Darwin Nunez: Hành trình từ căn nhà bè vùng Artigas tới thánh địa Anfield

Tác giả KDNX - Thứ Tư 03/08/2022 13:38(GMT+7)

Sau trận đấu Community Shield giữa Liverpool và Manchester City, có lẽ NHM Liverpool đã phần nào hiểu được lý do vì sao BLĐ đội nhà lại quyết tâm đem Darwin Nunez về đến thế ở kỳ chuyển nhượng năm nay. Tuy nhiên, để có được màn trình diễn tuyệt vời trước Man City, Nunez đã phải trải qua rất nhiều khó khăn, thậm chí là đau đớn.

 

Tuổi thơ trên những căn nhà bè

Nunez sinh ra và lớn lên ở Artigas, nằm ở khu vực nông thôn phía Bắc Uruguay. Thành phố nằm kế bên con sông Cuareim, biên giới tự nhiên giữa Uruguay và Brazil với chiều dài lên tới 250 KM.

Có lẽ người dân ở Artigas, nằm ở ngay khúc cua của con sông, sẽ thích được ở bờ bên kia hơn. Kể cả con sông cũng "ủng hộ" ý nghĩ này của họ bằng "cách" tràn bờ mỗi khi những cơn mưa như trút nước đổ xuống.

Vì vậy, người dân ở các hộ nghèo hơn trong thành phố phải xây ra trên các bè chống ngập. Tuổi thơ của Nunez trải qua ở những ngôi nhà bè như thế. Thực sự không hề hiếm cảnh các gia đình xây dựng lại ngôi nhà, hay thậm chí là cuộc sống của mình, mỗi năm một lần. Có thể nói, đây là nơi mà cái từ "giải quyết vấn đề" đã được in thẳng vào ADN của cư dân.

Gia đình Nunez cũng vậy, họ phải cố gắng tìm mọi cách để "giải quyết vấn đề". Bố của Darwin, Bibiano, là một công nhân xây dựng. Mẹ của anh, bà Silva, là một công nhân quét dọn và thu ve chai trên đường phố để bán, nhưng cũng chẳng kiếm được bao nhiêu. Nói cách khác, cảnh túng ăn bao giờ cũng xảy ra trong gia đình Nunez.

"Có lúc tôi phải đi ngủ với cái bụng đói," Nunez chia sẻ với El Observador vào năm 2019. "Nhưng mẹ tôi là người phải chịu đói nhiều nhất, có như vậy thì chúng tôi mới có cái gì đó mà ăn."

Darwin Nunez ở Penarol

Bước đầu sự nghiệp đầy gian nan

Nunez bắt đầu thi đấu cho CLB trẻ của địa phương cho tới năm 2013, thời điểm anh được Penarol, một trong những CLB hàng đầu Uruguay, tuyển mộ. Chuyến đi đầu tiên của anh tới Montevideo lại không hề đơn giản. Khi đó, Nunez mới chỉ 14 tuổi, nhưng đã phải sống một mình ở một nơi cách quê nhà 600 KM. Đương nhiên, như bao đứa trẻ khác, anh nhớ gia đình rất nhiều. Sau vài tháng, anh quyết định trở lại Artigas.

Một năm sau, anh lại quay lại Penarol cùng với lời hứa với bố mẹ rằng sẽ ở lại lâu hơn. Thời điểm này, Darwin Nunez đã không còn sợ phải cô đơn khi anh của anh, Junior, cũng gia nhập học viên Penarol.

Lần này, Nunez đã thành công. Anh gia nhập đội U16 để bắt đầu đền bù quãng thời gian bị mất của mình.

"Thằng bé nhanh và mạnh kể cả trước khi nó bắt đầu lớn và bắt đầu có cơ rồi," Curutchet, giám đốc điều hành của học viện Penarol kiêm HLV tạm quyền của ở giai đoạn 2016, nhớ lại.

"Điểm mạnh thể lực giúp thằng bé áp đảo đối phương một cách dễ dàng. Đối thủ gần như không thể ngăn chặn nó. Thằng bé cũng có được những cú sút tốt từ ngoài vòng cấm, một vũ khí cực kỳ quan trọng ở đội tuổi đó. Có thể nói, Darwin đã là dạng cầu thủ có thể tiến xa nếu muốn. Thực sự, khó có thể bỏ qua chất lượng của Darwin được." Curutchet chia sẻ.

Ở đội trẻ, Nunez thường đá ở vị trí dâng cao trong sơ đồ 4-4-2. Anh bắt đầu nghiên cứu các băng ghi hình của Edinson Cavani, sau đó học theo cách di chuyển của tiền đạo đồng hương, đặc biệt là ở các pha chạy chéo góc vào hàng phòng ngự. Tuy nhiên, không phải lúc nào anh cũng kiên nhẫn chờ đợi một pha tạt bóng hay một pha chọc khe.

"Thằng bé là một cầu thủ đậm chất cá nhân," Curuchet chia sẻ. "Nếu không có gì xảy ra, nó sẽ dồn về để lấy bóng, xoay người rồi gây rắc rối. Nhờ đó mà nó đã tạo được khá nhiều bàn thắng cho riêng mình đấy."

"Tôi nhớ mãi một bàn thắng nó ghi được trong trận gặp Liverpool (đội bóng có trụ sở ở Montevideo có màu áo sọc xanh-đen), ở cấp độ U17. Sau khi thấy nó đi bóng đến nửa chiều dài sân, tôi đã chắc chắn rằng nó không còn gì để học ở độ tuổi đó nữa, thằng bé cần phải có được thử thách lớn hơn." Curutchet chia sẻ.

Nunez bắt đầu tập luyện với đội một. Sau đó, anh gặp phải một chấn thương cực kỳ nặng, khiến Nunez phải ngồi ngoài xuyên suốt giai đoạn thuận lợi nhất trong năm. Tuy nhiên, nhờ sự lạc quan mà anh đã vượt qua cuộc phẫu thuật và giai đoạn phục hồi. Tưởng như mọi thứ đã ổn định với chàng trai người Uruguay, thì một ngày nọ, anh cảm thấy cơn đau ở đầu gối khi trở lại tập luyện cùng các đồng đội.

"Cậu ta chia sẻ cậu ta có thể cảm thấy như có gì đó đâm vào cậu ta vậy," Fabian Estoyanoff, một cựu tuyển thủ Uruguay và là một trong những người thầy của Nunez thời còn ở đội một Penarol, chia sẻ. "Trong một quãng thời gian, họ không thể hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Theo họ, cậu ta bị sưng dây chằng. Thực sự, đây là quãng thời gian cực kỳ khó khăn với cậu ấy."

 

Tuy nhiên, mọi thứ còn tệ hơn cả "khó khăn". Leonardo Ramos, người trở thành HLV trưởng vào năm 2017, chia sẻ rằng Nunez chán nản tới mức anh muốn bỏ cuộc.

"Cậu ta sẽ kết thúc buổi tập với những giọt nước mắt cay đắng," Ramos chia sẻ với The Athletic.  "Trong một buổi tập, tôi kéo cậu ta ra rồi hỏi cậu ta thấy nào. Cậu ta chia sẻ rằng muốn bỏ bóng đá để trở về Artigas bởi cậu ta chịu không nổi cơn đau. Cậu ta cũng nói rằng bản thân rất thích chơi bóng nhưng lại không thể cống hiến 100% vì đầu gối của cậu ta. Cậu ta phải trải qua rất nhiều thứ. Có thể thấy là cậu ta đang cảm thấy cực kỳ chán nản."

HLV Curutchet, người đã trao cơ hội cho anh ở trận đấu định mệnh đó đã chia sẻ về quyết định mà ông cho là "sai lầm" này: "Tôi cảm thấy như có cái gì đó chặn ngang cổ khi biết được chuyện vừa xảy ra. Có lẽ mặt sân hôm đó quá xấu. Thực sự, chấn thương này quá tệ bởi nó đến ở trận đấu đáng lẽ ra sẽ là màn ra mắt để đời của thằng bé."

Nếu nói một cách nghiêm túc, Curutchet không hề mắc lỗi. Thế nhưng, cái cảm giác khó chịu của ông chỉ được giải tỏa phần nào khi thăm cậu học trò trong bệnh viện. Tuy nhiên, thay vì là người an ủi Nunez, ông lại để chính "nạn nhân" an ủi mình.

"Thằng bé trưởng thành lắm", Curutchet nhớ lại. "Nó nói với tôi: "Thầy đừng lo gì hết. Đừng có cảm thấy tội lỗi. Đời là vậy mà. Con sẽ sớm trở lại và tiếp tục thi đấu thôi. Đây chỉ là một thử thách mà con cần phải trải qua thôi mà.""

Thử thách mới mang tên Premier League

Premier League, có thể nói, chính là một bước đệm mới cho Nunez. Liverpool chắc chắn sẽ nói rất nhiều về sự kiên nhẫn, nhưng thực sự, khi nhìn vào mức phí chuyển nhượng của Nunez, chắc chắn anh sẽ gặp phải rất nhiều sức ép khi chuyển đến sân Anfield.

"Tôi không hề ngạc nhiên khi cậu ta chuyển đến một nơi như Liverpool, bởi tôi biết rõ về chất lượng của cậu ta," Emanuel chia sẻ. "Nhưng tôi chẳng bao giờ nghĩ rằng mọi thứ lại nhanh như thế. Tôi không thể dối lòng được, số tiền của cậu ta thực sự lớn với một cầu thủ 23 tuổi. Vì vậy, sẽ có rất nhiều gánh nặng đặt lên vai cậu ấy. Mọi người chắc chắn sẽ nhìn cậu ấy theo cách khác vì cái mức giá đó."

Những người biết rõ Nunez đều khẳng định rằng Nunez sẽ không bao giờ để áp lực khiến anh đi xuống, điều đã được thể hiện rõ qua việc anh ghi bàn ngay khi vào sân từ băng ghế dự bị ở trận Community Shield gặp Manchester City. "Cậu ta học hỏi rất nhiều," Verissimo, HLV tạm quyền của Benfica ở cuối mùa giải trước, chia sẻ.  Trong khi đó, ông thầy ở quê nhà, Curutchet, lại cho rằng sức mạnh nội tại của Nunez đóng vai trò rất quan trọng trong sự nghiệp của anh.

 

"Darwin có được sự bền bỉ, tinh thần chiến đấu và khả năng thích nghi với những cái mới," Curutchet chia sẻ. "Cậu ta là một cầu thủ có cá tính và luôn biết đối mặt với khó khăn."

Những đặc trưng quốc gia không phải lúc nào cũng đúng, nhưng khá nhiều nguồn của The Athletic cho rằng Nunez là một cầu thủ có cá tính đậm chất Uruguay, cái cá tính đã khiến các đồng hương của anh, từ Cavani đến Luis Suarez, trở thành những tấm gương của sự thành công ở cấp độ chuyên nghiệp.

"Cậu ta là điển hình của văn hóa bóng đá Uruguay," Gustavo Ferreyra, người từng là HLV của anh ở ĐT U20 Uruguay chia sẻ. "Cậu ta có khả năng đối mặt với các tình huống khó khăn cực kỳ tốt. Sự mạnh mẽ, khả năng di chuyển, dù là không bóng hay có bóng. Nếu cậu ta cần phải tạo sức ép, cậu ta sẽ làm điều đó một cách chặt chẽ, thậm chí có lúc hơi quá đà. Đó là một điểm đặc trưng của các cầu thủ Uruguay: sự chặt chẽ và tính ăn ý với tập thể."

Điều này cũng được Estoyanoff đồng ý. "Quyết tâm cao độ, tinh thần nổi loạn, sự ăn ý với tập thể, đó là những điểm mạnh của các cầu thủ Uruguay. Darwin có trong mình những đặc điểm đấy."

Có thể nói, những điều kể trên sẽ giúp Nunez trở thành cầu thủ được yêu mến ở sân Anfield trong những tháng kế tiếp. Có thể, hành trình của anh từ nhà bè vùng Artigas đến sân Anfield không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng nó đã giúp anh vượt qua rất nhiều thứ, đem lại quyết tâm cao cho cầu thủ người Uruguay. Vì vậy, trong trường hợp anh không thể tỏa sáng, không ai có thể nói rằng Nuneza không cố gắng hết mình.

"Cậu ta biết rõ rằng để đến được đây, cậu ta đã phải nỗ lực và hy sinh rất nhiều. Cậu ấy thể hiện rõ điều đó qua từng buổi tập và từng trận đấu. Cậu ta thực sự là một chiến binh, là một cầu thủ được sinh ra cho Liverpool đấy". Emanuel kết luận ở cuối buổi phỏng vấn.

Lược dịch từ bài viết của tác giả Jack Lang cho trang tin The Athletic.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tam tấu Raphinha - Lewandowski - Yamal: Cỗ máy phản công bá đạo của Barcelona

Bao lâu nay Barcelona luôn được xem là một CLB tôn sùng lối chơi kiểm soát bóng, tìm cách “hạ s.át” đối thủ bằng hàng nghìn đường chuyền, tuy nhiên lần gần nhất họ giành được vé vào chơi ở vòng bán kết Champions League cách đây 6 năm lại chủ yếu là nhờ một phong cách “xù xì”, thực dụng hơn, được điểm xuyến bằng những khoảnh khắc thiên tài của Lionel Messi trong các trận đấu thuộc giai đoạn knock-out. 

Morgan Gibbs-White thay Kevin De Bruyne tại Man City: Tại sao không?

Không giống như quyết định áp thuế quan với các nước rồi lại tạm ngưng của Tổng thống Mỹ Donald Trump, việc Kevin De Bruyne rời Man City rất khó đảo ngược. Vì thế, với Man Xanh lúc này, điều nên làm là sớm tìm người thay thế nhạc trưởng của mình. Và Morgan Gibbs-White đang nổi lên như một ứng viên sáng giá.

Những bộ ba tấn công hay nhất trong lịch sử Champions League: Từ MSN, BBC đến bộ ba R

Hôm thứ Tư, Robert Lewandowski, Raphinha và Lamine Yamal đã trình diễn một màn tấn công thượng hạng trong chiến thắng 4-0 của Barcelona trước Borussia Dortmund. Kỹ thuật, tốc độ và sự lạnh lùng trong dứt điểm của họ khiến người ta liên tưởng tới những bộ ba xuất sắc nhất từng tung hoành tại châu Âu trong kỷ nguyên hiện đại.

Fernando Gago: Điệu tango buồn ở Bernabeu

Vẻ đẹp lãng tử, hào hoa cùng phong cách chơi bóng điệu đà, tinh tế đã không thể biến Gago trở thành “truyền nhân” xứng đáng của Redondo tại Real Madrid khi mà những chấn thương dai dẳng cứ liên tục hành hạ tiền vệ người Argentina.

Robert Lewandowski: Vẫn tiến hóa ở tuổi 36!

Sự nghiệp cầu thủ của Robert Lewandowski được định nghĩa bằng sự nhất quán. Robert Lewandowski đã ghi hơn 700 bàn thắng và đang trên đường giành chức Vô địch Quốc gia thứ 13 trong sự nghiệp.

Khi các cầu thủ cho mượn từng "xát muối" vào nỗi đau của CLB chủ quản

Ở đầu mùa giải năm nay, Marco Asensio hẳn đã rất mong chờ cơ hội được thi đấu trên sân Parc des Princes tại vòng knock-out Champions League. Điều đó sẽ xảy ra trong tuần này. Chỉ có điều, anh sẽ khoác áo Aston Villa để chạm trán với PSG chứ không phải thi đấu cho đội bóng Pháp, sau khi gia nhập đại diện nước Anh theo dạng cho mượn hồi tháng 1.

Câu chuyện về mối duyên bị bỏ lỡ của Federico Valverde và Arsenal

Federico Valverde sẽ ra sân trong trận đấu lượt đi của Real Madrid ở vòng tứ kết Champions League đối đầu Arsenal vào rạng sáng mai với tư cách là một trong những cầu thủ quan trọng nhất của họ -- nhưng nếu vài chuyện trong quá khứ diễn ra khác đi một chút, có lẽ màu áo mà anh khoác lên mình khi bước vào cuộc đối đầu này sẽ là của The Gunners chứ không phải đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha.

Ngày Martin Odegaard gặp Real Madrid tại Champions League

Tròn một thập kỷ kể từ ngày ra mắt đội một của Real Madrid, Martin Odegaard mới có cơ hội đối mặt với CLB Hoàng gia Tây Ban Nha ở Champions League. “Cậu bé Na Uy”, như cách gọi của HLV Carlo Ancelotti cách đây 10 năm, giờ đã là một ngôi sao lớn, một tiền vệ có thể đánh sập hệ thống phòng ngự của Real Madrid bằng những đường chuyền chết chóc.

Juan Carlos Valeron: Nhà ảo thuật bước ra từ quá khứ

Một cầu thủ chưa bao giờ được người ta nhắc đến nhiều nhất, chỉ một lần lọt vào danh sách đề cử Quả bóng vàng, nhưng lại trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho những huyền thoại như Andres Iniesta hay David Silva.