Cristian Chivu và khoảnh khắc định mệnh thay đổi cuộc đời

Tác giả Ole - Thứ Tư 01/11/2023 14:02(GMT+7)

Trải qua một sự nghiệp vô cùng đáng nhớ với những danh hiệu cao quý từng chinh phục được trong màu áo Inter Milan và hiện tại đang huấn luyện đội U19 của Nerazzurri, thế nhưng điều mà người ta nhớ nhất về Cristian Chivu lại chính là khoảnh khắc định mệnh dẫn đến chấn thương kinh hoàng của cầu thủ người Romania vào đầu năm 2010.

 

Không quá khó để một interista có thể kể lại những cái tên từng xuất hiện trong chiến tích ăn ba lịch sử dưới thời HLV Jose Mourinho ở mùa giải 2009/10. Mặc dù không nổi bật bằng Diego Milito, Wesley Sneijder, Maicon, Cambiasso hay Samuel Eto’o… nhưng Chivu vẫn luôn nhận được sự tôn trọng đặc biệt của rất nhiều tifosi, bởi tinh thần chiến đấu máu lửa và tình yêu bất tận anh dành cho đội bóng chủ sân Giuseppe Meazza. 

Quay trở lại thời điểm mùa Hè năm 2007, khi vẫn còn là cầu thủ thuộc biên chế AS Roma, bất chấp những lời đề nghị có cánh từ Real Madrid nhưng Chivu đã quyết định từ chối thẳng thừng, chỉ vì một lý do duy nhất: trong tâm trí ngôi sao người Romania chỉ có Inter mà thôi. “Đó là một mùa hè nhiều biến động. Ban lãnh đạo Roma quyết định hoãn việc gia hạn hợp đồng với tôi. Chẳng có cuộc gặp gỡ trao đổi nào cả và tôi cũng không hiểu nguyên nhân là gì. Rõ ràng là CLB không còn cần đến tôi nữa. Sau trận chung kết Coppa Italia, tôi đã được Inter bày tỏ động thái quan tâm. Trong suốt kỳ chuyển nhượng, Roma chỉ muốn bán tôi cho Real Madrid thay vì Inter bởi họ không muốn tiếp thêm sức mạnh cho kình địch cạnh tranh Scudetto với mình. Tôi đã phải chịu nhiều áp lực và cuối cùng thì Inter và Roma đã ngồi lại với nhau. Một thỏa thuận đã cho phép tôi chuyển tới Milan”, Chivu chia sẻ trong một lần trả lời phỏng vấn trên Corriere dello Sport.   

Năng lực chuyên môn của cầu thủ sinh năm 1980 là điều không phải bàn cãi bởi ngay từ thời còn khoác áo Ajax và Roma, anh đã gây được ấn tượng mạnh với các tifosi. Trong nhiều năm tiếp theo, Chivu đã chứng tỏ tình yêu với Inter bằng những màn trình diễn đẳng cấp trên sân cỏ. Không chỉ là một hậu vệ chắc chắn, bản lĩnh, anh thậm chí còn sẵn sàng đổ máu vì Nerazzurri, với đỉnh điểm là chấn thương kinh hoàng vào ngày 06/01/2010. 

 

Đó là một ngày mùa đông lạnh giá khi thầy trò HLV Mourinho hành quân đến sân Marcantonio Bentegodi để gặp đội chủ nhà Chievo Verona. Đội khách sớm vươn lên dẫn trước nhờ pha lập công của Mario Balotelli, tuy nhiên khoảnh khắc được nhớ đến nhiều nhất chính là pha va chạm giữa Sergio Pellissier và Chivu. Sau một pha không chiến, tiền đạo bên phía Chievo ôm đầu trong đau đớn còn Chivu thì nằm bất động. Ngôi sao người Romania đã bị gãy xương sọ ở đỉnh đầu bên phải. Mặc dù tỉnh táo với đôi mắt vẫn mở nhưng Chivu không hề biết chuyện gì đang xảy ra với mình.

Ngay buổi chiều hôm ấy, ca phẫu thuật đã được thực hiện ở Verona và thông báo tới các interisti bởi giáo sư Sergio Turazzi. “Chivu bị rạn xương đầu với một phần hộp sọ bị lõm vào trong và chảy máu rất nhiều, tạo thành các khối tụ nhỏ. Việc phẫu thuật là bắt buộc nhằm loại bỏ các khối máu tụ này bằng cách nâng các mảng xương lên. Mọi việc đã diễn ra suôn sẻ. Thành não của cậu ấy không bị tổn thương với hộp sọ được tái tạo và sẽ trở lại trạng thái bình thường”.

Tất cả có thể thở phào, ít nhất thì tính mạng của Chivu đã an toàn trước khi nghĩ đến việc trở lại thi đấu bởi ai cũng hiểu rằng một chấn thương với mức độ nghiêm trọng như vậy sẽ cần nhiều thời gian để hoàn toàn bình phục. Thậm chí, việc duy trì phong độ đỉnh cao cũng được xem là thử thách không hề đơn giản dành cho cựu cầu thủ Roma. Mặc dù vậy, điều đó cũng không làm Chivu ngừng nghĩ đến ngày tái xuất sân cỏ. Anh chỉ muốn chơi bóng sớm nhất có thể. 

Hơn hai tháng sau khoảnh khắc định mệnh, Chivu đã thực hiện kỳ tích khi trở lại đội hình xuất phát trong trận gặp Livorno trên sân nhà, trước sự chứng khiến của hàng vạn tifosi. Với vị trí hậu vệ cánh trái không mấy xa lạ, anh đáp ứng trọn vẹn các yêu cầu chuyên môn, cả về tốc độ lẫn cường độ hoạt động. Đó là một ngày đặc biệt khi ngôi sao sinh năm 1980 trải qua những cảm xúc kỳ lạ. Chia sẻ trong một bài phỏng vấn trên website của Inter sau này, Chivu đã nhớ lại. “Ngay ở phút thứ 9 hay 10 gì đó, một tình huống bóng bổng xuất hiện. Tôi nhảy lên và đánh đầu dù đang đeo mũ bảo hiểm. Cả khán đài vỗ tay hoan nghênh khiến tôi khá bất ngờ bởi đó chỉ là một pha đánh đầu vô hại”. 

Chính chiếc mũ bảo hiểm này đã dần trở thành “nhận diện thương hiệu” mới cho Chivu, khi anh được chứng kiến các khán giả đồng loạt đứng lên dành cho mình những tràng vỗ tay tán thưởng để rời sân thay người. Trong lúc bước ra sân, cầu thủ người Romania đã xúc động và gần như bật khóc, liên tục cảm ơn những tình cảm mà mọi người dành cho mình. Anh thậm chí cởi chiếc mũ bảo hiểm xuống và để lộ ra vết sẹo dài trên đầu. Vết sẹo có thể không đẹp nhưng đó là biểu tượng cho tinh thần chiến binh mà Chivu cống hiến cho màu áo xanh đen. Vì vậy, anh hoàn toàn tự hào và chẳng có gì ngại ngùng khi thể hiện bản thân mình.  

Kể từ thời điểm ấy, Chivu đã chính thức quay trở lại như một mắt xích quan trọng trong cỗ máy chiến thắng của Jose Mourinho. Tháng 4/2010, anh ghi bàn vào lưới Atalanta, pha lập công đầu tiên trong màu áo Inter sau tình huống dứt điểm bằng chân trái. Cũng trong tháng 4 năm ấy, Chivu thay vì đảm nhiệm vai trò của một hậu vệ quen thuộc đã được HLV Mourinho tin tưởng đến mức đẩy lên đá tiền vệ cánh trái trong sơ đồ 4-2-3-1, khi Inter phải làm khách tới sân của Barca tại lượt về vòng bán kết Champions League. Mặc dù thua 0-1 nhưng chung cuộc, đội bóng thành Milan vẫn giành được chiến thắng để vào chơi trận chung kết (thắng 3-1 ở lượt đi) và cá nhân Chivu cũng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình.

 

“Tôi bật cười mỗi lần nghĩ về trận đấu ấy. Theo kế hoạch ban đầu, tôi sẽ ngồi dự bị nhưng khi toàn đội bước vào phòng thay đồ, ai đó đã xuất hiện và nói rằng Pandev bị chấn thương. Mourinho đã ra lệnh cho tôi khởi động. Tôi chạy vào sân và hơn 90.000 khán giả tại Nou Camp đã la ó tôi trong suốt quãng thời gian chuẩn bị trước trận đấu. Đó là một khung cảnh thực sự đáng nhớ. Tôi được HLV yêu cầu chơi dâng cao trong đội hình 4-2-3-1. Cũng chẳng thành vấn đề bởi tôi sẵn sàng trở thành thủ môn nếu như đội bóng cần”, cựu đội trưởng ĐT Romania chia sẻ, “Thực tế là tôi đã chơi như một hậu vệ thứ năm trong đội hình, sẵn sàng dâng cao để làm nhiệm vụ khóa chặt Dani Alves. Sau khi Motta bị thẻ đỏ, tôi quay trở lại vị trí hậu vệ trái. Theo tôi, Barca vào thời điểm ấy chính là đội bóng mạnh nhất thế giới vì vậy chiến thắng ngày hôm ấy thực sự là một điều thần kỳ”. 

Gần một tháng sau, điều tuyệt vời nhất đã đến với Chivu và các đồng đội sau khi Inter Milan đánh bại Bayern Munich 2-0 trong trận chung kết Champions League mùa giải 2009/10, qua đó hoàn tất cú ăn ba lịch sử. Xuất phát trong vai trò của một hậu vệ cánh trái, như thường lệ cầu thủ sinh năm 1980 vẫn hoàn thành xuất sắc những tình huống truy cản của mình. Nhưng điều khiến mọi người nhớ mãi chính là khoảnh khắc anh bất chấp cả nguy hiểm, sẵn sàng vứt bỏ chiếc mũ bảo hiểm ra để chiến đấu vì màu áo xanh đen. 

“Chiếc mũ bảo hiểm đã bảo vệ tính mạng của tôi và giúp tôi cảm thấy yên tâm hơn khi thi đấu. Tuy nhiên, vào thời điểm ấy, tôi thấy sợi dây cài mũ như đang siết chặt cổ mình. Tôi thấy khó thở và lập tức tháo nó ra để tập trung cho trận đấu. Đó không phải điều mọi người mong muốn nhưng tôi đã quyết định đặt cược sinh mạng mình cho danh hiệu Champions League. Lúc đó mọi nỗi sợ hãi hay sự bất an dường như hoàn toàn biến mất. Tất cả chỉ còn lại một mục tiêu duy nhất chính là chiếc cúp vô địch châu Âu”, Chivu kể lại.       

 

Sau khi thực hiện được ước mơ, Chivu vẫn tiếp tục chơi bóng cho Inter tới năm 2014 nhưng những chấn thương dai dẳng cùng gánh nặng tuổi tác đã hạn chế khá nhiều khả năng ra sân của ngôi sao người Romania. Anh vẫn có được thêm 2 bàn thắng vào lưới Torino và Cesena để tiếp tục thực hiện màn ăn mừng huyền thoại bằng cách cởi bỏ chiếc mũ bảo hiểm trên đầu mình. Đối với Cristian Chivu, chiếc mũ ấy chính là một biểu tượng đặc biệt không bao giờ rời xa anh, luôn gắn liền với những hình ảnh bất tử về một chiến binh biết cách vượt qua nghịch cảnh để tỏa sáng rực rỡ trên đỉnh cao bất tận.

-Ole-  

 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Tại Chelsea, Sancho đang trở thành mẫu cầu thủ mà Man Utd từng kỳ vọng?

Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.

Lối thoát nào cho tương lai Marcus Rashford?

“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.

Phía trước Man City là gì khi ngay cả Pep cũng nghi ngờ bản thân?

Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?

Sự can trường của Amad Diallo là động lực giúp MU tiến bước

12 năm trước - cũng vào tháng 12, pha sút phạt thành bàn của Robin Van Persie ở phút 90 đã giúp Man United đánh bại đối thủ cùng thành phố Man City tại Etihad với tỉ số 3-2. Chiến thắng đó trở thành một điểm nhấn quan trọng trên hành trình đăng quang chức vô địch Premier League 2012/13 của “Quỷ đỏ” trong mùa bóng cuối cùng của Sir Alex Ferguson.

Antoine Griezmann: Ly rượu vang chữa lành

Sự thăng hoa hơn cả kỳ vọng của ngôi sao người Pháp chính là “chất men” hảo hạng đưa Atletico Madrid quay trở lại các cuộc đua tại La Liga và Champions League mùa giải năm nay.

Tại sao quả phạt đền của Cole Palmer trước Tottenham là một cú panenka hoàn hảo?

Cú đá Panenka thường được coi là một hành động phô diễn kỹ thuật thuần túy, một rủi ro không cần thiết mà những cầu thủ quá tự tin thực hiện ở những thời điểm không phù hợp. Nhưng khi người thực hiện là Cole Palmer – một cầu thủ bình tĩnh và tài năng đến mức thiên bẩm – thì đột nhiên, nó không tạo ra cảm giác quá mạo hiểm nữa.