Cesc Fabregas: Thế giới đổi thay nhưng Cesc thì không…

Tác giả Elflaco - Thứ Bảy 04/05/2019 16:28(GMT+7)

Cesc luôn cống hiến những gì tốt nhất mà mình có, với chất bóng đá chẳng thể lẫn vào đâu của riêng anh, ở tất cả các CLB mà chàng trai gốc Catalunya này từng khoác áo.

Thế hệ vàng 1987 La Masia, bộ ba Lionel Messi – Gerard Pique – Cesc Fabregas, từ nhiều năm qua, luôn được coi là những cầu thủ hay nhất trong thời đại của họ. Nhưng ở vào tuổi băm, cụ thể là mùa giải 2018/19 này, trong khi Messi đang chơi thứ bóng đá “san bằng tất cả”, Pique ổn định và hiệu quả đến không ngờ, thì Cesc lại phải đối mặt và trải qua biết bao thăng trầm.
 
Tay trùm mafia Nga Viggo Tarasov, trong siêu phẩm điện ảnh “John Wick” có một câu nói đầy ám ảnh thế này: “Chúng ta không thay đổi. Nhưng thời gian thì luôn đổi thay”. Và Cesc, từ khi còn là một chú nhóc trong thế tài năng 1987 La Masia, sự trưởng thành chóng mặt ở Arsenal, 3 mùa giải trong màu áo Barca, những đỉnh cao và vực sâu tại Chelsea và giờ - thành viên trong đội hình một Monaco chiến đấu vì suất trụ hạng, chính là một điển hình của câu thoại của Tarasov. 
 
Cesc trước sau, trong cả những chiến thắng và chiến bại, qua bao thăng trầm trong sự nghiệp, vẫn luôn là anh. Chỉ thời gian là luôn đổi thay, và trong cái dòng chảy vận động không ngừng ấy, Cesc bỗng dưng trở thành… kẻ bên lề. 
 
Những đổi thay mạnh mẽ về kĩ-chiến thuật trong bóng đá, những năm qua, được đặc tả một cách đầy đủ và sâu sắc ở Cesc. Từ khi Cesc là trung tâm, là trái tim trong đội hình trẻ trung và đầy khao khát của Arsenal giai đoạn 2004-2011, những mùa giải thành-công-một-nửa tại “CLB trong tim” Barcelona, đến màn trình diễn siêu hạng trong năm đầu tiên ở Chelsea, sự suy giảm về vai trò thời Antonio Conte và hầu như mất tích trong cuộc cách mạng Sarri-ball của chiến lược gia người Italia – Maurizio Sarri mùa này, buộc anh phải rời London tới Monaco.
 
Cesc Fabregas gia nhập Monaco từ Chelsea
Thật tàn nhẫn nhưng phải thừa nhận rằng, trong 1 thời đại mà các tiền vệ trung tâm vạm vỡ, năng động, chạy không ngừng và luôn rất nhanh trong việc luân chuyển trái bóng, như De Bruyne, Torreira, Barkley, Kante… được ưa thích, đặc biệt là ở một giải đấu có cường độ cao như Premier League, thì Cesc, một kĩ thuật gia thượng thừa, một mẫu tiền vệ giữa tinh tế nhưng có thói quen điều tiết và xử lý bóng theo một nhịp điệu chậm rãi, đã trở nên lạc lõng với thời cuộc. Cesc không thay đổi, nhưng thời gian thì luôn đổi thay.
 
Ngày rời Chelsea, Cesc nói anh không muốn sắm vai “kẻ chết biết đi” tại Stamford Bridge khi mà Sarri luôn ưu tiên “con trai” Jorginho. Thật cay đắng khi phải nghe những lời như vậy, thốt ra từ 1 trong những tiền vệ từng được coi là biểu tượng hàng đầu của một thời đại Premier League, chỉ vừa mới trở thành quá vãng. 
Wenger, ở cái thời khắc mà ông quyết định đặt vận mệnh Arsenal vào một thanh niên mới lớn như Cesc nói: “chàng trai này là sự kết hợp hoàn hảo giữa Michel (Platini) và Paul (Scholes)”.

Jose Mourinho, trong mùa giải đăng quang Premier League 2014/15 gọi Cesc là “đạo diễn sân cỏ bậc thầy”. Antonio Conte, dù chưa từng coi Cesc là lựa chọn hàng đầu trong 2 mùa giải dẫn dắt Chelsea vẫn luôn coi anh là “người quyết định cục diện trận đấu”. Và Pep Guardiola thì nó về Cesc theo cách đầy hình ảnh thế này: “Khoảnh khắc Cesc có bóng, trong một giây đầu tiên, cậu ấy là cầu thủ đặc biệt nhất thế giới”.
 
 
Những HLV tài danh ấy – 4 nhà vô địch Premier League, cũng là những người từng chinh phục không ít đấu trường với Cesc trong đội hình, chẳng thể nào sai với những nhận xét của họ. Với họ, Cesc luôn đặc biệt. Chỉ là đôi khi, trong thời đại bóng đá này, sự-đặc-biệt-của-riêng-Cesc vẫn chẳng thể nào là đủ.
 
Khi Cesc, ở tuổi chưa đầy 20, với băng thủ quân trên bắp tay trái, dẫn đầu đội ngũ “Pháo thủ” trẻ trung, anh là một biểu tượng lớn. Khi Cesc dứt áo rời Arsenal tái hồi Barca, trong nước mắt, với tình yêu và ngập tràn hoài bão, anh là một biểu tượng lớn. Khi Cesc, với vô số các pha kiến tạo siêu đẳng đưa Chelsea tới đỉnh cao Premier League 2014/15, anh là một biểu tượng lớn. Nhưng bóng đá luôn thay đổi, và ở một câu CLB luôn tấp nập những HLV đến và đi như Chelsea, một người không-thích-đổi-thay như Cesc, anh là một… biểu tượng thất truyền.
Cesc Fabregas: 13 năm ấy, biết bao nhiêu tình
Cesc luôn cống hiến những gì tốt nhất mà mình có, với chất bóng đá chẳng thể lẫn vào đâu của riêng anh, ở tất cả các CLB mà chàng trai gốc Catalunya này từng khoác áo. Nhưng có một cảm giác thật khó mô tả thành lời rằng, Cecs dường như luôn thiếu một chút để trở thành huyền thoại của bất kì CLB nào. Nhưng với 350 trận tại Premier League, với số pha kiến tạo thành bàn nhiều thứ 2 trong lịch sử giải đấu, Cesc hẳn nhiên sẽ được người nhớ tới như là một huyền thoại của bóng đá Anh.
 
Như Cesc luôn nhận xét về bản thân mình thế này: “Tôi không là người nhanh nhất, chẳng thể nào là người mạnh nhất, cũng không phải mẫu cầu thủ đa năng và linh hoạt nhất. Nhưng tôi tự hào vì đã làm tốt công việc của mình, theo cách của riêng tôi. Thế là đủ”.
 
Phải rồi, dù Cesc hôm nay sẽ đón sinh nhật tuổi 32 của mình tại Monaco, nơi cách xa London gần 1500km, thì di sản bóng đá mà anh để lại Premier League, là thứ chẳng thể nào có thể phủ nhận được. Dù thời gian có đổi thay…
 
EL FLACO (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Gabriel Martinelli: Thay đổi để thích nghi hoặc ngồi dự bị!

Cầu thủ chạy cánh người Brazil chắc chắn sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến khốc liệt để đòi lại vị trí chính thức trong đội hình xuất phát của HLV Mikel Arteta tại Arsenal, nhất là khi “người đóng thế” Leandro Trossard đang làm rất tốt mỗi khi được trao cơ hội.

Marco Reus: Yêu, sống và cảm nhận...

Lòng trung thành là giá trị xa xỉ trong bóng đá hiện đại. Chúng ta sẽ chẳng thể trách cầu thủ mong muốn ra đi tìm thử thách mới, nhưng một người gắn bó với một đội bóng suốt hơn một thập kỷ thì đó là giá trị đáng trân trọng.

Neymar: Từ thiên tài tới bi hài

Chấn thương, tiệc tùng, những vụ bê bối khiến sự nghiệp của Neymar lao dốc rất nhanh. Ở tuổi 32, liệu anh có thể trở lại đỉnh cao hay không?

Francesco Acerbi: Đóa hoa nở muộn

36 tuổi mới có lần đầu tiên vô địch Serie A dù đã chơi bóng ở Ý từ năm 2006, nếu ví Francesco Acerbi là một đóa hoa nở muộn thì người nuôi trồng đóa hoa ấy là Simone Inzaghi.

Julian Brandt: Gọi giấc mơ về từ quá khứ

Dù chưa bao giờ phát tiết trọn vẹn những phẩm chất cũng như tiềm năng thiên bẩm của mình nhưng tiền vệ người Đức đang cùng Dortmund mơ về một mùa giải đẹp nhất kể từ ngày bắt đầu sự nghiệp.

Gabriel Heinze và con đường của một gã... Judas

Một hậu vệ mạnh mẽ, phóng khoáng, luôn nhận được sự yêu quý tại bất kỳ nơi nào anh từng thi đấu nhưng rồi những mối nhân duyên quá đỗi phức tạp đã vô tình biến Gabriel Heinze trở thành kẻ phản bội trong mắt người hâm mộ từng giành trọn vẹn tình cảm cho ngôi sao người Argentina.