Những gì chúng ta không muốn là mọi đội bóng đều chơi giống nhau. Nếu nó trở thành một ván cờ, chúng ta đều sẽ buồn chán. Chúng ta phải khuyến khích sự đa dạng – trong phong cách, triết lý, chiến thuật – và cho các HLV thời gian để thực hiện kế hoạch của họ.
Phần 1: David Moyes: Nếu bóng đá trở thành một ván cờ, chúng ta đều sẽ buồn chán (P1)Phần 2:Vài mùa giải đầu tại Goodison Park khá thăng trầm. Chúng tôi dừng chân ở vị trí thứ 7 trong năm đầu tiên, sau đó là thứ 17, thứ 4 và kế đến là thứ 11. Nhưng đó là một phần của quá trình. Để thay đổi những điều trước đó cần phải mất thời gian: thời gian để mọi người tiến bộ, thời gian để mọi người phát triển và thời gian để các cầu thủ hòa nhập. Tôi nghĩ các HLV đều biết những điều này không thể nào xảy ra chỉ bằng một cái búng tay. Vấn đề là phải làm cho các ông chủ hiểu được nó.
Sự ổn định mà chúng tôi có được tại Everton sau đó tới từ sự bền vững. Tôi có thời gian để học cách CLB vận hành và thực sự hiểu những người xung quanh. Thay đổi một CLB không phải điều bạn có thể làm trong chốc lát. Tôi muốn giữ những giá trị của Everton nhưng đồng thời mang đến một văn hóa hiện đại hơn và nó sẽ phải mất thời gian.
Nếu bạn nhìn lại bóng đá Anh, chúng ta sẽ thấy những triều đại thực sự. Nghĩ về Nottingham Forest là Brian Clough và 18 năm ông ở đó. Sir Bobby Robson ở Ipswich trong 13 năm. Và tất nhiên là Sir Alex tại Manchester United. Những điều đặc biệt nổi bật ở các CLB này đều là thành công ở đẳng cấp cao trong suốt những giai đoạn đó.
Với các HLV hiện tại, dẫn dắt trong 2 năm đã là một thành tựu. Nếu bạn có thể liên tục chiến thắng và vô địch, bạn có thể ở lại đội trong 5 năm. Tôi hy vọng sẽ có ai đó được ở lại 10 năm. Tôi nghĩ chúng ta đang ngày càng ít thấy điều ấy nhưng tôi hy vọng nó sẽ không biến mất. Tôi nhìn lại quãng thời gian của mình ở Everton bằng sự trìu mến vì họ cho tôi thời gian để thực sự định hình CLB. Và tôi nghĩ chúng tôi đã đạt được những thành tựu đáng chú ý với những gì mình có. Đó là một cuộc hành trình tuyệt vời.
Khi tới Manchester United, tôi đã nghĩ đó là khởi đầu cho một chương quan trọng khác trong sự nghiệp. Sự quan tâm của họ xuất phát từ những gì tôi làm được trong màu áo xanh nhưng tôi nghĩ mình phù hợp với kế hoạch lựa chọn HLV trưởng của họ. Lấy Sir Alex làm ví dụ: ông đã thực sự thành công ở Aberdeen nhưng bạn sẽ không nói ông ấy là tên tuổi lớn nhất ở thời điểm năm 1986.
Họ có truyền thống lựa chọn những người có giá trị phù với CLB. Tôi là một HLV tin tưởng các cầu thủ trẻ, nắm rõ giá trị của sự quyết tâm và làm việc chăm chỉ đồng thời có thể cải thiện các cầu thủ trên sân tập. Tôi tin đó là lý do Manchester United chọn mình. Đó là một thời điểm rất đáng tự hào.
Sir Alex đã hoàn thành 27 mùa giải tại vị và độ dài của hợp đồng cho tôi biết United ấp ủ một kế hoạch dài hơi. United là một trong những CLB cuối cùng có những nguyên tắc đó: họ không thay đổi liên tục HLV trưởng như nhiều đội khác. Điều này đến nay không còn nữa nhưng tôi không có ý chê trách gì cả. Khi bạn đến làm việc ở những CLB hàng đầu, bạn phải giành chiến thắng. Tôi không giành thắng lợi một cách thường xuyên và tôi hoàn toàn hiểu điều đó. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời nhưng cũng đáng thất vọng.
Trên sân tập cùng Manchester United. Ảnh: Clive Brunskill/Getty Images
Khi cơ hội đến Tây Ban Nha xuất hiện, tôi cảm thấy thực sự may mắn. Tôi vẫn luôn muốn ra nước ngoài làm việc. Nhưng nói hoàn toàn thật lòng thì nước Đức là sự lựa chọn đầu tiên của tôi – tôi thích cách tổ chức và sự chuyên nghiệp của bóng đá Đức.
Khi nhận cuộc gọi từ Real Sociedad, suy nghĩ đầu tiên trong tôi là: “Chúa ơi, nơi đây có thể là một kiểu cầu thủ khác. Mình sẽ phải xử lý điều đó thế nào?” Thế nhưng nó cũng khiến tôi cảm thấy hào hứng. Tôi rất muốn ra khỏi vùng an toàn của bản thân và mở rộng tầm mắt. Và cuối cùng đó là một trải nghiệm thú vị.
Real Sociedad là một CLB tuyệt vời với triết lý mạnh mẽ: đa số thành viên trong đội hình đều đi lên từ học viện. Tôi thấy thực sự khó khăn để bắt đầu như khi đã bắt nhịp được, tôi hiểu giá trị và niềm tự hào của họ đằng sau điều đó. Chính sách đó có thể ngăn họ trở thành một trong những đội bóng mạnh nhất Tây Ban Nha nhưng CLB vẫn có chỗ đứng riêng. Tôi thật sự thích điều này.
Tôi học được nhiều thứ ở Tây Ban Nha. Tôi cũng học được nhiều về bản thân. Đó là một trải nghiệm mà nhiều HLV cần có. Chúng tôi rất giỏi nhập khẩu các HLV giỏi nhất từ các quốc gia khác nhưng chúng tôi dường như không thể đưa một HLV người Vương quốc Anh nào đến làm việc ở các giải đấu lớn của châu Âu. Tôi là một trong số ít những người có may mắn được trải nghiệm.
Toàn bộ câu chuyện quay trở lại với việc học hỏi và tôi vẫn còn rất nhiều khao khát cải thiện hiểu biết về bóng đá. Môn thể thao này đã thay đổi rất nhiều trong thời gian qua, phần lớn là tốt hơn nhưng cũng có nhiều thách thức. Những gì chúng ta không muốn là mọi đội bóng đều chơi giống nhau. Nếu nó trở thành một ván cờ, chúng ta đều sẽ buồn chán. Chúng ta phải khuyến khích sự đa dạng – trong phong cách, triết lý, chiến thuật – và cho các HLV thời gian để thực hiện kế hoạch của họ.
Bóng đá không bao giờ ngừng phát triển. Tôi thích đi theo những xu hướng mới phát triển đó, nhìn thấy những ý tưởng mới đạt được thành quả trên sân. Ngay cả bây giờ, khi đã có 2 thập niên trong nghề huấn luyện, tôi vẫn xem bóng đá với hy vọng nhìn thấy những điều tôi chưa từng thấy trước đây.
Dịch từ bài viết “Out of the blue” trên The Coaches’ Voice
CG (TTVN)