Người ta vẫn thắc mắc rằng liệu Lukaku có thỉnh thoảng xem lại những đoạn video được quay từ nhiều năm về trước – khi anh ngắm nhìn Stamford Bridge và nói rất lâu về “giấc mơ Chelsea” trong sự xúc động – và tự hỏi về những gì đáng lẽ đã có thể diễn ra nếu mọi chuyện đi đúng hướng.
Romelu Lukaku nhìn chằm chằm vào sân bóng của Stamford Bridge với một tâm trạng đầy xúc cảm.
“Hãy đưa cho tôi một quả bóng và tôi sẽ sẵn sàng dành đến 5 tiếng đồng hồ ở đây để chơi với nó,” Anh nói.
“Một sân vận động thật tuyệt vời. Cái ngày mà tôi được chơi bóng ở đây, đó sẽ là lần duy nhất trong đời anh nhìn thấy tôi khóc. Tôi sẽ làm được điều đó. Tôi không hề mơ mộng hão huyền đâu. Tôi sẽ được thi đấu ở đây vào một ngày nào đó, tôi chắc chắn đấy.”
Đoạn clip ngắn ghi lại chuyến viếng thăm đầu tiên của Lukaku đến sân nhà của Chelsea khi đang là một cầu thủ tuổi teen vào năm 2009 vẫn có thể được tìm thấy trên YouTube và sẽ đóng vai trò như một lời nhắc nhở về những gì đáng lẽ ra đã có thể - hoặc cũng có thể nói là “nên” - diễn ra.
Bất cứ khi nào các cơ quan quản lý quyết định thị trường chuyển nhượng “mùa hè” của năm được mở cửa, Chelsea sẽ lại một lần nữa tìm kiếm một tiền đạo trung tâm có danh tiếng. Vị trí ấy đã được chú trọng tăng cường sức mạnh gần như mỗi năm trong suốt triều đại Roman Abramovich, nhưng thậm chí còn được xem trọng hơn nữa kể từ khi Diego Costa rời khỏi đội bóng này vào năm 2017.
Lukaku dường như đã được định sẵn cái vị thế là một giải pháp lâu dài của Chelsea khi anh gia nhập đội chủ sân Stamford Bridge vào năm 2011 với một bản hợp đồng có giá trị lên đến 18 triệu bảng. Vốn là một “fan cứng” của câu lạc bộ này và chân sút kiệt xuất đã được lưu tên vào ngôi đền huyền thoại của họ, Didier Drogba, người mà anh được nhìn nhận là có rất nhiều điểm giống nhau, một mối tình lâu dài có vẻ như sẽ là điều rất chắc chắn.
Ở tuổi 27, Lukaku giờ đây đang dần tiệm cận với đỉnh cao của sự nghiệp, nhưng anh vốn cũng đã được xem là một trong những trung phong xuất sắc nhất thế giới với cái thành tích vô cùng ấn tượng là 210 bàn thắng sau 448 trận đã chơi cho 7 câu lạc bộ khác nhau. Ngoài ra, anh cũng đã có 52 pha lập công sau 84 lần ra sân cho đội tuyển quốc gia Bỉ.
Chỉ có một nơi duy nhất mà anh đã thất bại trong việc tạo ra ấn tượng: Chelsea. Bản thành tích không ghi được bàn thắng nào sau 15 trận đã chơi là một minh chứng quá rõ ràng cho điều đó. Vậy, làm thế nào mà cái mối tình tưởng như hoàn hảo này rốt cuộc lại kết thúc trong sự thất vọng?
“Chúng tôi đều biết rằng được khoác áo Chelsea chính là giấc mơ của cậu ấy, đó chẳng phải là một chuyện bí mật gì,” Giám đốc học viện đào tạo cầu thủ trẻ của Anderlecht, Jean Kindermans, chia sẻ với The Athletic. “Drogba chính là thần tượng của cậu ấy, là một hình mẫu mà cậu ấy hướng đến. Cuộc chuyển nhượng đến Chelsea hoàn toàn là dựa trên mặt tình cảm, và khi còn là một cậu bé, cậu ấy đã luôn mơ mộng về Drogba và việc được chơi bóng ở Stamford Bridge.”
Kindermans đã tham gia phát triển rất nhiều tài năng sáng giá tại Anderlecht ¬– Youri Tielemans, Dennis Praet, Leander Dendoncker và Adnan Januzaj chỉ là bốn trong số đó – nhưng ông sẽ không bao giờ lãng quên sự nổi lên của Lukaku.
“Cậu ấy thật đặc biệt. Cậu ấy là một cầu thủ tuyệt vời, to cao, mạnh mẽ và cực nhanh. Tại mọi đấu trường, cậu ấy đều sẽ ghi bàn. Tại mọi giải đấu cấp đội tuyển quốc gia, cậu ấy luôn là một trong những trung phong xuất sắc nhất. Cậu ấy chính là tiền đạo đỉnh nhất mà chúng tôi từng sở hữu trong 15 năm qua.”
Được khuyến khích bởi người bố Roger, một cựu cầu thủ người Zaire, Romelu đã gia nhập đội bóng địa phương Rupel Boom khi anh chỉ mới 5 tuổi. 6 năm sau, anh đã đầu quân cho Lierse và nhanh chóng nhận được sự chú ý của học viện Anderlecht sau khi ghi đến 121 bàn thắng chỉ trong 68 trận.
Danh tiếng của Lukaku tiếp tục nổi lên mạnh mẽ hơn nữa với 131 pha lập công sau 93 lần ra sân cho hệ thống đội trẻ của Anderlecht, và đã có được màn ra mắt ở thế giới bóng đá chuyên nghiệp vào năm 2009, ở tuổi 16.
Trong quá trình nỗ lực tạo nên sự bức phá cho bản thân ấy, những bức ảnh về Drogba và Chelsea đã được dán khắp các bức tường trong phòng ngủ của anh.
Cầu thủ người Bỉ đã được truyền cảm hứng bởi việc theo dõi đội bóng được dẫn dắt bởi Jose Mourinho đã giành đến 5 danh hiệu lớn từ năm 2004 đến 2007, và đồng thời, cũng là một subscriber của kênh truyền thông Chelsea TV .
Với mạng lưới trinh sát rộng lớn mà Chelsea sở hữu để lùng sục những gương mặt có tiềm năng lớn trên khắp châu Âu, không có gì lạ khi cái tên Lukaku đã rất nhanh chóng xuất hiện trên radar của họ.
“Chelsea đã theo dõi cậu ấy nhiều năm trời từ khi vẫn còn là một cầu thủ của đội trẻ,” Kindermans giải thích. “Họ đã do thám rất nhiều đội bóng Bỉ, chứ không chỉ mỗi Anderlecht, và họ đã thu được những báo cáo rất thú vị về Lukaku.”
Quyết tâm nhất trong việc chiêu mộ Lukaku chính là cố vấn của Abramovich, ông Piet de Visser và Michael Emenalo, người đã gia nhập Chelsea để đảm nhận vai trò tuyển trạch viên vào năm 2007.
Động thái đầu tiên đã được tiến hành vào năm 2010, khi Lukaku giành được danh hiệu vua phá lưới ngay trong mùa giải trọn vẹn đầu tiên của anh tại giải vô địch quốc gia Bỉ. Sau khi có được số điện thoại của cầu thủ trẻ này từ cựu trung vệ Vincent Kompany của Anderlecht, Drogba đã ngay lập tức liên lạc với Lukaku để thuyết phục anh. Nhưng người bố Roger đã từ chối sự lôi kéo của Chelsea vì ông muốn cậu con trai của mình có thêm một năm kinh nghiệm chơi cho đội một tại Anderlecht.
Chelsea đã trở lại vào 12 tháng sau và số tiền được đặt lên bàn đàm phán ban đầu là 13 triệu bảng, cộng với một loạt các khoản phí bổ sung khác đã được chấp thuận. Cái sự thật rằng những tên tuổi khét tiếng như Fernando Torres, Nicolas Anelka, Salomon Kalou, Daniel Sturridge và Drogba đều đang có mặt trong đội hình của câu lạc bộ phía Tây London cũng chẳng thể dập tắt sự phấn khích của Lukaku.
“Không một ai có thể cho cậu ấy lời khuyên trong chuyện này cả,” Kindermans thừa nhận. “Cậu ấy yêu Chelsea. Khi bạn yêu một câu lạc bộ hoặc một người phụ nữ, bất kể mọi người có nói ngã nói nghiêng kiểu gì đi chăng nữa, thì bạn cũng đều sẽ mặc kệ, dù cho sự cố chấp đó có thể đưa bạn vào một tình huống tồi tệ.”
“Khi đó, Roger không phải là người đại diện của cậu ấy, nhưng họ rất thân thiết với nhau và luôn thảo luận cùng nhau về tất cả những quyết định lớn. Cả hai đều cảm thấy đó chính là thời điểm thích hợp để rời Anderlecht và đến với câu lạc bộ đã chiếm trọn trái tim của cậu ấy.”
“Đối với Anderlecht, chúng tôi cảm thấy cậu ấy đã bước sang một giai đoạn mới của sự nghiệp và cậu ấy phải ra đi.
Chúng tôi không hề cảm thấy buồn. Cũng vào thời điểm đó, Anderlecht đã sống sót bằng cách bán đi một hoặc hai cầu thủ mỗi mùa. Chuyện các cầu thủ trẻ được bán đi với giá hàng triệu là hết sức bình thường. Liệu đó có phải là một bước đi tốt cho sự nghiệp của cậu ấy? Hôm nay, chúng ta có thể nói rằng mọi chuyện sẽ sáng sủa hơn nếu cậu ấy gia nhập một câu lạc bộ nhỏ hơn, nơi mà cậu ấy chắc chắn sẽ được trao cơ hội ra sân thường xuyên.
Để có được một cuộc chuyển nhượng thành công, yếu tố thời điểm là hết sức quan trọng. Trong trường hợp của Lukaku, anh đã đến Chelsea vào một thời điểm không thể tồi tệ hơn.
Sự hiện diện của đến năm cái tên xếp trên cầu thủ người Bỉ cho vai trò tiền đạo trung tâm vốn đã là một tình thế đủ tệ rồi, bên cạnh đó, lại còn cả việc cuộc chuyển nhượng này đã được hoàn tất sau khi Premier League khởi tranh. Tốc độ mà thương vụ diễn ra cũng đã khiến anh bất ngờ - Lukaku đã không có cơ hội để nói lời tạm biệt với Anderlecht một cách đàng hoàng, hay thậm chí là với người anh trai Jordan, khi ấy vẫn là một cầu thủ của học viện và hiện đang đảm nhận vai trò hậu vệ trái tại Lazio.
Quan trọng hơn, điều đó cũng có nghĩa là anh đã bỏ lỡ toàn bộ giai đoạn chuẩn bị tiền mùa giải của Chelsea. Cái tình thế ấy chưa bao giờ là một chuyện tốt lành, và thậm chí là còn tồi tệ hơn nữa khi mà câu lạc bộ vừa có một vị tân thuyền trưởng.
Andre Villas-Boas đã được giao nhiệm vụ thực hiện một cuộc cách mạng tại Chelsea, nhưng sự thật khá rõ ràng là Lukaku đã không phải là một phần trong cuộc cải cách của ông ngay từ đầu.
Villas-Boas đã loại anh ra khỏi đội hình tham dự Champions League, và ba lần góp mặt trong đội hình xuất phát của anh dưới thời nhà cầm quân người Bồ Đào Nha đều là ở League Cup. Tình hình đó không hề được cải thiện, còn các kết quả thì ngày càng xấu đi. Những tin đồn về tình trạng bất ổn trong phòng thay đồ xuất hiện càng lúc càng nhiều, và quyết định sa thải huấn luyện viên trưởng đã được đưa ra nhanh chóng. Thật vậy, Lukaku đã liên tục phải ngồi dự bị, bị hoàn toàn cô lập tại đội một, và sau đó, anh đã lên tiếng phàn nàn về cái cách mà mình bị đối xử.
Một cuộc phỏng vấn diễn ra vào năm 2012 với tờ báo Bỉ Het Laatste Nieuws đã cho thấy rất chi tiết về cái tình cảnh mà Lukaku đã phải trải qua tại nước Anh. “Có một gã đàn ông đã tước đoạt đi của tôi rất nhiều thứ: Tay huấn luyện viên trưởng tiền nhiệm (Villas-Boas),” Lukaku nói. “Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông ta vì điều đó.”
“Tôi đã phải chơi ở cánh trái, rồi lại có lúc là cánh phải. Phát triển được kiểu gì với cái cách sử dụng đó cơ chứ. Tôi biết Villas-Boas cũng đã phải gánh chịu rất nhiều áp lực. Nhưng ông ta không nên đối xử với tôi như vậy.”
Tình trạng tăm tối của Lukaku cũng đã nhận được sự quan tâm từ những người quen cũ tại Anderlecht. “Chúng tôi đã rất lo lắng vì cậu ấy đang bị lãng phí thời gian,” Kindersman tiếp tục. “Tôi biết Lukaku yêu sân cỏ đến mức nào. Cậu ấy yêu các buổi tập, yêu việc tập luyện và được chơi bóng.”
“Chúng tôi đã rất lo lắng về chuyện cậu ấy đang không được ra sân và liệu cậu ấy sẽ phát triển như thế nào. Nhờ quan sát các cầu thủ trẻ, chúng tôi nhận thức được rằng, bạn sẽ không thể phát triển nếu không được thi đấu.”
Roberto Di Matteo, người kế nhiệm Villas-Boas vào tháng 3 năm 2012, đã giúp anh có cảm giác mình là một phần của đội hơn. Tiền đạo người Bỉ đã có được lần đầu tiên góp mặt trong đội hình xuất phát tại Premier League, ở trận đấu cuối cùng của mùa giải, chạm trán với Blackburn trên sân nhà, anh đã kiến tạo cho John Terry ghi bàn mở tỷ số, và đã có cơ hội hành quân cùng đội đến Munich để tham gia vào trận chung kết Champions League.
Nhưng sự chuyển biến đó là quá ít và đến quá chậm so với nỗi lo lắng đã trở nên rất lớn của Lukaku. Theo một nguồn tin trong nội bộ Chelsea đã tiết lộ: “Cậu ấy đã gõ cửa văn phòng của Emenalo và bảo: ‘Mùa giải tới, tôi sẽ ghi 20 bàn ở một nơi khác, tôi muốn ra đi (theo dạng cho mượn).”
Anh đã nói với Di Matteo về quyết định của mình vào ngày đầu tiên của giai đoạn tập huấn tiền mùa giải và những lời đề nghị hỏi mượn đã đến từ khá nhiều câu lạc bộ, bao gồm Fulham, Aston Villa và West Brom. Sau cùng, cái tên đạt được mục tiêu chính là West Brom.
Hình thể bò mộng của Romelu Lukaku khi mới 14 tuổi
Cái thành tích 17 pha lập công sau 35 lần ra sân ở Premier League của Lukaku tại bến đỗ mới là tốt hơn bất kỳ cầu thủ nào ở Chelsea vào mùa giải 2012/2013 (Frank Lampard là chân sút hàng đầu của họ ở mùa giải năm đó với 15 bàn thắng). Anh đã bùng nổ một cách mạnh mẽ dưới sự dẫn dắt bởi cựu trợ lý huấn luyện viên của Chelsea, Steve Clarke. Liệu có phải Lukaku đã chứng minh được khả năng của mình và sẽ trở thành người lĩnh xướng hàng công của Chelsea trong tương lai? José Mourinho không hề nghĩ vậy.
Một thông điệp hoàn toàn trái ngược với cái viễn cảnh tươi đẹp ấy đã được gửi đi khi Mourinho giành cả kỳ chuyển nhượng mùa hè năm 2013 để theo đuổi Wayne Rooney của Manchester United. Khi thất bại trong mục tiêu đó, The Blues đã chuyển sang chiêu mộ lão tướng Samuel Eto’o từ Anzhi Makhachkala.
Lukaku đã thực sự trải qua một giai đoạn chuẩn bị tiền mùa giải rất tích cực dưới thời Mourinho và sự lạc quan đã hiện hữu vào khoảng thời gian đầu. Nhưng cái bầu không khí ấy đã mau chóng tan biến khi thực tại nghiệt ngã dần trở nên rõ rệt. Anh đã ở trong một tình thế tồi tệ về mặt tinh thần khi vào sân từ băng ghế dự bị ở cuối cuộc đối đầu với Bayern Munich trong trận tranh UEFA Super Cup và bỏ lỡ pha bóng quyết định của loạt sút luân lưu.
Ngày hôm sau, người đại diện của Lukaku vào thời điểm đó, Christophe Henrotay, đã yêu cầu tiến hành một cuộc chuyển nhượng. Điều này đã gây bất ngờ cho Chelsea và cũng chẳng phải là một chuyện vui vẻ gì với Mourinho, người đã cảm thấy hành động này chính là minh chứng cho sự nghi ngờ của ông về việc Lukaku vẫn chưa sẵn sàng về mặt tinh thần để thi đấu cho một câu lạc bộ lớn.
Nhưng có nhiều nguồn tin đã khẳng định rằng, vào thời điểm đó, mối quan hệ của cặp thầy trò này tốt hơn rất nhiều so với người ngoài cuộc nghĩ. Khi bảng hợp đồng cho mượn đến Everton được thực hiện, nhà cầm quân người Bồ Đào Nha đã gửi cho cầu thủ trẻ này một tin nhắn chúc anh may mắn.
Nhưng nói vậy không có nghĩa rằng đó là một mối quan hệ hoàn hảo. Khi Lukaku khẳng định với giới truyền thông rằng anh đã bị ép buộc phải rời Chelsea, Mourinho đã đáp trả trong một cuộc họp báo như sau: “Cậu ta là một thằng nhóc lắm mồm. Nhưng có một chuyện mà cậu ta đã không nói ra, chính là lý do mình phải đến Everton theo dạng cho mượn. Đó là điều duy nhất mà cậu ta chưa bao giờ tiết lộ.”
Thêm một lần nữa, Lukaku lại ghi được nhiều bàn thắng hơn bất kỳ cầu thủ nào của Chelsea khi thi đấu theo dạng cho mượn ở một đội bóng khác (nhiều hơn 1 bàn so với thành tích 15 pha lập công của Eden Harzard), nhưng điều đó vẫn chưa đủ để thuyết phục Mourinho tin rằng anh nên là người lĩnh xướng hàng công của The Blues. Chelsea đã chiêu mộ về Diego Costa vào mùa hè tiếp theo. Cuối cùng, sự kiên nhẫn của Lukaku đã cạn kiệt.
Điều đó đã được chứng thực khi Lukaku có cuộc gặp mặt đầu tiên với Atletico Madrid để thảo luận về một cuộc chuyển nhượng. Giữa họ có một mối liên kết rất rõ ràng, Henrotay cũng là người đại diện của Thibaut Courtois, thủ môn đã có 3 mùa giải thi đấu cho câu lạc bộ của La Liga theo dạng cho mượn từ Chelsea.
Nhưng tâm trí của tiền đạo người Bỉ đã hướng về Juventus. Huấn luyện viên Antonio Conte đã nói rất rõ rằng ông thèm muốn có được sự phục vụ của anh nhiều đến mức nào. Không giống như ở Chelsea, Lukaku cảm thấy khả năng của anh đã được đánh giá cao và được ngưỡng mộ.
Tuy nhiên, cái hy vọng về cuộc chuyển nhượng ấy đã sụp đổ khi Conte rời Juventus để đảm nhận chiếc ghế huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia Ý. Tottenham cũng rất quan tâm đến tiền đạo người Bỉ, nhưng mối quan hệ kình địch giữa hai đội bóng thành London sẽ khiến cho điều đó không thể trở thành hiện thực.
Những cái tên khởi đầu không thành công ở Chelsea
Everton, đội bóng muốn tiến hành chuyển bảng hợp đồng cho mượn thành mua đứt, chính là những người được hưởng lợi và một vụ mua bán với mức phí trên 30 triệu Euro đã được hoàn tất. Không có một điều khoản mua lại nào được đính kèm.
Nhắc lại kỳ chuyển nhượng mùa hè năm 2017 với bất kỳ fan hâm mộ Chelsea nào và những gì bạn nhìn thấy ở họ sẽ là vẻ mặt nhăn nhó, cũng như một cái lắc đầu ngán ngẩm. Đó là một chủ đề cũng sẽ khiến Conte – người đã có một mùa giải thành công tại The Blues – phải phát cáu.
Đó là lần cuối cùng mà Lukaku có cơ hội đưa “giấc mơ Chelsea” của anh trở lại đúng hướng. Anh đã mơ ước điều ấy từ rất lâu rồi. Rốt cuộc, mọi vật cản đã được dọn dẹp sạch sẽ để anh có thể trở thành “nhân vật chính.”
Sự đổ vỡ trong mối quan hệ giữa Costa và Conte đã dẫn đến hệ quả là cầu thủ người Tây Ban Nha tìm đến một bến dừng chân mới. Ngay từ tháng 1, Lukaku đã được nhắm đến là cái tên thay thế cho Costa. Với việc chỉ có Michy Batshuayi là chơi cùng vị trí với mình tại Stamford Bridge, anh sẽ chỉ phải đối mặt với một sự cạnh tranh nhỏ bé.
Cuộc tình với Everton đã tiếp tục diễn ra rất tốt đẹp – Lukaku đã ghi được 87 bàn sau 166 lần ra sân trong 4 mùa giải – nhưng giấc mơ được thể hiện ở Champions League là một điều quá xa vời khi chơi cho đội bóng này, và cơ hội để tranh đấu ngôi vô địch là hoàn toàn bất khả thi. Một bảng hợp đồng mới đã được đề xuất, nhưng tâm trí của tiền đạo người Bỉ đã sẵn sàng để ra đi. Cuối cùng thì điều duy nhất mà Everton quan tâm chính là thu về được một mức phí chuyển nhượng “béo bở” nhất có thể.
Lukaku vẫn giữ liên lạc với Emenalo ngay cả khi đã rời Stamford Bridge được ba năm. Mối quan hệ thân thiết của họ là điều mà ai cũng có thể nhận thấy, khi hai người họ đã ôm lấy nhau và chia sẻ những lời nói đầy ấm áp ở đường hầm dẫn ra sân bóng trong một trận đấu tại Goodison Park vào tháng 4 năm 2017.
Câu lạc bộ phía Tây London đã cảm thấy một cuộc tái ngộ chỉ còn là vấn đề thời gian. “Họ tin chắc rằng cậu ấy sẽ trở lại,” Một nguồn tin bên trong nội bộ Chelsea cho biết. “Cậu ấy đã nói với họ rằng mình sẽ đến. Cậu ấy đã gặp Courtois (trong giai đoạn ấy đang là thủ môn số 1 của Chelsea) khi đang đi nghỉ hè ở Mỹ và khi họ chia tay, cậu ấy đã bảo, ‘Hẹn gặp lại cậu vào tuần tới trong đợt tập huấn trước mùa giải nhé’.”
Người ta tin rằng Conte, giống như khi đang đảm nhận cương vị huấn luyện viên trưởng tại Juventus, cũng rất yêu thích và giữ liên lạc mật thiết với Lukaku. Thế nhưng, sau đó, thương vụ này đột nhiên trở nên bất khả thi và tiền đạo người Bỉ cuối cùng đã gia nhập Manchester United. Conte đã rất tức giận. Emenalo hoàn toàn choáng váng. Vậy, làm thế nào mà Chelsea lại thất bại trong cuộc chuyển nhượng tưởng chừng “chắc như đinh đóng cột” này?
Có một vài yếu tố đã đóng vai trò chủ chốt trong cú shock này. Trong đó, yếu tố đóng vai trò bước ngoặt chính là cái quyết định của Lukaku về việc chấm dứt hợp tác với Henrotay vào năm 2015 và đưa Mino Raiola trở thành người đại diện của mình. Thật vậy, sau khi để hụt chân sút người Bỉ vào tay Manchester United, một nguồn tin từ nội bộ Chelsea đã tiết lộ rằng, việc họ từ chối chi trả khoản phí hoa hồng trị giá 15 triệu bảng cho Raiola chính là động thái đã định đoạt kết cục của thương vụ này.
Điều kỳ lạ là dù cho con số đó có rất lớn, nhưng Chelsea lại không hề là một câu lạc bộ phản đối chuyện chi trả cho những người đại diện một mức phí hoa hồng khổng lồ để hoàn tất một cuộc chuyển nhượng – Các thương vụ Hazard, N’Golo Kante và Ross Barkley đều đã kèm theo những mức phí hoa hồng rất lớn để trả cho người đại diện.
Theo một nguồn tin từ nội bộ Chelsea đã giải thích: “Romelu đã nhận ra rằng Chelsea không muốn làm ăn với Raiola, người đã ‘xúi’ anh đến Manchester United. Bên cạnh đó, Lukaku còn thấy rằng Conte không hề có được những gì mà mình kỳ vọng, đó cũng là một lý do đã thuyết phục cậu ấy chấp nhận sự lôi kéo của Man United. Đó là một dấu hiệu cảnh báo rằng, thêm một lần nữa, mọi thứ tại Chelsea lại rơi vào tình trạng mờ mịt, mông lung, giống như trước đây. Tuy chỉ là một giả thuyết, nhưng tôi nghĩ rằng nếu Henrotay vẫn là người đại diện của Romelu, cậu ấy sẽ trở thành một cầu thủ của Chelsea.”
Ngoài ra, Manchester United còn có một con át chủ bài khác – Paul Pogba. Tiền vệ người Pháp đã nảy sinh một tình bạn rất thân thiết với Lukaku từ lúc họ gặp nhau lần đầu tiên vào năm 2012. Cả hai cầu thủ trẻ này đều đang cảm thấy lạnh lẽo, cô độc tại câu lạc bộ chủ quản của mình trong trận hòa 3-3 giữa Manchester United và Chelsea vào tháng 2 năm 2012. Họ có cùng một điểm chung – thất vọng, buồn bực vì không được trao cơ hội.
Vào mùa hè năm 2017, Lukaku và Pogba, cùng được đại diện bởi Raiola, đang ở chung một căn biệt thự tại Los Angeles. Chắc chắn tiền vệ của Manchester United đã sử dụng khoảng thời gian đó để “mê hoặc” Lukaku về sự hấp dẫn của Old Trafford.
Mối quan hệ cực kỳ tốt của Lukaku với Mourinho cũng là một yếu tố rất quan trọng. Người thầy cũ của anh tại Chelsea khi đó đang dẫn dắt Manchester United, và qua điện thoại, ông đã hứa hẹn với tiền đạo người Bỉ rằng mình sẽ trao cho anh cơ hội để lĩnh xướng hàng công của Quỷ Đỏ. Vai trò của lời đảm bảo đó là rất quan trọng: Vào thời điểm ấy, giới truyền thông đều đang đồng loạt đưa tin Alvaro Morata của Real Madrid mới là mục tiêu hàng đầu mà Manchester United nhắm đến. Nhưng Mourinho đã bảo Lukaku không cần bận tâm đến tin đồn đó, bởi vì anh chính là cầu thủ mà ông muốn sở hữu trong đội.
Lời đảm bảo đến từ một người đàn ông mà Lukaku vẫn gọi là “boss”, và cũng là một người mà anh luôn muốn được ông khen ngợi, chắc chắn là có sức thuyết phục hơn tất cả.
Nhưng chiếc chìa khóa chính vẫn là công tác đàm phán với Everton. Ngay cả trên mặt trận này, Man United cũng có lợi thế rất lớn, với việc đưa Rooney trở thành một phần của thương vụ.
Về mặt tài chính, Chelsea đã chẳng thể sánh được với Man United. Lời đề nghị khoảng 75 triệu bảng của họ đã được đưa ra khá muộn, còn đội chủ sân Old Trafford thì sẵn sàng chi trả số tiền đó, cộng thêm phí hoa hồng cho Raiola, và đưa thêm Rooney vào thương vụ này. Cuối cùng, The Blues đã phải chuyển hướng sang Morata, người vốn chỉ là phương án dự phòng của họ, để tăng cường lực lượng cho hàng công.
Mặc dù đều không được xem là những bản hợp đồng thành công vang dội tại câu lạc bộ của họ, nhưng Lukaku đã có hai mùa giải vượt trội hơn hẳn so với Morata trên đất Anh (chân sút người Bỉ có tổng cộng 42 pha lập công, còn Morata là 24). Morata thậm chí còn chẳng có được một mùa giải thứ hai trọn vẹn trong màu áo Chelsea, khi anh đã bị đẩy sang Atletico Madrid để chơi theo dạng cho mượn vào tháng 1 năm 2019.
Mùa hè năm ngoái, Conte cuối cùng cũng đã thành công trong lần thứ ba cố gắng có được sự phục vụ của Lukaku, đưa tiền đạo người Bỉ đến với Inter Milan, nơi mà anh đã tỏa sáng rực rỡ. Nhiều người vẫn cho rằng những bàn thắng mà anh ghi được cho đội bóng nước Ý phần lớn là vào lưới các đối thủ nhỏ, nhưng ngay cả như vậy, thì cái khả năng đó cũng sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho The Blues vào thời điểm hiện tại nếu họ sở hữu được anh, khi xét đến việc họ đã để thua trước những Southampton, Bournemouth và Newcastle ở mùa giải này.
Vậy, liệu Lukaku có cảm thấy tiếc nuối khi giấc mơ chinh phục những vinh quang cùng Chelsea của anh đã không thể trở thành hiện thực? Theo những người gần gũi nhất của anh tiết lộ, thì câu trả lời là “không”. Chính bản thân cầu thủ này cũng đã thừa nhận rằng, nếu tái gia nhập họ vào năm 2017, anh sẽ phải gánh chịu nhiều áp lực hơn so với tại Manchester United. Đồng thời, anh cũng thích tận hưởng những thử thách mới hơn.
Dù cho vậy, người ta vẫn thắc mắc rằng liệu Lukaku có thỉnh thoảng xem lại những đoạn video được quay từ nhiều năm về trước – khi anh ngắm nhìn Stamford Bridge và nói rất lâu về “giấc mơ Chelsea” trong sự xúc động – và tự hỏi về những gì đáng lẽ đã có thể diễn ra nếu mọi chuyện đi đúng hướng.
Kindermans tin rằng, Lukaku đã vẫn được hưởng lợi từ mối liên kết của anh với Chelsea, chỉ là không theo phương hướng đã được lên kế hoạch.
“Sau gần 10 năm đã qua, chúng ta không thể nói đó là một quyết định tồi tệ,” Ông nhận định. “Lukaku là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới, và đã chơi cho những câu lạc bộ hàng đầu thế giới. Những khó khăn phải trải qua tại Chelsea đã dạy cho cậu ấy biết rằng, mình phải thay đổi. Cậu ấy đã học được rất nhiều điều từ khoảng thời gian đó.”
Nguồn: Lược dịch từ bài viết “Where did it all go wrong for Romelu Lukaku at Chelsea?/” của các tác giả Par Simon Johnson, Dominic Fifield và Liam Twomey, đăng tải trên The Athletic.
Trong khi Pep Guardiola đang cố gắng chấm dứt chuỗi phong độ tệ hại nhất của CLB trong 1 thập kỷ, Cole Palmer, Jadon Sancho, Romeo Lavia và Tosin Adarabioyo đang cùng HLV Enzo Maresca làm nên cuộc cách mạng tại Chelsea.
Điều đáng ngạc nhiên nhất trong pha ghi bàn tuyệt đẹp của Jadon Sancho trước Tottenham Hotspur không phải là bản thân cú sút chìm, đưa quả bóng đi theo quỹ đạo vòng cung từ bên ngoài vòng cấm bay chạm cột xa khung thành của Fraser Forster rồi bật vào lưới. Mà chính là việc anh đã quyết định dứt điểm trong khoảnh khắc đó.
“Trận đấu tiếp theo. Một tuần mới và cuộc sống mới”. Đó là thông điệp của HLV Ruben Amorim gửi đến Marcus Rashford sau khi loại tiền đạo này khỏi đội hình Man United ở trận derby Manchester vào Chủ Nhật tuần trước.
Sau trận thua ngược 1-2 trước MU ở derby Manchester đêm Chủ nhật vừa qua, Pep Guardiola cay đắng nói rằng ông là một HLV không đủ giỏi. Liệu đấy là một lời thừa nhận mang màu sắc chán nản trong bối cảnh vận đen đeo bám, hay quả thực, Pep đã “hết bài” và không còn đủ khả năng giúp City ngự trị trên đỉnh cao?
Ở mỗi đội bóng trước đây, HLV Arne Slot luôn có một “số 9” biết cách ghi ít nhất 20 bàn/mùa. Còn tại Liverpool bây giờ, ông dường như vẫn chưa dứt khoát chọn được ai giữa Diogo Jota và Darwin Nunez làm “số 9”.