David Trezeguet: Khi danh vọng chỉ là điều phù du

Tác giả Ole - Thứ Ba 15/10/2024 21:15(GMT+7)

Từ một kẻ bị lãng quên trở thành người hùng của nước Pháp cho đến những di sản không thể nào thay thế trong màu áo Juventus, nhưng thay vì theo đuổi tiền tài hay danh vọng, David Trezeguet cuối cùng đã quyết định lựa chọn nhảy vào vũng bùn để cứu rỗi đội bóng mình yêu… không phải một mà là hai lần.

 

ĐỊNH MỆNH CỦA KẺ NGOÀI CUỘC

Phút 76 trận chung kết EURO 2000 và người Pháp đang bị dẫn 1 bàn bởi đối thủ Italia và gần như tuyệt vọng trong việc tìm đường vào khung thành của Toldo. Bên ngoài băng ghế dự bị, HLV Roger Lemerre vẫn còn đó Nicolas Anelka, cầu thủ đã chơi khá tốt trong hai trận mở màn cũng như ở vòng bán kết trước Bồ Đào Nha. Nhưng rồi, Lemerre đã quyết định đánh cược vào Trezeguet, người mới chỉ được đá chính trong thất bại thảm hại trước Hà Lan ở trận đấu cuối cùng tại vòng bảng.

Phút bù giờ cuối cùng, thủ thành Fabian Barthez thực hiện cú đá phạt phất bóng tới khu vực rìa vòng cấm của Ý, mang theo những tia hy vọng mong manh. Trezeguet bật cao hơn Mark Luliano và cố gắng chạm bóng khiến Cannavaro phải can thiệp. Trái bóng đã lựa chọn Sylvain Wiltord là người dứt điểm mang về bàn gỡ hòa ngoạn mục để cứu những người Pháp thoát hiểm trong gang tấc.

 

Bước vào hiệp phụ, cả hai bên đều tỏ ra thận trọng hơn và khi trận đấu chỉ còn khoảng hai phút là bước sang loạt luân lưu thì khoảnh khắc định mệnh sau cùng đã xuất hiện. Robert Pires thoát xuống bên hành lang cánh trái và nỗ lực đưa bóng vào vòng cấm. Giống như một kịch bản được Chúa tạo sẵn, Trezeguet đã đứng chờ bên trong trước khi tung cú vô-lê bằng chân trái. Bóng găm thẳng vào góc cao khung thành trong sự bất lực của hàng phòng ngự trứ danh bên phía Italia. Đó chính là bàn thắng vàng của Trezeguet giúp ĐT Pháp bước lên ngôi vô địch châu Âu.

Thời gian trôi qua và hơn 300 bàn thắng đã được ghi nhưng pha lập công ở trận chung kết EURO vẫn luôn hiển hiện trong tâm trí tôi như mới hôm qua. Đó là một cú dứt điểm hoàn hảo.
Trezeguet nhớ lại về kiệt tác mà mình đã thực hiện.

Một pha dứt điểm đơn giản là xuất phát từ bản năng thuần khiết của một tiền đạo cổ điển. Từ một kẻ tưởng chừng như ở ngoài cuộc và bị lãng quên trên hành trình vào đến chung kết EURO, Trezeguet đã có cho mình bàn thắng quan trọng nhất sự nghiệp. Định mệnh đã chọn cầu thủ sinh năm 1977 làm người hùng của cả nước Pháp nhưng cũng thật trớ trêu khi mà mới chỉ cách đó không lâu, Trezeguet đã đồng ý chia tay Monaco để chuyển sang khoác áo Juventus - CLB giàu truyền thống bậc nhất Serie A, nơi anh trở thành một huyền thoại tại Turin sau này.

CHỈ CÓ MỘT TREZEGOL TRÊN ĐỜI

Cuộc sống ở Ý mới đầu không hề dễ dàng với Trezeguet khi nhà ĐKVĐ World Cup và EURO phải ngồi dự bị cho bộ đôi tiền đạo đẳng cấp Del Piero và Inzaghi. Tất nhiên, đây cũng không phải lần đầu tiên chân sút người Pháp trải qua cảm giác lạc lõng như vậy. Trước khi đến xứ sở lục lăng chơi bóng, Trezeguet đã lớn lên ở Argentina và ngay cả tại AS Monaco, dù đã làm được những điều phi thường nhưng anh vẫn thường bị so sánh với Thierry Henry.

Ngay cả khi đã kết thúc mùa giải 2000/01 với tư cách là tiền đạo ghi bàn tốt nhất của Juve thì Trezeguet vẫn không được Carlo Ancelotti tin tưởng. Không chỉ xếp sau hai “ma cũ” Del Piero và Inzaghi, cựu cầu thủ Monaco thậm chí còn chẳng được ưu tiên bằng Darko Kovacevic hay Vincent Pericard, một tiền đạo khá vô danh khác. Nhưng rồi vận may đã sớm tìm đến với Trezeguet đến khi Inzaghi bị bán cho AC Milan sau những mâu thuẫn với Del Piero. Trên băng ghế huấn luyện, sự xuất hiện của Marcelo Lippi cũng chính thức mở ra ánh bình minh mới tại Calcio cho chân sút sinh năm 1977.

Trezeguet ngay lập tức đáp trả mạnh mẽ bằng 32 pha lập công ở mùa giải tiếp theo, đưa Juventus đến với danh hiệu Scudetto và giành giải Cầu thủ xuất sắc nhất Serie A. Một công thức kết hợp mới trên hàng công đã mang tới cho Bà đầm già thành Turin những phương án tấn công cực kỳ hiệu quả. Trong khi Del Piero cung cấp sự sáng tạo, tinh tế thì Trezeguet lại có đủ phẩm chất của một poacher hàng đầu. 

 

Mạnh mẽ trong khả năng dứt điểm bằng cả hai chân, có thể khẳng định Trezeguet là chuyên gia thực hiện các cú sút sớm hơn đối thủ một nhịp, bên cạnh kỹ năng chơi đầu hiệu quả trong vóc dáng thanh thoát, linh hoạt. Tiền đạo người Pháp hoàn toàn có thể biến những tình huống bóng tưởng chừng như vô hại trở thành bàn thắng nhờ bản năng săn bàn kỳ lạ của mình, một phẩm chất mà ngày nay đang càng trở nên khan hiếm hơn bao giờ hết.

Trong một cuộc phỏng vấn với tờ The Independent vào năm 2018, cựu chân sút AS Monaco từng mô tả về sự thiếu hụt những “poacher thuần túy” giống như mình trong bóng đá hiện đại.

“Trezeguet giống như một con rắn, im hơi lặng tiếng rồi đột nhiên trừng phạt đối thủ”, Arsene Wenger đưa ra những lời nhận xét về Trezeguet vào năm 2006, “Cậu ấy vẫn luôn tồn tại trong vòng cấm địa và chẳng gây cho bạn khó khăn nào trong khoảng 60 70 phút. Nhưng sự nhạy cảm trong khả năng phán đoán tình huống sẽ mang lại sự khác biệt. Không ai đoán được cậu ấy sẽ sút vào đâu, như thế nào vì Trezeguet có thể sút tốt bằng cả chân trái, chân phải và chơi đầu cũng rất hay”.     

CHỐI BỎ PHÙ HOA VÀ ÁNH HÀO QUANG RỰC RỠ

Giữa những vinh quang tột đỉnh, sự nghiệp của Trezeguet cũng không hề thiếu đi những khoảnh khắc đen tối và hỗn độn. Từ các tình huống sút trượt penalty ở trận chung kết Champions League 2003; chung kết World Cup 2006 cho đến vụ scandal Calciopoli… tất cả đều làm nên những mảnh ký ức đa diện cho cuộc đời của chân sút người Pháp.

Một cuộc tháo chạy kinh hoàng chưa từng có đã diễn ra ở Turin sau sự kiện Calciopoli năm 2006 khi hàng loạt ngôi sao quyết định rời khỏi “con tàu đắm” Juventus, bao gồm Ibrahimovic, Cannavaro, Thuram, Zambrotta, Mutu, Viera… Và trong số 5 người quyết định ở lại để đồng hành cùng Binaconeri xuống chơi tại Serie B có cả Trezeguet, bên cạnh những Del Piero, Buffon, Nedved và Camoranesi. Họ đã cùng nhau đưa Lão Bà trở lại Serie A.

Mùa 2007/08, Trezeguet vẫn ghi tới 20 bàn cho Juve ở giải quốc nội trước khi những vấn đề về thể lực khiến anh dần sa sút phong độ. Vào thời điểm chia tay đội bóng thành Turin năm 2010, Trezeguet chính là cầu thủ nước ngoài ghi bàn nhiều nhất cho CLB và đứng thứ tư trong danh sách những chân sút vĩ đại nhất lịch sử Bianconeri. “Đó thực sự là một mối tình thuần khiết. Trezeguet sẽ luôn tồn tại trong trái tim của tất cả những người hâm mộ Juventus”, chủ tịch Andrea Agnelli chia sẻ, “Một cầu thủ mà mỗi mùa đều ghi tới 17 bàn thắng thì chẳng có gì phải tranh cãi nữa cả”.    

Kinh nghiệm và đẳng cấp của Trezeguet sau đó không thể giúp Hercules trụ hạng tại La Liga và trước những tiếng mời gọi từ UAE, cựu chân sút Monaco đã chấp nhận trải nghiệm một chuyến phiêu lưu mới tới Trung Đông ở giai đoạn cuối của sự nghiệp. Nhưng rồi, thay vì lựa chọn an nhàn “về hưu” và nhận những khoản thù lao khổng lồ tại Baniyas, Trezeguet lại nghe theo tiếng gọi của bản năng để tìm về quê hương Argentina, khi River Plate lâm vào cảnh khốn cùng.

 

Người đại diện của anh, Antonio Caliendo tỏ ra chán nản. “Sự thật là tôi chẳng biết cái quái gì về chuyện này cả. Cậu ấy nên ở lại UAE nhưng rồi lại nói rằng việc quay về Argentina là quyết định đúng đắn nhất sự nghiệp của mình. Tôi không đồng ý nhưng cũng không thể để mọi chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát”.

Thay vì nhận mức đãi ngộ lên tới 1,35 triệu bảng/năm và sống cuộc đời của một triệu phú, Trezeguet chỉ cần 350.000 bảng/năm chỉ để được cống hiến cho River Plate, bằng một bản hợp đồng dài 3 năm cùng giấc mơ chơi bóng trong màu áo Los Millonarios từ thuở niên thiếu. Trong một bài trả lời phỏng vấn vào năm 2012, đích thân Trezeguet cũng thừa nhận rằng mình mang trái tim của một người Argentina và sẵn sàng đồng hành cùng “dòng sông bạc” trong hoàn cảnh ngặt nghèo nhất. 

Sự xuất hiện của cựu tiền đạo Juventus ngay lập tức mang lại những niềm phấn khích trên khắp các khán đài Nam Mỹ. Chỉ trong thời gian ngắn, Trezeguet đã hàn gắn được những tổn thương của người hâm mộ River Plate và mang đến cho họ những tia hy vọng mới về một tương lai tươi sáng. Với 13 bàn thắng sau 19 lần ra sân ở giai đoạn lượt về, bao gồm một cú đúp quan trọng vào lưới Almirante Brown ở vòng đấu cuối cùng đã giúp River Plate chính thức vượt qua Quilmes trên bảng xếp hạng để đoạt suất thăng hạng trực tiếp, tránh khỏi vòng play-off nhiều cam go và tiềm ẩn bất ngờ.  

So với chức vô địch World Cup, EURO, Ligue 1 hay Serie A, tấm vé thăng hạng cùng River Plate dường như là điều gì đấy quá đỗi bình thường nhưng thật kỳ lạ khi người ta được chứng kiến “Trezegol” rơi những giọt nước mắt đầy cảm xúc.

 
Tôi chưa bao giờ trải qua cảm giác tương tự, dù là ở Juventus, Monaco hay ĐTQG. Trở thành CĐV rồi đến một cầu thủ khoác áo River, được cảm nhận bầu không khí bóng đá cuồng nhiệt ở nơi này và cả những áp lực, tôi thực sự phấn khích chưa từng có.
Trezeguet chia sẻ.

Nghe thì có vẻ khó hiểu nhưng sự bất ngờ luôn là yếu tố tồn tại trong cuộc đời chân sút người Pháp. Từ một kẻ ngoài cuộc tưởng chừng như đã ở bên lề của hành trình vinh quang, Trezeguet lại bất ngờ được định mệnh lựa chọn trở thành người hùng đưa Les Bleus bước lên ngai vàng châu Âu. Rồi cũng chính anh trở thành “tội đồ” với cú penalty dội xà ngang trong trận chung kết World Cup 2006, khi người ta tin rằng “Trezegol” đã phải trả lại món nợ cho người Ý từ 6 năm về trước. Một sát thủ săn bàn hàng đầu nhưng lại chấp nhận xuống chơi ở Serie B và giải hạng hai Argentina.

“David là một tiền đạo xuất sắc nhất mà tôi từng thấy. Anh ấy dứt điểm tốt nhưng còn biết cách phối hợp với mọi người, giúp cho bản thân và đồng đội ghi bàn”, Del Piero nhận xét về đối tác nhiều năm của mình trong màu áo Bianconeri.

Sau những ánh hào quang đỉnh cao chói lọi, David Trezeguet đã luôn đưa ra sự lựa chọn bằng chính trái tim chân thành của mình và trở thành một minh chứng rõ nét nhất cho việc tiền bạc hay danh vọng cũng chỉ là phù du trong thế giới bóng đá.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

David Trezeguet: Khi danh vọng chỉ là điều phù du

Từ một kẻ bị lãng quên trở thành người hùng của nước Pháp cho đến những di sản không thể nào thay thế trong màu áo Juventus, nhưng thay vì theo đuổi tiền tài hay danh vọng, David Trezeguet cuối cùng đã quyết định lựa chọn nhảy vào vũng bùn để cứu rỗi đội bóng mình yêu… không phải một mà là hai lần.

Antonio Di Natale: Chàng hoàng tử của Zebrette

Được người dân Udine yêu mến gọi là “Hoàng tử” nhờ tài năng và thái độ của mình, Antonio Di Natale nên được tôn vinh như một hình mẫu trái ngược với các siêu sao có những được quyền tốt nhất bên ngoài kia. Di Natale là một người chăm chỉ, luôn xuất hiện với nụ cười và giọng điệu rất tử tế. Với những gì đã cống hiến, đã hy sinh, anh sẽ mãi mãi sống trong trái tim của những người dân Friuli. 

Mark Viduka: Giữa hai dòng máu

Sự phức tạp về lịch sử di cư của nước Úc đã hình thành nên tính cách riêng cho nền bóng đá quốc gia này, với Mark Viduka là một nhân chứng điển hình.