Erik Lamela: Chào mừng đến với mùa giải của Erik!

Tác giả August - Chủ Nhật 25/08/2019 15:55(GMT+7)

Lamela đã ở Tottenham được hơn 6 năm, vẫn bắt đầu mùa giải mới với sự kì vọng cùng những tín hiệu tích cực. Bất chấp những nhìn nhận phân cực về mình, Lamela, thâm niên của anh ở Tottenham, sự khao khát khẳng định mình của anh, khoảnh khắc thiên tài của anh, tinh thần chiến đấu của anh, là những lý do giải thích tạo sao Pochettino vẫn nhìn về phía anh khi cần một cầu thủ có khả năng tạo ra sự khác biệt.

Ai là tiền vệ hay nhất của Tottenham ở thời điểm hiện tại?
Erik Lamela: Chào mừng đến với mùa giải của Erik!

Christian Eriksen là “bộ não” của Tottenham suốt 6 mùa giải đã qua. Giovani Lo Celso, sở hữu màn trình diễn chói sáng tại Betis mùa trước, hứa hẹn sẽ là nhạc trưởng tương lai của Spurs. Dele Alli, trong một ngày đẹp trời, là một cỗ máy sản xuất bàn thắng. Tanguy Ndombele, tân binh 55 triệu bảng, là tay Box-to-Box hàng đầu tại Ligue 1. Moussa Sissoko được vinh danh ở giải thưởng Cầu thủ hay nhất Tottenham mùa trước. Và Harry Winks, một chuyên gia “điều tiết” nhịp độ được Mauricio Pochettino tin tưởng.
 
Những tất cả họ đều đang bị lu mờ bởi thứ ánh sáng mùa Hè rực rỡ tỏa ra từ một ngôi sao khác, người từng “biến mất” khỏi hành trình chinh phục của Tottenham trong một quãng thời gian dài, người mà các CĐV Spurs đặt không ít kỳ vọng nhưng lại luôn quanh quẩn trong đầu một câu hỏi, rằng sự hiện diện của anh ta ở CLB liệu có thực sự giá trị.
 
Nhưng trong vài tuần đầu tiên của mùa giải mới 2019/20, khi mà rất nhiều cầu thủ ở đẳng cấp hàng đầu vẫn đang ở giai đoạn đề-pa thì chàng trai nay đã có được trạng thái trí – lực tốt nhất. 
  

Chào mừng đến với mùa giải của Erik Lamela!

 
Sau mùa Hè giao hữu với những màn trình diễn ấn tượng ở International Champions Cup và Audi Cup, Lamela bước vào mùa giải 2019/20 với một suất đá chính ở vòng khai mạc Premier League. Trước Aston Villa, Lamela được xếp đá ở vị trí cao nhất của hàng tiền vệ kim cương Tottenham trong sơ đồ chiến thuật 4-4-2 (hay chuẩn hơn là 4-1-2-1-2). Trận ấy Lamela có 3 đường chuyền kiến tạo, 3 pha xoạc bóng thành công và 1 trong 4 cú dứt điểm của anh mở ra pha lập công nâng tỉ số lên 2-1 của Harry Kane.
 
Cuối tuần trước, tại Etihad, trong một thế trận bị Man City lấn át trên hầu như tất cả các phương diện. Lamela chính là sự khác biệt của Tottenham. Ở pha tấn công đáng chú ý đầu tiên và duy nhất của đội khách trong hiệp một, Lamela ghi bàn thắng gỡ hòa 1-1. Một pha dứt điểm ngoài vòng cấm cho thấy kỹ năng xử lý trái bóng và óc quan sát siêu việt của tiền vệ người Argentina. Sang hiệp hai, vẫn Lamela từ một cú đá phạt góc chuẩn xác tạo cơ hội cho Lucas Moura đánh đầu gỡ hòa 2-2. 

Hơn 90 phút tại Etihad, Tottenham chỉ có đúng 2 pha dứt điểm trúng cầu môn và họ có 2 bàn thắng. Với dấu ấn sắc nét của Lamela! Dĩ nhiên, hiệu suất ghi bàn… cực đại kiểu như vậy, không phải lúc nào cũng xảy ra trong bóng đá và nó hiếm khi được duy trì đủ lâu. Và nó cũng hệt như câu chuyện của Lamela tại Tottenham.
Thành tích tốt nhất của Lamela, 11 bàn trong toàn bộ mùa giải 2015/16, chẳng là gì khi đặt bên cạnh đỉnh cao của Alli ở mùa giải sau đó (18 bàn ở Premier League, 22 bàn trên tất cả các mặt trận). Và dĩ nhiên, Lamela không thể so sánh với những đóng góp lớn lao của Eriksen, trong bất kì mùa giải nào dù họ cùng thâm niên 6 năm tại Spurs.
 
Bản thân Lamela, qua 6 mùa giải ở Tottenham, vẫn chỉ được biết đến là cầu thủ của những khoảnh khắc. Như tháng 4/2016, khi Tottenham vẫn trong cuộc đua vô địch với Leicester, Lamela tỏa sáng rực rỡ giúp Spurs đánh bại Man Utd 3-0 tại sân nhà cũ của họ - White Hart Lane, với 1 bàn thắng cùng 1 pha kiến tạo. Hoặc cùng kỳ năm ngoái, Lamela tận dụng tốt việc Alli vắng mặt vì chấn thương với 6 bàn thắng ở Premier League, Champions League và League Cup trong những tuần đầu tiên của mùa giải. Hay như cách anh giúp Tottenham ghi 2 bàn vào lưới Man City tại Etihad mới đây.
 
Đấy chính là vấn đề của Lamela, khiến anh – người có thể chơi tốt ở khá nhiều vị trí – không thường xuyên là lựa chọn ưu tiên của Pochettino. Anh hiếm khi duy trì được phong độ đỉnh cao của mình trong vài trận liên tiếp, chứ không nói đến chuyện chơi hay trong cả một mùa giải. Lý do lớn nhất: Lamela-của-Tottenham, với tiền sử chấn thương khá dày của mình, chưa từng đạt tới trạng thái hoàn hảo nhất kể từ khi tới London.
Hè năm ngoái, Lamela được Tottenham trao cho một bản hợp đồng mới có thời hạn 4 năm, cho phép anh tiếp tục gắn bó với Spurs tới hết tháng 6/2022, với mức lương tăng lên 100.000 bảng/tuần. Điều này gợi mở một ý tưởng rằng: Lamela, sau nhiều mùa giải chỉ là nhân vật phụ ở London, cuối cùng cũng có cơ hội lớn để trở thành một lựa chọn thường xuyên trong đội hình chính của Pochettino. 
 
Nhưng thực tế đã không diễn ra theo cách mà đa số nghĩ. Sau vài tuần đầu mùa thể hiện ấn tượng, Lamela dính chấn thương nặng gân khoeo, vắng mặt trong 2 tháng quan trọng nhất mùa giải của Tottenham, từ giữa tháng 3-giữa tháng 5. Trước đó, là serie những chấn thương liên tiếp ở bắp vế, đùi và cẳng chân trong các tháng 11 và 12/2018. Cả mùa trước, Lamela chỉ góp mặt trong 19 trận tại Premier League với thời gian trên sân thực tế 971 phút. Anh không chơi 1 phút nào trong 2 cuộc đụng độ với Man City ở tứ kết Champions League, chỉ đá 9 phút trước Ajax ở trận bán kết lượt về và ngồi ngoài trận chung kết thua Liverpool.
 
Erik Lamela vs Alonso
Hành trình của Lamela tại Tottenham, trong hơn 6 năm qua, có thể được tóm lược một cách ngắn gọn và dễ hiểu trong hai ý chính: những khoảnh khắc kỳ diệu không-thường-xuyên và nhiều tháng ngày dài vật lộn với chấn thương. Khi có được thể trạng tốt, Lamela đơn giản là không thể cản nổi, là một trong những người hay nhất Tottenham, có thể đánh bại tất cả những địch thủ mạnh nhất. Nhưng vấn đề là Lamela-của-Tottenham mấy khi có được thể trạng tốt! Anh vắng mặt phân nửa mùa đầu tiên 2013/14 vì chấn thương lưng. Anh ngồi ngoài tổng cộng 13 tháng, từ 10/2016 đến 11/2017 bởi những vấn đề nghiêm trọng ở hông. 
 
Thống kê từ transferMarkt cho thấy, kể từ khi gia nhập Tottenham, Lamela trải qua 10 lượt chấn thương khác nhau, 2 lần gần khoeo, 3 lần bắp vế, nặng nhất là lưng và hông, khiến tiền vệ sáng tạo người Argentina vắng mặt tới hơn 700 ngày bỏ lỡ 115 trận đấu.  Tính đến thời điểm này, Lamela mới chỉ ra sân 182 trận trong màu áo Spurs, trong hơn 6 năm qua. 
 
Nhưng bất chấp tất cả những điều đó, bệnh án dầy đặc và không có nhiều đóng góp đáng chú ý cho Tottenham, và cả những tin đồn về khả năng gia nhập Inter, Milan, Juventus hay Marseille, vẫn không hề có một chuyến xê dịch nào xảy ra với Lamela. Lamela là 1 trong 7 cầu thủ cập bến White Hart Lane Hè 2013, sau khi Tottenham bán Gareth Bale cho Real Madrid. 7 người ấy, giờ chỉ còn lại anh và Eriksen. Và hầu như chắc chắn, Lamela sẽ là người cuối cùng ở lại, khi Eriksen rời đi.
 
Lamela của Tottenham tạo ra sự phân cực lớn trong cách mà đa số đánh giá về anh: thâm niên hàng đầu của đội & đóng góp hạn chế; kỹ năng bóng đá siêu hạng & phong độ thiếu ổn định; những khoảnh khắc ma thuật & thể trạng mong manh nhạy cảm với chấn thương. Không có nhiều ý kiến trái chiều về Harry Kane, Hugo Lloris, Eriksen hay thậm chí cả Danny Rose, nhưng khi nói đến Lamela, các CĐV Tottenham ngay lập tức bị… chia rẽ. 
 
Với nhiều người, Lamela là một nỗi thất vọng, một cầu thủ không đáng tin cậy, thể chất yếu kém, một khoản đầu tư lãng phí, chưa từng cho thấy mình xứng đáng với số tiền 26 triệu bảng mà Tottenham bỏ ra để đưa anh về 6 năm trước. Nhưng số khác lại luôn coi Lamela là nghệ sĩ bóng đá bậc nhất mà Spurs đang sở hữu, là một cầu thủ cứ ra sân là luôn thể hiện tinh thần chiến đấu ngút ngàn.
 
Đây là mùa giải thứ 7 của Lamela tại Tottenham, và sự phân cực – chia rẽ trong cách nhìn nhận về tiền vệ người Argentina, bất chấp anh đã có màn khởi đầu ấn tượng, rất nhiều khá năng cũng sẽ không đi đến hồi kết. 
 
Bởi đó, có lẽ là số phận của Lamela. Một Lamela mà tiềm năng bóng đá của anh được nói tới nhiều hơn thay vì sự nghiệp cầu thủ thực tế mà anh có. Một Lamela là… nạn nhân của chính chính và của những kỳ vọng lớn lao từ người đời. 
 
Rất lâu trước khi gia nhập Tottenham, trước cả khi là cầu thủ của AS Roma, Lamela đã là một “hiện tượng lớn” ở Buenos Aires – thủ phủ bóng đá Argentina, khi những thông tin về tài năng nhí siêu hạng của River Plate khiến xứ Tango xôn xao. Tháng 10/2004, Trans Wolrd Sport đã thực hiện một phóng sự ngắn với thời lượng hơn 5 phút về Lamela, khi đó mới 12 tuổi.
 
Phóng sự của Trans Wolrd Sport kể hành trình bóng đá những năm đầu đời của Lamela, từ CLB địa phương Club Juventud Unida de Santa Ria đến Học viện River Plate, về kỉ lục ghi 120 bàn thắng ở đội trẻ trong năm 2004 của Lamela, về việc Barcelona đã tiếp cận gia đình chú nhóc này đưa ra những đề nghị lớn: mức lương năm 100.000 bảng, bao ăn học đến tuổi 18, cấp nhà ở cũng như bố trí công việc cho cha mẹ cậu ở Tây Ban Nha. Đấy chính là cách mà Barca đã làm để có được Lionel Messi, siêu sao bậc nhất trong lịch sử CLB xứ Catalunya hồi Messi 13 tuổi. Nhưng Lamela nói KHÔNG!
 
 
Sau đó, là những lời trả lời phỏng vấn trực tiếp đầy tự tin của ngôi sao nhí Lamela. Cậu nói: “Em muốn được trở thành một cầu thủ vĩ đại, như Diego Maradona. Ông ấy đã giành được tất cả mọi thứ trong sự nghiệp tuyệt vời của mình. Giấc mơ lớn của em là vô địch World Cup cùng đội tuyển Argentina, như ông ấy. Không giống như nhiều cậu bé khác, em nghĩ mình sinh ra là để chơi bóng”.
 
15 năm sau phóng sự của Trans Wolrd Sport, Lamela, giờ đã 27 tuổi, từ River Plate, qua Roma và hơn 6 năm với Tottenham, cùng 25 trận quốc tế, thậm chí chưa từng sở hữu một danh hiệu nào, ở cả cấp CLB lẫn đội tuyển. Lamela đã không thể và chắc chắn không bao giờ là một Maradona. Không có World Cup cho Lamela. Anh thậm chí cũng không bằng Pablo Aimar hay Angel di Maria, những cầu thủ đã giành rất nhiều danh hiệu cấp CLB. Lamela còn 3 năm hợp đồng với Tottenham. Và sau 2 lần về nhì cùng Spurs, ở League Cup 2014/15 và Champions League 2018/19, liệu khi Lamela rời đi, ở tuổi 30, anh sẽ có cho mình một danh hiệu lớn?
 
Dĩ nhiên, có nhiều cách khác nhau để đánh giá về một cầu thủ, hơn là chỉ nhìn vào số danh hiệu mà anh ta có được trong sự nghiệp. Điều quan trọng nhất vẫn là, Lamela đã ở Tottenham được hơn 6 năm, vẫn bắt đầu mùa giải mới với sự kì vọng cùng những tín hiệu tích cực. Bất chấp những nhìn nhận phân cực về mình, Lamela, thâm niên của anh ở Tottenham, sự khao khát khẳng định mình của anh, khoảnh khắc thiên tài của anh, tinh thần chiến đấu của anh, là những lý do giải thích tạo sao Pochettino vẫn nhìn về phía anh khi cần một cầu thủ có khả năng tạo ra sự khác biệt.
 
Không phải ai cũng có thể trở thành Diego Maradona. Nhưng Lamela, thì cũng chỉ có một mà thôi!
 
Lược dịch từ Lamela divides Spurs fans like no other player, but in his latest purple patch he’s their best midfielder – The Athletic

AUGUST (TTVN)
 
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.