Daniele De Rossi: Biểu tượng thất truyền

Tác giả Ole - Thứ Hai 24/07/2023 17:53(GMT+7)

Zalo

Một huyền thoại sinh ra ở Roma, gia nhập đội bóng quê hương từ năm 12 tuổi và không ngừng tận hiến cho màu áo bã trầu đến tận những giờ phút cuối cùng của sự nghiệp… 

thumb bai TDP
 

Trong nhiều năm liền, Roy Keane và Patrick Vieira đã trở thành biểu tượng đỉnh cao cho sự cạnh tranh quyết liệt giữa Man United và Arsenal. Đối với nhiều khán giả hâm mộ Premier League ở giai đoạn cuối thập kỷ 90s và những năm 2000s, Keane hay Vieira không nhất thiết phải có một mối liên hệ tự nhiên nào đó với thành phố mà họ chơi bóng. Một cầu thủ đến từ Ireland và một người Pháp gốc Phi… hoàn toàn có thể trở thành huyền thoại của những đội bóng Anh. Tuy nhiên, câu chuyện của Daniele De Rossi thì khác hẳn. 

“Với tôi, đá cho Roma là sự lựa chọn đúng đắn duy nhất”, cựu danh thủ ĐT Italia trả lời trên tờ New York Times vào năm 2012, “Tôi chưa bao giờ cố gắng hay thực sự muốn thi đấu cho một CLB nào khác. Tôi nghĩ một số cầu thủ khi khoác áo Roma sẽ phải chịu nhiều áp lực nhưng tôi đã quá quen với điều này, nó hoàn toàn bình thường. Tôi đã lớn lên và trưởng thành cùng bầu không khí ấy. Bạn không nhất thiết phải là cầu thủ, bạn chỉ cần là một romanista để cảm nhận tinh thần của Roma len lỏi vào từng góc trong cuộc sống của mình”. 

Hình ảnh De Rossi mạnh mẽ trên sân cỏ vốn dĩ đã trở nên khá quen thuộc với nhiều tifosi tại Serie A. Mặc dù vậy, đằng sau vẻ ngoài của một “võ sĩ giác đấu”, cầu thủ sinh năm 1983 đơn giản chỉ là một kẻ không bao giờ ngừng nỗ lực để thực hiện trọn vẹn nghĩa vụ với quê hương mình.

Trong bóng đá, sự quyết tâm có thể được thể hiện theo nhiều cách khác nhau, không phải lúc nào cũng là những cú tắc bóng hay những tình huống chạy chỗ không biết mệt mỏi. Đối với De Rossi, thứ chủ nghĩa anh hùng này dường như đã tồn tại ở một thái cực khác, đó chính là những khoảnh khắc vô cùng tinh tế thường đến từ các ngôi sao tấn công hoặc đôi khi chỉ là những cuộc trò chuyện đầy cảm hứng dành cho các cầu thủ trẻ của Roma. 

Một trong những pha lập công kinh điển của De Rossi, chính là bàn thắng vào lưới Juventus năm 2009, một cú sút đến từ khoảng cách rất xa và đầy bất ngờ khiến Gianluigi Buffon phải ngỡ ngàng. Thủ môn huyền thoại của Juve vừa tức giận, vừa cảm thấy bối rối vì không thể nào hiểu nổi một bàn thắng như vậy có thể xuất hiện trong cuộc đời mình. Tình huống này vô hình chung cũng nói lên nhiều điều về De Rossi, một thủ lĩnh đầy cá tính, sẵn sàng nhận trách nhiệm và luôn tự tin trước mọi quyết định của bản thân. 

Năm 2007, AS Roma phải chịu thất bại khủng khiếp 1-7 trước Man United ở vòng tứ kết Champions League và tiền vệ người Ý cũng là một trong những nhân chứng sống của trận cầu thảm họa này. Khi tỷ số trên sân đang là 6-0 nghiêng về phía đại diện nước Anh, các cầu thủ Roma gần như đã buông xuôi chịu trận... nhưng De Rossi thì không. Anh hiếm khi nào rơi vào trạng thái “tắt máy” và cú sốc ở Old Trafford cũng chẳng phải ngoại lệ. 

Người ta có thể chứng kiến De Rossi thực hiện một động tác rất khó về mặt kỹ thuật trong tình huống anh ghi bàn vào lưới Van der Sar, mang về bàn gỡ danh dự duy nhất cho Roma trong đêm buồn trên xứ sở sương mù, nhưng ở một góc nhìn khác, đó lại là biểu hiện cho thái độ từ chối chấp nhận thất bại, thứ tinh thần đặc sản của nền bóng đá Calcio nói chung. Và điều này cũng lặp lại với De Rossi thêm một lần nữa trong cuộc lội ngược dòng kỳ diệu của Giallorossi trước Barca năm 2018.

Sau thời điểm Francesco Totti treo giày vào năm 2017, vai trò tấm lá bùa hộ mệnh của De Rossi dường như càng trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Với tấm băng đội trưởng trên tay, cầu thủ người Ý phải luôn giữ được tinh thần thép ở bất kỳ hoàn cảnh nào. Màn ngược dòng kinh điển trước Barcelona với ba bàn thắng quả thực là một phép màu trên sân Olimpico và De Rossi đã đóng góp một cú đá phạt đền thành công, vào thời điểm tất cả đều phải nín lặng trước sự căng thẳng tột độ của trận đấu. Đây cũng được xem là khoảnh khắc tuyệt vời nhất của De Rossi kể từ thời điểm anh thực hiện thành công tình huống penalty trong trận chung kết World Cup 2006, khi Azzurri bước lên đỉnh thế giới. 

Quay trở lại quá khứ, Daniele De Rossi của thời trai trẻ từng ra mắt Roma và vinh dự được sát cánh cùng các cựu danh thủ World Cup 1994 như Aldair hay Cafu. Đó là những giây phút tuyệt vời trước khi anh tiếp tục cống hiến trọn vẹn cuộc sống bóng đá của mình cho đội bóng chủ sân Olimpico. 

“Khi tôi còn trẻ, các cựu binh sẽ thường hay nói rằng ‘Thời của tôi không giống như vậy’, và cuộc sống lại tiếp tục lặp lại theo cách đó. Bạn cứ nhìn mà xem, các cầu thủ trẻ bây giờ sẽ phàn nàn về giới trẻ tiếp nối họ sau 20 năm nữa”, De Rossi chia sẻ trên tờ Undici vào năm 2017. 

Khoảng thời gian cuối sự nghiệp, khi mà gánh nặng tuổi tác ngày càng đè nặng, đội trưởng của Roma dần chấp nhận lùi lại phía sau với vai trò định hướng, tạo động lực cho các đồng đội trẻ. Người ta từng kỳ vọng về việc những Alessandro Florenzi, Nicolo Zaniolo hay Lorenzo Pellegrini rồi sẽ tiếp bước De Rossi và Totti để trở thành những huyền thoại mới ở Roma nhưng có lẽ bóng đá hiện đại đã khiến tất cả phải thay đổi. 

Trong suốt sự nghiệp của mình, cựu tiền vệ người Italia hiếm bao giờ là một ngôi sao bùng nổ nhưng sự cống hiến thầm lặng của anh lại khiến tất cả phải thán phục. Một kẻ sinh ra, lớn lên và sẵn sàng “chết” cho thành phố của mình, hoặc nói đơn giản thì De Rossi chính là một biểu tượng thất truyền... 

-Ole- 

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Lamine Yamal: Phía trước vẫn là bầu trời…

Dù La Roja gây thất vọng khi để hòa 0-0 ở trận đầu tiên với tư cách ĐKVĐ EURO; dù nội tình đội bóng gặp nhiều khó khăn với các chấn thương, án treo giò của các trụ cột; và dù rất cố gắng tái hiện lối đá hào hoa nhưng không cho thấy hiệu quả vào đêm qua… Các CĐV Tây Ban Nha và những người yêu bóng đá cống hiến vẫn có thể tìm thấy sự an ủi ở cái tên mà họ kỳ vọng nhất: Lamine Yamal.

X
top-arrow