Eden Hazard: Khi ngoại lệ cuối cùng của thế giới bóng đá bị hắt hủi

Tác giả Tú Nguyễn - Chủ Nhật 28/11/2021 13:40(GMT+7)

Eden Hazard là một ngoại lệ trong một thế giới bóng đá tôn sùng mục tiêu duy nhất, đó là thành công bằng mọi giá. Điều này dần biến anh trở thành kẻ ngoại đạo trong môn thể thao này.

 
 
Trong một buổi phỏng vấn mới đây, khi được hỏi về Eden Hazard, Thibaut Courtois đã trả lời như sau: 

“Trong sự nghiệp của mình, Eden đã cho thấy anh là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Cậu ấy gần đây không thể hiện được điều này, nhưng tài năng thì vẫn còn đó và tôi chắc chắn anh ấy sẽ trở lại. Vì thế, chúng ta không thể bắt Eden tin rằng cậu ấy là một cầu thủ trung bình, bởi cậu ấy không ở trình độ đó.”
 
Đó là lời bảo vệ rất đỗi bình thường từ một người đồng hương, đồng nghiệp và cũng là người bạn thân của Hazard. Chỉ có một vấn đề duy nhất: Những điều Courtois nói được nhắc đến quá nhiều lần và luôn tỏ ra vô ích. Không giống như thủ thành sinh năm 1992, người đã vượt qua khởi đầu khó khăn để trở thành một phần quan trọng của đội bóng, khi tất cả đều hiểu rằng một số thành viên trong phòng thay đồ không chào đón sự xuất hiện của anh để thay thế cho Kaylor Navas, Hazard vẫn chưa chứng tỏ được điều gì ở Real Madrid. Nói trắng ra, anh không liên quan gì đến đội bóng này, bởi anh không mấy khi thi đấu.
 
 
Dưới sự dẫn dắt của Zinedine Zidane, lí do là bởi những ca chấn thương. Nếu năm 1996, bộ phim tình cảm Bệnh nhân người Anh được ra mắt, thì hiện tại chúng ta đang có bệnh nhân người Bỉ phiên bản người thật, thuộc thể loại kinh dị: Hazard chịu những tổn thương ở khắp mọi nơi, từ đùi, bắp chân, háng, mắt cá chân và cả Covid-19. 
 
Theo thống kê của transfermarkt, trong bảy mùa giải ở Chelsea, Hazard chỉ bỏ lỡ 21 trận vì chấn thương và luôn chơi ít nhất 30 trận mỗi năm. Còn ở Madrid, anh vắng mặt trong 60 trận chỉ sau hơn hai mùa giải, cũng như chưa từng đá bất kì trận El Clasico nào. Cầu thủ người Bỉ chỉ thi dấu đủ 90 phút đúng 5 lần – tất cả đều diễn ra trước khi bị cầu thủ đồng hương Thomas Meunier làm vỡ mắt cá trong trận đấu vòng bảng Champions League tháng 11/2019.
 
 
Về cơ bản, cầu thủ xuất sắc nhất Premier League mùa 14/15 đã không gặp may. Hai chấn thương mắt cá đã khiến anh phải ngồi ngoài 6 tháng. Sau đó là những tổn thương ở cơ. Bác sĩ của Hazard ở đội tuyển Bỉ, Kristof Sas cho rằng cơ thể của anh đã ở mức giới hạn, rằng “Eden đang ở trong một vòng luẩn quẩn và không dễ gì thoát ra khỏi nó”, lời giải thích mà Zidane từ chối chấp nhận.
 
Bởi trong hai mùa giải đầu tiên ở Madrid, Zidane luôn thể hiện niềm tin vào cầu thủ mà ông muốn có từ lâu, bằng cách đưa Hazard trở lại đội hình ngay khi anh khỏe mạnh. Điều này khiến các cầu thủ khác khó chịu, bởi nó đồng nghĩa với việc Zidane thường xuyên phải điều chỉnh chiến thuật để tạo điều kiện tốt nhất cho Hazard tỏa sáng, với trận bán kết lượt về Champions League với Chelsea tháng 4 năm ngoái là ví dụ điển hình (Madrid đá 3-5-2, dẫn đến việc Vinicius Junior phải đá wingback phải).
 
Đó cũng là đêm mà Hazard bị Josep Pedrerol, dẫn chương trình nổi tiếng El Chiringuito de los Jugones tế sống, vì cười đùa với người đồng đội cũ ở Chelsea Kurt Zouma dù đội bóng vừa thua trận. Anh chính thức vượt qua ranh giới từ việc được cảm thông vì những ca chấn thương liên miên, để trở thành vật tế thần cùng Gareth Bale khi mọi thứ diễn ra không như ý muốn.
 
 
Giống như Magneto mất đi chiếc mũ bảo hộ, sự ra đi của Zidane vào mùa hè năm ngoái đã tháo gỡ vỏ bọc lớn nhất của tiền vệ người Bỉ. Dù bắt đầu mùa này với việc đá chính 4 trong 5 trận đầu tiên của Madrid tại La Liga, Hazard hiếm khi tạo ra dấu ấn khi chỉ có một kiến tạo duy nhất. Sự xuất sắc của Vinicius dần đánh bật Hazard khỏi vị trí ưa thích của anh ở cánh trái trên hàng công.
 
Để tạo ra sự cân bằng trong đội hình, Carlo Ancelotti đã thử nghiệm nhiều sơ đồ khác nhau, bao gồm 4-4-2, 4-2-4 và 4-2-3-1, với Hazard đôi khi được đá ở vị trí trung tâm. Nhưng sau những thất bại liên tiếp trước Sheriff và Espanyol, ông quyết định trở lại với sơ đồ 4-3-3. Điều này đòi hỏi tần suất hoạt động, cũng như liên tục phải lùi về từ hai tiền đạo cánh. Đó là những yêu cầu chưa bao giờ tỏ ra lí tưởng cho Hazard, cầu thủ thích tự do bó vào trong và chưa bao giờ là người năng nổ nhất khi chơi bóng, ngay cả khi anh ở trong trạng thái khỏe mạnh nhất.
 
Ngay cả trong những phút ít ỏi Hazard có mặt trên sân, anh cũng chẳng làm được gì để gây ấn tượng với Ancelotti. Sau khi ngồi ngoài trận El Clasico, tiền đạo 30 tuổi được tung vào sân từ băng ghế dự bị trong trận đấu với Osasuna, khi tỉ số vẫn đang là 0-0 và trận đấu chỉ còn 22 phút. Tất cả những gì Hazard làm được là hoàn thành 11 đường chuyền, nhưng chỉ một trong số đó đi đến phần sân đối phương; ngoài ra anh cũng chẳng tạo ra cơ hội nào. 
 
 
Thế nhưng, nhiều người vẫn tỏ ra khá sốc khi Ancelotti, một người nổi tiếng nhã nhặn nhận xét một cách thẳng thừng về Hazard: “Vấn đề của Hazard là cậu ấy có một HLV thích một cầu thủ khác. Điều đó có thể xảy ra ở một đội bóng như Real Madrid.”
 
Có thể hiểu rằng đó là nỗ lực của HLV người Ý để thúc đẩy Hazard làm việc chăm chỉ hơn và đóng góp nhiều hơn, nhưng liệu đây có phải là cách tốt nhất để cải thiện màn trình diễn của Hazard hay không? Những HLV trước đây ở Chelsea, bao gồm Jose Mourinho và Antonio Conte đều đã thử điều gì đó tương tự nhưng không thành công.
 
Bởi Hazard quá quan trọng để bị gạt bỏ khi còn khoác áo Chelsea. Nhưng lần này là câu chuyện khác – lần đầu tiên trong sự nghiệp, anh không phải là cầu thủ quan trọng nhất đội, hoặc (ít nhất) là một trong số họ. 
Không giống như ở Bỉ, nơi Hazard được đối xử như một vị vua, khi HLV Roberto Martinez luôn giữ anh làm đội trưởng bất chấp các vấn đề ở Madrid, cũng như liên tục triệu tập anh dù anh chẳng mấy khi ra sân ở CLB; ở Madrid, anh chỉ một thành viên khác trong đội, thậm chí đang là cái gai mà CLB đang muốn loại bỏ, bởi những cống hiến của Hazard không tương xứng với mức lương lên tới 416,000 bảng/tuần mà anh đang nhận.
 
 
Mặc dù vậy, không giống với nhiều galacticos khác trong quá khứ, làm mình làm mẩy hay thách thức ban lãnh đạo Madrid không phải phong cách của Eden Hazard. Sẽ không bao giờ có chuyện anh giơ lá cờ ghi “Bỉ, đồ ăn nhanh, Madrid, theo thứ tự ưu tiên”.
 
“Tôi không phải là một galactico, tôi chỉ là một cầu thủ bóng đá giỏi,” Hazard tuyên bố như vậy trong ngày ra mắt. Vô hình chung, câu nói này tóm gọn sự đối lập giữa một cầu thủ coi bóng đá chỉ là một công việc, một trò chơi và một đội bóng sẵn sàng sống chết vì thành tích trong bóng đá. Điều này không có nghĩa là Hazard không quan tâm đến sự nghiệp của mình (anh từng nhắn tin xin lỗi Mourinho vì những kết quả không như ý muốn khiến ông bị sa thải). Nhưng các biểu hiện của cầu thủ người Bỉ cho thấy anh không tận tâm tuyệt đối với nó. 
 
Anh không có người đại diện, thích chơi bóng bằng bản năng cũng như cảm xúc. Đây là người mà theo lời đồng đội cũ ở Chelsea, John Obi Mikel là “cầu thủ lười biếng nhất anh từng chơi cùng”, còn theo Filipe Luis là người “không chịu phòng ngự, cũng chẳng buồn tập luyện tử tế và 5 phút trước trận đấu vẫn kịp chơi Mario Kart trong phòng thay đồ.” Đây là người trở lại trước mùa giải trong tình trạng thừa 7kg và tuyên bố: “Khi tôi đi nghỉ, nó đúng nghĩa là đi nghỉ”. Là người nói rằng những chấn thương “không phải là ngày tận thế với tôi, bởi nhờ đó tôi có thể dành thời gian cho các con của mình.” 

 
Những điều này đã khiến Hazard trở thành một ngoại lệ trong thế giới bóng đá hiện tại, nơi tôn trọng mục tiêu duy nhất, đó là thành công bằng mọi giá, dù có phải đổ tiền, mồ hôi hay cả máu. Mâu thuẫn là điều chắc chắn xảy ra, khi Eden Hazard, một người luôn tỏ ra thoải mái như công chúa Giselle trong phim Enchanted, phải đối diện với thực tại khắc nghiệt ở một đội bóng đòi hỏi nhất thế giới bóng đá như Real Madrid. 
 
Nhưng từ một ngoại lệ, Hazard dần trở thành kẻ ngoại đạo trong bóng đá hiện đại. Không phải ngẫu nhiên khi Chelsea không thể vô địch Champions League dù có Hazard trong đội hình, nhưng lại giành danh hiệu này khi anh đã ra đi. Bóng đá đang ngày càng thu hẹp đất diễn cho những cầu thủ cần sự phục vụ của các đồng đội ở trên sân. Manchester United hay PSG đều đang trong tình huống khó xử, khi sở hữu Cristiano Ronaldo và Lionel Messi, những siêu sao thượng thặng nhưng đã ở độ tuổi xế chiều và không còn khả năng phục vụ lối chơi chung. Chơi bóng như thể đang ở trên thiên đường, như chính cái tên Eden của anh lại càng không có đất sống.
 
 
Đến với tư cách là người có thể quyết định những trận đấu lớn nhất, giúp Real Madrid giành những danh hiệu lớn nhất, là người có thể gánh đội bóng này trên vai, giờ Hazard đang trở thành gánh nặng nhiều hơn. Tuy vẫn còn hai năm rưỡi trong hợp đồng, nhưng có vẻ như sự nghiệp ở Real Madrid, cũng như phong độ đỉnh cao của Hazard đã khép lại. 
 
Dù anh là một trong những đại diện tiêu biểu cho tiêu chí đầu tiên của môn thể thao này: Chơi bóng vì niềm vui.
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.