Gianluigi Buffon: Biểu tượng của một thế hệ

Tác giả CG - Thứ Năm 03/08/2023 13:41(GMT+7)

Sau gần 30 năm lăn lộn trên sân cỏ, Gianluigi Buffon đã nói lời chia tay sự nghiệp quần đùi áo số, khép lại hành trình bóng đá của một “cây trường sinh”.

 

Mùa hè 1993, U16 Italy tham dự vòng chung kết U16 Euro tại Thổ Nhĩ Kỳ. Về cơ bản, một giải đấu trẻ như vậy sẽ không có quá nhiều thứ khiến khán giả nhớ tới. Đội hình của U16 Italy tham dự giải đấu năm đó cũng chỉ có 2 gương mặt sau này được góp mặt ở đội tuyển quốc gia là Francesco Totti và Gianluigi Buffon. Cả 2 đều sẽ trở thành những huyền thoại bóng đá, nhưng nhìn chung đây không phải giải đấu mà người ta sẽ nhắc đến nhiều trong sự nghiệp của họ. Tuy nhiên, thủ thành người Italy vẫn khiến người ta phải nhớ đến mình vào lúc đó.

Ở vòng tứ kết, U16 Italy đánh bại U16 Tây Ban Nha trên chấm luân lưu với 2 pha cứu thua của Buffon, trước khi thủ môn trẻ này tiếp tục tỏa sáng ở loạt luân lưu tại trận bán kết với 3 pha cản phá các cú dứt điểm của cầu thủ U16 Tiệp Khắc. 

Cùng ngày, tay vợt 16 tuổi Maria Francesca Bentivoglio lọt vào tứ kết giải quần vợt Italy mở rộng. Sáng hôm sau, trang bìa tờ nhật báo La Gazzetta dello Sport sử dụng dòng tiêu đề cho 2 ngôi sao thể thao thiếu niên: “Bentivoglio and Buffon, Italy xin hoan hô các bạn”. Nhưng khác với Bentivoglio, người 1 năm sau đã giải nghệ và sau đó trở thành bác sĩ, Buffon đã đi một con đường dài hơi hơn với thể thao trước khi quyết định dừng lại ở tuổi 45.

 

Gianluigi Buffon là một người có tinh thần chiến đấu rất cao, thậm chí có phần hiếu thắng. Trong cuộc trả lời câu hỏi của độc giả tờ FourFourTwo, huyền thoại Fabio Cannavaro kể lại câu chuyện vào năm 1996 ở một trận thua của Parma, Buffon liên tục khiển trách đồng đội sau mỗi tình huống thủng lưới. Khi trận đấu kết thúc, Cannavaro và cựu hậu vệ Roberto Mussi phải kéo thủ môn trẻ sang một bên để nhắc nhở rằng bóng đá là trò chơi tập thể và anh không thể chỉ trích đồng đội mọi thứ. 

16 năm sau, khi Buffon đã là thủ thành của Juventus, anh là tâm điểm của sự chú ý với một tình huống được xem là thay đổi cục diện cuộc đua Scudetto mùa giải đó. Khi ấy AC Milan đang trên hành bảo vệ chức vô địch Serie A trong khi Juventus bám đuổi ở vị trí thứ 2. Trong cuộc chạm trán giữa 2 đội trên sân San Siro ở lượt về, thời điểm Milan đang dẫn trước 1-0, họ đã suýt chút nữa nâng tỷ số lên 2-0 khi Sulley Muntari đánh đầu cận thành đưa bóng vào lưới của Juventus. Buffon nỗ lực vươn đôi tay đẩy trái bóng ra ngoài dù những góc quay chậm cho thấy bóng đã đi qua vạch vôi. Lúc đó, VAR hay công nghệ goal-line chưa xuất hiện trong bóng đá và bàn thắng không được công nhận. Một tình huống ghi bàn hợp lệ của Milan đã bị tước bỏ, sau đó Juventus gỡ hòa 1-1 chung cuộc và họ lội ngược dòng trước chính đối thủ trong cuộc đua Scudetto để là nhà vô địch vào cuối mùa giải.

Khi được hỏi về sai lầm của trọng tài, Buffon cho biết khoảnh khắc ấy anh không nhận ra trái bóng đã qua vạch cầu môn hay chưa vì tình huống diễn ra quá nhanh. Tuy nhiên, điều khiến thủ môn người Italy bị chỉ trích sau đó chính là lời khẳng định: “Nếu tôi có nhận ra bóng đã qua vạch vôi đi chăng nữa, chắc chắn tôi cũng không nói với trọng tài”.

Đến năm 2018, Buffon phải nhận thẻ đỏ trực tiếp vì gọi trọng tài Michael Oliver là người “không có trái tim” khi cho Real Madrid hưởng phạt đền ở những phút bù giờ cuối cùng của trận bán kết lượt về UEFA Champions League. Ngọn lửa khát khao chiến đấu, khát khao chiến thắng của Buffon luôn ngùn ngụt đến mức không ít lần khiến anh trở thành tâm điểm của sự tranh cãi. 

Không ai muốn chấp nhận thất bại và với Buffon, tinh thần đó càng trở nên dữ dội hơn nữa. HLV Antonio Conte từng kể câu chuyện đã nhận được tin nhắn vào lúc nửa đêm từ Buffon sau trận hòa 1-1 giữa Juventus và Lecce năm 2012 mà bàn thua của Bianconeri xuất phát từ sai lầm của thủ thành người Italy: “Em thà bị rách dây chằng còn hơn là mắc sai lầm như vậy”.

 

Nhưng có lẽ một phần nhờ khát khao chiến thắng đôi khi đến mức cực đoan như thế, Buffon đã duy trì được động lực thi đấu đáng nể đến tận độ tuổi U50. Dù thế nào đi chăng nữa, Gianluigi Buffon vẫn là một huyền thoại của bộ môn thể thao mà anh đã gắn bó đến mức “sống chết” với nó. 

Trong thế hệ của mình, Gigi là một trong những thủ môn xuất sắc nhất thế giới. Ở tuổi 23, anh đã là người gác đền đắt giá nhất lịch sử thời điểm đó. Tại đội tuyển quốc gia, anh là bức tường thành vững chãi trước khung gỗ giúp Italy lên ngôi vô địch World Cup 2006, giải đấu mà anh chỉ phải nhận duy nhất 1 bàn thua suốt cả chiến dịch từ một pha phản lưới nhà của đồng đội. Ở Juventus, anh là người chỉ huy của hàng phòng ngự xuất sắc bậc nhất thập niên 2010. Như chính lời hứa với bản thân từ ngày bắt đầu sự nghiệp, Buffon đã chiến đấu bằng mọi giá để bảo vệ khung gỗ của mình trước bất kể đối thủ nào.

Và không thể không nhắc đến giá trị tô điểm cho di sản của anh trở nên vĩ đại chính là sự chung thủy trong giông tố. Ngày Juventus bị giáng xuống Serie B, Buffon là một trong vài trụ cột đã ở lại để cùng đội bóng chiến đấu lên Serie A. Là nhà vô địch thế giới với tương lai rộng mở, anh hoàn toàn có quyền rời đi để sự nghiệp của mình trơn tru hơn, nhưng người đàn ông ấy đã nghe theo tiếng gọi của trái tim và lựa chọn con đường khó. Để rồi từ đó, anh đã là biểu tượng bất diệt trong lịch sử Bianconeri.

 

Gigi có những sự tranh cãi, sự nghiệp của anh có những nỗi tiếc nuối, nhưng anh là biểu tượng cho một thế hệ bóng đá của lòng thủy chung và sự gắn bó. Anh đã chiến đấu bằng tất cả những gì có thể để tôn vinh chiếc logo trên ngực áo và sống trọn vẹn với tình yêu của đời mình.

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Fernando Gago: Điệu tango buồn ở Bernabeu

Vẻ đẹp lãng tử, hào hoa cùng phong cách chơi bóng điệu đà, tinh tế đã không thể biến Gago trở thành “truyền nhân” xứng đáng của Redondo tại Real Madrid khi mà những chấn thương dai dẳng cứ liên tục hành hạ tiền vệ người Argentina.

Robert Lewandowski: Vẫn tiến hóa ở tuổi 36!

Sự nghiệp cầu thủ của Robert Lewandowski được định nghĩa bằng sự nhất quán. Robert Lewandowski đã ghi hơn 700 bàn thắng và đang trên đường giành chức Vô địch Quốc gia thứ 13 trong sự nghiệp.

Khi các cầu thủ cho mượn từng "xát muối" vào nỗi đau của CLB chủ quản

Ở đầu mùa giải năm nay, Marco Asensio hẳn đã rất mong chờ cơ hội được thi đấu trên sân Parc des Princes tại vòng knock-out Champions League. Điều đó sẽ xảy ra trong tuần này. Chỉ có điều, anh sẽ khoác áo Aston Villa để chạm trán với PSG chứ không phải thi đấu cho đội bóng Pháp, sau khi gia nhập đại diện nước Anh theo dạng cho mượn hồi tháng 1.

Câu chuyện về mối duyên bị bỏ lỡ của Federico Valverde và Arsenal

Federico Valverde sẽ ra sân trong trận đấu lượt đi của Real Madrid ở vòng tứ kết Champions League đối đầu Arsenal vào rạng sáng mai với tư cách là một trong những cầu thủ quan trọng nhất của họ -- nhưng nếu vài chuyện trong quá khứ diễn ra khác đi một chút, có lẽ màu áo mà anh khoác lên mình khi bước vào cuộc đối đầu này sẽ là của The Gunners chứ không phải đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha.

Ngày Martin Odegaard gặp Real Madrid tại Champions League

Tròn một thập kỷ kể từ ngày ra mắt đội một của Real Madrid, Martin Odegaard mới có cơ hội đối mặt với CLB Hoàng gia Tây Ban Nha ở Champions League. “Cậu bé Na Uy”, như cách gọi của HLV Carlo Ancelotti cách đây 10 năm, giờ đã là một ngôi sao lớn, một tiền vệ có thể đánh sập hệ thống phòng ngự của Real Madrid bằng những đường chuyền chết chóc.

Juan Carlos Valeron: Nhà ảo thuật bước ra từ quá khứ

Một cầu thủ chưa bao giờ được người ta nhắc đến nhiều nhất, chỉ một lần lọt vào danh sách đề cử Quả bóng vàng, nhưng lại trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho những huyền thoại như Andres Iniesta hay David Silva.

Fernando Morientes và cơn ác mộng mang tên cố nhân

Từ một người hùng chưa bao giờ được thừa nhận tại Madrid và khao khát chứng tỏ bản thân mãnh liệt đến tột cùng, Fernando Morientes trong mùa giải thần kỳ duy nhất với AS Monaco đã quay trở lại sân Bernabeu để tiễn Los Blancos rời khỏi Champions League. Đối với những người hâm mộ của đội bóng áo trắng, điều này chắc hẳn sẽ mãi là một nỗi ám ảnh khó pha về cơn ác mộng mang tên người cũ.