Sau trận thắng đầy khó khăn của Liverpool trước Villarreal, nhiều người đã nhận ra được mấu chốt dẫn đến chuỗi thành tích tuyệt vời của Liverpool thời gian gần đây, đó là tận dụng 100% khả năng của bộ đôi Luis Diaz và Fabinho.
Cũng giống trận thắng 2-0 ở lượt đi, trận thắng 3-2 ở lượt về của Liverpool trước Villarreal cũng xuất phát từ những sự cải thiện sau hiệp 1.
Ở lượt đi, Liverpool không còn phạm lỗi không cần thiết ở hiệp 1 nữa, đồng nghĩa với việc Villarreal không thể giảm nhịp độ trận đấu để có thể đưa bóng vào phần sân Liverpool.
Ở trận lượt về, mọi thứ có phần phức tạp hơn. Không còn những pha kiểm soát bóng dài đi kèm với những pha bứt tốc từ hai cánh mà thay vào đó tới từ tiền vệ trụ của họ, Fabinho. Việc đưa Luis Diaz vào sân cũng giúp The Kop rất nhiều, nhưng về tổng thể, Liverpool chỉ có thể kiểm soát lối chơi của mình một cách bền vững bằng cách thi đấu theo cách họ đã quen.
Fabinho gặp phải rất nhiều khó khăn ở hiệp 1, đôi lúc, anh bị bỏ rơi ở vị trí trụ khi hai cầu thủ ở cánh của hàng tiền vệ Villarreal, Giovani Lo Celso và Francis Coquelin thường xuyên dạt vào trong để nhận bóng trong một khoảng trống khá hẹp, qua đó giúp đội bóng của Unai Emery có được một hàng tiền đạo 4 người.
Nhưng ở khâu phòng ngự, Villarreal lại phòng ngự với một đội hình 4 tiền vệ phẳng. Công việc đánh chặn Fabinho lúc này được giao cho các tiền đạo như Gerard Moreno hay Boulaye Dias. Có thể nói, khi Villarreal giữ vững cự ly đội hình, họ rất khó bị xuyên phá.
Mọi sự chỉ bắt đầu có vấn đề khi Villarreal bắt đầu pressing cao hơn một chút, khi đó, Fabinho bắt đầu thu hút một vài tiền vệ của Tàu Ngầm Vàng.
Dưới đây là một ví dụ rõ nét. Alisson đưa bóng vào cho Fabinho. Điều này khiến Dani Parejo dâng cao, lúc này, Fabinho đưa bóng về cho Alisson, sau đó là một pha nhả bóng cho Ibrahim Konate...
...người lúc này có thể thấy Naby Keita đang án ngữ ở khu vực trung tuyến phía sau Parejo. Thay vào đó, Konate đưa bóng một cách bất cẩn xuống vị trí dưới sân.
Dưới đây là một ví dụ khác. Tiền đạo của Villarreal rất tốt ở khâu chặn đứng các đường chuyền từ trung vệ tới Fabinho. Tuy nhiên, họ lại kém hiệu quả ở ngăn chặn các pha bóng trực diện. Vì vậy, khi Fabinho yêu cầu Andy Robertson thực hiện một đường chuyền và nhận được nó.
...cả Parejo và Etienne Capoue đều lao vào Fabinho một cách hời hợt, nhờ đó mà kharong trống đã được tạo ra cho anh đưa bóng thẳng vào chân Sadio Mane, lúc này đang án ngữ ở khoảng trống khu trung tuyến.
...thế là anh bị phạm lỗi bởi trung vệ Raul Albiol bên phía Villarreal khi nhận bóng.
Dù Liverpool gần như không thể đưa bóng vào lưới ở hiệp 1, có những dấu hiệu cho thấy họ có thể khiến Villarreal bị kéo giãn đội hình. Cụ thể, khi các hậu vệ cánh dâng cao và một tiền vệ trung tâm rời vị trí để theo kèm Fabinho, họ rơi vào một đội hình rất lạ, gần như trở thành một đội hình 6 hậu vệ.
Ở hiệp 2, Fabinho bắt đầu đa dạng hóa các pha di chuyển để tạo nên vấn đề cho Villarreal. Ở tình huống này, khi Trent Alexander Arnold đưa bóng vào từ cánh phải, Fabinho đã di chuyển vào một vị trí cao hơn, từ đó dẫn đến việc tiền đạo cắm Dia phải lùi về cùng anh.
...đây là một ví dụ cho thấy Fabinho bỏ lại vị trí tiền vệ trụ để dâng cao nhiều như thế nào, có lẽ là để trấn áp Parejo nhằm giúp Keita có được sự tự do ở cánh phải...
...dưới đây là một tình huống chạy cực kỳ chặt chẽ từ vị trí tiền vệ trụ sang vị trí cánh phải, một bước chạy đã được chứng minh là cực kỳ quan trọng trong một vài phút sắp tới.
Nhưng trước khi nhìn vào các bàn thắng, vẫn cần phải nhắc đến một vài ví dụ về việc cầu thủ không gần bóng nhưng lại có những hành động cho thấy điều đó.
Dưới đây là hình ảnh cho thấy Liverpool thực hiện một pha dàn xếp ở cánh trái. Ngay lúc đó, Parejo chỉ vào Fabinho như để nhắc nhở các đồng đội theo kèo anh ấy. Điều này cho thấy Villarreal gần như không biết kiểm soát anh như thế nào.
Dưới đây là tình huống cho thấy Fabinho đang chỉ cho các trung vệ của mình dâng cao hơn vào phần sân đối phương, nơi cả Moreno và Dia đều án ngữ, như một tiền vệ trung tâm phụ. Fabinho khi đó muốn Virgil Van Dijk tiến vào vị trí tiền vệ trụ để giúp anh dâng cao nhiều hơn.
Việc dâng cao cũng cho thấy tầm quan trọng ở bàn thắng mở tỷ số của Liverpool. Cụ thể, khi Alexander-Arnold có bóng ở cánh phải, 2 lớp tiền vệ 4 người của họ đều đang giữ nguyên vị trí. Vấn đề ở chỗ việc đưa bóng vào vị trí Fabinho thu hút cả hai tiền vệ trung tâm, Capoue và Parejo, nhờ đó mà chỉ bằng một nhịp chạm bóng...
… Fabinho đã đưa bóng vượt qua cả hai để đến được với Salah…
...sau đó, anh bứt tốc sang phía cánh phải, xin bóng để rồi sau đó nhận được đường chuyền của Salah...
...sau đó là một pha ghi bàn đẳng cấp.
Bàn thắng thứ hai, theo một cách nào đó, bắt nguồn từ một tình huống gần như tương tự. Một đường tạt cho Fabinho nhằm thu hút Capoue và Parejo...
...Fabinho nhanh chóng rút về, sau đó chắn bóng khỏi Parejo...
...sau đó, anh đưa bóng cho Keita, lúc này án ngữ ở khoảng trống phía sau các tiền vệ trung tâm bên phía Villarreal.
Khi nhìn vào hình ảnh trên, chúng ta có thể thấy rõ sự hoảng sợ của Parejo và Capoue khi thấy Keita và Mane đang thoải mái giữa hai tuyến. Keita lúc này đưa bóng cho Mane, người phát triển bóng cho Alexander-Arnold, sau đó là một đường tạt cho Diaz đánh đầu ghi bàn.
Trận đấu đã được định đoạt bằng tổng tỷ số 4-2. Kể từ đó, Villarreal dần trở nên lúng túng. Có thể thấy Diaz đã tạo ra sự khác biệt, nhưng Fabinho mới là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa đến trận chung kết của Liverpool nhờ tài thu hút tiền vệ của Villarreal rồi sau đó vượt qua họ một cách dễ dàng.
Dịch từ bài viết của tác giả Michael Cox cho trang The Athletic.