Gianluigi Buffon dừng bước ở Champions League: Thêm một lần lỡ hẹn vinh quang

Tác giả CG - Thứ Năm 07/03/2019 16:59(GMT+7)

Sự nghiệp của Buffon có thăng và trầm, có cả đỉnh cao lẫn vực sâu, anh cũng có những khiếm khuyết và cả giây phút của người hùng.

Marcus Rashford găm bóng vào lưới từ chấm phạt đền. Đồng hồ điểm phút 90+4. Khuôn mặt và ánh mắt thất thần của Neymar liên tục được đạo diễn hình cho xuất hiện. Còn Gianluigi Buffon, người đàn ông 41 tuổi dạn dày sương gió, phải cố giấu mọi cảm xúc vào bên trong. Tất cả bắt đầu đếm ngược…
 
“Với tôi, Champions League sẽ mãi là cấp độ cao nhất, giải đấu tuyệt vời nhất. Tôi xin cảm ơn tất cả những cảm xúc mà Champions League mang lại. Nhưng tôi hy vọng có 1 cơ hội nữa để vô địch nó vì đó sẽ là kết thúc hoàn hảo cho sự nghiệp của tôi”, Gianluigi Buffon trả lời phỏng vấn với ký giả Jason Burt của Telegraph tháng 2 vừa qua bằng chất giọng đặc sệt của vùng Tuscany.
 
Với 1 người bình thường, sự nghiệp của Buffon có thể xem là viên mãn. 9 chức vô địch Serie A, 5 Coppa Italia, 1 UEFA Cup, 176 lần ra sân cho đội tuyển Ý kèm 1 chiếc cúp vàng World Cup thì chẳng còn gì để phải buồn. Nhưng Buffon vẫn khao khát. Không phải chức vô địch Euro, nơi anh cùng các đồng đội tại Azurri thất bại trước Tây Ban Nha năm 2012, thứ mà thủ thành 41 tuổi hướng tới là UEFA Champions League.
  

Chính tại đấu trường ấy, anh đã 3 lần gục ngã ở các trận chung kết: lần đầu tiên là năm 2003 khi mới 25 tuổi và gần nhất là năm 2017 khi anh đã 39. Mùa trước, mọi hy vọng lên ngôi cùng Juventus đã chấm dứt khi “Bà đầm già” dừng bước ở tứ kết. Thậm chí, Buffon còn để lại 1 “dấu lặng” cho lần cuối này khi phản ứng lại trọng tài người Anh bằng cách nói ông là “không có trái tim mà chứa toàn rác rưởi” ở trận tứ kết lượt về. 
 
Có thể phần nào hiểu cảm giác ấy của cựu thủ môn Juventus. Anh đã quá trông chờ và hy vọng khi đội bóng của mình dẫn trước Real Madrid 3-0 trong trận lượt về, qua đó quân bình tỷ số 3-3 sau 2 lượt trận. Thế nhưng, quả phạt đền mà ông Oliver trao cho Real Madrid đã cướp đi tất cả. Hơn 1 tháng sau, anh tuyên bố chia tay Juventus sau 17 năm gắn bó.
 
Trên đời này không thiếu người yêu bóng đá. Nhưng 1 người vẫn đủ bền bỉ và nặng lòng để tiếp tục thi đấu đỉnh cao trong môi trường hàng đầu ở độ tuổi như Buffon thì không phải ai cũng làm được. Rời Juventus, không phải Trung Quốc hay xứ Ả Rập của kim tiền, Bắc Mỹ - thiên đường dưỡng già có tiếng tăm – anh chọn Paris Saint-Germain. Và mục đích cuối cùng không gì khác, chính là cúp bạc Champions League.
 
Cần phải khẳng định, đây là sự lựa chọn từ cả 2 phía. PSG đánh tiếng trước và khi cơ thể vẫn còn cho phép, cựu đội trưởng đội tuyển Ý nói lời đồng ý. Nhà vô địch nước Pháp cần từ Buffon nhiều hơn những gì 1 cầu thủ bình thường có thể mang lại, đó là trải nghiệm và sự dẫn dắt. PSG đã là bá chủ ở xứ lục lăng, những gì họ muốn lúc này là thống trị châu Âu. Trên hành trình đó, sự từng trải của Buffon là điều cần thiết.
 
 
“Phải nói rằng PSG rất thông minh trong cách tiếp cận với tôi. Họ hiểu 1 người 40 tuổi nghĩ gì”, Buffon chia sẻ với FourFourTwo. “Khi bạn nói chuyện với 1 người không còn trẻ nữa, bạn không biến nó thành 1 cuộc trò chuyện về kinh tế, tiền bạc và cũng đừng cố lôi kéo họ bằng cách nói về những điều họ có thể giành được. Không, họ nói với tôi rằng ‘ Chúng tôi cần 1 người và 1 cầu thủ như anh vì anh có cá tính riêng và chúng tôi tin anh có thể giúp chúng tôi ở những gì mà chúng tôi đang xây dựng tại câu lạc bộ’.
 
Đó là những lời khi nghe xong sẽ khiến bạn thấy hài lòng, nó khiến bạn cảm thấy mình có vai trò quan trọng. Và đấy cũng là những gì tôi cần: để hiểu rằng dù tôi đã 40 tuổi nhưng 1 câu lạc bộ mạnh và tham vọng như PSG vẫn muốn tôi cống hiến cho họ trong 1 hay 2 năm. Điều duy nhất tôi suy nghĩ là: nếu bạn vẫn có ý định tiếp tục chơi bóng, bạn có nghĩ mình vẫn có thể cống hiến ở đẳng cấp cao trong 1 hoặc 2 năm nữa không? Tôi đã cân nhắc, xem xét trong 1 tuần và quyết định: vâng, tôi có thể làm tốt điều đó”.
 
Tại PSG có rất nhiều ngôi sao, thậm chí là những ngôi sao thuộc top hàng đầu thế giới hiện nay. Và tuổi đời họ còn rất trẻ. Neymar, Kylian Mbappe, đó chính là tương lai của PSG. Sự có mặt của Buffon tạo ra 1 cảm giác an tâm, giống như khi lắng nghe những câu chuyện của những người lớn tuổi: đó là sự trải nghiệm, nó rất đời và thật. Buffon cũng có những năm tháng tuổi trẻ như những đồng đội đáng tuổi cháu mình. 
 
 
Anh cũng từng ngông nghênh và tự cao. Có 1 câu chuyện được chính thủ thành tới từ vùng Tuscany kể lại rằng vào tháng 10/199, anh được tập lên đội tuyển Quốc gia tham dự trận play-off World Cup 1998 với đội tuyển Nga tại Moscow. Khi trận đấu đang diễn ra, thủ môn chính Gianluca Pagliuca bị chấn thương và Buffon vào sân thay thế. Anh thi đấu xuất sắc tới và chỉ 1 lần phải vào lưới nhặt bóng do Fabio Cannavaro phản lưới nhà.
 
Sau trận, 1 nữ phóng viên Nga đặt câu hỏi: “Mọi người ở đây nói bạn có tiềm năng trở thành người xuất sắc nhất thế giới ở vị trí thủ môn sau thời Lev Yashin. Bạn cảm thấy sao?”. Bản tính bốc đồng của 1 chàng trai trẻ khiến người gác đền lúc đó khoác áo Parma đáp lời: “Khoan đã -  ai nói với chị là Yashin có thể giỏi hơn tôi?”.
Gianluigi Buffon của tuổi đôi mươi là người như vậy.

Buffon của những năm tháng ấy cũng từng trải qua chứng trầm cảm vì những chênh vênh tuổi trẻ và nhờ hội họa, anh đã vượt qua nó để giờ đây có thể nói 1 cách tường tận và say sưa về những ý niệm, trường phái của Marc Chagall hay Vincent van Gogh. Buffon cũng đủ trải nghiệm trong nghề nghiệp để chứng kiến sự thay đổi của bóng đá. Anh đến với vị trí gác đền vì thần tượng những pha bay người, nhào lộn và đấm bóng mạnh mẽ từ thủ thành Thomas N'Kono của đội tuyển Cameroon tại World Cup 1990 và công việc chính của thủ môn khi đó cũng chỉ là thế. Cho đến nay đã là thời đại của những thủ thành biết sử dụng chân điều phối bóng và thậm chí phải giỏi.
 
“Hơn 25 năm trước, tôi đã có 1 lời thề sẽ bảo vệ bạn, là 1 lá chắn che chở bạn trước mọi kẻ thù”, đó là bức thư mà Buffon viết năm 2015 để gửi cho khung thành mà anh bảo vệ sau khi lập kỷ lục giữ sạch lưới lâu nhất tại Serie A (974 phút). Thế nhưng, gần 4 năm sau, Buffon vừa có 1 trong những trận đấu tệ nhất sự nghiệp của mình. 1 đêm bi kịch khép lại khi anh không thể làm gì hơn trước cú sút trên chấm phạt đền của Rashford ở những phút bù giờ, điều vốn chưa bao giờ là sở trường của thủ thành người Ý.
 
Chẳng có gì trên đời là hoàn hảo tuyệt đối, sự hoàn hảo chính là cảm giác hài lòng ở 1 chừng mực nào đó mà mỗi chúng ta cảm nhận. Sự nghiệp của Buffon có thăng và trầm, có cả đỉnh cao lẫn vực sâu, anh cũng có những khiếm khuyết và cả giây phút của người hùng. Dù vậy Buffon vẫn muốn 1 lần được nâng cao chiếc cúp bạc Champions League danh giá để thỏa mãn nỗi khát khao trước khi khép lại sự nghiệp hiển hách.
 
Nhưng lúc này anh đã 41 tuổi, thời gian để anh làm đạt được khát vọng sau cuối với bóng đá không còn nhiều. Dù sung mãn đến mấy, con người cũng thật khó để đi ngược lại những quy luật về thời gian. Trong cuộc phỏng vấn với Telegraph hồi tháng 2, cựu đội trưởng Juventus tiết lộ rằng có thể đây vẫn chưa phải mùa giải cuối cùng mà sẽ gia hạn thêm 1 năm nữa với đội bóng chủ sân Parc des Princes. Nhưng sau cú đo ván quá đau đớn giáng vào vào tinh thần trong trận thua Manchester United vừa qua, liệu anh còn muốn bước tiếp hành trình hay không?

CG (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.