Freddie Ljungberg và nhiệm vụ khơi dậy lòng quyết tâm trong Arsenal

Tác giả CG - Thứ Hai 02/12/2019 10:03(GMT+7)

Dù 2 lần gỡ hòa trước Norwich City nhưng nhìn chung, màn trình diễn của Arsenal trong trận đấu tại vòng 14 Premier League vừa qua có thể gói gọn trong từ bạc nhược. Bài viết của nhà báo Jonathan Liew trên Guardian sẽ làm rõ điều này.

Dù 2 lần gỡ hòa trước Norwich City nhưng nhìn chung, màn trình diễn của Arsenal trong trận đấu tại vòng 14 Premier League vừa qua có thể gói gọn trong từ bạc nhược. Bài viết của nhà báo Jonathan Liew trên Guardian sẽ làm rõ điều này.

 
 
Có lẽ nói Unai Emery không có tầm nhìn với Arsenal là điều không công bằng. Thực tế thì ngược lại. Ông đã sử dụng hàng hậu vệ 3 người, 4 người rồi chơi với 2 tiền đạo hoặc 1 tiền đạo duy nhất. Ông bố trí hàng tiền vệ kim cương, hàng tiền vệ 3 người hoặc thậm chí là không có ai. Về cách chơi, Arsenal của ông có thể gây áp lực cho đối thủ hoặc không, sử dụng hàng phòng ngự dâng cao hoặc khối tầm thấp. Và tất nhiên không thể thiếu chiến thuật đặc trưng: trố mắt nhìn một cách mông muội đội bóng đối thủ khoan thủng hệ thống của họ trước khi đứng chống nhạnh và tự hỏi nhau xem nên trách ai.
 
Có một cảm xúc đặc biệt trào dâng vài giây sau khi Arsenal nhận bàn thua đầu tiên trong chuyến hành quân đến Norwich. Nó rất giống với một cảnh từ một vở kịch của Alan Ayckbourn: tất cả nhìn như bị tổn thương, cánh tay duỗi ra, những lời trách móc và sự phản bội âm ỉ. Sau 2 bàn thắng của Teemu Pukki và Todd Cantwell cho Norwich ngày hôm qua, những câu hỏi khó chịu có lẽ sẽ càng trở nên gay gắt hơn nữa: Cái gì đấy? Và anh đang ở đâu vậy? Tôi ư? Tôi ở đằng kia để bọc lót cho anh đó thôi. Gượm đã, chúng ta lại giao bóng ư?
 
Ở đường biên, HLV Freddie Ljungberg quan sát những trò hề đang diễn ra với đôi môi mím chặt. Ljungberg được bổ nhiệm làm HLV tạm quyền chủ yếu nhờ sự gần gũi của ông với CLB: ông đã có cả thập kỷ khoác áo đội bóng và 18 tháng là một HLV được ngưỡng mộ một cách thầm lặng. “Freddie có DNA của Arsenal”, đó là chia sẻ của giám đốc Josh Kroenke vào tuần trước. Với người hâm mộ Arsenal, sau những sự sa sút và mất bản sắc dưới thời Emery, họ cảm thấy yên tâm và dễ chịu với sự xuất hiện của cựu tiền vệ người Thụy Điển trên ghế nóng. Thế nhưng chẳng ai thực sự bận tâm vào một câu hỏi hiển hiện trước mắt: Chính xác thì DNA của Arsenal là cái gì?
 
Theo suy nghĩ của đại chúng, DNA của Arsenal đồng nghĩa với thứ bóng đá tấn công, sáng tạo và làm chủ trận đấu: đó là thứ mà Herbert Chapman vun trồng và lên tới đỉnh cao cùng tập thể được mệnh danh là Invincibles. Nói một cách dễ hiểu hơn, như thể người ta cho rằng bằng cách nào đó DNA của CLB có thể được cấy ghép vào cơ thể cầu thủ bằng một chiếc ống hút trong phòng thí nghiệm. Ít nhất, khoảng thời gian này của Ljungberg giống như một “chất tẩy rửa vòm miệng” sau cơn ác mộng nhiều cay đắng dưới thời Emery: đó là một khởi đầu mới, xóa đi làm lại, thậm chí những kết quả tốt có thể sẽ khiến Kroenke và ban lãnh đạo đội bóng phải suy nghĩ nghiêm túc về việc cho ông thêm một ít thời gian nữa.

 
 
Những người làm việc cùng Ljungberg miêu tả ông là người ham tìm tòi, lý trí và mang tư tưởng tự do; một người sẽ cải thiện vấn đề một cách thầm lặng hơn là dạng thiên tài cứu thế. Ông là mẫu người thích đánh vào tiềm thức cầu thủ và khai phá động lực cho họ. Và kể từ khi được đôn lên đội một từ đội U23 vào mùa hè vừa qua, ông đã có nhiều thời gian để quan sát đội hình và đánh giá về khí phách của cầu thủ. Những gì ông nhìn thấy trong trận hòa vừa qua của Arsenal trước đội đứng thứ 19 Premier League có thể làm ông giảm nhuệ khí. Nhưng có lẽ đó không phải thứ khiến ông bất ngờ.
 
Một ví dụ có thể chỉ ra là bạn sẽ hiếm khi thấy một cầu thủ Arsenal bứt tốc tối đa. Đôi khi bạn sẽ thấy họ chạy nhưng nó giống làm cho có thì hơn. Một điều đáng lưu tâm tiếp theo là cách họ tranh chấp trong những tình huống bóng hai. Và khi Norwich triển khai phản công hết lần này tới lần khác, một thứ cần nhắc tới nữa là cách họ ngăn chặn: những cú tắc bóng và chặn bóng yểu điệu nhưng không hiệu quả. Các cầu thủ Arsenal phòng ngự như thể mọi bộ phận trên cơ thể họ đều là khuôn mặt vậy.
 
Và thế là Onel Hernández được phép tiến sâu vào vòng cấm Arsenal một cách thoải mái ngay trước mắt ban huấn luyện mà không hề có sự phản kháng nào. Pukki hoàn toàn qua mặt được David Luiz trong bàn thắng đầu tiên với kỹ thuật không mới. Trong khi đó bên phía đội khách, Shkodran Mustafi chỉ tay một cách mơ hồ như thể anh đang hướng về nơi mà anh nên tới.
 
Thực sự thí tài năng không phải là vấn đề trong câu chuyện này. Người hâm mộ Arsenal có thể muốn phàn nàn rằng đội hình của họ chưa đủ chất lượng nhưng khi bạn so sánh họ với những đội như Wolverhampton và Leicester City hay chỉ đơn cử là Sheffield United và Norwich thôi thì thấy câu chuyện nằm ở tinh thần trách nhiệm. 2 bàn gỡ hòa của Pierre-Emerick Aubameyang đã chứng minh một điều: đây là đội bóng sẽ luôn có những cá nhân để giúp họ thoát khỏi những sự sụp đổ.

 
 
Căn bệnh của đội bóng này nằm ở sự thiếu quyết tâm, trong đó những màn trình diễn của hàng phòng ngự chỉ là một triệu chứng. Nếu không phải Bernd Leno trong khung gỗ, có lẽ Norwich đã dễ dàng giành chiến thắng với mức độ nguy hiểm của những cơ hội họ tạo ra trong hiệp 2. Và kết quả đây là trận hòa thứ 7 của Arsenal sau 14 vòng đấu đã qua ở Premier League, thậm chí có cảm giác rằng thành tích này vẫn còn hơi may mắn đối với họ.
 
Tất nhiên, chẳng có điều gì đã đề cập trong bài viết này là mới cả nhưng sự thiếu quyết tâm có lẽ là điều đáng báo động nhất. Hàng phòng ngự hỗn loạn, những bàn thua dễ dàng, những đường chuyền rời rạc và những bước chạy thiếu động lực. Có lẽ nào, đây mới đúng là bản sắc của Arsenal trong kỷ nguyên hiện nay, rằng nhiệm vụ thực sự của Ljungberg không phải là hiện thân cho DNA của Arsenal mà phải thay đổi nó?!
 
Dịch từ bài viết “Freddie Ljungberg must change lack of commitment in Arsenal’s DNA” của tác giả Jonathan Liew trên Guardian
 
CG

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Ayoze Perez: Sau cơn mưa mù là nắng ấm

Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.

Rodri: “Quả bóng Vàng không làm thay đổi con người tôi”

Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.

Philipp Lahm: Từ phút ngắn ngủi tại Olympiastadion đến huyền thoại bóng đá Đức

Là cựu đội trưởng của cả Bayern Munich và đội tuyển Đức, Philipp Lahm có thể nói đã có một sự nghiệp thi đấu vô cùng thành công. Trong bài viết này, chúng ta sẽ được trở về với những kỷ niệm để tôn vinh nhà vô địch Champions League, World Cup và đã tham gia sâu vào kế hoạch tổ chức UEFA Euro 2024 của Đức.

Liệu Liverpool đã sẵn sàng để buông tay với Mohamed Salah?

Trong chưa đầy 2 tháng nữa, Mohamed Salah sẽ có quyền ký vào một thoả thuận trước hợp đồng với một đội bóng nước ngoài. Và giờ là lúc chúng ta đặt ra câu hỏi: Liệu Liverpool đã sẵn sàng để chia tay vị "Vua Ai Cập" của họ hay chưa?