mình. Trong hầu hết các trận đấu, cô ấy ngồi trên khán đài. Tôi không chỉ chiến đấu cho vị trí của mình ngày hôm nay mà còn chiến đấu vì gia đình của mình. Mẹ đã từng bỏ dở công việc để chở tôi đi tập luyện. Chức vô địch Champions League là dành cho tất cả chúng tôi.
|
Sân bóng ở Estella, Tây Ban Nha |
[?] Anh sinh trưởng ở làng quê chỉ có 1000 cư dân. Con đường nào đưa chàng trai tỉnh lẻ Tây Ban Nha trở thành cầu thủ chuyên nghiệp?
J.Martinez: Từ lúc sinh ra, bóng đá đã chảy trong huyết quản của tôi. Tôi và chúng bạn chơi bóng mọi lúc mọi nơi. Cả ngày đều là bóng đá. Chúng tôi không biết gì về bất kỳ môn thể thao khác, cũng không biết cách nào để kiếm sống ngoài bóng đá. Chúng tôi rời trường học là lao vào bóng đá hằng giờ, phải đến lúc dùng bữa thì cha mẹ mới đón tôi về. Chẳng có gì khác: bóng đá, bóng đá, bóng đá và bóng đá. Thật may là sân bóng cũng rất gần chỗ nhà tôi ở.
[?] Nơi đó trông như thế nào?
J.Martinez: Một mặt cỏ tầm thường trong điều kiện rất kỳ dị. Mưa ở đó rất nhiều, mà cứ mưa là lại ngập. Chúng tôi còn phải leo núi và đi qua những bãi đá cứng mới đến được sân. Nhưng ở tuổi đó ai mà quan tâm. Bạn muốn chơi bóng, bạn muốn niềm vui. Cũng chả ai bận tâm tập luyện hay học hỏi điều gì để tiến bộ, tất cả chỉ dành để tận hưởng niềm vui chơi bóng.
[?] Anh có còn giữ liên lạc với những người bạn thuở ấy?
J.Martinez: Dĩ nhiên rồi. Họ đến thăm tôi khi rỗi rãi còn tôi quay lại quê nhà mỗi khi có thể. Khi kết thúc sự nghiệp, tôi sẽ quay lại nơi đó.
(còn nữa)
Theo Raphael Weiss | 11 Freunde