Trưởng thành từ lò đào tạo Fulham và chơi bóng đá chuyên nghiệp từ tuổi 15 độc nhất vô nhị, Harvey Elliott tựa như một chuyên gia viết sử với những kỷ lục liên tiếp trên các sân cỏ bóng đá.
Ngày chính thức chơi trận bóng đá chuyên nghiệp đầu tiên trong sự nghiệp, Harvey Elliott vẫn còn ngồi ghế nhà trường, ôn thi lấy bằng GCSE (Chứng chỉ giáo dục trung học phổ thông ở Anh). Môn học sở trường của cậu chắc hẳn phải là lịch sử, bởi vì đó là thứ cậu đã và vẫn đang viết nên trên các sân cỏ bóng đá.
15 tuổi 174 ngày, từ một cậu học sinh ưu tú của trường nam sinh Coombe ở Surrey, Elliott trở thành cầu thủ trẻ nhất chơi cho đội một Fulham, đồng thời cũng là cầu thủ trẻ nhất trong lịch sử 62 năm của Cúp Liên đoàn Anh, khi cậu xỏ giày ra sân đá trận vòng ba với chủ nhà Millwall từ phút thứ 81.
“Harvey vẫn còn mặc đồng phục khi cậu ấy đến tập trung cùng đội một trước trận đấu”, Huw Jennings, Giám đốc Học viện đào tạo của Fulham, hồi tưởng. “Cậu ấy vào sân từ băng ghế dự bị, nhanh chóng cho thấy mình thuộc về bóng đá trong gần 10 phút, và rồi lại cắp sách lên lớp như bình thường vào sáng hôm sau. Không còn gì nghi ngờ, cậu ấy đã sẵn sàng.”
Đối với nhiều người thân cận và hiểu Elliott hơn thế, đây thậm chí đã là điều họ tự tin biết rõ từ lâu trước cái ngày 25/9/2018 cậu phá kỷ lục lịch sử đó. Sau khi Fulham bán Ryan Sessegnon cho Tottenham Hotspur mùa hè năm ngoái, HLV đội U18 Steve Wrigley nhiệt tình giới thiệu và thuyết phục người đồng nghiệp trên đội một Slavisa Jokanovic về Elliott – “thần đồng sáng giá tiếp theo sẵn sàng xuất xưởng khỏi lò đào tạo tài năng”.
Harvey Elliott chơi bóng chuyên nghiệp khi còn rất trẻ. Ảnh: Getty Images
Người yêu bóng đá sẽ rất biết ơn sự lắng nghe của Jokanovic. “Slav lập tức triệu tập Harvey lên đội một và đáp chuyến bay sang Alicante (Tây Ban Nha) để tập luyện”, Jennings tiếp tục chia sẻ. “Diện kiến lứa đàn anh cao cấp, Harvey không chút e ngại, sợ sệt. Chưa bao giờ cậu ấy coi tuổi tác như một rào cản, khi đã quá quen với chuyện ăn tập cùng với các anh lớn. 13 tuổi, chơi cho đội U16; 15 tuổi, chơi cho đội U18. Tài không đợi tuổi, đúng thế. Nhưng cái đặc biệt hơn nữa ở Harvey luôn là cầu thủ xuất sắc nhất mỗi cấp độ dù có ‘nhảy cóc’ như vậy.
Tất nhiên, bóng đá chuyên nghiệp vẫn là môi trường hoàn toàn khác với tính đào thải khắc nghiệt, và bạn không thể đảm bảo cho bất kỳ sự triển vọng nào. Song, niềm tin vào Harvey là có cơ sở đàng hoàng, bởi vì ngay bản thân cậu ấy cũng luôn tin tưởng vào chính mình. Bạn có thể thấy rõ sự tự tin đó trên sân đấu, với nền tảng kỹ thuật, tư duy, sự nhiệt huyết và quyết đoán qua từng pha bóng.”
Sự thăng tiến của Elliott có thể đã không bao giờ tới, nếu không có pha “lật kèo” mang tính bước ngoặt sự nghiệp của cậu từ năm chỉ mới lên 10. Mặc dù ăn tập ở học viện của Fulham trước đó, cậu vẫn dứt áo ra đi theo lời mời gọi hấp dẫn hơn từ Queen’s Park Rangers. Song, suy đi tính lại như thế nào, cậu đổi ý và tiếp tục gắn bó với sân Craven Cottage, với quyết định được đưa ra đúng phút 90, sau trận đấu cuối cùng của mùa giải U11 gặp chính… QPR.
Nối tiếp với đà thăng tiến và trưởng thành không ngừng qua các cấp độ cho đến thời điểm phá kỷ lục trong ngày ra mắt đội một Fulham, và rồi Elliott đối diện thêm một ngã ba đường khó xử nhưng mang tính bước ngoặt nữa, ít lâu sau khi cậu đón sinh nhật tròn tuổi 16. Số là, trong khi HLV Steve Cooper vốn đã triệu tập Elliott lên đội tuyển U17 Anh chuẩn bị cho giải châu Âu hồi hè 2019 thì Scott Parker, cựu danh thủ vừa thế chỗ Jokanovic trên ghế nóng Fulham, lại có kế hoạch khác dành cho tài năng trẻ sinh năm 2003. Hãy tạm gác lại tham vọng trên trường quốc tế, và Elliott có thể trở thành cầu thủ trẻ nhất trong lịch sử Premier League.
“Lựa chọn khó khăn, phải vậy không nào? Nhưng có lẽ cũng là cơn đau đầu dễ chịu đấy chứ”, Cooper cho biết. “Không nhiều cầu thủ 16 tuổi có thể rơi vào tình huống kiểu ‘win-win’ như thế này. Bản thân tôi vốn đã nhắm Harvey cho giải trẻ Cchâu Âu từ tận cả năm trời trước đó, và đúng là cậu ấy đã khiến tôi không hối hận với quyết định mạo hiểm đó của mình. Tài năng xuất chúng của cậu ấy rõ như ban ngày và hoàn toàn phù hợp với những gì chúng tôi tìm kiếm. Đội hình U17 Anh có sẵn những chân chạy cánh truyền thống như Alex Mighten và Morgan Rogers, nhưng Harvey vẫn là một sự khác biệt.
Cậu ấy chuộng ngoặt bóng và rê dắt vặn sườn đối phương, dạt vào từ cánh phải và tối ưu cái chân trái báu vật của mình cho những pha phối hợp ban bật thanh thoát, hoặc đường chuyền thông minh và đậm tính sáng tạo, đột biến. Mô tả hệt như những gì bạn vẫn đang chứng kiến ở Harvey trong màu áo Liverpool hàng tuần thôi và tất nhiên rồi, cậu ấy còn có thể tiến xa hơn nữa trong tương lai, phát triển và hoàn thiện nền tảng kỹ thuật, tư duy bóng đá nhạy bén cũng như khả năng kiến tạo và ghi bàn”.
Cuối cùng, Elliott quyết định dũng cảm và từ chối Cooper, điều mà ông thầy trên tuyển cũng thấu hiểu và vui vẻ chấp nhận. Thay vào đó, cậu lựa chọn ở lại Craven Cottage để mà “dùi mài kinh sử” xuyên hè. Bao nỗ lực khổ luyện được đền đáp xứng đáng, Parker giữ lời hứa của mình với học trò và trình làng cậu ở phút 88 trong trận thua 0-1 của Fulham trên sân Wolverhampton Wanderers. 16 tuổi lẻ 30 ngày, Elliott một lần nữa đi vào lịch sử.
Nối tiếp với những màn trình diễn ấn tượng, và Fulham đủ ý thức rằng họ không thể giữ chân Elliott được quá lâu trước những ánh mắt thèm thuồng từ các đại gia xứ sở sương mù. Và với lợi thế từ… bố dượng của Elliott, khi ông Scott vốn là một người hâm mộ hâm mộ trung thành của Liverpool, nhà đương kim vô địch Champions League thời bấy giờ xem như nắm chắc chiến thắng. Bản thân thần đồng sinh năm 2003 cũng thẳng thắn bày tỏ với ban lãnh đạo về nguyện vọng cập bến Anfield, thỏa mãn ước mơ từ thuở thơ ấu. May mắn, Elliott được cả CLB chủ quản rất tạo điều kiện, dù rằng ai cũng mong muốn và thuyết phục cậu ở lại thêm.
Bởi vì Elliott chưa ký hợp đồng chuyên nghiệp nào lúc đó, Liverpool có thể tự do chiêu mộ cậu và để Ủy ban bồi thường bóng đá chuyên nghiệp Anh (PFCC) quyết định họ sẽ phải trả bao nhiêu cho Fulham. Thương vụ được hoàn thành chóng vánh mọi thủ tục trong mùa hè 2019, đủ thời gian cho Elliott hòa nhập rồi được điền tên vào danh sách tham dự trận Siêu cúp Châu Âu gặp Chelsea và sớm ẵm ngay danh hiệu đầu tiên trong sự nghiệp.
Mùa trước, Harvey Elliott khoác áo Blackburn theo dạng cho mượn và tạo ra dấu ấn tích cực. Ảnh: Getty Images
Tháng Hai đầu năm nay, PFCC ra phán quyết cuối cùng sau thời gian dài phân xử đôi bên, và Liverpool phải trả cho Fulham một khoản gốc 1,5 triệu bảng như phí bồi thường đào tạo, cộng với tối đa 2,8 triệu bảng nữa tùy vào phong độ và thành tích của Elliott ở Anfield. Cuối cùng, đội bóng thủ đô London sẽ còn được hưởng thêm 20% phí chuyển nhượng trong tương lai từ cậu.
Mặc dù 4,3 triệu bảng tối đa trông có vẻ bèo bọt cho một thần đồng triển vọng, nhưng con số này cũng đủ khiến Elliott có thể lập thêm một kỷ lục nữa nếu thể hiện tốt trong màu áo Liverpool, khi trở thành cầu thủ đắt giá nhất lịch sử ở lứa tuổi của mình. Phản hồi hài lòng của Fulham về số tiền đền bù nhận được chính là minh chứng thỏa đáng nhất.
“Đó là mức giá cao chưa từng thấy dành cho một cầu thủ lứa tuổi học sinh, và tất nhiên tôi nghĩ đó là một phán quyết công bằng cho những CLB nhỏ như chúng tôi”, Jennings khẳng định. “Luôn là một thách thức để có thể hiểu rằng đã đến lúc cầu thủ cần phải ra đi và nâng tầm sự nghiệp, nhưng đó là điều nên làm. Harvey của chúng tôi đã đến với một CLB lớn và đẳng cấp hàng đầu trên bản đồ bóng đá thế giới. Chúng tôi tự hào vì quãng thời gian dài đã có với Harvey, chứng kiến cậu ấy trưởng thành vượt bậc theo năm tháng. Nếu cậu ấy tỏa sáng cho Liverpool hay xa hơn nữa cả đội tuyển Anh, công lao của Fulham chắc chắn sẽ không bị quên lãng.”
Đáng nói ở đây, Elliot không được tiến cử về Anfield bởi đội ngũ tuyển trạch của Liverpool, mà là theo yêu cầu trực tiếp không chút đắn đo của đích thân Giám đốc thể thao Michael Edwards. Khi mùa giải cuối cùng trong màu áo Fulham còn chưa kết thúc, ông đã cho thu thập đầy đủ mọi video tư liệu cũng như thẩm định kỹ lưỡng về những phẩm chất và tính cách của Elliott, từ đó lập nguồn cung cấp thông tin toàn diện và nặng sức thuyết phục gửi tới Jurgen Klopp.
Ở tuổi 16, Elliott gặt hái thêm vào bộ sưu tập kỷ lục của mình khi trở thành cầu thủ trẻ nhất lịch sử xuất phát đá chính cho Liverpool. Mùa giải trước, tài năng trẻ sinh năm 2003 được gửi sang Blackburn Rovers tu nghiệp, khi HLV Tony Mowbray nơi đây được tin tưởng sẽ có thể dìu dắt và phát triển cậu như những gì đã từng làm với James Maddison thời còn ở Coventry. 42 trận đấu và 7 bàn thắng đổi lại ở hạng nhất Anh năm ngoái, thêm những dấu mốc ấn tượng nữa cho Elliott, niềm tin rõ ràng đã được đền đáp xứng đáng.
Hy vọng Harvey Elliott sẽ trở lại mạnh mẽ bởi anh là một tài năng với rất nhiều triển vọng phát triển. Ảnh: Getty Images
Giờ đây 18 tuổi và vàng đã được thử lửa ít nhiều qua hai năm, Elliott trở về Anfield với một tâm thế khác, với nền tảng từ sẵn có đến tôi luyện cũng như những tiềm tàng hứa hẹn trước mắt. Không phải vô cớ mà Klopp tự tin chia tay trụ cột Giorginio Wijnaldum sang Paris Saint-Germain không chút luyến tuyến, bởi lẽ trong tay HLV người Đức lúc này là một “Gini mới” đa năng không kém người đàn anh tiền bối.
Hai trận đá chính ở Premier League trước Burnley và đặc biệt đại chiến với Chelsea, dẫu là sự thay thế bất đắc dĩ nhưng Elliott đều bất ngờ gây ấn tượng mạnh với dáng dấp xông xáo, nhiệt huyết cũng như khả năng tổ chức lối chơi cho Liverpool với nền tảng kỹ thuật hay tư duy bóng đá ngày càng trưởng thành và sắc sảo, in dấu với hai đường kiến tạo cho Sadio Mane và Mohamed Salah (việt vị). Đảm nhiệm từ tiền vệ trung tâm, hộ công, dạt cánh hay thậm chí lùi về đá hậu vệ trái, tài năng trẻ sinh năm 2003 đang làm được quá nhiều ở độ tuổi của mình.
Dù chấn thương đáng tiếc trong trận đấu với Leeds có thể sẽ làm chậm quá trình phát triển của Elliott lại một thời gian, nhưng với sự quả cảm đã thể hiện (ngay lập tức đăng dòng trạng thái trấn an người hâm mộ không lâu sau khi được đưa khỏi sân), ít nhất chúng ta có thể có niềm tin rằng anh sẽ trở lại mạnh mẽ. Elliott có cả sự nghiệp đầy rẫy hứa hẹn trước mắt, với thêm những trang lịch sử mới chờ đợi được anh viết nên.
Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.
Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.
Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.
Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.
Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.