Daniel Levy: Kẻ phản diện trên bàn đàm phán

Tác giả CG - Thứ Sáu 20/08/2021 18:07(GMT+7)

Đối với nhiều lãnh đạo đội bóng, Daniel Levy thực sự là “cái gai” bởi sự cứng rắn trên bàn đàm phán. Nhưng sự, ông chỉ đang làm những gì tốt nhất cho Tottenham Hotspur.

Daniel Levy luôn là một người cứng rắn trên bàn đàm phán hay trong các quyết định. Ảnh: Getty Images

Những tuần gần đây, câu chuyện tương lai của Harry Kane đang là chủ đề nóng ở truyền thông Anh. Tiền đạo này đã bóng gió chuyện đòi ra đi từ mùa hè, sau Euro 2020 anh trở lại Tottenham tập muộn hơn so với kế hoạch như một cách để gây áp lực ban lãnh đạo. Ngay cả chính HLV Pep Guardiola cũng công khai nói về việc Manchester City theo đuổi thủ quân đội tuyển Anh.
 
Có thể hiểu lý do vì Kane khao khát ra đi đến vậy. Ở tuổi 28, là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới nhưng anh lại chưa có danh hiệu nào trong sự nghiệp. Nếu tiếp tục gắn bó với Tottenham, cơ hội để anh có một danh hiệu sớm nhất có thể là không cao. Và nếu ở lại Spurs cho tới khi hết hợp đồng là năm 2024, lúc đó anh đã 31 tuổi. Sự nghiệp cầu thủ rất ngắn và rõ ràng thật tiếc nếu một cầu thủ tài năng như anh phải chờ đợi thêm để được nếm mùi vinh quang.
 
Song, cuộc chơi này không hề dễ với tiền đạo 28 tuổi khi anh phải đương đầu với Daniel Levy, một người nổi tiếng là cứng rắn và không khoan nhượng trên bàn đàm phán. Và rõ ràng Levy đang có lợi thế trong câu chuyện này khi hợp đồng giữa Kane và Spurs còn tới 3 năm nữa mới đáo hạn. Theo Telegraph, Levy ra giá 160 triệu bảng cho Kane, trong khi Man City chỉ sẵn sàng đưa ra 120 triệu bảng kèm phụ phí. Nếu câu chuyện không thể giải quyết dứt điểm, người thiệt nhất chỉ là Kane khi anh vừa không đạt được mong muốn trong khi hình ảnh đã ít nhiều bị tổn hại.
 
Còn với Levy, có lẽ người đàn ông này đã quen với việc sắm vai phản diện trong mắt truyền thông Anh cũng như lãnh đạo các đội bóng khác. Nhưng sự thực là ông chỉ đang làm những gì ông cho là tốt nhất với Tottenham Hotspur.
 
Năm 2001, công ty EINC Sports của tỷ phú Joe Lewis mua lại phần lớn cổ phần của Tottenham. Tuy nhiên Lewis cần một người điều hành CLB khi ông còn bận quản lý Tập đoàn EINC ở thiên đường thuế Bahamas. Daniel Levy, một cổ động viên Tottenham từ nhỏ, một trợ lý thân tín của Lewis ở EINC, được chọn làm chủ tịch CLB. Và Daniel Levy bước vào thế giới bóng đá.
 
Ông David Buchler, phó chủ tịch Tottenham từ 2001 đến 2006, chia sẻ rằng thời điểm đó Levy không phải một người tự tin trước công chúng như hiện tại. “Lúc đó cậu ấy không tự tin như khi bây giờ nói chuyện trước đám đông. Cậu ấy cũng không thể hiện bản thân mà sống trầm lặng, khiêm tốn nhưng có trách nhiệm”, Buchler cho biết.

Kane cho rằng giữa anh và Levy có một "thỏa thuận quân tử", theo đó anh sẽ được cho phép tới một CLB lớn hơn. Song, Levy không bận tâm. Ảnh: Getty Images
 
Hình ảnh đó rõ ràng khác xa với hình tượng phản diện mà Levy đang sắm ở thời điểm hiện tại. Nhưng có một điều đáng nói là Levy là một trong những người tiên phong tạo ra sự khác biệt ở Tottenham khi không áp dụng mô hình “manager” như truyền thống bóng đá Anh, thay vào đó HLV trưởng sẽ lo chuyên môn còn giám đốc bóng đá sẽ lo các hoạt động chuyển nhượng. Frank Arnesen, Damien Comolli, Franco Baldini đều đã lần lượt ngồi vào vị trí này ở Spurs và mới nhất là Fabio Paratici. 
 
Nhưng dù thế nào, Levy vẫn là người có tiếng nói quyết định. Có lẽ bởi ông thích tiểu tiết, là một người cầu toàn và luôn cảm thấy mình phải tham gia vào mọi quyết định. Và ông xây dựng quyền lực không thể bị đụng tới ở Tottenham khi xung quanh là những cộng sự thuận theo lời của ông. Hãy nhớ, Tottenham Hotspur không phải một thương hiệu nổi tiếng toàn cầu, họ cũng không phải CLB có tiềm lực tài chính mạnh.  Chính vì thế sự độc đoán của Levy đã giúp ông lèo lái đội bóng vượt qua những gian nan, phát triển ổn định và được công nhận là một trong những “Big 6” của Premier League. 
 
Mùa giải 2017/2018, Tottenham gặt hái lợi nhuận 113 triệu bảng, kỷ lục thế giới với một CLB bóng đá. Mùa giải 2019/2020, CLB thành London xếp thứ 9 trong bảng xếp hạng những CLB có doanh thu cao nhất thế giới.
 
Một cựu cầu thủ chia sẻ với The Athletic: “Ông ấy thực sự dễ mến cho đến khi bước vào công việc. Bạn muốn có 50 nghìn bảng, ông ấy sẽ nói 40 nghìn bảng và câu chuyện cứ tiếp tục như thế. Sau một thời gian, bạn sẽ nản”.
 
Một trong những điều mà người ta nhớ đến nhất ở người đàn ông 59 tuổi này chính là những cuộc đàm phán, chuyển nhượng. Sir Alex Ferguson, người đã chiêu mộ Michael Carrick và Dimitar Berbatov từ Spurs, từng ngán ngẩm về việc đàm phán với Levy tới mức phải thốt lên là nó còn đau và khó chịu hơn cả khi phải thay khớp háng. Còn chủ tịch Jean-Michel Aulas của Lyon nói: “Đàm phán với Daniel Levy và Tottenham là điều khó nhất tôi đã trải qua trong 25 năm qua”.
 
Năm 2011, Chelsea nhắm Luka Modric là mục tiêu chính trong kỳ chuyển nhượng mùa hè. Thậm chí, tỷ phú Roman Abramovich đã mời tiền vệ người Croatia lên du thuyền của ông để nói chuyện. The Blues đưa ra lời đề nghị đầu tiên trị giá 22 triệu bảng, nhưng Levy từ chối ngay lập tức. Sau đó, Modric tuyên bố muốn tới Chelsea đồng thời tiết lộ giữa anh và Levy có một “thỏa thuận quân tử”, theo đó anh sẽ được cho phép tới một CLB lớn hơn.
 
Levy một mực phủ nhận. Đến ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng, Chelsea đưa ra mức giá mới trị giá 40 triệu bảng. Nhưng ông vẫn cương quyết từ chối. Trong tự truyện của mình, tiền vệ người Croatia viết: “Bất chấp mọi sóng gió xảy ra, tôi vẫn luôn có mối quan hệ tốt với Levy. Ông ấy là người đưa tôi tới Tottenham với mức giá kỷ lục trong lịch sử CLB. Điều đó cho thấy ông đánh giá cao tôi. Tuy nhiên, tôi giận ông ấy vì một vài lần ông đã hứa sẽ để tôi tới một CLB lớn hơn nhưng rồi lại nuốt lời. Với tôi, giữ lời hứa, giữ chữ tín là điều quan trọng hơn cả”.

Luka Modric từng muốn rời Tottenham để tới Chelsea nhưng không được. Ảnh: Getty Images
 
Trong cuốn “The Club: How the English Premier League Became the Wildest, Richest, Most Disruptive Force in Sports” của Joshua Robinson và Jonathan Clegg, tác giả viết rằng chủ tịch của Tottenham là một trong những người đầu tiên nhận ra lỗ hổng của thị trường mới khi các cầu thủ trẻ tự đào tạo, đặc biệt nếu cầu thủ có quốc tịch, hộ chiếu Vương quốc Anh, sẽ được định giá cao hơn những người khác.
 
Sớm nhận ra điều này, Levy đã nhắm tới việc chiêu mộ nhiều tài năng trẻ và đào tạo nhằm mục tiêu bán đi với mức giá cao, trong quá trình đó, ông thường chủ trương đàm phá gia hạn hợp đồng thường xuyên với thời hạn kéo dài, đi kèm “thỏa thuận quân tử”. Levy nói: “Những thương vụ mua tốt nhất là những cầu thủ nhiều người có thể chưa nghe tên hoặc chưa mua được với mức giá cao”.
 
Gareth Bale là một trong những trường hợp như thế. Trong quãng thời gian ở Spurs, người ta ước tính hợp đồng của anh đã được soạn lại bảy lần để Tottenham có thể thu về mức giá cao nhất có thể khi bán. Mùa hè năm 2013, Real Madrid nhắm Bale và tất nhiên cầu thủ người Xứ Wales cũng muốn tới đội bóng chủ sân Santiago Bernabeu. 
 
Lời đề nghị đầu tiên mà Los Blancos đưa ra dành cho Bale là khoảng 64 triệu euro, Levy từ chối ngay lập tức. Sau những cuộc đàm phán khác nhau, phía Real Madrid đưa ra định mức không quá 96 triệu euro. Cuối cùng, hai bên chốt con số là 91 triệu euro và cầu thủ người Xứ Wales trở thành bản hợp đồng kỷ lục thế giới thời điểm đó với tổng chi phí 100 triệu euro.
 
Cựu giám đốc bóng đá Damien Comolli nói Levy là một người “biết tính toán và sẵn sàng chờ đợi. Đó là lý do anh ấy luôn giành chiến thắng”.
 
Giờ đây, với câu chuyện Harry Kane, Daniel Levy cũng đang làm chủ bàn đàm phán. Và thật khó để Man City hay Kane có thể lay chuyển người đàn ông 59 tuổi này, trừ khi ông nhận được đúng con số mình đã ra giá.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.