Harry Kane: Từ kẻ bị ruồng bỏ tới sát thủ “chất” đến từng bàn thắng

Tác giả CG - Thứ Ba 15/08/2017 16:25(GMT+7)

1. Tháng 7/2013, trên một diễn đàn của Tottenham trên mạng xã hội Reddit, một cổ động viên đã đăng profile về một tiền đạo 19 tuổi có tên Harry Kane và khơi gợi cuộc tranh luận về tiềm năng của cầu thủ này.
Harry Kane: Từ kẻ bị ruồng bỏ tới sát thủ ghi bàn
Ở bên dưới, rất nhiều người tỏ ra lo lắng. Hẳn nhiên Kane không phải một tiền đạo mũi nhọn. Nhưng dường như anh cũng không phù hợp với vai trò lùi sâu: anh cao to, có thân hình toát lên sự chậm chạp và thiếu sự sáng tạo. Mặc dù có một vài khoảnh khắc lóe sáng tiêu biểu - hai bàn thắng ở FA Cup, một giai đoạn được cho mượn ở Millwall, một bàn thắng ở U20 World Cup - thì hầu như tất cả mọi người đều nhận định tương lai của anh không phải ở Spurs mà có lẽ là một câu lạc bộ yếu hơn. “Tôi không nghĩ chúng ta sẽ được thấy cậu ta thi đấu thường xuyên,” một người viết. “Đó không phải người giúp bạn mơ về những màn trình diễn lớn trước mọi đối thủ,” người khác bình luận. Họ so sánh anh với Danny Graham, Gary Hooper và Grant Holt. Có người thì gọi anh là “một cầu thủ giỏi của Championship” và một “phiên bản lỗi của Michu”.
 
Đây là những người đã từng xem anh thi đấu. Suy nghĩ của họ cũng là có lí do cả: Kane chỉ ghi được một bàn thắng cho đội một và 16 bàn trong 65 lần ra sân trong bốn mùa giải cho mượn. Hai mùa giải cuối cùng ở Norwich (nơi anh phải nhận chấn thương) và Leicester (phải ngồi dự bị) là một thời kì anh bị tịt ngòi. “Anh ta chẳng giỏi giang gì,” Matt Wallace, một người mua vé cả mùa của Norwich, trả lời FourFourTwo (FFT). “Anh ta chẳng làm được gì với trái bóng và cũng không tạo ra được mối đe dọa nào với khung thành đối phương.” Ngay cả Kane cũng tỏ ra nghi ngờ. “Tôi đã 19 tuổi, sống xa nhà và không được thi đấu,” anh trả lời Daily Mail. “Bạn sẽ luôn có những nghi ngờ như thế. Nếu bạn không được chơi bóng ở đó thì rồi bạn sẽ thi đấu cho Tottenham như thế nào?”
 
Rất nhiều tiền đạo trẻ đã kinh qua các giải đấu yếu, được đem cho mượn và tìm kiếm sự bứt phá. Và rất nhiều người không bao giờ làm được. Nhưng trong ba năm, Kane đã giành Chiếc giày vàng của Premier League và phá vỡ kỉ lục ghi bàn trong một mùa giải cho câu lạc bộ. Anh được liên hệ với Manchester United, Juventus và Real Madrid. Antonio Conte thì định giá anh 100 triệu bảng. Diego Maradona kêu gọi Napoli hãy chiêu mộ anh. Mauricio Pochettino thì so sánh anh với Gabriel Batistuta.
 
Các cầu thủ thường không muốn quá trình phát triển của mình giống như một ánh sao băng. Bạn có thể thấy một tài năng ở tuổi 19 và không ai biến thành một cầu thủ đẳng cấp thế giới qua một đêm cả. Mọi người từng gọi Kane là “cầu thủ một mùa” vì con đường tỏa sáng của anh dường như quá khác thường.  Nhưng khi huấn luyện viên đội U16 Anh Kenny Swain gọi anh là “câu chuyện kinh điển về sự phát triển”, bằng cách nào đó cộng một logic nền tảng với sự xuất hiện đột ngột của Kane thì ông đã đúng.
 
2. Kane không phải một thần đồng. Sinh ra trong một gia đình là cổ động viên của Spurs sống cách sân White Hart Lane một vài dặm, thần tượng của anh là Teddy Sheringham. Nhưng anh cũng dành sự yêu thích cho những môn thể thao khác: anh là một vận động viên cricket giỏi, yêu đánh golf và muốn trở thành một cầu thủ NFL (giải bóng bầu dục Mỹ). Giống như David Beckham, anh khởi đầu ở Ridgeway Rovers. Lên tám tuổi, anh gia nhập Arsenal và sau đó phải ra đi sau một năm (sau này trên báo chí, huấn luyện viên Arsène Wenger đã tỏ ra thất vọng vì điều này). Sau khi trở về Ridgeway, Kane chuyển tới Watford và sau đó là Spurs, nơi trước đó đã từng từ chối anh. Tuy nhiên những khó khăn đã sớm ập đến: sinh ngày 28 tháng 7, anh là một trong những người trẻ nhất trong nhóm tuổi của mình và bởi vậy thể chất của anh bị tụt lại phía sau. Ở tuổi 14, các huấn luyện viên đội trẻ đã nói với cha mẹ anh rằng nếu anh không tiến bộ trong năm tới, anh sẽ bị thải loại.
 
Harry Kane khi còn nhỏ
Bây giờ phải làm gì đây? Câu trả lời tất nhiên là tập luyện thật chăm chỉ. Anh và bố mình đã tập luyện thêm rất nhiều ở ngoài câu lạc bộ và cùng với sự phát triển nhanh chóng, Kane đã được kí một bản hợp đồng mới. Thậm chí anh còn được triệu tập lên các đội tuyển trẻ quốc gia nữa. Tại đó tuy không thu hút được sự chú ý của mọi người tuy nhiên anh vẫn luôn tập luyện chăm chỉ và tiếp tục cải thiện bản thân mình. “Điểm nổi bật nhất với tôi chính là con người cậu ấy - động lực thôi thúc và sự quyết tâm,” Swain trả lời The Guardian. “Kỹ thuật cậu ấy không quá nhiều nhưng bù lại cậu ấy có sự khao khát với công việc, với những mục tiêu, cậu ấy muốn học hỏi và thi đấu tốt hơn nữa.”
 
Trở lại Spurs, Kane ghi 18 bàn trong 22 trận cho đội U18. Tuy nhiên anh vẫn không được chơi ở vị trí phù hợp với mình - anh phải đóng vai một tiền vệ cánh và thậm chí là một tiền vệ trung tâm. Câu chuyện tương tự diễn ra ở đội tuyển Anh đơn giản vì những tiền đạo khác tỏ ra nổi bật và thi đấu tốt hơn. “Chúng tôi có một vài tiền đạo giỏi: Nathan Redmond, Saido Berahino, Ross Barkley, Benik Afobe,” cựu huấn luyện viên đội U19 trả lời The Guardian. “Thật khó để đưa tất cả bọn họ vào cùng một chỗ.”
 
Tháng 1/2011, Spur quyết định đem cho mượn Kane. Anh gia nhập Leyton Orient, ghi năm bàn trong 18 trận. Đến tháng 8, anh có trận đấu ra mắt Spurs và tại đó anh bỏ lỡ một quả phạt đền trong trận hòa không bàn thắng trước Hearts tại vòng loại Europa League. Tháng 1 năm sau, anh lại bị Spurs đem cho mượn một lần nữa và lần này điểm đến là Millwall. The Lions lúc đó đang đối mặt nguy cơ phải xuống hạng, tuy nhiên Kane đã có 9 bàn thắng để giúp đội bóng ở lại Championship và trở thành cầu thủ trẻ xuất sắc nhất mùa giải. “Có lẽ điều đó đã biến tôi trở thành một người đàn ông, thực sự là như vậy,” anh nói. “Tôi đang chơi các trận đấu khó khăn và có áp lực rất lớn và rồi tôi đã vượt qua nó một cách tích cực.”
 
Harry Kane trong màu áo Leyton Orient
Anh đồng thời cũng gây bất ngờ với ban huấn luyện đội bóng. “Trong 20 năm làm công tác huấn luyện, tôi chưa bao giờ thấy một cầu thủ tập luyện nhiều như Harry,” Joe Gallen, trợ lý huấn luyện viên của Millwall, trả lời The Guardian. Một động tác được anh luyện tập rất nhiều là những cú dứt điểm từ góc chữ D bên ngoài vòng cấm địa, bóng sẽ đi thấp và bay vào góc khung thành. “Cậu ấy là người sút giỏi nhất từ vị trí ấy mà tôi từng thấy,” Gallen nói. “Với cậu ấy sẽ là một cú sút xa từ khoảng cách 6 yard (khoảng 5,4m), nhưng cậu ấy sẽ tập nó rất nhiều.” Các huấn luyện viên thường vui khi thấy cầu thủ của mình tập luyện và đổ mồ hôi trên sân tập, thế nhưng Kane thường tập nhiều đến nỗi mà Kenny Jacket sợ rằng anh sẽ bị dính chấn thương. Anh bảo Gallen phải rút anh ra khỏi sân. Kane tỏ ra rất giận. “Cậu ấy sẽ nhìn tôi chẳng vui vẻ gì,” Gallen nói. 
 
3. Tháng 8/2012, Kane chơi trận đầu tiên cho Spurs tại Premier League khi vào sân ở năm phút cuối cùng trước Newcastle. Tuy nhiên, anh lại sớm bị đem cho mượn tới Norwich. Ở trận đấu thứ hai, một chấn thương xương bàn chân khiến anh phải nghỉ tới tháng 12 trước khi Spurs gọi anh trở lại vào tháng Một. Ba tuần sau, Spurs lại quyết định không cần anh nữa và vì thế Kane lại tiếp tục hành trình phiêu lưu bốn tháng tiếp theo trên băng ghế dự bị của Leicester và nhìn những David Nugent, Jamie Vardy hay Chris Wood thi đấu.
 
Năm 2013, Kane quyết tâm ở lại Spurs và chờ đợi một sự bứt phá.  Khi họ đề nghị một hợp đồng cho mượn nữa, anh đã từ chối ngay lập tức. Trong buổi tập, anh nói với các huấn luyện viên đội trẻ là  Tim Sherwood và Les Ferdinand giúp anh tập dứt điểm từ nhiều góc và khoảng cách khác nhau. Một thành viên ban huấn luyện nói Kane bị “ám ảnh” với việc tập sút. Khi Sherwood thay André Villas-Boas làm huấn luyện viên trưởng vào tháng 12, Kane đã được thi đấu nhiều hơn và bắt đầu tỏ ra nổi trội hơn bản hợp đồng 26 triệu bảng Roberto Soldado khi tập luyện. Sau buổi tập vào một ngày thứ Sáu trong tháng Tư, Sherwood bất ngờ nói với Kane rằng anh có thể xuất phát ngay từ đầu trong trận đấu với Sunderland ngày hôm sau. “Vâng, đã đến lúc rồi!” Kane đáp lại.
 
Trận đấu ngày thứ Bảy ấy, Kane đã ghi bàn trong chiến thắng 5-1. Anh tiếp tục đá chính ở hai trận đấu tiếp theo tại giải quốc nội và ghi hai bàn. Mùa hè đó, chủ tịch Daniel Levy dành cho anh một bản hợp đồng mới có thời hạn 5 năm.
 
 
Tuy nhiên khi Pochettino thay thế Sherwood, những đám mây đen dường như lại kéo đến. Cho đến tận tháng 11, Kane vẫn chưa có một lần đá chính nào tại Premier League. Anh được thi đấu 5 trận tại Europa League và ghi 6 bàn thắng, cùng với đó là 2 pha lập công ở League Cup. Thế nhưng Soldado vẫn là người được trọng dụng. Thậm chí khi Kane đã lập một cú hat-trick vào lưới Asteras Tripoli thì anh vẫn phải làm bạn với băng ghế dự bị.
 
Thời điểm đó, phong độ rất sung mãn của Kane tại các giải đấu cúp được bộc lộ nhờ may mắn và cũng một phần do những đối thủ khá yếu hoặc tài năng của anh lúc ấy đang chờ đợi để bung ra. Ngày 2 tháng 11, anh vào sân khi Spurs đang hòa Aston Villa 1-1 và ghi bàn từ một quả đá phạt trực tiếp ở phút cuối cùng. Và sau đó anh đã có trận đá chính đầu tiên tại Premier League, ghi bàn trong cả ba chiến thắng 2-1 liên tiếp và lập một cú đúp góp phần đả bại Chelsea 5-3. Anh nói rằng chế độ tập luyện thể lực của Pochettino đã giúp anh nâng cao về sức mạnh cũng như tốc độ. Trên khán đài, người hâm mộ Spurs hát vang: “Soldado, anh đến từ miền đất Tây Ban Nha đầy nắng để tập luyện với Harry Kane.”
Kane ghi 21 bàn ở giải vô địch quốc gia trong tổng số 31 pha lập công, trở thành cầu thủ Spurs đầu tiên ghi được hơn 30 bàn sau Gary Lineker vào năm 1992. Bàn thắng vào lưới Villa đã thể hiện sự bứt phá mà anh cần: “Đó cũng là một quả đá phạt khá may mắn,” Kane trả lời tờ The Times, nói rằng bóng khi đó đã đi chệch hướng. Rồi anh lắng lại để suy tư. “Nếu bóng không đi vào lưới, liệu tôi có được thi đấu nhiều như vậy hay không?”
 
4. Trước thềm mùa giải tiếp theo, nhiều chuyên gia cho rằng Kane rồi sẽ mờ nhạt. Dường như có quá ít lý do để tin vào điều gì khác. Anh chỉ là một chàng trai bình thường - không được thổi phồng, không PR, không có một dấu hiệu nào của một siêu sao. Một năm trước đó, chẳng ai đọc được bất cứ một bài báo nào về sự nổi lên của anh. Các số liệu thống kê cơ bản cũng chỉ ra những con số hết sức nghèo nàn. Trang phân tích FiveThirtyEight có một bài viết với nhan đề “Harry Kane, người may mắn nhất trong bóng đá” để nói rằng anh sẽ không có cơ hội để lặp lại phong độ trong mùa giải gần nhất của mình. Phần lời mở đầu của bài viết chỉ ra có phần đúng: Kane có số lượng “bàn thắng kỳ vọng” (xG) nhiều hơn bất cứ cầu thủ nào, ghi 19 bàn thắng mà không có pha lập công nào từ chấm phạt đền với xG là 11,33. Dựa vào những gì mọi người biết về Kane thì anh khá dễ để phân loại. “Nếu anh không phải một cầu thủ đẳng cấp thực sự - và chúng ta chẳng có lý do gì để không được nghĩ anh như thế - thì nhiều khả năng anh sẽ thụt lùi,” bài báo nói.
 
Kane đã phải trải qua một giai đoạn tịt ngòi kéo dài tới ngày 26 tháng 9. Khi anh đưa bóng vào lưới lần thứ hai thì đó lại là một bàn phản lưới nhà với Swansea. Nhưng rồi anh cũng ghi bàn trở lại. Một loạt những bàn thắng cứ thế mà đến được ghi bằng cả hai chân, từ những cú sút xa, đánh đầu, vô lê, hay bấm bóng. Liệu đây có còn là sự may mắn? “Tôi ở lại sau các buổi tập để tập dứt điểm và luyện cho các tình huống trong trận,” Kane trả lời FFT. “Tôi nghĩ đó là lý do tại sao các bạn thấy tôi ghi được mọi kiểu bàn thắng - trong hay ngoài vòng cấm, đánh đầu, chân trái, chân phải.”
 
Đến cuối tháng Năm, Kane đã có 25 pha lập công và giành danh hiệu Chiếc giày vàng. Ferdinand nói khả năng dứt điểm của anh gợi nhớ về hình ảnh của Alan Shearer. “Hãy xem những bàn thắng của Alan, rất nhiều trong số đó là những cút sút vô cùng hiểm hóc,” anh trả lời The Telegraph. “Anh ấy rất hiếm khi băm bổ. Harry cũng như thế.”
 
“Tôi nghĩ khi càng nhiều tuổi, các cơ của bạn càng phát triển hơn, bạn sẽ có nhiều sức mạnh hơn,” Kane nói. “Nhưng tôi cũng tập luyện rất chăm chỉ. Tôi tập gym để nâng cao sức mạnh và các phần lower body vì tôi thấy mình cần phải tăng thêm tốc độ trong lối chơi.”
 
Harry Kane và Dele Alli
5. Kể từ năm 2013, Kane đã và đang tiếp tục cải thiện những thứ có thể tiến bộ được: dứt điểm, chọn vị trí, thể lực, sức mạnh. Mỗi kỹ năng được gắn liền với một bài tập. Mỗi bàn thắng được bắt nguồn từ một bài tập dứt điểm. “Cậu ấy luôn thúc đẩy bạn cố gắng cho cậu ấy tập luyện, thi đấu và ghi bàn,” huấn luyện viên Pochettino nói. “Cá tính của cậu ấy thật không thể tin được.”
 
Mùa giải 2016/2017, Kane ghi 29 bàn thắng trong 30 trận đấu ở giải quốc nội với tỷ lệ 0,98 bàn/trận. xG của anh cũng tốt hơn với 10 bàn thắng. Trong ngày cuối cùng của mùa giải, anh đăng một tấm ảnh của mình trên đường đi xuống đường hầm của Hull, tay cầm Chiếc giày vàng dưới cánh tay trái của mình. “Điều đó đến với tôi thật không hề dễ dàng,” anh trả lời FFT. “Có lẽ tôi đã phải tập luyện chăm chỉ hơn rất nhiều người để có được vị trí ngày hôm nay.”
 
Lược dịch từ bài viết The Hurricane của tác giả Thore Haugstad trên Time On The Ball. 

CG (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.