David Villa: Ngã rẽ cuộc đời kiến tạo nên một ngôi sao

Tác giả Skeleton - Thứ Ba 03/12/2024 22:13(GMT+7)

Có không ít những biến cố, những ngã rẽ, những sự lựa chọn đã đến trong cuộc đời của David Villa. Nhưng sau tất cả, anh vẫn kiên cường để đưa bản thân vượt qua mọi thứ và trở thành một ngôi sao của bóng đá thế giới.

 

Bị giam cầm trên giường bệnh, tất cả những gì anh có thể làm chỉ là nhìn chăm chú vào chiếc ti vi mà không thể làm gì khác. Âm thanh mơ hồ của bản nhạc vẫn có thể nghe thấy mang máng, nhưng trận đấu khiến ánh mắt anh như bị thôi miên. Những ký ức về sự tự do và niềm vui tràn về càng làm tăng thêm sự tức giận vì tất cả những gì anh đang thiếu thốn. Anh không ngừng đá chân trái lên xuống và khiến mẹ anh cảm thấy vô cùng khó chịu. Nhưng cuối cùng bà cũng cấm anh làm vậy vì không nỡ nhìn con mình đau. Hơn hai tháng trôi qua, cuộc sống duy nhất mà David Villa biết đến là sự tĩnh lặng, bị giam cầm và không có ước mơ.

Mọi thứ thật khác biệt trước khi chấn thương xảy ra. 

Đó là một ngày ở năm 1985, một cậu bé bốn tuổi ở giáo xứ nhỏ Tuilla, Tây Ban Nha vẫn đang say sưa làm những điều cậu yêu thích. Những ngày trong tuần, cậu học ở trường địa phương - nơi các bạn học sinh đếm từng giây từng phút để chờ tới giờ tan học. Sau đó, cả bọn sẽ chạy về nhà để chơi bóng đá trên phố cho đến khi trời tối. Những trận đấu 11 người chính thức chưa bao giờ là sự lựa chọn tối ưu vào lúc đó bởi có đến 40 đứa trẻ sẽ tụ tập xung quanh quả bóng sau giờ học. Chỉ mong chạm được vào bóng trong không gian chật chội là đã may mắn lắm rồi

Nhưng rồi ở buổi chiều định mệnh hôm đó, David Villa đã quyết định mang giày ra sân cùng mấy anh lớn. Khi một cậu bé khác và David cùng lao vào pha tranh chấp bóng, một tai nạn hy hữu đã khiến cậu bé nặng cân hơn ngã lên chân phải của Villa. Và thế là xong, David Villa bị gãy xương đùi. Đây là một lần gãy xương nghiêm trọng đến mức các bác sĩ bảo với cha mẹ David rằng sẽ có hai phương án điều trị với kết quả hoàn toàn khác biệt. Phương án đầu tiên là phẫu thuật ngay lập tức: nó sẽ giúp quá trình hồi phục của David dễ dàng hơn trong thời điểm hiện tại, nhưng đổi lại khả năng vận động của cậu sẽ bị hạn chế suốt đời. Phương án còn lại khó khăn hơn nhưng lại có khả năng chữa lành chân hoàn toàn. Phương án này yêu cầu phải bó bột từ mắt cá chân đến tận hông - điều sẽ khiến cậu bé David hoàn toàn không thể di chuyển cho đến khi bác sĩ cho phép. Cuối cùng, cha của David Villa - José Manuel Villa, đã là người đưa ra quyết định cuối cùng. José Manuel Villa đã trải qua một cuộc sống đầy khó khăn và đau khổ, đặc biệt là khi ông phải làm công việc mỏ và bị ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe vì công việc mưu sinh. Ông không muốn con trai mình phải trải qua những thử thách giống như vậy. Do đó, ông đã lựa chọn phương án điều trị khó khăn hơn để chữa lành chân cho David Villa. Mặc dù việc bó bột sẽ kéo dài và đày đọa tâm trí của David nhưng đó là cách mà một người cha như Jose muốn bảo vệ con khỏi những ảnh hưởng tiêu cực mà ông đã phải chịu đựng trong suốt cuộc đời mình.

José là một người đam mê bóng đá và từ khi David chào đời, ông đã làm tất cả những gì có thể để giúp con trai trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Như bao người đàn ông ở Tuilla, ông là một thợ mỏ. Đều đặn mỗi ngày, khi David thức dậy khỏi chiếc giường êm ái, José đã tiến sâu vào trong lòng đất 2.600 feet để đi làm trong ca mỏ. Than đá không chỉ là nguồn tài nguyên chính giúp duy trì sự sống và phát triển của thị trấn, mà nó còn là yếu tố quyết định sự tồn tại của nền kinh tế và cộng đồng ở đó. Công việc khai thác than là một công việc khó khăn, nguy hiểm, và ít được tôn vinh, không phải là một công việc mà ai cũng muốn làm. Nó được thực hiện chủ yếu vì nhu cầu mưu sinh hơn là làm vì đam mê. Công việc này đã cướp đi mạng sống một vài người bạn của José và những sự mất mát đó đều là những tai nạn thương tâm. Trong khi đó, Jose cũng không thể tránh khỏi những ảnh hưởng của nghề mỏ đem lại. Hàng loạt ca phẫu thuật, từ đầu gối, khuỷu tay đến những bộ phận dễ bị tổn thương như mũi, đều là minh chứng cho sự tàn phá nặng nề mà nghề mỏ đã ảnh hưởng đến Jose.

Sau 60 ngày bị giam cầm trên giường bệnh, David Villa cuối cùng cũng được ra ngoài để hưởng khí trời. Mặc dù đây có vẻ là một khoảnh khắc vui mừng, nhưng thực tế lại bị phủ bóng bởi sự thật phũ phàng rằng cậu vẫn còn 4 tháng nữa phải mang chiếc bó bột đáng sợ đó. Không hề nản chí, hai cha con David Villa ngay lập tức bắt tay vào làm những công việc nhẹ nhàng ở sân trước ngôi nhà. Với cánh tay đặt lên tường để giữ trọng lượng cơ thể và một chân bó bột được duỗi ra ngoài, cha của David Villa sẽ lăn trái bóng đến chân trái không thoải mái của cậu nhóc 4 tuổi. Cả hai cha con cứ lặp lại thói quen này ngày qua ngày. Họ cứ làm vậy miệt mài qua hàng giờ mà không hề hay biết.

 

“Dù tôi có đau đớn cỡ nào vì cái chân bị gãy thì cũng chẳng bằng cái lưng của cha tôi sau một ngày dài làm việc trong mỏ than,” Villa nói. “Nhưng ông ấy không bao giờ phàn nàn vì bất kỳ điều gì. Ông ấy thực sự yêu công việc đó. Kể từ ngày đó, cha tôi luôn ở bên cạnh và dõi theo tôi mỗi khi tôi thi đấu. Ông thay đổi ca làm việc ở mỏ để về nhà kịp giờ cho các buổi tập của tôi, bất chấp việc ông phải bắt đầu ca làm việc từ 2 giờ sáng. Từ tầm 5 tuổi đi đá bóng ở công viên cho đến khi tôi 20 tuổi, tôi chưa bao giờ phải đi xe buýt đến buổi tập của mình. Cha tôi luôn ở đó để đồng hành cùng tôi và lái xe đưa đón tôi đi đá bóng.”

Vào thời điểm đó, những bài tập ở sân trước nhà cùng bố có lẽ không quan trọng cho lắm với Villa, nhưng chính từ những thói quen được duy trì trong thời gian bị gãy chân đã hình thành một David Villa có khả năng sử dụng thuần thục cả hai chân khi thi đấu chuyện nghiệp. Đây chính là yếu tố quan trọng để giúp David Villa trở thành một trong những tiền đạo vĩ đại nhất mà bán đảo Iberia từng sở hữu.

Mười năm sau, ước mơ với trái bóng tròn của David Villa suýt nữa đã tan vỡ lần nữa. Lúc này, ở tuổi 14, sự tiến bộ không ngừng của David đã đưa cậu đến đội trẻ của UP Langreo. Tuy nhiên, thật đáng tiếc, khi thời gian trôi qua, cơ hội ra sân của David bỗng dưng biến mất. Niềm vui với bóng đá cũng theo đó mà dần dần tan biến. Sự thất vọng này ngày càng lớn và cuối cùng trở thành một cảm giác vỡ mộng hoàn toàn, pha trộn với nỗi thất vọng sâu sắc. Điều này đã khiến David cảm thấy mất hết niềm tin và hi vọng vào con đường bóng đá của mình.

Nhưng khi cậu nhóc David Villa sẵn sàng từ bỏ sự nghiệp thi đấu bóng đá chuyên nghiệp, một gương mặt quen thuộc lại xuất hiện để tiếp thêm động lực cho cậu nhóc. Và người đó chẳng ai khác ngoài bố của cậu - ông José. Chính ông đã khôi phục lại sự tự tin cho David. Ông giải thích rằng đây chỉ là một bước lùi nhỏ trên con đường vươn tới vinh quang của cậu. Cuối cùng, David Villa nghe lời bố và chấp nhận ở lại đội bóng và kiên trì thêm một chút nữa cho đến khi được gia nhập trường đào tạo bóng đá Mareo - học viện của Sporting Gijón khi cậu bước sang tuổi 16.

 

David Villa vào lúc này vẫn còn đang học nghề thợ điện. Villa theo đuổi con đường học vấn để nếu không thể theo bóng đá thì anh vẫn có một nghề ổn định trong tương lai. Chương trình phát triển nghề nghiệp yêu cầu các học viên phải đi thực tập, ví dụ như lắp đặt điều hòa hoặc làm các công việc tương tự nhằm giúp họ có thể kiếm sống và duy trì một cuộc sống. Tuy nhiên, do lịch thi đấu bóng đá dày đặc của Sporting Gijon nên những trận đấu cùng với đội thường xuyên trùng với lịch thực tập của David Villa. Điều này vô tình tạo ra một sự xung đột về thời gian. Nó khiến chàng trai trẻ tuổi phải đứng trước một lựa chọn khó khăn: liệu có nên tiếp tục theo đuổi học nghề để có một công việc ổn định, hay tạm dừng con đường an toàn này để theo đuổi giấc mơ bóng đá - một con đường không chắc chắn nhưng chứa đựng rất nhiều tiềm năng.

David Villa biết rằng đối với bố của mình thì cậu sẽ không mất quá nhiều thời gian để thuyết phục - bởi ông cực kỳ mong muốn con trai mình sẽ trở thành cầu thủ bóng đá. Nhưng câu chuyện với mẹ của Villa - bà Dorita thì lại rất khác. Niềm đam mê bóng đá của bà chỉ đơn giản là bắt đầu và kết thúc thông qua chồng và con trai. Bà chỉ muốn David kiếm sống theo cách an toàn và thực tế. Sau khi suy nghĩ kỹ càng, David đã thuyết phục mẹ bằng một thỏa thuận: "cho con hai năm để lọt vào đội bóng chuyên nghiệp của Sporting. Nếu không được, con sẽ từ bỏ bóng đá và quay lại làm thợ điện."

Đúng hai năm sau, 16.000 khán giả đã đổ về sân El Molinón. Giữa biển màu đỏ và trắng của những chiếc áo đấu, hai bậc phụ huynh đã có mặt với sự tự hào hiện rõ trên khuôn mặt của họ. Một ngày mà trước đây tưởng chừng rất xa vời đối với gia đình Villa, nhưng cuối cùng nó cũng đã đến, như lời hứa của David Villa. Những giọt nước mắt cứ thế lăn dài trên hai gò má của bà Dorita và ông José khi họ bỗng nhớ về thần tượng của mình - Quini, người đã khoác chiếc áo đó của Sporting Gijon trong những năm 1970.

David Villa đã bị từ chối bởi Real Oviedo - một trong những đội bóng lớn của tỉnh với lý do là "quá thấp và không có tiềm năng đủ lớn" để phát triển thành cầu thủ chuyên nghiệp. Nhưng cuối cùng, David Villa đã chứng minh rằng niềm tin của anh và đặc biệt là niềm tin của gia đình là đúng đắn. Mặc dù chỉ thi đấu ở Segunda División, nhưng tất cả những điều đó không còn quan trọng. Điều quan trọng với David Villa vào lúc đó là đã xây dựng được một nền tảng cho sự nghiệp của mình. Mặc dù huấn luyện viên Pepe Acebal có nhớ lại rằng ban đầu David thiếu thể lực để tạo ra tác động đáng kể và phải được trao cơ hội một cách từ từ, nhưng tinh thần làm việc của David Villa thì chắc chắn không ai sánh kịp.

 

Như một minh chứng cho công lý đầy ẩn ý, màn trình diễn của David Villa trong trận derby địa phương đã gây ấn tượng vô cùng mạnh mẽ. Ở tuổi 19, anh đã xé nát Real Oviedo thành từng mảnh. Sau đó, David Villa tiếp tục ghi 18 bàn thắng trong mùa giải đầu tiên cho Sporting và 20 bàn trong mùa giải 2002/03. Mặc dù David Villa đạt được thành công cá nhân, nhưng câu lạc bộ mà anh đang thi đấu lại gặp khó khăn về tài chính. Không còn lựa chọn nào khác, Sporting Gijon buộc phải bán đi cầu thủ giá trị nhất của mình ra thị trường. Và tất nhiên với một viên ngọc thô còn đầy dư địa để toả sáng, David Villa đã lọt vào mắt xanh của một đội bóng mới thăng hạng La Liga với tham vọng vô cùng mạnh mẽ. Họ nhận ra được tiềm năng của Villa và rất nhanh chóng tiến đến việc đàm phán và ký kết hợp đồng. 

Chỉ cần 3 triệu euro, Real Zaragoza đã có trong tay David Villa. Sau khi thu xếp hành lý, David đã bắt đầu chuyến phiêu lưu mạo hiểm nhất của mình. Môi trường thân quen của Asturias giờ đây đã chỉ còn là dĩ vãng với Villa. Anh giờ đã ở một cương vị khác, một cương vị của một cầu thủ thi đấu tại giải đấu hàng đầu tại Tây Ban Nha. Biểu tượng của Real Zaragoza giờ đây đã xuất hiện trên ngực áo của Villa. Khi khoác lên mình màu áo đó, Villa cũng gánh vác luôn trách nhiệm phải giúp đội bóng vươn lên, vì vùng đất này không muốn phải trở lại hạng Hai thêm một lần nào nữa. Bàn thắng đầu tiên của David Villa trong màu áo mới đến ở trận đấu thứ 3 khi Real Zaragoza đối đầu với Real Murcia. Nhưng đó cũng mới chỉ là bước khởi đầu bởi David Villa sau đó đã ghi thêm 16 bàn thắng nữa cho Real Zaragoza trong mùa giải đầu tiên có cơ hội thi đấu tại La Liga. Dẫu vậy, những kiệt tác tuyệt vời nhất của Villa thời điểm đó hầu hết lại nằm ở đấu trường Copa del Rey.

David Villa đã ghi bốn bàn trong tại Copa del Rey mùa giải 2004/05, trong đó có một bàn trong trận chung kết để giúp đội bóng của anh giành chiến thắng không thể tin nổi trước Real Madrid với tỉ số 3-2 đầy sát nút. Danh hiệu Copa del Rey cùng Real Zaragoza năm đó là chiếc cup đầu tiên trong sự nghiệp thi đấu bóng đá chuyên nghiệp của David Villa. Ngoài ra, anh còn được vinh danh là ngôi sao mới nổi của giải đấu trong mùa giải 2004/05. Cuối cùng, một phần sự đền đáp đã đến với anh. Những gì David Villa đã hứa với mẹ từ trước giờ đây đã bắt đầu trở thành hiện thực. David Villa sẽ không làm thợ điện, anh sẽ là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp và tất cả mọi người trong gia đình anh sẽ được thấy thành quả sau bao ngày tháng nỗ lực.

Mùa giải tiếp theo, David Villa vẫn duy trì phong độ ghi bàn của mình và có 18 bàn cho Real Zaragoza trên mọi đấu trường. Nhưng rồi, đội bóng này lại bắt đầu gặp vấn đề, một tín hiệu chẳng mấy mới lạ đối với Villa khi anh đã từng trải qua điều này ở đội bóng cũ. Mặc dù đã lọt vào đến vòng 16 đội của UEFA Cup, Real Zaragoza cũng chỉ xếp thứ 12 chung cuộc tại giải VĐQG và bị loại ở vòng 64 đội tại Copa del Rey. Tiền bạc của đội bóng cũng dần cạn kiệt, và lúc này, David Villa lại một lần nữa được đưa ra thị trường chuyển nhượng để chào bán.

 

Trong khi đám mây bất định bao trùm lấy sự nghiệp ở cấp CLB, thì ở đấu trường quốc tế, ánh mặt trời mới chỉ bắt đầu mọc với chàng trai đến từ Tuilla. Anh lần đầu được gọi lên đội tuyển Tây Ban Nha vào tháng 2/2005 - thời điểm HLV Luis Aragonés hội quân cho vòng loại World Cup 2006. Khi anh trở lại thi đấu ở giải VĐQG, các CĐV Zaragoza cảm thấy tự hào về thành tích của David Villa đến mức đã tạo ra khẩu hiệu nổi tiếng 'illa illa illa, Villa maravilla' để dành riêng cho chàng trai nhỏ con của họ. David không có sự ủng hộ từ truyền thông hay chính trị như những cầu thủ khác, nhưng điều đó không quan trọng. Giờ đây, người hâm mộ Zaragoza đang ca ngợi anh, và một số câu lạc bộ lớn nhất ở Tây Ban Nha vào thời điểm đó cũng không thể nào làm ngơ trước tài năng của David Villa.

Khi những tin đồn bắt đầu lan rộng, mùa hè năm 2005 đã mang đến một cơ hội lớn cho David Villa. Một trong những câu lạc bộ đầu tiên liên hệ với anh là Valencia. Sau khi giành chức vô địch La Liga mùa giải 2003/04, Valencia đã phải vật lộn và chỉ xếp thứ 7 vào mùa giải sau đó. Tình hình huấn luyện viên không ổn định trong thời gian đó cũng làm mờ đi tương lai của đội bóng. Để giải quyết vấn đề này, HLV Quique Sánchez Flores của Getafe đã được bổ nhiệm vào ghế nóng tại Valencia. Và trong những ngày làm việc đầu tiên của mình, ông đã ngay lập tức tìm cách củng cố hàng công.

 

Mức giá yêu cầu của Zaragoza lúc đó là hơn 12 triệu euro, và Los Che đã không hề do dự để chồng tiền lên bàn đàm phán. David Villa cuối cùng đã được chơi bóng tại một câu lạc bộ thuộc hàng đỉnh cao của La Liga. Tài năng của anh cứ mãi gắn liền với những đội bóng nhỏ khiến người hâm mộ rơi vào trạng thái ngớ người khi không biết tại sao một cầu thủ xuất sắc và tài năng đến vậy lại phải mất quá nhiều thời gian để tìm được môi trường phù hợp với đẳng cấp của bản thân. Trở thành tân binh xuất sắc nhất trong lịch sử Valencia với 25 bàn thắng trong mùa giải đầu tiên, David Villa đã thực sự vượt qua được một rào cản khác trong sự nghiệp của mình. Anh giờ đây không còn là chàng tiền đạo nhỏ bé chỉ biết toả sáng ở những đội bóng tỉnh lẻ nữa, David Villa của thời điểm đó đã trở thành một "gã khổng lồ" thực sự để khiến tất cả đối thủ phải e sợ.

Một cú đúp có được trong trận hoà 2-2 trước Barcelona tại Camp Nou là lời cảnh báo đầu tiên của Villa đối với các ông lớn. Tiếp đà hưng phấn, David Villa lại sắm vai người định đoạt trận đấu tại Bernabeu khi thi đấu với Real và pha lập công duy nhất vào lưới Barcelona ở giai đoạn lượt về. Trong một trận đấu với Athletic Bilbao, David Villa đã hoàn tất cú hattrick cho riêng mình chỉ trong vòng 5 phút thi đấu - một cú hattrick thuộc hàng nhanh nhất từng được ghi nhận trong lịch sử bóng đá thế giới. Và đặc biệt nhất, chắc chắn phải kể đến cú sút nổi tiếng từ khoảng cách hơn 50 mét vào lưới Deportivo. Nhận bóng ngay gần vạch kẻ giữa sân, David Villa đã thực hiện một cú xoay người trước khi đưa trái bóng đi thẳng vào lưới của đối thủ. Cú sút thần sầu ấy cũng là một trong những bàn thắng đẹp nhất của mùa giải năm đó.

 

Với phong độ huỷ diệt đó, chẳng có lý gì mà Villa lại không có mặt trong đội hình 23 cầu thủ của Tây Ban Nha tới Đức để tham dự World Cup 2006. Khoác áo số 21, David Villa đã có màn ra mắt rực rỡ tại sân chơi châu lục bằng một cú đúp để góp công vào chiến thắng 4-0 của La Roja trước Ukraine. Khi Tây Ban Nha vượt qua vòng bảng mà không thua trận nào, họ phải chạm trán với đội tuyển Pháp ở vòng 16 đội. Ở phút thứ 28 của trận đấu hôm đó, Tây Ban Nha được hưởng quả phạt đền. Dù đội hình của La Roja lúc đó có những ngôi sao đình đám như Raúl, Xabi Alonso và Fernando Torres, nhưng huấn luyện viên Luis Aragonés vẫn chỉ định David Villa là người thực hiện. Trong khoảnh khắc căng thẳng nhất sự nghiệp, anh bình tĩnh tiến lên và tung ra một cú sút gần như không thể cản phá vào lưới của Fabien Barthez. Nhưng thật đáng tiếc, đó là niềm vui duy nhất của La Roja có được ngày hôm đó trước khi họ để Pháp đả bại với tỉ số 3-1 sau 90 phút thi đấu. Thất bại đó cũng vô tình kéo dài cơn khát danh hiệu suốt 42 năm của bóng đá xứ đấu bò.

 

Phong độ tuyệt vời của David Villa được tiếp diễn trong mùa giải 2006/07 - thời điểm khi anh được sát cánh cùng cựu tiền đạo của Real Madrid - Fernando Morientes. Cặp đôi này đã ghi tổng cộng 43 bàn trên mọi đấu trường và quả thật lúc này chẳng có gì là giới hạn với cái tên David Villa. Với 12 pha kiến tạo – thành tích dẫn đầu giải đấu, David Villa gần như là một cỗ máy "cày" thông số không thể bị ngăn cản. Johan Cruyff đã nhận xét: “David Villa không chỉ đơn giản là mẫu tiền đạo có những pha kết liễu chết chóc, anh chàng này còn tượng trưng cho sự linh hoạt và chiều sâu chiến thuật. Với khả năng luôn sẵn sàng mở ra các đường chuyền thông minh để kéo giãn hàng phòng ngự và tạo không gian cho đồng đội, David Villa thực sự còn làm được nhiều điều hơn một tiền đạo đơn thuần.”

Dù độc lập tác chiến ở vị trí trung phong, hay có đối tác đá cặp hoặc đôi khi là dạt sang cánh trái, David Villa luôn thể hiện khả năng hiếm có trong việc linh hoạt thay đổi lối chơi và vai trò của mình. Dù được giao vị trí nào trên sân, anh luôn sẵn sàng để đáp ứng theo yêu cầu chiến thuật của đội bóng. Những sự thích nghi này đã mang lại giá trị vô cùng quan trọng cho phần còn lại của sự nghiệp David Villa, mặc dù đôi khi nó cũng khiến những thông số cá nhân của anh bị ảnh hưởng ít nhiều. 

Mùa giải tiếp theo, những "rạn nứt" đã bắt đầu xuất hiện tại Valencia. Quique Sánchez Flores bị sa thải và được thay thế bằng Ronald Koeman - người sau đó cũng phải nhận trát sa thải vào tháng Tư. Danh hiệu đầu tiên và cũng là duy nhất mà David Villa giành được cùng Valencia là Copa del Rey vào mùa giải 2007/08. Nhưng rõ ràng trong lòng người hâm mộ của Valencia đều biết đó chỉ là một miếng băng cá nhân cho vết thương đang ngày một lở loét lớn hơn. Valencia đã có thời điểm sở hữu được một trong những bộ ba đáng sợ nhất Châu Âu khi sở hữu 3 cái tên tài năng là David Silva, David Villa và Juan Mata. Tuy nhiên, việc Valencia chỉ đứng ở vị trí thứ 10 tại La Liga đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tài chính của câu lạc bộ - và đó cũng chính là dấu hiệu để dự báo cho một vết nứt lớn hơn sẽ xảy ra.

Mặc dù đã thể hiện được bản thân trong màu áo của CLB, nhưng sự nghiệp thi đấu quốc tế của David Villa lại diễn ra không hề êm đềm một chút nào. Cuối năm 2006, một quyết định gây tranh cãi đã được đưa ra khi HLV Aragones loại bỏ Raul ra khỏi đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha. Thời điểm ấy Raul được coi là cầu thủ vĩ đại bậc nhất trong lịch sử bóng đá Tây Ban Nha, là Siete de España – số 7 của Tây Ban Nha. David Villa sau đó đã nhận lấy chiếc áo số 7 sau khi "Chúa Nhẫn" đã không được triệu tập lên tuyển. Mặc dù nhiều người cho rằng việc trao áo số 7 cho David Villa là một sự xúc phạm đối với cầu thủ ghi bàn nhiều nhất trong lịch sử đội tuyển, nhưng trên thực tế ít ai biết được El Guaje (Biệt danh của Villa) cũng đang bước những bước đầu tiên để biến số áo đó thành của riêng mình.

 

Với 4 bàn thắng, David Villa vẫn trở thành vua phá lưới tại Euro 2008, mặc dù anh không ra sân ở trận chung kết và chỉ chơi một nửa trận bán kết. Nhưng điều đó có là gì so với việc Tây Ban Nha đã chấm dứt được 44 năm sống trong khổ đau khi tìm đến các danh hiệu và cái mác của "những kẻ luôn luôn thất bại ở phút chót" cuối cùng đã bị xóa bỏ. Chiến thắng 1-0 trước Đức trong trận chung kết đã thay đổi mọi thứ với La Roja. Tây Ban Nha đã sẵn sàng để tạo nên kỳ tích và không gì có thể ngăn cản họ làm điều đó.

Hai năm sau, quãng thời gian của David Villa tại Mestalla cũng đang dần đi đến hồi kết. Anh vẫn ghi tới 107 bàn tại La Liga cho Valencia, mặc dù đội bóng này không phải lúc nào cũng có binh hùng tướng mạnh để bổ trợ cho khả năng săn bàn của Villa. Các vị trí của Valencia trong các mùa giải mà David Villa thi đấu tại Mestalla lần lượt là: 3-5-10-4 và cuối cùng là 3. Chỉ riêng việc họ có thể cán đích ở những vị trí cao như vậy đã là minh chứng rõ nét nhất cho tầm quan trọng của David Villa. Trong suốt 5 năm đó, chỉ có Samuel Eto’o ghi nhiều bàn hơn David Villa. Nhưng trên thực tế, tiền đạo người Cameroon cũng chỉ có nhiều hơn Villa 6 bàn. Con số đó cũng hoàn toàn dễ hiểu khi Eto'o được thi đấu trong một CLB có sức tấn công kinh hoàng như Barca, trong khi đó Villa gần như không có được sự hỗ trợ tận tình tới vậy ở Valencia.

 

Không chỉ gánh vác trách nhiệm ghi bàn, David Villa còn đảm nhiệm luôn cả nhiệm vụ đá các quả phạt góc và đá phạt trực tiếp của Valencia trong suốt thời gian anh thi đấu tại đây. Mặc dù Villa không hề mong muốn việc chia tay với Valencia, nhưng anh vẫn bị bán đi vào cuối mùa giải cho Barcelona với mức giá 40 triệu euro. Và thêm một lần nữa, Villa lại bị bán đi chỉ vì tình hình tài chính bất ổn của CLB. Đó là một kết thúc buồn cho một mối liên kết từng tạo ra rất nhiều phép màu tại trời Âu. Nhưng có lẽ Villa cũng chẳng phải âu sầu quá nhiều, bởi giờ đây anh sẽ đến với một đội bóng mạnh nhất trên thế giới vào thời điểm đó - FC Barcelona.

Nhưng trước khi tiến vào cuộc phiêu lưu tại Camp Nou, La Roja lại cần đến tài năng của David Villa một lần nữa. Đội tuyển cần tài năng của anh để chinh phục lịch sử vẫn còn đang dang dở. World Cup 2010 bắt đầu với một cảm giác mới mẻ và đầy hy vọng đối với đội tuyển Tây Ban Nha. Nó giống như chiến thắng tại Euro 2008 đã xóa tan những nghi ngờ và áp lực mà đội tuyển phải chịu trong quá khứ. Tuy nhiên, cảm giác lạc quan đó chỉ kéo dài một thời gian ngắn, bởi thất bại bất ngờ ngay trong trận mở màn trước Thuỵ Sĩ đã khiến những cảm giác lo lắng trở về. Những ám ảnh, những chỉ trích cứ ngày một gia tăng với nhà đương kim vô địch Châu Âu vào lúc đó. Nhưng cũng chính ở thời điểm khó khăn và đầy áp lực, David Villa luôn có mặt để giải toả mọi thứ.

David Villa lập cú đúp vào lưới Honduras, là người mở tỉ số trước Chile ở vòng bảng và là người duy nhất ghi bàn cho Tây Ban Nha trong các trận tứ kết và vòng 1/8 với Bồ Đào Nha và Paraguay. Mặc dù không ghi bàn ở bán kết hay chung kết, nhưng sự hiện diện của Villa vẫn tạo ra một áp lực vô hình trên sân với các đối thủ của Tây Ban Nha. Nhờ cú ra chân định mệnh của Iniesta, La Roja đã giành được chức vô địch World Cup lần đầu tiên trong lịch sử. Và ở khoảnh khắc đó, bố mẹ của Villa cũng đã có mặt tại khán đài ở Johannesburg để chứng kiến những phút giây đăng quang của con trai mình. 10 năm trước, mẹ của Villa đã khóc trên khán đài khi chứng kiến con mình ra sân thi đấu trận chuyên nghiệp đầu tiên. Nhưng trong khoảnh khắc Villa lên ngôi vô địch thế giới, ông Jose cũng không kìm được những giọt nước mắt của bản thân. Con trai họ từ đứng giữa những lựa chọn cho một công việc ổn định hay theo đuổi giấc mơ bóng đá, giờ đây đã tiến lên bục cao nhất để nhận lấy danh hiệu cho nhà vô địch của thế giới. Ngôi sao trên ngực áo của La Roja sẽ mãi mãi là một bảo chứng để ghi nhận thành tựu của con trai họ cùng với các đồng đội ở mùa hè năm đó tại Nam Phi.

 

Trở lại với Tây Ban Nha, khi Lionel Messi vẫn băng băng lướt qua các hậu vệ như một con báo cheetah vượt qua một đám đông, còn Xavi chuyền bóng như một tay súng bắn tỉa, David Villa đã khép lại mùa giải ra mắt khá ấn tượng tại Barcelona với 23 lần lập công. Công việc của anh cả khi có bóng và không có bóng là cực kỳ quan trọng trong khối đội hình Pep xây dựng cho Barcelona. Bản thân David Villa cũng tỏ ra là một người hòa nhập rất tốt vào lối chơi ban bật của Pep Guardiola. Anh đập nhả mượt mà với những đồng đội mới mà không làm gián đoạn bất kỳ nhịp điệu nào trong vũ khúc "tiki-taka" của Barcelona. Mùa giải năm đó, Barcelona đã giành La Liga, nhưng kiệt tác của họ vẫn chưa thực sự được hoàn tất. Nếu ví trận chung kết với Man United là một bức tranh, thì thực sự Blaugrana đã biến bóng đá thành một tác phẩm nghệ thuật. Khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, bảng tỷ số tại Wembley ghi 3-1 nghiêng về Barcelona. Và tất nhiên, sẽ chẳng một ai quên đi cái đường cong đẹp đến mê lòng người mà David Villa đã vẽ vào lưới của Van der Sar năm đó.

 

Cú sút đẹp mắt trong trận chung kết Champions League với Man United được coi là khoảnh khắc đỉnh cao trong thời gian Villa thi đấu tại Catalunya. Tuy nhiên, sự nghiệp của anh tại đây bị gián đoạn bởi chấn thương gãy xương ống chân trong giải FIFA Club World Cup 2011 - một ca chấn thương khiến anh phải nghỉ thi đấu tới 8 tháng. Điều này đánh dấu một bước ngoặt trong sự nghiệp của anh tại Barcelona.

Trước chấn thương, Villa được coi là một phần không thể thay thế trong đội hình chính của Barcelona. Nhưng sau khi trở lại, phong độ và vai trò của anh đã bị suy giảm, phản ánh rõ rệt nhất là Villa chỉ được ra sân hầu hết thông qua băng ghế dự bị. Điều này cho thấy sự tin tưởng của đội bóng vào khả năng của anh không còn như trước. Dẫu vậy, Villa vẫn ghi được 16 bàn và có những đóng góp đáng kể vào thành công của Barcelona, bao gồm cả việc giành chức vô địch La Liga. Đây là quãng thời gian thành công nhất trong sự nghiệp của David Villa về mặt danh hiệu, nhưng có vẻ ngay từ đầu, mối quan hệ của anh với Barcelona luôn cho chúng ta cảm giác có thứ gì đó vẫn "chưa trọn vẹn". Thực tế, kể từ khi trở lại sau chấn thương, David Villa đã không còn những khoảnh khắc toả sáng rực rỡ như trước nhưng đóng góp của anh vào những chiến tích của Barcelona vẫn là vô giá.

Với việc chiêu mộ Neymar, Barcelona không thể tránh khỏi việc phải ra thông báo rằng họ đã đạt được thỏa thuận chuyển nhượng để đưa David Villa đến Atlético Madrid với mức giá chỉ 5,1 triệu euro vào tháng 7 năm 2013. Hơn cả những con số thống kê, David Villa đã mang đến cho đội bóng mới một nguồn động lực thầm lặng. Sau cùng, anh chính là hình mẫu sống động của dạng cầu thủ "underdog" - người luôn luôn chiến đấu và vươn lên dù không được đánh giá cao. Anh kết thúc mùa giải duy nhất tại thủ đô Madrid với 13 bàn thắng sau 36 lần ra sân. Những bàn thắng của anh cũng góp phần quan trọng vào chức vô địch La Liga đầu tiên của Atlético Madrid kể từ năm 1996. Điều này càng thêm ngọt ngào đối với David Villa khi họ chính thức đăng quang ngay tại thánh địa Camp Nou của Barcelona. Chiến tích mà Villa đạt được là một thành tựu phi thường. Nó chạm ngưỡng phi thường đến mức mà cho đến nay, nhiều người vẫn cảm thấy không thể tin được khi nghĩ về nó. Và mặc dù đây là một khoảnh khắc hoàn hảo để kết thúc sự nghiệp chói sáng của Villa tại trời Âu, nhưng trước khi làm vậy, anh cần phải hoàn thành một chương nữa trong sự nghiệp của mình.

Và cuối cùng, thời điểm để anh khép lại hành trình tại trời Âu cũng đã đến. Trên đường biên, trọng tài thứ tư đã giơ tấm bảng thay người lên và trên đó hiển thị con số 7 của David Villa. Anh nhìn về phía bảng thay người với vẻ mặt không vui. Gương mặt ấy có chút bất ngờ và ánh lên cả sự buồn bã. Villa cứ thế bước những bước thậm chậm về phía đường biên với cái đầu cúi xuống. Những kỷ niệm sống động nhất lại bắt đầu ùa về trong tâm trí của Villa vào khoảnh khắc đó. Anh cứ tiến chậm rãi để hoài niệm về mọi thứ trước khi chạm đến băng ghế dự bị. Tay anh nhẹ nhàng vén mái tóc còn ướt mồ hồi và xoa xoa nhẹ theo bản năng.

 

Cuối cùng, Villa cũng phải trải qua những phút giây nghẹn ngào giống như cha mẹ anh trước đó. Anh đã khóc, khóc rất nhiều vì những gì đã qua. Sự nghiệp thi đấu quốc tế của anh kéo dài suốt 9 năm, và khi chặng đường ấy khép lại, Villa chỉ thiếu 3 trận nữa để đạt mốc 100 lần khoác áo La Roja. Cho đến nay, anh vẫn đang là chân sút ghi nhiều bàn thắng nhất trong lịch sử đội tuyển và đồng thời là người ghi nhiều bàn thắng nhất cho La Roja tại sân chơi World Cup (9 bàn thắng). David Villa đã để lại dấu ấn đậm nét trong các danh hiệu của Tây Ban Nha ở Euro 2008 và World Cup 2010. Và mặc dù vào năm 2012, chấn thương lại một lần nữa đã đày đoạ anh, nhưng tầm ảnh hưởng của Villa vẫn luôn hiện diện trong sắc áo tuyển. Tuy nhiên, đến khi Tây Ban Nha bị loại ngay từ vòng bảng World Cup 2014 thì một kỷ nguyên huy hoàng đã chính thức khép lại với cả Tây Ban Nha và cá nhân David Villa. 

Xuyên qua những đám mây, chiếc máy bay phản lực của anh đã từ từ hạ xuống một vùng đất xa lạ. Từng đám mây mỏng manh trong không khí dần tan biến, thay vào đó là những bóng dáng ngày càng lớn của bê tông, cốt thép. Những tòa nhà chọc trời kéo xa tít tầm mắt, chiếu sáng cả một vùng đất. Đó là tháng 6 năm 2014 - thời điểm David Villa chuẩn bị trở thành tân binh đầu tiên của câu lạc bộ mới thành lập NYCFC, đội bóng thứ hai của thành phố New York. Bên ngoài chiếc máy bay, phần lớn những lời bàn tán đều mang tính chất thông thường. Cổ động viên và giới chuyên môn tại Mỹ chỉ trích thương vụ này như một bước đi của một ngôi sao châu Âu đã hết thời đang tìm kiếm một nơi để "dưỡng già" đồng thời hưởng một mức lương béo bở. Nhưng với tâm thế là một "underdog" từ trước tới giờ, David Villa đã rất quyết tâm để chứng minh một điều ngược lại. 

Frank Lampard, Andrea Pirlo đều đã nối gót Villa để đến với thành phố  New York, nhưng trên thực tế cả hai cầu thủ này đều không thể duy trì được những đóng góp quan trọng cho đội bóng và duy trì nó trong một thời gian dài. Những ngày đầu tiên của NYCFC cần một cầu thủ có sức ảnh hưởng lớn và có tính ổn định để xây dựng một đội bóng hấp dẫn tại thành phố New York - một thành phố sẽ rất nhanh chóng cho những lời hứa suông vào dĩ vãng. Và David Villa đã đáp ứng được yêu cầu này và thậm chí còn làm được nhiều hơn thế rất nhiều. Anh ghi 51 bàn thắng sau 81 trận ra sân cho New York City FC. Thành tích này giúp anh trở thành cầu thủ nhanh thứ 5 trong lịch sử giải đấu đạt được cột mốc 50 bàn. Khi anh nói rằng việc phát triển giải đấu là một mục tiêu quan trọng trong sự nghiệp, bạn có thể thấy rõ điều đó qua sự cống hiến không ngừng nghỉ của anh trong từng tuần, từng tháng thi đấu. Niềm đam mê của David Villa chưa bao giờ nhạt phai hay có một sự giả tạo. Ngược lại, chính đam mê ấy đã nâng cao sự tôn trọng của người hâm mộ bóng đá dành cho giải đấu MLS - thứ mà trước đây gần như không hề tồn tại.

 

Dù khoác trên mình chiếc áo nào, David Villa vẫn luôn mang đến niềm tự hào trên sân cỏ mà không ai có thể dập tắt. Sự công nhận tài năng cá nhân của anh không phải lúc nào cũng đến ngay lập tức, không phải lúc nào cũng chân thành, đáng ngưỡng mộ hay đủ để thoả mãn. Nhưng liệu điều đó có thực sự quan trọng hay không khi chúng ta nhìn lại hành trình sự nghiệp của Villa?

Anh chưa bao giờ nhận mình là nhân vật chính của bất kỳ thành công nào, nhưng chắc chắn người đời sẽ luôn nhớ tới cái tên David Villa. Anh không chỉ ghi dấu ấn bằng những bàn thắng hay những danh hiệu, mà còn bởi sự khiêm nhường đi kèm khả năng nỗ lực không ngừng nghỉ của bản thân. Dù không phải lúc nào cũng là ngôi sao sáng nhất, nhưng sự cống hiến của anh cho bóng đá, từ Valencia đến Barcelona, Atletico Madrid hay New York City FC, đã tạo nên một di sản khó quên. David Villa sẽ mãi là một biểu tượng của sự kiên trì, tinh thần chiến đấu và những khoảnh khắc vĩ đại trong lịch sử bóng đá.

Nguồn: The endless evolution of David Villa - Justin Sherman (These Football Times)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Liệu Arsenal có còn "chấp niệm" với Dusan Vlahovic?

Bài viết này đến vào thời điểm Arsenal vừa nã tổng cộng 13 bàn thắng vào lưới đối thủ trong vỏn vẹn 3 trận đấu liên tiếp, trong đó phải kể đến 5 bàn thắng ngay trong hiệp 1 ở cuộc hành quân tới SVĐ Olympic của West Ham tại vòng 13 Premier League.

Mohamed Salah: Anh xứng đáng được ở lại!

Liverpool dưới triều đại mới của Arne Slot vẫn đang bay cao trong mùa giải 2024/2025. Lữ đoàn đỏ thể hiện sự vượt trội tại Premier League với 34 điểm sau 13 vòng đấu, hơn đội xếp thứ 2 là Arsenal tới 9 điểm, đồng thời cũng bỏ xa nhà vô địch Manchester City tới 11 điểm.

Chelsea không còn là “Palmer FC”: Việc anh bị kèm chặt đang giúp người khác tỏa sáng

Phút thứ 54 trên sân King Power hôm thứ Bảy tuần trước, Nicolas Jackson lẻn xuống dưới hàng thủ Leicester City, mở góc sút và thực hiện một cú cứa lòng về phía cột xa. Pha bay người hết cỡ của Mads Hermansen lại đẩy bóng đúng vào vị trí của Cole Palmer, tạo ra cơ hội dứt điểm dễ dàng cho tiền vệ người Anh.

Với Ruben Amorim, Mason Mount sẽ tìm lại đỉnh cao?

Khi Mason Mount gia nhập Manchester United từ Chelsea vào mùa Hè năm ngoái, người hâm mộ Qủy đỏ” có nhiều lý do để phấn khích. Bất chấp không có được thành tích đáng chú ý ở mùa bóng 2022/23 (chủ yếu vì chấn thương) nhưng Mount vẫn là 1 trong những tiền vệ được đánh giá cao nhất tại Premier League, là thần tượng lớn tại Stamford Bridge trong 4 năm chơi cho đội một The Blues.

Torsten Frings: Nốt trầm trong điệu Heavy metal

Trong cuộc cách mạng “thay da đổi thịt” của người Đức ở giai đoạn giữa thập niên 2000s, bên cạnh một Michael Ballack với vai trò thủ lĩnh thì Torsten Frings chính là trụ đỡ phía sau, giúp cho tuyến tiền vệ Die Mannschaft giữ được sự cân bằng cần thiết.