Hai bản thể David De Gea ở Manchester United và Đội tuyển Tây Ban Nha

Tác giả CG - Thứ Sáu 14/09/2018 14:54(GMT+7)

Thủ môn thường là những người cản bóng xuất sắc nhưng không nổi trội ở khả năng chuyền bóng. Và điều này được thể hiện rõ ở David de Gea cũng như trong lối chơi của Manchester United.
Hai bản thể David De Gea ở Manchester United và Đội tuyển Tây Ban Nha

David de Gea được điền tên vào đội hình tiêu biểu của năm do Hiệp hội cầu thủ chuyên nghiệp Anh (PFA) lần thứ 5 trong vòng 6 mùa giải. Anh là cầu thủ xuất sắc nhất của Manchester United 4 lần trong 5 mùa. Tháng 12 năm ngoái trong chiến thắng của Manchester United trước Arsenal, anh đã cân bằng kỷ lục Premier League khi cứu thua 14 lần/trận.

Do đó không quá khi nói rằng anh là một thủ môn xuất chúng, có lẽ là xuất sắc nhất thế giới. Tuy nhiên vị trí của De Gea ở đội tuyển Tây Ban Nha dường như có dấu hiệu lung lay sau một loạt trận với phong độ thất thường trong màu áo La Roja, đỉnh điểm đó là tình huống để Cristiano Ronaldo ghi bàn trong trận hòa 3-3 giữa Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha ở World Cup.
 
Tất nhiên, thủ môn nào cũng sẽ phải mắc sai lầm và tính chất vị trí khiến mọi người thường nhớ lỗi của những người gác đền nhiều hơn các vị trí khác. Nhưng rõ ràng là ở đội tuyển Tây Ban Nha, De Gea không thi đấu tốt như tại Manchester United. Nguyên nhân của vấn đề có lẽ phần nào lý giải những khó khăn của Quỷ đỏ dưới thời José Mourinho.
 
 

Lạc trong số những phẩm chất xuất sắc của De Gea, vẫn có một thứ anh tỏ ra không nổi trội. Tỷ lệ chuyền bóng chính xác của anh ở mùa này chỉ là 50%. Mùa giải trước là 57,5%. Đó không phải những con số quá tệ với một thủ môn nhưng rõ ràng không thể nói là xuất sắc. Ví dụ như Ederson mùa giải trước đạt tỷ lệ chuyền bóng chính xác là 85,3%. Tất nhiên, lối chơi của Manchester City rất khác với Manchester United. 
 
Nhưng ngay cả dưới thời Louis van Gaal, khi United cũng thực hiện lối chơi triển khai bóng từ dưới, tỷ lệ chuyền chính xác của De Gea cũng chỉ là 60,7%. Cựu thủ môn Atletico Madrid sở hữu phản xạ tuyệt vời và cảm quan vị trí xuất sắc nhưng anh không hề thoải mái khi xử lý bóng bằng chân.
 
Đó thực sự sẽ không phải vấn đề miễn là lối chơi của đội bóng và thủ môn có sự liên kết. Nếu bạn muốn tìm minh chứng cho nhận định trên, hãy nhìn vào những khó khăn của Petr Cech tại Arsenal mùa giải này.
 
De Gea muốn các cầu thủ MU đoàn kết vượt qua khó khăn

Hoặc trở lại với Cameroon vào thập niên 80 của Thế kỷ trước, khi họ sở hữu hai thủ thành có lẽ là vĩ đại nhất trong lịch sử châu Phi, Thomas N’Kono và Joseph-Antoine Bell. N’Kono thích đứng một chỗ trong vòng cấm địa. Ông là một thủ môn sở hữu phản xạ và cảm quan vị trí đáng chú ý, giống De Gea. Ngược lại, Bell lại thường rời vòng cấm địa để bọc lót phía sau hàng hậu vệ. Ban huấn luyện Cameroon thường khó để lựa chọn một trong hai, và hệ quả là hàng phòng ngự mỗi trận sẽ chơi với phong cách khác nhau tùy thuộc vào thủ môn ra sân.
 
Bell đổ lỗi cho việc Cameroon bị đội tuyển Anh loại ở tứ kết World Cup 1990 khi N’Kono thi đấu. “Nếu tôi không ở đó và họ dâng lên thì khi bóng được chọc khe qua sẽ thực sự nguy hiểm,” ông giải thích. “Bạn có thể thấy phong cách thi đấu của chúng tôi không phải lúc nào cũng giống nhau. Các cầu thủ sẽ dâng lên nếu họ biết có ai đó có thể bọc lót hỗ trợ phía sau. Nhưng bạn phải có một huấn luyện viên hiểu điều đó. Đây không phải thứ chúng tôi có thể thường xuyên lên kế hoạch vì đôi khi bạn không có một huấn luyện viên tạo ra được sự khác biệt.” Bàn cân bằng và sau đó ấn định tỷ số của đội tuyển Anh ở trận đấu đó đến từ một quả phạt đền. Gary Lineker đã bị phạm lỗi sau khi chạy đến đón một đường chọc khe.
 
Liệu những điều trên có đứng sau sự sa sút của De Gea mỗi khi khoác áo đội tuyển quốc gia hay không? Rõ ràng thiên về khía cạnh tâm lý là điều không hợp lý trong trường hợp này mà cần thấy rằng Tây Ban Nha đá rất khác với Manchester United. Họ không gây sức ép lớn như đội bóng của Pep Guardiola tuy nhiên các tuyến của La Roja dâng cao hơn so với Quỷ đỏ. Thậm chí nếu De Gea có thể chơi như thế thì cũng cần một sự thay đổi, thích nghi và không loại trừ khả năng quá trình đó sẽ làm anh mất đi sự ổn định.
HLV Mourinho

Cùng với đó, những sự lựa chọn của Mourinho tại Manchester United cũng sẽ bị hạn chế. Sẽ là một thay đổi lớn về lối chơi nếu ông sử dụng chiến thuật gây áp lực tầm cao (dù khi còn dẫn dắt Porto chiến lược gia Bồ Đào Nha từng làm điều này), và đương nhiên hàng phòng ngự của Quỷ đỏ suốt 2 mùa vừa qua cũng chứng kiến sự thiếu ổn định. Tuy nhiên sự có mặt của De Gea – và sự xuất sắc của anh – đồng nghĩa với việc chỉ có một lựa chọn duy nhất.
 
Một hàng phòng ngự lùi sâu, cố định đồng nghĩa hàng tiền vệ cũng phải lùi sâu theo nếu không sẽ mở ra khoảng trống giữa các tuyến cho đối phương khai thác – điều này phần nào giải thích cho sự thất vọng của Paul Pogba. Hàng tiền vệ chơi thấp cũng lý giải tại sao Manchester United thường phải chơi bóng dài và trong một ngày xấu trời, không khó hiểu khi Romelu Lukaku hoàn toàn có thể bị đối phương cô lập.
 
Cuối cùng, có một câu đôi khi vẫn được hỏi nhiều lần rằng nếu như mùa hè 2016, Guardiola dẫn dắt Man United và Mourinho tới Man City thì mọi chuyện sẽ như thế nào? Câu trả lời là De Gea có lẽ đã trở thành cầu thủ của Real Madrid. Một thủ môn không bao giờ chỉ đơn thuần là một người trấn giữ khung thành.
 
Lược dịch từ bài viết “Why is David de Gea exceptional for United and indifferent for Spain?” của tác giả Jonathan Wilson trên The Guardian.
 
CG (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Gabriel Martinelli: Thay đổi để thích nghi hoặc ngồi dự bị!

Cầu thủ chạy cánh người Brazil chắc chắn sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến khốc liệt để đòi lại vị trí chính thức trong đội hình xuất phát của HLV Mikel Arteta tại Arsenal, nhất là khi “người đóng thế” Leandro Trossard đang làm rất tốt mỗi khi được trao cơ hội.

Marco Reus: Yêu, sống và cảm nhận...

Lòng trung thành là giá trị xa xỉ trong bóng đá hiện đại. Chúng ta sẽ chẳng thể trách cầu thủ mong muốn ra đi tìm thử thách mới, nhưng một người gắn bó với một đội bóng suốt hơn một thập kỷ thì đó là giá trị đáng trân trọng.

Neymar: Từ thiên tài tới bi hài

Chấn thương, tiệc tùng, những vụ bê bối khiến sự nghiệp của Neymar lao dốc rất nhanh. Ở tuổi 32, liệu anh có thể trở lại đỉnh cao hay không?

Francesco Acerbi: Đóa hoa nở muộn

36 tuổi mới có lần đầu tiên vô địch Serie A dù đã chơi bóng ở Ý từ năm 2006, nếu ví Francesco Acerbi là một đóa hoa nở muộn thì người nuôi trồng đóa hoa ấy là Simone Inzaghi.

Julian Brandt: Gọi giấc mơ về từ quá khứ

Dù chưa bao giờ phát tiết trọn vẹn những phẩm chất cũng như tiềm năng thiên bẩm của mình nhưng tiền vệ người Đức đang cùng Dortmund mơ về một mùa giải đẹp nhất kể từ ngày bắt đầu sự nghiệp.

Gabriel Heinze và con đường của một gã... Judas

Một hậu vệ mạnh mẽ, phóng khoáng, luôn nhận được sự yêu quý tại bất kỳ nơi nào anh từng thi đấu nhưng rồi những mối nhân duyên quá đỗi phức tạp đã vô tình biến Gabriel Heinze trở thành kẻ phản bội trong mắt người hâm mộ từng giành trọn vẹn tình cảm cho ngôi sao người Argentina.