Inaki Williams: Ý chí của sư tử

Tác giả CG - Thứ Bảy 16/10/2021 17:00(GMT+7)

Inaki Williams thiết lập một kỷ lục vô tiền khoáng hậu khi đá 203 trận liên tiếp cho Athletic Bilbao ở LaLiga. Đó là hành trình thực sự xuất sắc.

Inaki Williams đã không bỏ lỡ trận đấu nào của Athletic Bilbao ở LaLiga kể từ tháng 4/2016. Hơn 5 năm với 203 trận liên tiếp, Bilbao trải qua 5 đời HLV trưởng và Williams phá vỡ kỷ lục mà Andoni Larranaga từng thiết lập trong màu áo Real Sociedad. Nếu có một từ nào đó để miêu tả về hành trình 203 trận đó thì có lẽ phải dùng từ “tuyệt vời”. Không dễ để đá hơn 200 trận liên tiếp ở giải VĐQG Tây Ban Nha trong hơn 5 năm, bởi những thứ như chấn thương hay thẻ phạt là điều luôn có thể ập đến với các cầu thủ bất cứ lúc nào.
 
Nó cho thấy một nền tảng thể chất phi thường, nhưng đồng thời cũng là niềm tin mà các HLV trưởng trao gửi. Tất nhiên, nếu nói không có những lúc đau đớn hay mệt mỏi sẽ là quá lời, nhưng Williams thực sự có một nền tảng rất tốt. Cầu thủ người Tây Ban Nha chia sẻ trên The Guardian: “Các bác sĩ và các chuyên gia vật lý trị liệu đã làm việc rất tuyệt vời. Xin cảm ơn bố mẹ tôi bộ gene mà họ cho tôi..
 
Sẽ là dối trá nếu tôi nói mình chưa từng thi đấu với những vết đau. Tôi đã từng uống và tiêm thuốc giảm đau để thi đấu, đó là những lúc HLV và đội bóng cần tôi. Và có 2 mùa giải tôi đã bước vào những tuần cuối cùng với 4 thẻ vàng phải nhận, chỉ cần thêm 1 thẻ nữa tôi sẽ bị treo giò. Nhưng tôi không tranh cãi hay đá ai bao giờ”.
 
Ảnh: Getty Images
 
203 trận liên tiếp ở LaLiga trong hơn 5 năm, đó là một chặng đường đáng kinh ngạc. Và đi một hành trình dài không chỉ là câu chuyện của riêng Inaki Williams. Trước khi tiền đạo của Athletic Bilbao thiết lập nên cột mốc ấn tượng đó, bố mẹ anh cũng đã từng đi một hành trình rất dài theo đúng nghĩa đen. 
 
Năm 1994, bố mẹ anh - ông Felix và bà Maria, 2 người Ghana - chuẩn bị chào đón đưa con đầu lòng chính là Inaki và muốn con cái mình không thể sống một cuộc sống khổ sở, thiếu thốn ở Accra (thủ đô Ghana). Họ bàn với nhau và quyết định liều một phen. Nơi họ muốn tới là Melilla, thành phố tự trị của Tây Ban Nha nhưng nằm ở trên bờ biển phía tây bắc châu Phi, giáp biên giới Morocco. Họ phải vượt qua quãng đường dài đâu đó khoảng 5.000km trong đó có việc băng qua sa mạc Sahara rộng lớn, bỏng rát mà phần lớn bằng việc đi bộ.
 
Ông Felix đi bằng đôi chân trần, trong khi bà Maria thì đang mang thai đứa con đầu. Tiền đạo của Bilbao kể lại câu chuyện của bố mẹ mình rằng: “Có lúc họ được đưa vào một chiếc xe tải, ở trong đó có khoảng 40 người ngồi chen chúc. Sau đó họ lại đi bộ. Có những người đã nằm lại dọc đường đi và mọi người phải chôn cất cho họ. Tình hình lúc đó rất nguy hiểm, những tên cướp luôn luôn rình rập”. 
 
Khi đặt chân đến vùng biên giới giữa Morocco và Melila, cả hai không ngần ngại vượt qua lớp hàng rào ngăn cách hai đất nước. Nhưng ngay lập tức, cảnh sát ập tới và bắt họ vào tù cùng với rất nhiều người châu Phi khác có giấc mơ đến châu Âu để thay đổi số phận. Ở trong tù, một vị luật sư mà cho đến nay họ vẫn không biết tên đã tư vấn cho cả hai rằng để thoát khỏi tình cảnh đó, chỉ có một cách là họ phải hủy toàn bộ giấy tờ tùy thân ở Ghana và giả bộ như đã để mất trúng trên đường đi. Nếu những người có thẩm quyền hỏi, họ phải nói rằng đến từ Liberia, đất nước lúc đó đang trong tình trạng nội chiến và mong muốn tới Tây Ban Nha để tị nạn.
 
Nhờ kế sách này cộng thêm sự trợ giúp của một tổ chức nhân đạo, ông bà Felix và Maria đã có thể tới Tây Ban Nha. Đây là một hành trình di cư đầy gian khổ bởi lẽ nhiều người đã không có được cái kết may mắn như họ. Và cả hai đã không kể câu chuyện này cho Inaki Williams cho đến năm anh 20 tuổi khi đã bắt đầu chơi cho đội một Athletic Bilbao. Họ chỉ kể câu chuyện với cậu con trai cả của mình khi biết anh đã đủ trưởng thành.
 
 
Inaki Williams chính là niềm hy vọng của ông bà Felix và Maria. Cái tên của anh được đặt theo tên của một vị linh mục đã giúp đỡ cả gia đình ổn định cuộc sống ở Bilbao. Vị linh mục đó vừa là người bạn của gia đình và cũng là cha đỡ đầu của Inaki Williams. Nhưng cuộc sống của những người nhập cư từ châu Phi không hề dễ dàng gì. Bố mẹ của Inaki phải làm việc rất vất vả với đủ thứ nghề, thậm chí ông Felix còn một thân một mình tới London để kiếm tiền nuôi gia đình. “Bố làm việc ở một trung tâm mua sắm gần Chelsea, dọn bàn ở các quán ăn, làm bảo vệ, soát vé ở Stamford Bridge. Bố làm những việc mà chẳng ai muốn làm cả”, Inaki tâm sự.
 
Ông Felix đi làm xa hơn 10 năm, để lại gia đình với hai cậu con trai cho bà Maria. Cuộc sống khó khăn bủa vây ba mẹ con, thậm chí có những lúc họ không đủ tiền để đóng tiền điện. Trong suy nghĩ của Inaki, anh chỉ muốn thoát nghèo với mong muốn đơn giản là đoàn tụ với bố. Và bóng đá là một con đường để đạt được điều đó. Tiềm năng bóng đá của Inaki giúp anh được Club Natación Pamplona, một CLB vệ tinh của Athletic Bilbao, chiêu mộ. Trong quãng thời gian đó, anh vụ giúp tài chính gia đình bằng cách làm trọng tài cho các trận đấu bóng đá nhi đồng với mức thù lao 10 euro mỗi tuần.
 
Và cơ hội đã tới vào 4 năm sau khi trong một chuyến đi đến Natación Pamplona, ông Félix Burgui, tuyển trạch viên của Athletic, đã ấn tượng với màn trình diễn của Inaki Williams. Gia nhập Bilbao khi đã 18 tuổi, nhưng chỉ 2 năm sau anh đã có màn ra mắt đội một. Và nó giống như việc một mục tiêu trong đời đã thành hiện thực bởi sau sân cỏ là cuộc đời phải sống.
 
“Nó không chỉ tuyệt vời bởi tôi có màn ra mắt đội một, điều quan trọng là những điều nó mang lại. Bố tôi có thể trở về từ London, đoàn tụ gia đình sau 10 năm. Em trai tôi sẽ được gặp bố và có bố bảo ban. Tôi mơ ước thành cầu thủ bóng đá nhưng đồng thời cũng muốn đoàn tụ gia đình”, đây là những lời tâm sự rất thật của Inaki Williams. Không phải những lời hoa mĩ, cao xa, đơn giản với anh gia đình là số một và bóng đá là công cụ để anh được hạnh phúc bên gia đình.
 
Ảnh: Getty Images
 
Từ đó, Inaki Williams đã đi một hành trình dài cùng Athletic Bilbao. Năm 2019, anh ký hợp đồng 9 năm với Athletic Bilbao cùng phí phá vỡ 135 triệu euro. Tháng 1 năm nay, anh ghi 1 bàn và đóng góp 1 kiến tạo trong trận chung kết Siêu cúp Tây Ban Nha trước Barcelona. Williams đang hạnh phúc ở Bilbao. Năm ngoái, anh chia sẻ: “Tôi đang ở nơi mình muốn và cảm thấy hạnh phúc. Ở đây mọi người yêu quý tôi, tôi cảm thấy được trân trọng và có giá trị. Hy vọng tôi có thể đi hết hợp đồng ở Bilbao”. Nếu đến lúc đó, Inaki Williams sẽ 34 tuổi và có thể xem như đã cống hiến quãng thời gian đẹp nhất sự nghiệp cho đội bóng xứ Basque.
 
Ở Athletic Bilbao, đội trưởng Iker Muniain gọi Inaki là “Con báo” còn Inaki tự miêu tả mình là người “có da báo và trái tim sư tử”. Ý chí của cha mẹ, những người năm xưa vượt Sahara để tìm đến miền đất hứa, đã được truyền cho hai anh em Inaki và Nico, người cũng đang chơi ở đội một của Bilbao.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.