Gianluca Pagliuca: Bức tường của những màu xanh

Tác giả August - Chủ Nhật 18/12/2016 15:59(GMT+7)

Zalo
Bóng đá Italia được nhắc đến như là sự thống trị luân phiên của Juventus, AC Milan, Inter Milan, AS Roma. Điểm xuyết trong chuỗi thời gian không ngừng của Calcio vẫn có những dấu ấn của những CLB bé nhỏ. Hình ảnh một màu xanh ở thành phố cảng Genova với những tài năng người Ý do chính CLB đào tạo với chiến tích là Scudetto đầu tiên của CLB sẽ mãi ngập tràn trong trí nhớ không chỉ của những người Genova mà cả những người hâm mộ Calcio vào những năm 90, của đội bóng yêu thương: Sampdoria.
Gianluca Pagliuca: Buc tuong cua nhung mau xanh5
Gianluca Pagliuca: Bức tường của những màu xanh
Dưới những ánh hoàng hôn tuyệt đẹp trên cảng Genova vẫn hàng ngày chiếu rọi vào Stadio Luigi Ferraris, những Gianluca Vialli, Roberto Mancini, Pietro Vierchowod, Moreno Mannini, Toninho Cerezo đã làm điên đảo Serie A với một thứ bóng đá tuyệt diệu. Scudetto mùa giải 1990 – 1991 là phần thưởng xứng đáng cho đoàn quân của Vujadin Boškov. Và nhắc tới Scudetto đầu tiên và cũng là duy nhất trong lịch sử CLB thành phố cảng Genova cho đến thời điểm hiện nay, bất cứ một Sampdoriani cũng sẽ không thể quên trận đấu với Inter Milan tại San Siro vào ngày 5/5/1991. Hình ảnh một người đàn ông cao lớn như một “bức tường” đứng sừng sững trước khung thành của Blucerchiati, với đôi tay và khả năng phản xạ xuất sắc đã gạt bay mọi thứ có thể bay vào khung thành để bảo vệ thành quả của cả đội bóng trong suốt mùa giải. Và đó còn là sự hoài niệm của chính những Interista về một trong những thủ môn hay nhất trong lịch sử CLB với dấu ấn là những pha cản phá xuất thần trong trận derby della madonnina lượt về nùa giải 1994 – 1995 và nhiều trận đấu xuất sắc sau đó. Đó là Gianluca Pagliuca, bức tường của những màu xanh.
 
BỨC TƯỜNG CỦA MÀU XANH GENOVA
 
Gia đình Pagliuca chào đón cậu bé Gianluca vào ngày 18/12/1966 với niềm vui vô bờ bến. Cậu bé lớn lên và chơi với trái bóng tại Casalecchio di Reno thuộc tỉnh Bologna, vùng Emilia-Romagna. Những ngày đầu tiên bén duyên với trái bóng tròn, cậu bé Pagliuca được chơi và đào tạo trong hai đội bóng nhỏ ở Bologna là Polisportiva Ceretolese và Casteldebole. Một điều hết sức thú vị là thời gian này, Pagliuca được chơi trong vai trò của một tiền vệ. Có lẽ vậy mà sau này Pagliuca có khả năng chơi bóng bằng chân khá tốt và được sử dụng trong vai trò sweeper-keeper dưới thời của Sven Goran Erikson tại Sampdoria và Arrigo Sacchi tại đội tuyển Italia. Nhưng định mệnh đã đưa Pagliuca đến với vị trí trong khung gỗ vào năm 12 tuổi khi huấn luyện viên thủ môn Pietro Battara phát hiện tài năng bắt bóng của cậu bé có thân hình cao lớn này.
 
Dưới sự chỉ bảo của Battara, Gianluca Pagliuca  đã nhanh chóng tiến bộ trong vai trò của một thủ môn với khả năng phản xạ tuyệt vời. Với những gì thể hiện trong màu áo của đội trẻ Bologna, Pagliuca đã nhận được sự chú ý của chủ tịch Paolo Mantovani của CLB thành phố cảng Genova, Sampdoria. Mặc dù tài năng của Pagliuca là không thể phủ nhận nhưng cũng chưa thể được thi đấu ở đội một của Bologna. Mùa giải 1986, Pagliuca đã được cho Viareggio mượn và những phẩm chất tuyệt vời của anh được thể hiện một cách xuất sắc và đã hoàn toàn thuyết phục vị chủ tịch Mantovani khó tính.  300 triệu lire đã được duyệt chi cho thủ môn trẻ nhưng đầy tiềm năng về với sân Luigi Ferraris.
 
Trong mùa giải đầu tiên thi đấu cho Blucerchiati, Pagliuca đã có trận đấu ra mắt vào ngày 8/5/1988 trong trận đấu với Pisa và góp phần vào chiến thắng tại trận chung kết Coppa Italia trước Torino. Dưới sự thúc đẩy và chỉ bảo của huấn luyện viên huyền thoại của Sampdoria Vujadin Boškov, Pagliuca nhanh chóng trơt thành trụ cột trong đội hình của đội bóng ngay mùa giải thứ hai tại đây. Pagliuca nhận được sự yêu mến rất lớn từ các cổ động viên của Blucerchiati và được gọi là “Il Muro” (có nghĩa là “bức tường”) hay “Il gatto di Casalecchio” (có nghĩa là “chú mèo của Casalecchio”).
Gianluca Pagliuca: Buc tuong cua nhung mau xanh2
Gianluca Pagliuca: “Il Muro” (có nghĩa là “bức tường”) 
Sau khi để cho một loạt ngôi sao ngoại quốc như Liam Brady, Trevor Francis, Graeme Souness rời đội bóng vào những năm giữa thập niên 80, Chủ tịch Paolo Mantovani của Sampdoria đặt niềm tin vào tài năng của huấn luyện viên Vujadin Boškov với việc xây dựng đội bóng xoay quanh những cầu thủ trẻ người Ý như Gianluca Vialli, Roberto Mancini, Moreno Maninni, Luca Pellegrini kết hợp với những cầu thủ giàu kinh nghiệm như Pietro Vierchowod, Toninho Cerezo. Một kỉ nguyên thành công bậc nhất trong lịch sử Sampdoria được mở ra. Trong đội bóng đầy sức trẻ của Boškov đó, Pagliuca trong độ tuổi 21, 22 được lựa chọn là bức tường trước khung gỗ của Blucerchiati. 
 
Sự chắc chắn như một bức tường vững chãi với cảm giác vị trí rất tốt, khả năng làm chủ “bầu trời”, kỹ năng nhào lộn tuyệt vời, phản xạ xuất sắc là những gì làm nên thương hiệu của Il Muro. Pagliuca còn mang đến hình ảnh của một thủ môn hiện đại mà ngày nay chúng ta vẫn thường thấy ở Manuel Neuer, Claudio Bravo… đó là một thủ môn có khả năng hoạt động rộng hơn những thủ môn thông thường, ông có thể thích ứng dễ dàng với việc tham gia thường xuyên hơn trong các hoạt động luân chuyển và triển khai bóng của toàn đội nhờ khả năng chơi bóng bằng chân trái rất “ngọt”. Cùng với đó, Pagliuca còn được biết đến như là một trong những thủ môn có khả năng bắt penalty tốt nhất lúc bấy giờ với những pha đổ người nhanh và chính xác.
 
Chứng kiến những màn trình diễn quá đỗi xuất sắc của Pagliuca trong mùa giải 1993 – 1994, nhà báo Licia Granello của tờ La Repubblica trong bài “La partita dei portieri è cominciata” số ra ngày 7/7/1994 đã ví Il Muro như là siêu nhân: “ Pagliuca là sự kết hợp của bản năng, quà tặng của Tạo hóa, của một sợi dây chun, một vai trò độc đáo. Phía sau khung thành đó là một superman, với đôi vai rộng và bộ ngực lớn, một anh chàng với khuôn mặt đẹp với mái tóc luôn luôn xù một chút, chùm tóc phía trên trán và che đi nửa khuôn mặt. Nếu khoác lên bộ đồng phục và đeo kính thì đó sẽ là Clark Kent”.
 
Trong quãng thời gian thi đấu cho Sampdoria từ 1987 đến 1994, Pagliuca đống vai trò là trụ cột trong hàng loạt những danh hiệu của đội bóng thành phố cảng Genova. Il Muro cùng các đồng đội tại Il Doria giành 3 Coppa Italia (1988, 1989 và 1994), 1 Supercoppa Italia (1991), 1 Coppa delle Coppe (1990) và đỉnh cao là giành Scudetto mùa giải 1990 – 1991 với màn trình diễn siêu hạng trong chiến thắng quan trọng cuối mùa giải trước Inter Milan của ngôi sao Lothar Matthäus. Những Sampdoriana sẽ nhớ mãi về cầu thủ cao lớn như một bức tường trong khung thành của La Samp với những phản xạ xuất thần để giữ cho màu xanh mãi đẹp trên bầu trời của thành Genova.

MỘT BỨC TƯỜNG TRONG MÀU XANH Ở MILANO
 
Từ Sampdoria, Pagliuca cập bến Nerazzurri để thay thế cho thủ môn Walter Zenga ra đi theo chiều ngược lại trong mùa hè 1994 với giá 7 triệu bảng. Trong hai mùa giải đầu tiên tại Inter Milan không thực sự suôn sẻ với “chú mèo của Casalecchio”. Mùa giải 1994 – 1995 và 1995 – 1996, Pagliuca và các đồng đội chỉ cán đích ở vị trí thứ 6 và thứ 7 tại Serie A. Il Muro còn trỉa qua một khoảng thời gian tệ hại khi mất vị trí tại Azzurri vào tay của thủ môn Angelo Peruzzi của Juventus. 
 
Nhưng Pagliuca vẫn kịp ghi dấu với tài năng tuyệt vời của mình ngày trong mùa giải đầu tiên tại Inter Milan. Trận derby lượt về của thành phố Milano có thể coi là sân khấu để tôn vinh tài năng của Il Muro. Trong suốt trận đấu, Pagliuca đã làm nản lòng các chân sút của một Rossoneri hùng mạnh. Hậu vệ Cristian Panucci của Rossoneri không thể hiểu vì sao pha băng vào đánh đầu như một cú đại bác của mình với khoảng cách chưa tới 2m lại bị cản phá. Tiền vệ tấn công tài hoa Zvonimir Boban chỉ biết thẫn thờ quay mặt đi khi cú ngả người vô lê đập đất tuyệt đẹp ở cự ly gần của mình cũng bị “siêu nhân” kia từ chối và rồi sau đó là cú sút chìm vào góc gần lại bị “siêu nhân” này chặn lại bằng cái chân trái. Người ta lại phải nhắc tới những bài báo của nhà báo Licia Granello vì “phía sau khung thành đó là một superman”.
Gianluca Pagliuca: Buc tuong cua nhung mau xanh3
Gianluca Pagliuca vs Vieri
Với cá tính mạnh mẽ, gan góc và sự quyết tâm, Pagliuca đã trở lại với mạnh mẽ và góp công rất lớn vào những thành công của nửa xanh thành Milano. Pagliuca tiếp tục trở thành bức tường vững chãi của đội bóng áo sọc xanh đen.
 
Mùa giải 1996 – 1997, Il Muro có một mùa giải xuất sắc dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên người Anh Roy Hodgson. Inter Milan kết thúc mùa giải Serie A với vị trí thứ 3, lọt và bán kết Coppa Italia và chỉ để thua Schalke 04 trong trận chung kết UEFA Cup trên chấm penalty. Pagliuca cùng với Angelo Peruzzi và Lilian Thuram của Juventus cùng được nhận danh hiệu Guerin d’Oro dựa trên xếp hạng hạng tuần của mùa giải do Guerin Sportivo và 3 tờ báo thể thao uy tín ở Italia bình chọn là Gazzetta dello Sport, Corriere dello Sport và Tuttosport. Đây là một phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực và sự xuất sắc của Il Muro trong mùa giải này.
 
Đỉnh cao của Pagliuca tại Inter Milan đến vào mùa giải 1997 – 1998. Thủ môn người Bologna cùng các đồng đội đã có một mùa giải tuyệt vời và cạnh tranh sòng phẳng với Juventus của Marcelo Lippi. Màu xanh của Inter Milan bay cao với một bức tường vững chãi. Trong trận cầu được có ý nghĩa quyết định tới ngôi vô địch của mùa giải với Juventus, Pagliuca đã thi đấu rất xuất sắc với những pha phản xạ tuyệt vời sau những cú dứt điểm hiểm hóc của các cầu thủ tấn công bên phía Bianconeri. Đặc biệt, tài năng cản phá penalty của Il Muro lại được thể hiện khi anh đã xuất sắc cản phá pha đá phạt penalty của Alessandro Del Piero. Mặc dù không thể cùng Inter giành Scudetto, Pagliuca vẫn có một danh hiệu quý giá khác với Nerazzurri, đó là chức vô địch UEFA Cup sau khi Inter đánh bại Lazio 3-0 trong trận chung kết tại Parc des Princes. Đó là chiếc cúp duy nhất của Pagliuca với Inter Milan và cũng là cuối cùng trong sự nghiệp thi đấu của mình.
Gianluca Pagliuca: Buc tuong cua nhung mau xanh1
Gianluca Pagliuca trong đội hình Inter ngày ấy
BỨC TƯỜNG BẤT DIỆT TRONG LÒNG MỌI TIFOSI
 
Sau chức vô địch UEFA Cup với Inter Milan, Pagliuca quay trở lại đội bóng quê hương Bologna ở độ tuổi 33 và thi đấu tại đây tới năm 2006. Mùa giải 2006 – 2007. Il Muro chuyển sang thi đấu mùa giải cuối cùng trong sự nghiệp tại Ascoli. Tại Ascoli, ngày 17/9/2006, Pagliuca ghi tên mình vào lịch sử Serie A khi vượt qua Dino Zoff để trở thành thủ môn có số trận ra sân nhiều nhất tại giải đấu cao nhất nước Ý (sau này bị phá vỡ bởi Giangiuli Buffon). Với 592 lần ra sân tại Serie A, Pagliuca là cầu thủ có số trận thi đấu nhiều thứ 5 trong lịch sử Calcio sau Paolo Maldini (647), Gianluigi Buffon (641), Javier Zanetti (615), Francesco Totti (608) (trong đó Buffon và Totti vẫn còn đang thi đấu). Il Muro còn chơi cho Azzurri 39 trận tại 2 kì World Cup (1994 và 1998) và là thành viên quan trọng của Azzurri dưới thời Arrigo Sacchi.
Gianluca Pagliuca: Buc tuong cua nhung mau xanh4
Gianluca Pagliuca và chàng thủ môn trẻ Buffon
Pagliuca là một thủ môn với cá tính độc đáo, tài năng bắt bóng được coi là thiên bẩm. Với phản xạ tuyệt vời trước khung gỗ cùng với khả năng chơi bóng bằng cái chân trái cực tốt, Pagliuca thực sự đã để lại dấu ấn không thể nào phai trong lòng những tifosi của những năm 90 và của cả những người hâm mộ sau này mỗi khi xem lại những clip của ông. Một bức tường cao lớn, vững chãi từ Genova tới Milano và với cả nước Ý. Il Muro sẽ mãi là bức tường bất diệt trong lòng những mọi tifosi, bức tường của những màu xanh tuyệt đẹp.

AUGUSTUS
 
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

"Ông hoàng tuyến giữa" Rodri và một năm bất bại đáng kiêng nể

Từ góc độ cá nhân, tuần vừa qua đã là một tuần đặc biệt trong sự nghiệp của Rodri. Không chỉ bởi vì cầu thủ 27 tuổi đã thực hiện thành công hai quả penalty trong trận đấu giữa Tây Ban Nha và Brazil vào tối thứ Ba, mà trận hòa 3-3 còn đảm bảo rằng Rodri đã trải qua một năm hoàn hảo khi không phải nhận bất kì thất bại nào khi ra sân cho cả câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia.

HLV Philippe Troussier: Người sai thời điểm

Được AFC ca ngợi là một trong những HLV xuất sắc nhất trước thềm Asian Cup 2023, chỉ sau hơn 2 tháng đã khép lại triều đại chóng vánh của mình như một trong những HLV tệ nhất lịch sử bóng đá Việt Nam, liệu HLV Philippe Troussier có thực sự thiếu may mắn?

Con số 20 của HLV Troussier và nụ cười của Bùi Hoàng Việt Anh

Số 20 là nỗi ám ảnh của HLV Philippe Troussier trong quãng thời gian ông dẫn dắt ĐTQG Việt Nam, ông tự nghĩ ra con số ấy với ý nói chỉ có 20% NHM ủng hộ mình, nhưng đằng sau 20%, vẫn còn những con số 20 khác mà chính vị chiến lược gia người Pháp không thể kiểm soát.

X
top-arrow