Declan Rice đã giúp Arsenal lột xác bằng sự đa năng của mình – một bộ kỹ năng vượt xa phạm trù các nhiệm vụ của một tiền vệ phòng ngự. Liệu có điều gì mà anh không thể làm được không?
|
Declan Rice chính là bằng chứng cho thấy số tiền mà một đội bóng đã chi ra để có được một cầu thủ sẽ chẳng còn quan trọng nữa nếu anh ta tỏa sáng rực rỡ.
Rice đã gia nhập Arsenal vào mùa hè năm ngoái với một bản hợp đồng trị giá 105 triệu bảng Anh (100 triệu trả ngay + 5 triệu phụ phí). Đó là mức phí chuyển nhượng cao thứ 7 lịch sử bóng đá nói chung và đứng thứ hai trong lịch sử Premier League nói riêng, sau thương vụ Enzo Fernández trị giá 107 triệu bảng của Chelsea vào đầu năm 2023.
Một khoản phí chuyển nhượng lớn chắc chắn sẽ mang tới rất nhiều áp lực, tạo nên nguy cơ khiến một cầu thủ chật vật trong việc thể hiện năng lực của bản thân trên sân đấu, và chúng ta đã được chứng kiến chuyện này rất nhiều lần trong những năm qua. Từ sự khổ sở của Fernando Torres sau khi chuyển đến Chelsea với mức phí 50 triệu bảng, cho đến ngôi sao 86 triệu bảng Paul Pogba chẳng thể nào phát huy được hết tiềm năng ở Manchester United, lịch sử Premier League đầy rẫy các ví dụ về những quả bom xịt.
Những ví dụ gần đây hơn: Enzo Fernandes vẫn chưa thực sự chứng tỏ được rằng anh hoàn toàn xứng đáng với số tiền khủng mà Chelsea đã bỏ ra, và chúng ta cũng có thể đưa ra nhận xét tương tự về cộng sự của anh ở The Blues là Moisés Caicedo, một tiền vệ trăm triệu khác – giống với Rice.
Hoàn toàn trái ngược với bọn họ, Rice không chỉ đang chứng minh mình xứng đáng với từng xu mà The Gunners đã bỏ ra, thậm chí anh còn khiến con số 105 triệu bảng trông như một món hời lớn.
Mặc dù năng lực của Rice đúng là khía cạnh quan trọng nhất ở chàng trai này, tuy nhiên việc anh luôn sẵn sàng xung trận cũng là một yếu tố khác đã tạo nên giá trị của tiền vệ 25 tuổi.
Rice đã đá chính 175 trong số 190 trận đấu của West Ham ở Premier League từ mùa 2018-19 đến 2022-23, và chỉ vắng mặt trong đội hình đá chính của Arsenal duy nhất 1 lần ở mùa giải này. Thậm chí ngay cả trong trận đấu đó – gặp Luton Town trên sân nhà hồi đầu tháng này – anh cũng vào sân từ băng ghế dự bị. Tiền vệ người Anh cũng đã đá chính 9/10 trận ở Champions League (và vào sân từ băng ghế dự bị trong trận còn lại).
Rice có thể xuất chiến mỗi tuần không chỉ bởi sở hữu thể lực hơn người. Anh còn thi đấu với sự kỷ luật đáng nể, nhờ vậy mà tránh được các án phạt treo giò - một điểm cực ấn tượng đối với một cầu thủ có nhiệm vụ chính là phá lối chơi đối thủ và thu hồi bóng.
Ngôi sao 25 tuổi đã thu hồi bóng thành công tới 160 lần ở mùa giải này nhưng chỉ có 28 lần phạm lỗi. Thực hiện một chút so sánh, Caicedo cũng có số lần thu hồi bóng thành công tương tự, nhưng lại có tới 44 pha phạm lỗi. Alexis Mac Allister thu hồi bóng 180 lần nhưng phạm lỗi 46 lần. Rodri – tiền vệ thu hồi bóng xuất sắc nhất thế giới hiện nay – là người duy nhất có tỷ lệ đoạt bóng / phạm lỗi tương đồng Rice, với 195 lần thu hồi bóng và 36 pha phạm lỗi.
Tuy nhiên, Rice mới chỉ phải nhận 4 thẻ vàng và chưa dính phải tấm thẻ đỏ nào ở mùa giải này. Caicedo thì đã phải nhận tới 9 thẻ vàng và mặc dù cũng chưa phải nhận thẻ đỏ, nhưng tiền vệ này được nhận định là nhờ may mắn mới thoát được cảnh bị đuổi khỏi sân vài lần kể từ khi gia nhập Chelsea; hãy xem lại những pha phạm lỗi của anh ta với Jérémy Doku ở Premier League, với Ryan Gravenberch và Anthony Gordon ở Carabao Cup.
Mac Allister đã nhận 6 thẻ vàng và 1 thẻ đỏ; Luiz đã nhận 10 thẻ vàng; Rodri có 8 thẻ vàng và 1 thẻ đỏ. Bọn họ đều đã có ít nhất 1 lần không được ra sân vì án treo giò. Còn Rice thì chưa bỏ lỡ bất kỳ trận đấu nào, và việc tuần nào cũng ra sân đã giúp anh không ngừng tiến bộ kể từ khi gia nhập đội chủ sân Emirates.
Về mặt thể chất, anh đích thực là một gã quái vật. Rice to lớn, mạnh mẽ và có khả năng chơi bao sân, đoạt lấy các pha bóng vô chủ và giành chiến thắng trong những pha tranh chấp trên khắp sân đấu. Bên cạnh 77 lần đoạt bóng thành công ở khu trung tuyến – đứng thứ 20 ở Premier League về chỉ số này vì đang chơi cho một đội giỏi kiểm soát bóng – anh còn có 57 lần làm việc đó ở khu vực 1/3 cuối phần sân của Arsenal. Tiền vệ 25 tuổi cũng đứng thứ 12 ở giải VĐQG Anh về số lần đoạt bóng ở khu vực 1/3 cuối sân đối thủ (28), qua đó cho thấy đóng góp không nhỏ của anh cho khâu pressing tầm cao của The Gunners.
Bản đồ nhiệt của Rice ở mùa giải này bao phủ gần như toàn bộ mặt sân.
Nhưng tầm ảnh hưởng của Rice trên sân đấu không chỉ giới hạn trong khả năng thu hồi bóng – mặc dù rất nhiều người coi anh là một tiền vệ số 6, và đây cũng là vai trò mà hầu hết mọi người đều tin rằng Arsenal mang anh về để đảm nhận.
Trên thực tế, ngôi sao người Anh đã chơi cực cơ động và cầm bóng cực nhiều, qua đó khiến cho cái quan niệm cho rằng vai trò của anh chỉ đơn thuần là phá lối chơi đối thủ trở nên hoàn toàn sai lầm. Rice thực chất là một box-to-box thượng hạng đã tạo nên rất nhiều đóng góp quan trọng với các pha dâng cao tại West Ham, và ở mùa giải này Mikel Arteta đang đưa anh lên một đẳng cấp hoàn toàn mới.
Những màn trình diễn mãn nhãn nhất của Rice trong màu áo Arsenal đã xuất hiện khi Jorginho sắm vai người chơi thấp nhất ở tuyến giữa The Gunners, qua đó tạo điều kiện cho Rice được tự do tham gia tấn công với vai trò một tiền vệ số 8 lệch trái.
Hồi đầu mùa giải, trong bối cảnh Thomas Partey đang phải vật lộn với những chấn thương và Jorginho chơi thiếu thuyết phục, Rice thường xuyên phải trở thành tiền vệ đá thấp nhất trung tuyến. Nhưng trong giai đoạn nửa cuối của mùa giải, Rice đã được chuyển lên một vị trí cao hơn nhờ phong độ đáng tin cậy của Jorginho ở phía sau anh. Kết quả thu được từ sự điều chỉnh này là rất rõ ràng.
Rice đã xâm nhập vòng cấm đối thủ thường xuyên hơn. Với 6 bàn thắng và 6 đường kiến tạo đã có được ở mùa giải này, đây chính là mùa giải mà tiền vệ này có thành tích ghi bàn + kiến tạo cao nhất trong sự nghiệp.
Trong 2 bàn thắng đầu tiên của Rice – vào lưới Chelsea và Luton Town – anh chỉ đơn thuần là trở thành một cầu thủ tấn công vì tình thế ép buộc, khi mà Arsenal phải chấp nhận quăng sự thận trọng sang một bên để cố ghi bàn bằng mọi giá. Trong 20 lần ra sân gần nhất ở Premier League, Rice đã ghi 4 bàn và có 5 đường kiến tạo (đạt hiệu suất trung bình 0,45 bàn thắng + kiến tạo mỗi trận), còn trong 14 lần ra sân trước đó, anh chỉ ghi được 2 bàn và có vỏn vẹn 1 pha kiến tạo (đạt hiệu suất trung bình 0,21 bàn thắng + kiến tạo mỗi trận).
Rõ ràng là hiện nay Declan Rice đã được khuyến khích dâng cao tham gia tấn công nhiều hơn. Trong 25 trận đầu chơi cho Arsenal, anh chỉ có 23 lần chạm bóng bên trong vòng cấm đối thủ (6 lần trong số đó thuộc về 1 trận đấu – cuộc đối đầu với Brighton hồi tháng 12), tính cường độ trung bình là chưa tới 1 lần mỗi trận. Nhưng trong 9 trận gần đây nhất, Rice đã có tới 33 lần chạm bóng trong vòng cấm đối thủ - trung bình 3,7 lần mỗi trận.
Khả năng dẫn bóng của Rice cũng đã giúp ích rất nhiều cho vai trò mà anh đảm nhận hiện tại, và tiền vệ người Anh là một nhân tố cực quan trọng trong việc giúp Arsenal chuyển từ thế phòng ngự sang tấn công một cách nhanh chóng. Anh đang là gương mặt đứng thứ 6 tại Premier League mùa này và đứng đầu trong số những cái tên không phải cầu thủ phòng ngự về số lần kéo quả bóng tiến về phía khung thành đối thủ tối thiểu 10 mét (143 lần).
Chỉ có vỏn vẹn 2 cầu thủ - các trung vệ Rúben Dias (7.379 mét) và Jan Paul van Hecke (7.206 mét) – là được ghi nhận tổng quãng đường kéo bóng cao hơn Rice ở mùa giải này (7.168), tuy nhiên khi tính con số trung bình (11,7 mét mỗi lần) thì anh đứng trên cả 2 người họ.
Những đóng góp này rất quan trọng đối với mục tiêu ép sân đối thủ của Arsenal.
Trong khi các đội bóng “kèo dưới” có thể sẽ buộc phải thực hiện lối đá “spam” phất dài rồi cố đoạt lấy bóng hai trước đội chủ sân Emirates, Rice sẽ giúp The Gunners giữ chặt quyền kiểm soát bóng đồng thời dồn ép đối thủ.
Gần đây, bộ kỹ năng của tiền vệ 25 tuổi cũng đã được bổ sung thêm một “món vũ khí” mới, với việc đảm nhận nhiệm vụ thực hiện các quả phạt góc bên cánh trái của Arsenal. Anh mới chỉ trở thành một chân đá phạt cho The Gunners hồi tháng 1, nhưng đã mau chóng chứng minh bản thân là một sự lựa chọn thực sự hiệu quả cho việc này, mặc dù việc đưa anh ra ngoài vòng cấm sẽ khiến Arsenal mất đi một chuyên gia không chiến có thể khiến khung thành đối thủ gặp nguy khốn.
Trong số những cầu thủ Premier League đã thực hiện hơn 15 quả phạt góc ở mùa giải này, Rice chính là người được ghi nhận chỉ số kiến tạo kỳ vọng trung bình cao nhất (0,04 trên mỗi quả phạt góc), qua đó cho thấy anh có khả năng tạo nên những cơ hội chất lượng cao khi đảm đương nhiệm vụ này. Khi xét tổng chỉ số kiến tạo kỳ vọng từ các quả phạt góc, tiền vệ người Anh đứng ở vị trí thứ 9 (1,4), và phần lớn nguyên nhân là do những cái tên xếp trên đã thực hiện nhiều hơn anh ít nhất 23 pha phạt góc.
Trong số 37 pha phạt góc mà Rice đã thực hiện, có 3 pha đã mang tới bàn thắng cho Arsenal (đạt tỷ lệ 8,1%), không nhiều cầu thủ được ghi nhận tỷ lệ tốt hơn anh. Tất nhiên, thành công này không chỉ thuộc về mỗi mình tiền vệ 25 tuổi mà còn được góp phần bởi công sức của các đồng đội đã nỗ lực tận dụng những quả tạt của anh nữa, nhưng việc anh có thể bổ sung thêm “món vũ khí” này vào bộ kỹ năng của bản thân thực sự là rất ấn tượng. Giờ đây, thật khó để chỉ ra một điểm yếu ở Rice.
Quyết định ký hợp đồng với Declan Rice đã thực sự biến đổi Arsenal, và bất kể họ có giành được chức vô địch Premier League mùa này hay không, với sự hiện diện của chàng trai này, rõ ràng họ đã sẵn sàng để tiếp tục chen chân vào cuộc đua tranh ngôi vương của nhiều năm tới.
Giờ đây, rất khó để xác định giá trị của Rice đã gia tăng đến mức nào. Bất kể khoản phí phải trả ban đầu hay mức phí cuối cùng mà The Gunners phải thanh toán là bao nhiêu, rõ ràng anh cực kỳ xứng đáng với từng xu mà họ đã và sẽ phải bỏ ra.
Theo Ali Tweedale, The Analyst