Tiền vệ người Tây Ban Nha từng khiến cả thế giới phải nhớ đến tên mình chỉ bằng hai cú giật gót kinh điển. Nhưng rồi, chính sự lười nhác cộng thêm tính cách bốc đồng nghệ sĩ đã biến Jose Maria Gutierrez Hernandez từ một thần đồng sở hữu tiềm năng không giới hạn sau cùng trở thành nỗi nuối tiếc dang dở đối với những người hâm mộ Real Madrid.
Từng có nhiều thời điểm, người ta xem Guti như là câu trả lời xác đáng mà Real Madrid dành cho các cổ động viên Barcelona mỗi khi nhắc đến Xavi hay Iniesta. Là một cầu thủ trưởng thành từ lò đào tạo trẻ Los Blancos, tiền vệ sinh năm 1976 không chỉ mang trong mình “dòng máu” Hoàng gia chính thống. Hơn tất cả, thứ khiến cho Guti được các Madridista yêu mến nhất chính là bởi phong cách chơi bóng vô cùng thanh lịch, quý tộc và nét hào hoa không lẫn vào đâu được. Thậm chí, nhiều người hâm mộ sân Bernabeu còn yêu Guti hơn cả biểu tượng của họ - “Chúa nhẫn” Raul Gonzalez.
Ngay cả một huyền thoại của bóng đá thế giới như Zidane cũng từng phải thừa nhận rằng: “Tôi không giỏi bằng Guti”. Tất nhiên, có thể nhiều người sẽ nghĩ là siêu sao người Pháp đưa ra nhận xét phóng đại nhưng sự thật thì tài năng của Guti là điều không ai dám phủ nhận. Xuyên suốt 15 năm tận hiến cho màu áo Real Madrid (tính cả thời gian chơi cho đội trẻ là 25 năm), Guti đã giành tổng cộng 5 chức vô địch LaLiga cùng 3 danh hiệu Champions League. Thế nhưng, điều trớ trêu là tiền vệ tài năng của Los Blancos chưa bao giờ được nếm trải hương vị của một trận chung kết châu Âu.
Trải qua biết bao đời huấn luyện viên, Guti từng là đồng đội của những danh thủ hàng đầu như Davor Suker, Fernando Hierro, Clarence Seedorf, Fernando Redondo, Roberto Carlos cho đến Ronaldo “béo”, Zidane, Luis Figo, David Beckham rồi sau này là Cristiano Ronaldo, Kaka, Karim Benzema… Mặc dù vậy, vai trò của Guti tại sân Bernabeu thì chưa bao giờ được thừa nhận một cách đúng mực. Kể cả khi đang ở trong những tháng ngày thăng hoa nhất của sự nghiệp, người ta vẫn chỉ xem Guti giống như một thứ gia vị lãng mạn của bóng đá, một nét chấm phá hào hoa cho tâm hồn Madrid đích thực.
Guti chưa bao giờ chấp nhận một cuộc sống nửa vời. Trong suốt quãng thời gian chơi bóng đỉnh cao của mình, anh gần như chỉ tồn tại được dưới hai gam màu đen trắng, hoặc làm ngôi sao, hoặc làm kẻ tội đồ, hoặc ghi bàn, kiến tạo, hoặc nhận thẻ đỏ và rời sân trong sự ức chế tột độ từ ban huấn luyện và các cổ động viên nhà. Trên sân cỏ, Guti sở hữu một tài năng thiên bẩm cùng đôi chân ma thuật nhưng chính lối sống phóng túng cùng cá tính quá mạnh đã khiến cầu thủ người Tây Ban Nha chẳng bao giờ đủ sức phát tiết trọn vẹn những phẩm chất của mình.
Cho đến bây giờ, tất cả những ký ức đẹp đẽ nhất về Guti có lẽ đều nằm gọn trong hai tình huống giật gót kinh điển đã đi vào lịch sử. Lần đầu tiên là ở trận gặp Sevilla vào tháng Một năm 2006, khi số 14 đang đứng quay lưng lại với khung thành đối phương, anh không cần phải quan sát quá nhiều trước khi đánh gót nhẹ nhàng xuyên qua 4 cầu thủ để đưa bóng tìm đến vị trí của Zidane.
Tiếp đến 4 năm sau đó, tháng 1/2010, trên sân Riazor, Guti nhận đường chọc khe từ Kaka và đối mặt với thủ môn Deportivo nhưng thay vì dứt điểm một cách đơn giản, chàng lãng tử thành Madrid lại quyết định lựa chọn một giải pháp “nghệ thuật” hơn bằng cú giật gót ngược ra phía sau nhằm tạo điều kiện cho Benzema ghi bàn vào lưới trống, một khoảnh khắc thực sự điên rồ và đầy ám ảnh nhưng đã khiến người ta thấu hiểu trọn vẹn về con người của Guti, một kẻ hào hoa có thể thực hiện được những điều không tưởng trong một ngày đẹp trời nhất.
Để rồi, cũng chính bởi những thước phim đẹp như mơ ấy, người Madrid lại càng thêm phần xót xa và nuối tiếc cho số phận của Guti, một thiên tài đích thực nhưng chưa bao giờ có thể đi tới cuối con đường danh vọng. Trong suốt những năm tháng chơi bóng dưới màu áo Los Blancos, ngôi sao người Tây Ban Nha từng đảm nhiệm rất nhiều vai trò khác nhau và dù thi đấu ở vị trí nào đi chăng nữa, Guti cũng đều để lại ký ức đẹp trong lòng người hâm mộ.
Mùa giải 2000/2001, khi Fernando Morientes chấn thương, Guti đã được HLV Vicente Del Bosque đẩy lên chơi tiền đạo lùi và ghi được 18 bàn cho Real Madrid. Tới khi Zidane giải nghệ, cầu thủ mang áo số 14 lại trở thành “nhạc trưởng” làm nhiệm vụ dẫn dắt lối chơi của đội bóng chủ sân Bernabeu. Khoảng thời gian sau này, trước sự xuất hiện của một “số 10” mới là Kaka, người ta lại được chứng kiến Guti chấp nhận lùi xuống chơi như một tiền vệ tổ chức phía sau.
Ảnh: AS
Không ít người nghi ngờ Guti sẽ sớm phải ra đi để nhường chỗ cho công cuộc xây dựng Galacticos 2.0 nhưng ngôi sao người Tây Ban Nha thì chẳng hề quan tâm đến điều ấy. Trên sân cỏ, Guti vẫn âm thầm lặng lẽ chuyền bóng kiến tạo cho Ronaldo và Benzema. Anh vẫn tiếp tục chơi bóng với đam mê và niềm cảm hứng giống như suốt mười mấy năm qua, cho đến tận ngày chấp nhận nói lời chia tay Los Blancos.
Đã hơn một thập kỷ kể từ ngày Guti thi đấu trận cuối cùng cho Real Madrid. Nếu như nhìn lại sự nghiệp thì chàng lãng tử của đội bóng chủ sân Bernabeu chẳng khác nào một điểm nối giữa hai thế hệ Galacticos dưới triều đại Chủ tịch Florentino Perez. Chỉ có điều, giữa những vinh quang tột đỉnh ấy, dường như người ta lại càng thêm nuối tiếc cho những nỗi dang dở trong cuộc đời của Guti. Một tiền vệ hào hoa bậc nhất, mang trong mình phong thái chơi bóng đầy quý tộc, lãng tử nhưng rồi lối sống phóng túng cùng với cá tính quá mạnh đã mãi mãi nhấn chìm Guti dưới cái mác của một “thiên tài”.
Giữa năm ngoái, Guti phải nhận trát sa thải từ ban lãnh đạo CLB Almeria sau thành tích bết bát của đội bóng xứ Andalucia. Điều trớ trêu là sau những trận thua, người ta vẫn chứng kiến nhà cầm quân sinh năm 1976 này lui tới hộp đêm cùng các cầu thủ, qua đó trở thành “giọt nước tràn ly” khiến đội bóng không thể tiếp tục đặt niềm tin vào anh. Có lẽ, đối với Guti, sự buông thả trong lối sống đã trở thành bản năng không bao giờ có thể thay đổi được. Phải bóng bẩy, phải chải chuốt và chơi bời như một “badboy” mới đích thực là Jose Maria Gutierrez Hernandez.
Chính hai cựu đồng đội trong màu áo Real Madrid là Steve McManaman và Michael Owen đều khẳng định rằng Guti là cầu thủ “màu mè” nhất mà họ từng thi đấu cùng: “Anh ấy luôn chuẩn bị một chiếc gương bên cạnh tủ cá nhân của mình trong phòng thay đồ”. Cũng chẳng có vấn đề gì ở đây cả. Điều quan trọng là Guti đã mang đến những nguồn cảm hứng bất tận nhất cho tất cả những ai từng được chứng kiến anh chơi bóng. Nếu không có sự dễ dãi trong cuộc sống, biết đâu người ta đã chẳng được nhìn thấy một Guti hào hoa và mãng mạn đến thế.
Tháng 1/2010, trang nhất tờ Marca từng ca ngợi đường chuyền giật gót mà Guti kiến tạo cho Benzema ghi bàn vào lưới Deportivo thông qua một dòng tiêu đề hết sức ngắn gọn: “Gót chân của Chúa”. Có lẽ đúng là vậy, bởi ngoài Guti ra, chẳng ai có thể thực hiện nổi cú đánh gót siêu phàm như thế nữa, thậm chí là hai lần…
Lại một lần nữa trong những ngày tháng 11, Pep Guardiola lại quyết định gia hạn hợp đồng với Manchester City sau 2 lần gia hạn trước đó vào năm 2020 và 2022. Bản hợp đồng mới cho phép Pep gắn bó thêm 2 năm với đội chủ sân Etihad và đánh dấu cột mốc tròn 1 thập kỷ chiến lược gia vĩ đại này dẫn dắt nửa xanh thành Manchester.
Khôn khéo trong cách ăn nói, kín đáo trong phong cách ăn mặc, là một người có học thức khi đã tốt nghiệp đại học và một cơ thể không dính một hình xăm... Có thể nói Rodri giống như một "cánh chim vừa lạ, vừa đặc biệt" trong thế hệ các cầu thủ đang thi đấu ở bóng đá hiện đại. Và ở cuộc phỏng vấn với Esquire, chúng ta sẽ có dịp hiểu nhiều hơn về con người và lối suy nghĩ của Rodri - cầu thủ đang chơi cho Man City vừa đoạt được danh hiệu Quả bóng vàng năm 2024.
Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.
Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.
Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.