Gianluigi Buffon: Biểu tượng của một thế hệ

Tác giả CG - Thứ Năm 03/08/2023 13:41(GMT+7)

Sau gần 30 năm lăn lộn trên sân cỏ, Gianluigi Buffon đã nói lời chia tay sự nghiệp quần đùi áo số, khép lại hành trình bóng đá của một “cây trường sinh”.

 

Mùa hè 1993, U16 Italy tham dự vòng chung kết U16 Euro tại Thổ Nhĩ Kỳ. Về cơ bản, một giải đấu trẻ như vậy sẽ không có quá nhiều thứ khiến khán giả nhớ tới. Đội hình của U16 Italy tham dự giải đấu năm đó cũng chỉ có 2 gương mặt sau này được góp mặt ở đội tuyển quốc gia là Francesco Totti và Gianluigi Buffon. Cả 2 đều sẽ trở thành những huyền thoại bóng đá, nhưng nhìn chung đây không phải giải đấu mà người ta sẽ nhắc đến nhiều trong sự nghiệp của họ. Tuy nhiên, thủ thành người Italy vẫn khiến người ta phải nhớ đến mình vào lúc đó.

Ở vòng tứ kết, U16 Italy đánh bại U16 Tây Ban Nha trên chấm luân lưu với 2 pha cứu thua của Buffon, trước khi thủ môn trẻ này tiếp tục tỏa sáng ở loạt luân lưu tại trận bán kết với 3 pha cản phá các cú dứt điểm của cầu thủ U16 Tiệp Khắc. 

Cùng ngày, tay vợt 16 tuổi Maria Francesca Bentivoglio lọt vào tứ kết giải quần vợt Italy mở rộng. Sáng hôm sau, trang bìa tờ nhật báo La Gazzetta dello Sport sử dụng dòng tiêu đề cho 2 ngôi sao thể thao thiếu niên: “Bentivoglio and Buffon, Italy xin hoan hô các bạn”. Nhưng khác với Bentivoglio, người 1 năm sau đã giải nghệ và sau đó trở thành bác sĩ, Buffon đã đi một con đường dài hơi hơn với thể thao trước khi quyết định dừng lại ở tuổi 45.

 

Gianluigi Buffon là một người có tinh thần chiến đấu rất cao, thậm chí có phần hiếu thắng. Trong cuộc trả lời câu hỏi của độc giả tờ FourFourTwo, huyền thoại Fabio Cannavaro kể lại câu chuyện vào năm 1996 ở một trận thua của Parma, Buffon liên tục khiển trách đồng đội sau mỗi tình huống thủng lưới. Khi trận đấu kết thúc, Cannavaro và cựu hậu vệ Roberto Mussi phải kéo thủ môn trẻ sang một bên để nhắc nhở rằng bóng đá là trò chơi tập thể và anh không thể chỉ trích đồng đội mọi thứ. 

16 năm sau, khi Buffon đã là thủ thành của Juventus, anh là tâm điểm của sự chú ý với một tình huống được xem là thay đổi cục diện cuộc đua Scudetto mùa giải đó. Khi ấy AC Milan đang trên hành bảo vệ chức vô địch Serie A trong khi Juventus bám đuổi ở vị trí thứ 2. Trong cuộc chạm trán giữa 2 đội trên sân San Siro ở lượt về, thời điểm Milan đang dẫn trước 1-0, họ đã suýt chút nữa nâng tỷ số lên 2-0 khi Sulley Muntari đánh đầu cận thành đưa bóng vào lưới của Juventus. Buffon nỗ lực vươn đôi tay đẩy trái bóng ra ngoài dù những góc quay chậm cho thấy bóng đã đi qua vạch vôi. Lúc đó, VAR hay công nghệ goal-line chưa xuất hiện trong bóng đá và bàn thắng không được công nhận. Một tình huống ghi bàn hợp lệ của Milan đã bị tước bỏ, sau đó Juventus gỡ hòa 1-1 chung cuộc và họ lội ngược dòng trước chính đối thủ trong cuộc đua Scudetto để là nhà vô địch vào cuối mùa giải.

Khi được hỏi về sai lầm của trọng tài, Buffon cho biết khoảnh khắc ấy anh không nhận ra trái bóng đã qua vạch cầu môn hay chưa vì tình huống diễn ra quá nhanh. Tuy nhiên, điều khiến thủ môn người Italy bị chỉ trích sau đó chính là lời khẳng định: “Nếu tôi có nhận ra bóng đã qua vạch vôi đi chăng nữa, chắc chắn tôi cũng không nói với trọng tài”.

Đến năm 2018, Buffon phải nhận thẻ đỏ trực tiếp vì gọi trọng tài Michael Oliver là người “không có trái tim” khi cho Real Madrid hưởng phạt đền ở những phút bù giờ cuối cùng của trận bán kết lượt về UEFA Champions League. Ngọn lửa khát khao chiến đấu, khát khao chiến thắng của Buffon luôn ngùn ngụt đến mức không ít lần khiến anh trở thành tâm điểm của sự tranh cãi. 

Không ai muốn chấp nhận thất bại và với Buffon, tinh thần đó càng trở nên dữ dội hơn nữa. HLV Antonio Conte từng kể câu chuyện đã nhận được tin nhắn vào lúc nửa đêm từ Buffon sau trận hòa 1-1 giữa Juventus và Lecce năm 2012 mà bàn thua của Bianconeri xuất phát từ sai lầm của thủ thành người Italy: “Em thà bị rách dây chằng còn hơn là mắc sai lầm như vậy”.

 

Nhưng có lẽ một phần nhờ khát khao chiến thắng đôi khi đến mức cực đoan như thế, Buffon đã duy trì được động lực thi đấu đáng nể đến tận độ tuổi U50. Dù thế nào đi chăng nữa, Gianluigi Buffon vẫn là một huyền thoại của bộ môn thể thao mà anh đã gắn bó đến mức “sống chết” với nó. 

Trong thế hệ của mình, Gigi là một trong những thủ môn xuất sắc nhất thế giới. Ở tuổi 23, anh đã là người gác đền đắt giá nhất lịch sử thời điểm đó. Tại đội tuyển quốc gia, anh là bức tường thành vững chãi trước khung gỗ giúp Italy lên ngôi vô địch World Cup 2006, giải đấu mà anh chỉ phải nhận duy nhất 1 bàn thua suốt cả chiến dịch từ một pha phản lưới nhà của đồng đội. Ở Juventus, anh là người chỉ huy của hàng phòng ngự xuất sắc bậc nhất thập niên 2010. Như chính lời hứa với bản thân từ ngày bắt đầu sự nghiệp, Buffon đã chiến đấu bằng mọi giá để bảo vệ khung gỗ của mình trước bất kể đối thủ nào.

Và không thể không nhắc đến giá trị tô điểm cho di sản của anh trở nên vĩ đại chính là sự chung thủy trong giông tố. Ngày Juventus bị giáng xuống Serie B, Buffon là một trong vài trụ cột đã ở lại để cùng đội bóng chiến đấu lên Serie A. Là nhà vô địch thế giới với tương lai rộng mở, anh hoàn toàn có quyền rời đi để sự nghiệp của mình trơn tru hơn, nhưng người đàn ông ấy đã nghe theo tiếng gọi của trái tim và lựa chọn con đường khó. Để rồi từ đó, anh đã là biểu tượng bất diệt trong lịch sử Bianconeri.

 

Gigi có những sự tranh cãi, sự nghiệp của anh có những nỗi tiếc nuối, nhưng anh là biểu tượng cho một thế hệ bóng đá của lòng thủy chung và sự gắn bó. Anh đã chiến đấu bằng tất cả những gì có thể để tôn vinh chiếc logo trên ngực áo và sống trọn vẹn với tình yêu của đời mình.

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.